Giá Như Anh Gặp Lại Em Sớm Hơn!
-
Chương 3: Mừng Chị Trở Về!
Las Vegas nổi tiếng với danh thành phố giải trí bậc nhất cùng với số lượng bar, club, sòng bài đếm không xuể.
Nơi đây chủ yếu tụ tập các thành phần thượng lưu đến vui chơi, giải trí.
Có người đến đây đã đánh mất toàn bộ gia sản là bình thường.
Kẻ mạnh sống, kẻ yếu chết, đây là quy luật tự nhiên.
Vào thời điểm Khiết Băng gọi điện thoại, Hắc Dạ đang bàn chuyện làm ăn ở sòng bài tại nơi đây.
"Tôi 9, anh 1.
Không đồng ý cũng phải đồng ý!"
Một anh chàng với mái tóc đen huyền bí, khuôn mặt trẻ trung của lứa tuổi 23.
Toàn thân anh tỏa ra khí chất lạnh lùng mà mê người khó tả.
Đó là Hắc Dạ! Anh cất giọng nói lạnh lùng nhưng đủ làm đốn tim bao thiếu nữ.
Người đàn ông khoảng 40 tuổi bàn chuyện với anh đang trong tư thế run cầm cập, mồ hôi nhễ nhại.
Phía trước anh ta là nhân vật máu mặt có tiếng giết người không thương xót.
"Được.
Được...!Hợp tác thành công.."
Tuy ông ta đồng ý nhưng vẻ mặt đậm chất không hài lòng.
Hắc Dạ đã gây thù với nhiều người nên anh cũng không mấy quan tâm về chuyện này nữa.
Thuộc hạ anh rút súng ra chỉa thẳng vào mặt người đàn ông kia
"Ông không hài lòng về chủ nhân?!"
Giọng nói lạnh băng được cất lên làm cho ông ta không ngừng run lẩy bẩy, ông lắc đầu và nhanh chóng chạy đi.
Hắc Dạ biết ông ta không có khả năng giết anh cũng không có khả năng tìm người hỗ trợ, chắc chắn ông ta sẽ làm trâu làm ngựa cho Tân Đạo đảng vì vậy nên anh cho ông ta con đường sống.
Bỗng chiếc điện thoại anh không ngừng reo lên, vì muốn tìm ra tung tích của Khiết Băng 2 năm nay nên nó luôn mở, phòng lúc có người gọi đến.
Anh nhanh chóng nghe máy, đầu dây bên kia chính là người anh mong tìm kiếm bấy lâu nay.
Anh hốt hoảng trả lời, hỏi cô tới tấp.
Thuộc hạ của anh chưa bao giờ thấy chủ nhân hấp tấp như vậy.
" Rốt cuộc hai năm nay chị đã bỏ đi đâu? Sao em không tìm được chị? Chị biết em và những người khác tìm chị lâu như thế nào không? Tại sao chị lại ở cái thành phố xa lạ như thế? Đợi em! Em đang ở Las Vegas.
Người của chúng ta một số đang ở gần đấy để em kêu họ đưa chị về đây!!!"
Một tràng câu hỏi được tuôn ra, ở bên kia Khiết Băng mỉm cười nhẹ nhàng nói
" Được, đợi trở về chị sẽ khiến những người hại chị ra nông nổi này trả giá đắt "
Tuy giọng nói dịu nhẹ, êm tai nhưng không hề che đi sự hung tàn, độc ác.
Người con gái vừa thốt ra câu đấy quả thực không tầm thường.
Mẹ con Tô Châu nghe vậy bất giác rùng mình.
Tuy họ không nghe câu đầu nhưng câu cuối đã khiến họ im phăng phắc, không dám đụng vào cô lần nào nữa.
Cho họ một trăm cái gan cũng không dám.
Nhìn theo bóng Khiết Băng từ từ biến mất, mẹ con bà ta mới thở phào nhẹ nhõm, thề rằng từ nay không nhìn mặt mà bắt hình dong nữa.
Tại "Legend"
Hoàng Minh vừa quay về thì thấy mẫu giấy ở trên bàn.
Tuy có chút hụt hẫng, mất mát nhưng anh tin chắc họ sẽ gặp lại.
7 năm rồi, anh tìm cô đã được 7 năm.
Nhưng anh chưa từng có ý định từ bỏ.
Anh tháo chiếc vòng trên cổ ra rồi đưa tay lắc lắc.
"Kí ức ấy, anh sẽ tìm lại giúp em"
Có phải là thần giao cánh cảm hay không? Anh cũng dự định đến Las Vegas để hợp tác làm ăn.
Tin cho số phận đưa đẩy, anh vẫn mong gặp lại cô ở nơi này.
Một tiếng sau, máy bay tư nhân riêng của cô hạ cánh xuống sân bay gần đấy.
Sân bay không lớn là bao nhưng thà có còn hơn không.
Đủ để cô đậu máy bay của mình là được rồi.
Không biết từ đâu bước ra, một đoàn người mang áo vest đen cùng với cặp kính râm nghiêm nghị xếp thành hai hàng
"Chị Băng!"
Cô không mấy bận tâm về họ, cô ung dung bước vào máy bay, ngồi vào chiếc ghế từ trước đến nay chỉ thuộc về mình.
Sống lại rồi.
Hai năm nay đã làm cô quá mệt mỏi.
Không ngờ lần đầu tiên của cô lại biến mất như gió thoảng như vậy.
Cô thề rằng sẽ khiến đám người kia sống không bằng chết.
Máy bay hạ cánh tại một căn biệt thự nguy nga, rộng lớn ở trong lòng thành phố.
Nơi đây được bày trí, thiết kế một cách tinh xảo.
Xung quanh căn biệt thự được trồng vô vàn loài hoa, thậm chí những loài rất hiếm cũng có mặt ở nơi đây.
Chưa kể ở đây còn có hồ bơi, sân đậu trực thăng, máy bay, một gian bar mini ở góc vườn được bao kín bởi rượu vang hạng nhất.
Bước vào trong, bạn sẽ thấy choáng ngợp vì độ xa xỉ của nó.
Bàn ghế được chạm trỗ điêu luyện trên từng ngóc ngách.
Ngoài ra còn có những bức tranh của nghệ nhân nổi tiếng.
Chỉ tính căn biệt thự thì đã rộng gần 1000m2.
Bình thường bay từ Trung Quốc sang Las Vegas tầm 21 tiếng, nhưng họ có đường bay riêng và tốc độ cho phép riêng.
Trong vỏn vẹn 11 tiếng, họ đã có mặt tại nơi đây.
Xa xỉ, quá xa xỉ.
Sang trọng, quá sang trọng.
Không có từ ngữ nào có thể miêu tả về độ chịu chơi và giàu sang này.
Khiết Băng vừa bước vào thì một chàng trai với vẻ mặt đáng yêu đầy nét xúc động bước đến ôm chầm lấy cô.
Làn da trắng ngần, mái tóc vàng vàng cùng thân hình tuyệt mĩ tôn lên nét đẹp đầy quyến rũ, gợi cảm đúng chất một cậu ấm của cậu ta.
"Sao bây giờ chị mới về.
Người ta nhớ chị chết mất thôi"
Chàng trai này chính là Hắc Sát, ngoại trừ Hắc Dạ thì đây là cậu em thứ 2 mà cô nhận nuôi.
Nhìn vào trông có vẻ yếu ớt, dễ gần nhưng thật chất cậu con trai 21 tuổi này đã vô số lần nhuốm máu.
Hắc Dạ là sát thủ số 1 thì Hắc Sát chính là sát thủ số 2 với thân thủ phải nói là hết sức đỉnh cao.
Lần trở về này của cô đã làm cho Tân Đạo đảng hân hoan trong sự hạnh phúc, thủ lĩnh đã trở về.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền đến người thân và chiến hữu của cô, ai nấy đều ngập tràn sự mừng rỡ khó tả.
"Chị trở về rồi đây."
Bằng giọng nói dịu dàng cô khẽ trả lời.
Đồng thời cô dùng tay xoa đầu Hắc Sát.
Sau đó Hẫc Sát đưa cô về tổng bộ.
"Chị Băng.
Mừng chị trở về!"
Đoàn người đứng nghiêm túc chào cô.
Bình thường người ngoài sẽ gọi cô là Scor, Scor trong Scorpio có nghĩa là bò cạp.
Không ai biết danh tính thật sự của người thủ lĩnh trẻ tuổi này.
Chỉ những thuộc hạ thân cận của tổng bộ mới gọi cô là chị Băng.
Tuy nhiên khi làm nhiệm vụ họ vẫn sẽ gọi cô là Scor.
Vậy nhưng không ai biết về thân phận của cô gái máu lạnh, nổi tiếng sắt đá này.
Những thuộc hạ ở các cơ quan, bộ phận khác cùng với toàn bộ người ngoài Tân Đạo đảng biết cô nổi danh giết người không chớp mắt, ưa sạch sẽ, "người không phạm ta, ta không phạm người.
Người phạm ta, chỉ có con đường chết" chính là quy tắc của cô.
Giờ đây, con người này đã quay trở lại mang trong mình sự hận thù.
Giết không tha những kẻ đã tống cô vào thành phố khỉ ho cò gáy kia!
Trong sự trả thù, tuy gặp trắc trở nhưng chúng đều không đáng kể, việc quan trọng là tìm lại vùng kí ức bị biến mất.
Hận thù, tình yêu đan xen lẫn nhau!
Cuộc sống mới mẻ, tràn đầy kịch tính của Khiết Băng chính thức mở màn!
Nơi đây chủ yếu tụ tập các thành phần thượng lưu đến vui chơi, giải trí.
Có người đến đây đã đánh mất toàn bộ gia sản là bình thường.
Kẻ mạnh sống, kẻ yếu chết, đây là quy luật tự nhiên.
Vào thời điểm Khiết Băng gọi điện thoại, Hắc Dạ đang bàn chuyện làm ăn ở sòng bài tại nơi đây.
"Tôi 9, anh 1.
Không đồng ý cũng phải đồng ý!"
Một anh chàng với mái tóc đen huyền bí, khuôn mặt trẻ trung của lứa tuổi 23.
Toàn thân anh tỏa ra khí chất lạnh lùng mà mê người khó tả.
Đó là Hắc Dạ! Anh cất giọng nói lạnh lùng nhưng đủ làm đốn tim bao thiếu nữ.
Người đàn ông khoảng 40 tuổi bàn chuyện với anh đang trong tư thế run cầm cập, mồ hôi nhễ nhại.
Phía trước anh ta là nhân vật máu mặt có tiếng giết người không thương xót.
"Được.
Được...!Hợp tác thành công.."
Tuy ông ta đồng ý nhưng vẻ mặt đậm chất không hài lòng.
Hắc Dạ đã gây thù với nhiều người nên anh cũng không mấy quan tâm về chuyện này nữa.
Thuộc hạ anh rút súng ra chỉa thẳng vào mặt người đàn ông kia
"Ông không hài lòng về chủ nhân?!"
Giọng nói lạnh băng được cất lên làm cho ông ta không ngừng run lẩy bẩy, ông lắc đầu và nhanh chóng chạy đi.
Hắc Dạ biết ông ta không có khả năng giết anh cũng không có khả năng tìm người hỗ trợ, chắc chắn ông ta sẽ làm trâu làm ngựa cho Tân Đạo đảng vì vậy nên anh cho ông ta con đường sống.
Bỗng chiếc điện thoại anh không ngừng reo lên, vì muốn tìm ra tung tích của Khiết Băng 2 năm nay nên nó luôn mở, phòng lúc có người gọi đến.
Anh nhanh chóng nghe máy, đầu dây bên kia chính là người anh mong tìm kiếm bấy lâu nay.
Anh hốt hoảng trả lời, hỏi cô tới tấp.
Thuộc hạ của anh chưa bao giờ thấy chủ nhân hấp tấp như vậy.
" Rốt cuộc hai năm nay chị đã bỏ đi đâu? Sao em không tìm được chị? Chị biết em và những người khác tìm chị lâu như thế nào không? Tại sao chị lại ở cái thành phố xa lạ như thế? Đợi em! Em đang ở Las Vegas.
Người của chúng ta một số đang ở gần đấy để em kêu họ đưa chị về đây!!!"
Một tràng câu hỏi được tuôn ra, ở bên kia Khiết Băng mỉm cười nhẹ nhàng nói
" Được, đợi trở về chị sẽ khiến những người hại chị ra nông nổi này trả giá đắt "
Tuy giọng nói dịu nhẹ, êm tai nhưng không hề che đi sự hung tàn, độc ác.
Người con gái vừa thốt ra câu đấy quả thực không tầm thường.
Mẹ con Tô Châu nghe vậy bất giác rùng mình.
Tuy họ không nghe câu đầu nhưng câu cuối đã khiến họ im phăng phắc, không dám đụng vào cô lần nào nữa.
Cho họ một trăm cái gan cũng không dám.
Nhìn theo bóng Khiết Băng từ từ biến mất, mẹ con bà ta mới thở phào nhẹ nhõm, thề rằng từ nay không nhìn mặt mà bắt hình dong nữa.
Tại "Legend"
Hoàng Minh vừa quay về thì thấy mẫu giấy ở trên bàn.
Tuy có chút hụt hẫng, mất mát nhưng anh tin chắc họ sẽ gặp lại.
7 năm rồi, anh tìm cô đã được 7 năm.
Nhưng anh chưa từng có ý định từ bỏ.
Anh tháo chiếc vòng trên cổ ra rồi đưa tay lắc lắc.
"Kí ức ấy, anh sẽ tìm lại giúp em"
Có phải là thần giao cánh cảm hay không? Anh cũng dự định đến Las Vegas để hợp tác làm ăn.
Tin cho số phận đưa đẩy, anh vẫn mong gặp lại cô ở nơi này.
Một tiếng sau, máy bay tư nhân riêng của cô hạ cánh xuống sân bay gần đấy.
Sân bay không lớn là bao nhưng thà có còn hơn không.
Đủ để cô đậu máy bay của mình là được rồi.
Không biết từ đâu bước ra, một đoàn người mang áo vest đen cùng với cặp kính râm nghiêm nghị xếp thành hai hàng
"Chị Băng!"
Cô không mấy bận tâm về họ, cô ung dung bước vào máy bay, ngồi vào chiếc ghế từ trước đến nay chỉ thuộc về mình.
Sống lại rồi.
Hai năm nay đã làm cô quá mệt mỏi.
Không ngờ lần đầu tiên của cô lại biến mất như gió thoảng như vậy.
Cô thề rằng sẽ khiến đám người kia sống không bằng chết.
Máy bay hạ cánh tại một căn biệt thự nguy nga, rộng lớn ở trong lòng thành phố.
Nơi đây được bày trí, thiết kế một cách tinh xảo.
Xung quanh căn biệt thự được trồng vô vàn loài hoa, thậm chí những loài rất hiếm cũng có mặt ở nơi đây.
Chưa kể ở đây còn có hồ bơi, sân đậu trực thăng, máy bay, một gian bar mini ở góc vườn được bao kín bởi rượu vang hạng nhất.
Bước vào trong, bạn sẽ thấy choáng ngợp vì độ xa xỉ của nó.
Bàn ghế được chạm trỗ điêu luyện trên từng ngóc ngách.
Ngoài ra còn có những bức tranh của nghệ nhân nổi tiếng.
Chỉ tính căn biệt thự thì đã rộng gần 1000m2.
Bình thường bay từ Trung Quốc sang Las Vegas tầm 21 tiếng, nhưng họ có đường bay riêng và tốc độ cho phép riêng.
Trong vỏn vẹn 11 tiếng, họ đã có mặt tại nơi đây.
Xa xỉ, quá xa xỉ.
Sang trọng, quá sang trọng.
Không có từ ngữ nào có thể miêu tả về độ chịu chơi và giàu sang này.
Khiết Băng vừa bước vào thì một chàng trai với vẻ mặt đáng yêu đầy nét xúc động bước đến ôm chầm lấy cô.
Làn da trắng ngần, mái tóc vàng vàng cùng thân hình tuyệt mĩ tôn lên nét đẹp đầy quyến rũ, gợi cảm đúng chất một cậu ấm của cậu ta.
"Sao bây giờ chị mới về.
Người ta nhớ chị chết mất thôi"
Chàng trai này chính là Hắc Sát, ngoại trừ Hắc Dạ thì đây là cậu em thứ 2 mà cô nhận nuôi.
Nhìn vào trông có vẻ yếu ớt, dễ gần nhưng thật chất cậu con trai 21 tuổi này đã vô số lần nhuốm máu.
Hắc Dạ là sát thủ số 1 thì Hắc Sát chính là sát thủ số 2 với thân thủ phải nói là hết sức đỉnh cao.
Lần trở về này của cô đã làm cho Tân Đạo đảng hân hoan trong sự hạnh phúc, thủ lĩnh đã trở về.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền đến người thân và chiến hữu của cô, ai nấy đều ngập tràn sự mừng rỡ khó tả.
"Chị trở về rồi đây."
Bằng giọng nói dịu dàng cô khẽ trả lời.
Đồng thời cô dùng tay xoa đầu Hắc Sát.
Sau đó Hẫc Sát đưa cô về tổng bộ.
"Chị Băng.
Mừng chị trở về!"
Đoàn người đứng nghiêm túc chào cô.
Bình thường người ngoài sẽ gọi cô là Scor, Scor trong Scorpio có nghĩa là bò cạp.
Không ai biết danh tính thật sự của người thủ lĩnh trẻ tuổi này.
Chỉ những thuộc hạ thân cận của tổng bộ mới gọi cô là chị Băng.
Tuy nhiên khi làm nhiệm vụ họ vẫn sẽ gọi cô là Scor.
Vậy nhưng không ai biết về thân phận của cô gái máu lạnh, nổi tiếng sắt đá này.
Những thuộc hạ ở các cơ quan, bộ phận khác cùng với toàn bộ người ngoài Tân Đạo đảng biết cô nổi danh giết người không chớp mắt, ưa sạch sẽ, "người không phạm ta, ta không phạm người.
Người phạm ta, chỉ có con đường chết" chính là quy tắc của cô.
Giờ đây, con người này đã quay trở lại mang trong mình sự hận thù.
Giết không tha những kẻ đã tống cô vào thành phố khỉ ho cò gáy kia!
Trong sự trả thù, tuy gặp trắc trở nhưng chúng đều không đáng kể, việc quan trọng là tìm lại vùng kí ức bị biến mất.
Hận thù, tình yêu đan xen lẫn nhau!
Cuộc sống mới mẻ, tràn đầy kịch tính của Khiết Băng chính thức mở màn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook