Giới thiệu
❥ Converter: Love dễ xương
❥ Trạng thái: Đã hoàn thành
❥ Editer: Yên Yên
❥ Ảnh bìa: Credit design by woyulinh
❥ Trạng thái: Đang edit
❥ Thể loại: ngọt, sủng, vườn trường, hào môn thế gia
- ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Văn Án
Nguyễn Tinh Loan là học sinh mới chuyển đến. mặt tinh xảo, vừa nhu thuận lại vừa dễ thương.
Người người gặp qua đều muốn thốt lên tiếng thật xinh đẹp.
Riêng chỉ có Hạ Húc, thiếu niên đang gục xuống bàn, không nhìn cô lấy một lần, giọng nói thiếu kiên nhẫn thốt ra:
"Người không dễ nhìn! Không có cảm giác! Tớ mù rồi!"
Ban đêm khi tan trường, Nguyễn Tinh Loan ngoan ngoãn đi sau anh, Hạ Húc quát: "Chớ đi cùng tôi, phiền!"
Thế là, Nguyễn Tinh Loan yên lặng lùi dần về sau.
Mười phút sau, Hạ Húc cắn rứt đầy lo lắng mà trở về tìm cô. Anh tận mắt nhìn thấy Nguyễn Tinh Loan đem hai tên lưu manh quật ngã trên mặt đất dễ như trở bàn tay. Sau đó nhẹ nhàng phủi phủi tay, tiêu sái mà rời đi.
Hạ Húc mắng: "Nhu thuận con khỉ!"
-
Cho đến một ngày Nguyễn Tinh Loan tiến vào Hạ gia, từ đó trở đi, Hạ Húc vừa nhìn thấy liền không thích cô.
Tâm phòng bị của cô quá nặng, phỏng chừng sẽ nhanh chóng mà rời đi thôi.
Nghiệp quật rằng sau này, Hạ Húc lại phải vắt hết óc nghĩ cách để được đến gần Tinh Loan.
Nửa đêm vụng trộm tiến vào phòng của cô, đem người giam vào lòng ngực, ánh mắt cực nóng, thanh âm khàn khàn nói ——
"Anh nghe nói học sinh đầu gỗ kia tỏ tình với em, em đồng ý?"
Nội dung: Hào môn thế gia, ngọt văn, thanh xuân, sủng.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Yêu sớm có thể, nhưng chỉ có thể là Hạ Húc ta.
❥ Trạng thái: Đã hoàn thành
❥ Editer: Yên Yên
❥ Ảnh bìa: Credit design by woyulinh
❥ Trạng thái: Đang edit
❥ Thể loại: ngọt, sủng, vườn trường, hào môn thế gia
- ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Văn Án
Nguyễn Tinh Loan là học sinh mới chuyển đến. mặt tinh xảo, vừa nhu thuận lại vừa dễ thương.
Người người gặp qua đều muốn thốt lên tiếng thật xinh đẹp.
Riêng chỉ có Hạ Húc, thiếu niên đang gục xuống bàn, không nhìn cô lấy một lần, giọng nói thiếu kiên nhẫn thốt ra:
"Người không dễ nhìn! Không có cảm giác! Tớ mù rồi!"
Ban đêm khi tan trường, Nguyễn Tinh Loan ngoan ngoãn đi sau anh, Hạ Húc quát: "Chớ đi cùng tôi, phiền!"
Thế là, Nguyễn Tinh Loan yên lặng lùi dần về sau.
Mười phút sau, Hạ Húc cắn rứt đầy lo lắng mà trở về tìm cô. Anh tận mắt nhìn thấy Nguyễn Tinh Loan đem hai tên lưu manh quật ngã trên mặt đất dễ như trở bàn tay. Sau đó nhẹ nhàng phủi phủi tay, tiêu sái mà rời đi.
Hạ Húc mắng: "Nhu thuận con khỉ!"
-
Cho đến một ngày Nguyễn Tinh Loan tiến vào Hạ gia, từ đó trở đi, Hạ Húc vừa nhìn thấy liền không thích cô.
Tâm phòng bị của cô quá nặng, phỏng chừng sẽ nhanh chóng mà rời đi thôi.
Nghiệp quật rằng sau này, Hạ Húc lại phải vắt hết óc nghĩ cách để được đến gần Tinh Loan.
Nửa đêm vụng trộm tiến vào phòng của cô, đem người giam vào lòng ngực, ánh mắt cực nóng, thanh âm khàn khàn nói ——
"Anh nghe nói học sinh đầu gỗ kia tỏ tình với em, em đồng ý?"
Nội dung: Hào môn thế gia, ngọt văn, thanh xuân, sủng.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Yêu sớm có thể, nhưng chỉ có thể là Hạ Húc ta.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook