Giải Ngải Ký 4 - Quỷ Án
C11: Quỷ Dục Vọng (2)

- Bị bắt ở đâu? – hiện đang là 6h10 sáng, Đại Ca vừa cho mèo ăn, nghe Thiện từ trong phòng ngủ gọi ầm lên, anh lập tức chạy vào, hỏi.

- Anh Quân đang ở đồn cảnh sát quận cầu giấy, có người bạn ở bên ấy vừa gọi cho em – Thiện vội vã xuống giường, bình thường giờ này cậu còn chưa ngủ dậy, lúc nhận điện vẫn chưa hiểu đầu cua tai nheo thế nào, chỉ nghe loáng thoáng được Quân bị bắt về đồn vì tội giết người. Một tay nghe điện thoại, một tay mở cửa tủ lấy quần áo, Thiện nói thêm mấy câu mới dập máy, cậu hớt hải nhìn Đại Ca, tiếp – có vụ giết người trong nhà nghỉ ở bên nghĩa tân, anh Quân là nghi phạm, hình như bị bắt tại hiện trường luôn.

- Giết người trong nhà nghỉ? – Đại Ca nhấn mạnh, là chuyện gì đây, vẻ mặt anh căng thẳng, không còn thời gian để nghĩ, anh lập tức bảo Thiện – giờ em tới hiện trường vụ án, thu thập hết tất cả thông tin cho anh, sau đó xin giấy tham gia khám nghiệm pháp y, anh sẽ gọi cho bên sở để họ tạo điều kiện. Chuyện này có liên quan trực tiếp đến người của mình nên mình được quyền giám sát điều tra, anh sẽ sang đồn gặp Quân, nếu khám nghiệm pháp y tiến hành sớm thì cứ tham gia.

Đại Ca nói xong liền rời khỏi nhà, mới đầu năm nay Thiện được anh cho đi theo tới hiện trường, trước giờ cậu chỉ ở văn phòng viết báo cáo, nhiều nhất là đi điều tra thân nhân, đây là lần đầu tiên cậu một mình đi thực nghiệm. Giết người tuy không phải trọng án hiếm gặp, nhưng tùy vào mức độ nặng nhẹ mà Thiện vẫn phải chuẩn bị tâm lý, nghe qua điện thoại thì chưa tưởng tượng được gì nhiều, nạn nhân là nữ, bị treo cổ hay là bị treo ngược lên tường, léo nhéo một lúc cũng không nghe ra, chưa kể cậu lại đang sốt ruột quá, thành thử cũng chẳng kịp chuẩn bị tâm lý gì trong lúc đi. Motel nơi xảy ra vụ án nằm trong một con ngõ trên đường nguyễn phong sắc, khu này tương đối sầm uất, từ xa Thiện đã thấy đám đông đùn ra từ trong ngõ, hẳn là họ tới để xem náo nhiệt, xe cảnh sát đậu thành hàng dài hai bên đường, đi gần tới nơi liền thấy có nhiều người đang đứng giải tán đám đông.

- Tôi là Thiện, nhân viên điều tra tổ 153, phòng điều tra cảnh sát thành phố - Thiện cầm thẻ chức vụ lên giới thiệu, sau khi xác nhận, người ta liền cho cậu vào trong.

Hiện trường trên tầng ba, phòng 331, rất đông cảnh sát ra vào ở đó, ai nấy đều bịt khẩu trang kín miệng mũi, tình hình bên trong có vẻ không tích cực như Thiện nghĩ. Quả nhiên khi vừa bước tới cửa, cậu đã bị mùi máu tanh xộc vào mũi, trong phòng tương đối kín, rèm buông, cửa sổ khép chặt nên không khí rất khó lưu thông, bí bách như một cái hộp vậy. Thiện chào hỏi mọi người một lượt, sau đó xin phép vào hiện trường quan sát. Xác người đã được hạ xuống cáng, Thiện chỉ thấy ở bức tường trên đầu giường có vẽ một hình người bằng phấn trắng, máu loang tới đỏ thẫm cả một khoảng, có cả những tia phun lên trần nhà, tư thế người kia giống như là bị dán trực tiếp lên tường, vị trí vai nạn nhân có nhiều lỗ nhỏ xuyên vào tường, thoạt nhìn thì chưa có liên tưởng gì cụ thể. Phải tới lúc lật khăn che người nạn nhân lên, Thiện mới vỡ nhẽ.

Trên cáng là xác một phụ nữ lõa thể, không đầu, quan sát phần cổ được cắt cẩn thận, vết cắt rất gọn gàng, đặc biệt xương cổ không bị dập nát, chưa xác định được hung khí gây án. Bằng mắt thường có thể thấy nạn nhân bị cắt đầu trong tư thế thẳng đứng, máu chảy từ cổ xuống thân, hai bên vai có tám lỗ đinh, là dạng đinh mười, xác nạn nhân bị đóng đinh lên tường, không phát hiện thêm thương tích nào khác. Tay trái nạn nhân cầm phần đầu bị cắt rời, tóc tương đối dài, theo quan sát thì tay nạn nhân không cầm trực tiếp vào tóc mà tóc được buộc ở cổ tay, bàn tay hoàn toàn sạch sẽ. Trên mặt nạn nhân không có dấu vết xô xát, màu sắc da tự nhiên, ngũ quan không bị xâm hại.

Thiện vừa ghi vừa nuốt nước miếng, cậu mất gần hai mươi phút để quan sát sơ bộ cái xác, trước giờ đều là Quân hoặc Đại Ca làm việc này, cậu có nhìn nhưng không nhất thiết phải kỹ càng như vậy. Thực ra tổng thể không có nhiều chi tiết, nhưng vì lần đầu nên Thiện có hơi bối rối, cậu nhìn tới hoa cả mắt mà vẫn chưa biết kết luận cái gì cho đúng, xong còn phải chụp lại từng phần để đối chứng. Là người không thường xuyên tiếp xúc với xác chết nên hiện tại Thiện cảm thấy rất buồn nôn, nếu ai đó từng làm việc với một cái xác mới chết, sẽ có cảm giác như cơ thể đó đang thoát ra mùi và không khí xung quanh thì tự nhiên giảm nhiệt xuống. Mọi sự thu hút đều dồn vào cái xác đang dần cứng nhắc, chưa kể là máu và dịch nhầy vẫn còn ộc ra từ miệng vết thương, người ta phải dùng vải nilong để lót dưới sàn, tránh để máu dây ra hiện trường.

Sau khi đã ghi chép xong, Thiện rời khỏi chỗ đặt xác, việc tiếp theo phải làm là khám nghiệm hiện trường. Vết máu xuất phát từ trên tường, nó lan xuống thành giường và tràn ra sàn nhà, có những chấm máu li ti xuất hiện trên đồ đạc trong bán kính hơn một mét, ngoài ra không phát hiện thấy có thêm dấu vết bất thường nào khác xung quanh. Tạm thời kết luận nạn nhân bị sát hại trong tư thế treo trên tường, không có dấu hiệu chống cự, hung thủ hoàn toàn khống chế được nạn nhân. Trong số những vật dụng tìm thấy ở hiện trường, chỉ có quần áo, túi sách, đồ cá nhân và một vài giấy tờ không liên quan, hung khí gây án vẫn là một dấu hỏi lớn. Phòng tắm đã qua sử dụng, sàn đọng nước, tuy nhiên không thấy có tóc hay vết máu nào bên trong.

Thiện nhìn vị trí các xác bị đóng trên tường, cậu tự hỏi bằng cách nào mà hung thủ có thể treo được nạn nhân lên đó? Từ thành giường tới mũi chân cách nhau khoảng năm mươi phân, vậy khả năng dùng thành giường làm điểm tựa để giữ nạn nhân cố định trước khi đóng đinh là bất khả thi. Còn nếu hung thủ dùng tay để giữ nạn nhân, có vẻ cái xác phải nặng trên dưới 45kg, chỉ với một tay mà giữ được trọng lượng như vậy, hung thủ hẳn là phải có sức khỏe phi thường. Thiện không nhớ Quân có khả năng đó, hắn đánh đấm thì hơn người, nhưng sức lực thì chỉ thuộc tầm trung, hắn có sức bền hơn là sức mạnh. Khi quan sát các lỗ đinh, độ sâu bằng nhau, chứng tỏ lực đóng không hề thay đổi, hơn nữa vị trí còn rất cân, nếu dùng tay giữ thì nhất định nạn nhân sẽ bị xê dịch ít nhiều, Thiện không cho rằng hung thủ đã tự tay giữ nạn nhân khi gây án.

Vậy có khi nào hung thủ không hành động một mình? Thiện gật gù nghĩ, hiện tại có quá ít dữ kiện, đợi lát nữa khám nghiệm tử thi xem trên người nạn nhân có dấu vân tay của hung thủ hay không là rõ. Mà nếu đóng đinh lên tường thì chắc chắn phải có tiếng động, đây là phòng đầu tiên trong tầng này, phòng bên cạnh chắc chắn sẽ nghe thấy, nếu muốn xác nhận thì phải hỏi người thuê phòng ấy tối qua, để xem hung thủ bắt đầu hành động lúc mấy giờ. Thiện xuống đại sảnh hỏi xem ai là người thuê phòng bên cạnh từ tối hôm qua tới lúc phát hiện án mạng, nhân viên mặt mày hoảng loạn, chắc bị cảnh tượng trên kia dọa cho phát khiếp rồi. Nhân viên trực quầy chỉ vào một căn phòng cạnh đại sảnh, bên ngoài có cảnh sát đứng canh, Thiện giới thiệu một chút, lúc đi vào thấy trong phòng có khá đông người.


Một trong số đó là bà dọn phòng, người đầu tiên phát hiện ra án mạng, Thiện có hỏi vài câu, bà ta không thể trả lời trôi chảy được, trông như muốn phát điên đến nơi vậy. Đại loại là bà ta sau khi tới nhận ca làm, có đi lên các tầng để dọn phòng, vì motel là loại nhà nghỉ theo giờ nên phải dọn dẹp liên tục để đón khách. Lúc đi tới tầng ba, bà ta thấy cửa phòng 331 mở hé, bên trong sáng đèn, bà ta mới liếc vào, không ngờ thứ đầu tiên nhìn thấy lại là cảnh tượng máu me ghê sợ kia. Quân trong lời kể của bà dọn phòng giống như con quỷ vậy, máu me bôi đầy người, mặt trắng bệch – tại hắn vừa ói xong, không mảnh vải che thân, còn đột nhiên xuất hiện như muốn tấn công bà ta nữa, nghĩ lại mà không khỏi rùng mình. Thiện ghi chép lại mấy lời khai của bà dọn phòng, sau đó cậu hỏi trong đây ai là người ở phòng 332 đêm qua, đó là một người đàn ông trung niên và một cô gái trẻ, hai người lấm lét nhìn nhau, chắc là một đôi bồ bịch gì đó không dưng lại bị lôi vào chuyện này, Thiện hỏi thẳng vào vấn đề:

- Anh chị đêm qua có nghe thấy tiếng búa gõ vào tường từ phòng 331 không?

Người đàn ông suy nghĩ một lúc lâu, sau đó lắc đầu, người phụ nữ thì mạnh dạn hơn, cô ta nói:

- Không phải tiếng búa gõ, nhưng mà tôi nghe thấy tiếng rên từ phòng ấy.

Thiện thộn mặt mấy giây, một nam một nữ trong phòng có tiếng rên... , cậu chần chừ không biết có lên ghi lại không, cuối cùng là bỏ qua, thiện lại hỏi:

- Anh chị chắc chắn không nghe thấy tiếng búa gõ chứ?

Hai người kia gật đầu quả quyết. Vậy thì kỳ lạ thật, đóng đinh vào tưởng mà không nghe thấy tiếng búa gõ, có khi lúc đó hai người này ngủ rồi cũng nên. Thiện tự nhủ, trong đầu cậu cứ ám ảnh câu nói của người phụ nữ kia, tiếng rên, có phải là tiếng rên sung sướng không? Hay là tiếng rên vì bị đóng đinh lên tường? Bỗng Thiện nghĩ ra cái gì đó, cậu hỏi:

- Hai người nghe được tiếng rên lúc mấy giờ?

- Hơn 2h một chút – người phụ nữ nhanh nhảu đáp, để chắc chắn hơn, cô ta quay ra hỏi người đàn ông – phải không anh, lúc chúng ta làm hiệp hai ấy?

Thiện ghi lại thời gian, lát nữa khám nghiệm tử thi xong thì đối chiếu với thời điểm nạn nhân bị giết là sẽ biết, đây là tiếng rên sung sướng hay tiếng rên đau đớn. Nếu là tiếng rên sung sướng, Thiện cau mày, vậy là không phải chỉ có một cô gái ở trong phòng với Quân khi đó, khả năng cô ta chính là hung thủ. Trong phòng còn ba người nữa, hai nữ một nam, họ thuê lần lượt các phòng 334, 335 và 337. Thiện còn định hỏi thêm câu nữa, nhưng lúc đó có người từ ngoài đi vào, thấy cậu liền nói:

- Anh là nhân viên tổ điều tra 153 phải không? Bên anh chỉ được quyền giám sát điều tra, không được tham gia vào quá trình lấy lời khai, như vậy sẽ ảnh hưởng tới tính minh bạch của vụ án – đại loại ý anh cảnh sát kia là người cùng tổ công tác với nghi phạm thì không được phép tham gia điều tra, vì sẽ làm thay đổi lời khai và ảnh hưởng tới khả năng xác thực của các bằng chứng.


Thiện không phản đối, cậu rời khỏi phòng nhân chứng, đang định đi lên hiện trường lại thấy có mấy người đem bao bố chứa xác nạn nhân xuống, họ đưa lên xe và chở tới phòng giám định pháp y để làm công tác khám nghiệm tử thi. Thiện lập tức gọi điện cho Đại Ca, nói:

"Đại Ca, em vừa thực nghiệm hiện trường xong, giờ sẽ đi tới phòng giám định pháp y, bên anh Quân thế nào rồi?"

"Quân vẫn ổn, cứ theo dõi khám nghiệm tử thi cho anh, giờ anh chưa tới được."

Dứt lời Đại Ca liền dập máy. Anh nhìn vào phòng thẩm vấn, này giờ theo dõi qua cửa kính, thấy Quân khai báo rất vất vả, mười phút sau quá trình lấy lời khai hoàn tất, Quân được đưa ra ngoài, Đại Ca xin bọn họ vài phút để nói chuyện với hắn. Vì cũng quen biết nhau nên họ không làm khó anh, Đại Ca ngồi xuống bàn, Quân ở phía đối diện, hắn bị còng tay, vẻ mặt mệt mỏi, anh hỏi:

- Bên cảnh sát kết tội chú giết người phải không?

- Cả hiếp dâm nữa – Quân thở dài đáp.

- Chú đã làm gì vậy? Tại sao lại giết người? – Đại Ca nóng giận hỏi.

- Em không có – Quân miễn cưỡng đáp – thực sự, em không nhớ chuyện gì xảy ra tối qua, em không nhớ gì hết, lúc em tỉnh dậy thì mọi chuyện đã thành ra như thế rồi.

- Cô gái đó là sao? – Đại Ca nhìn thẳng vào mắt Quân, anh muốn xem hắn có nói dối hay không.

- Em không quen cô ta, chúng em gặp nhau tại quán bar tối qua, sau khi uống say thì em và cô ấy vào Motel, em chỉ nhớ là cả hai đều tình nguyện vào đó, rồi lại uổng tiếp... đến đây em không nhớ gì nữa – Quân bất đắc dĩ nói.


- Quán bar nào? Có những ai ở đó lúc ấy? – Đại Ca hỏi.

- The lemon bar, em đi một mình, cô ấy đi với đám bạn ... em cũng không biết nữa – Quân đưa tay lên ôm mặt, hắn cảm thấy chuyện này thật ngu ngốc, thế quái nào, sớm không đến muộn không đến, lại đến đúng lúc hắn không phòng bị nhất.

- Cô ấy bị giết như thế nào? – Đại Ca trầm giọng hỏi.

- Bị cắt đầu, đóng đinh lên tường, xong lại cầm cái đầu trong tay, lúc đó em cũng bị sốc, người em cũng dính máu – Quân bối rối đáp, hắn không ngờ sẽ có ngày mình lại bị bỏ tù như này - Rồi có người nhìn thấy, em chưa hề làm gì cả.

- Lúc đó là mấy giờ?

- Hơn 5h gì đó.

- Cửa phòng mở?

Quân gật đầu.

- Tại sao cửa phòng lại mở? Từ đầu đã không khóa rồi à?

- Có khóa, cô ấy say nên em dìu vào phòng và tự tay chốt cửa lại – Quân làm động tác như cài then cửa.

Đại Ca nhìn hắn, rõ ràng là cửa không thể tự mở, nếu như chốt trong thì người bên ngoài không thể dùng khóa để mở cửa được. Cửa đã được mở ra, nhưng để làm gì? Có kẻ từ ngoài đã vào phòng, không ngoại trừ khả năng đó là hung thủ, ai là người mở cửa, nếu không phải Quân thì chỉ có cô gái kia. Chuyện này có vẻ giống một cái bẫy, chẳng lẽ cô gái kia lại mở cửa cho người khác vào giết mình?

- Đại Ca, anh còn nhớ biểu tượng của hội phản thánh không? – Quân chợt hỏi nhỏ - Hình thánh không đầu đóng đinh trên cây thánh giá ấy, cô gái kia cũng bị treo lên tư thế y như vậy.

Đây không thể là trùng hợp, chắc chắn chuyện này là do một tay sai trong hội phản thánh gây ra, khả năng kẻ đó trực tiếp nhắm tới Quân, nhưng không dùng cách tấn công thông thường, vì muốn đánh bại hắn rất khó, việc đổ tội giết người man rợ và hiếp dâm cho hắn thì việc Quân phải đối mặt với án tử hình là rất cao! Một động thái trả đũa của hội phản thánh, mục đích của vụ án này chính là tách Quân khỏi hai người còn lại, giờ mọi chứng cứ đều đang chống lại hắn, Quân sẽ bị tạm giam mà không được quyền bảo lãnh.Thời gian nói chuyện đã hết, người ta tới đưa Quân lên xe đến trại tạm giam, trông hắn chưa tới mức tuyệt vọng, Quân nhìn Đại Ca lần nữa trước khi đi, ý muốn anh yên tâm mà nghĩ cách cứu hắn. Ở đâu đối với hắn đều không quan trọng, miễn là an toàn thì dù không có nhà vệ sinh hắn cũng chịu, có chăng chỉ khác mỗi cái là tối nay hắn chuyển từ ổ chó sang ngủ ở buồng giam mà thôi.


Quân đi rồi, Đại Ca liền gọi cho Thiện, nói:

"tình hình khám nghiệm tử thi thế nào?"

"không có... anh mau tới đây đi!"

Thiện có vẻ khó nói, cậu vừa từ phòng pháp y đi ra, trong tay đã có vài manh mối, hiện cậu muốn báo cho anh biết, Quân không thể bị tử hình rồi. Đại Ca nhanh chóng tới phòng giám định, Thiện đã chờ anh ở ngoài cổng, hai người không vào trong mà đi tới một quán cà phê, Thiện nói:

- Xác nhận sau khám nghiệm tử thi cho thấy, nạn nhân không bị cưỡng bức, thực chất là cô gái này vẫn còn trinh. Ngoài dấu vân tay của anh Quân thì không phát hiện dấu vân tay nào khác trên xác nạn nhân,

Thiện đưa cho Đại Ca một sấp ảnh kèm ghi chép của cậu về vụ án. Tiếp tục nói:

- Nạn nhân không bị tổn hại phần mềm, phần đầu không có dấu hiệu tấn công, trước khi chết các chỉ số phân tích hoàn toàn bình thường. Nhưng nồng độ cồn trong máu nạn nhân rất cao, thực ra điều này cũng chưa lý giải được gì nhiều, có thể hai người đã uống quá chén và gây ra hành vi giết người trong vô thức. Điều tra tâm lý cho rằng, có một phương pháp kích thích hưng phấn bằng cách gây tổn thương lên cơ thể, hay còn gọi là Sadist-bạo dâm. Trong trường hợp này có thể là đóng đinh vào người, mới chỉ là phỏng đoán của bên cảnh sáng, cùng lắm anh Quân cũng chỉ bị khép vào tội ngộ sát thôi.

- Có kết luận về thời gian nạn nhân bị giết chưa? – Đại Ca hỏi.

- Từ độ co cứng của cơ và hàm thì nạn nhân bị sát hại trong khoảng 1h30. Nguyên nhân dẫn đến cái chết là do bị cắt đầu, trước đó cơ thể vẫn hoạt động bình thường, không bị trói buộc hay dùng thuốc mê – Thiện đáp.

- Biểu tượng của hội phản thánh – Đại Ca cầm bức ảnh chụp đường viền xác người treo trên tường tại hiện trường, nói – hung thủ của vụ án chắc chắn có mặt tại motel, đi, chúng ta tới hiện trường xem thế nào.


Chương 12: Quỷ Dục Vọng (3)

— cùng với .

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương