Đường Tại Thiên mua lại viên đá này với giá 3400 vạn, chắc chắn phải ém hàng lại một thời gian thì mới bán ra ngoài, nếu bán với giá 3500 vạn thì chắc chắn hắn sẽ lãi không nhiều.
“Lão cáo già Đường Tại Thiên này nhìn người rất chuẩn, Tiêu tiểu ca chắc chắn không phải người đơn giản rồi.”
Đổng Huy thầm nghĩ.
“Vậy thì phải cảm ơn ông chủ Đường rồi.”
Tiêu Phàm mỉm cười nói.
Con số 3400 vạn đối với hắn mà nói là rất công bằng rồi. Đường Tại Thiên hình như đã hiểu nhầm điều gì đó nên muốn giữ mối quan hệ với hắn, thế nên hắn cũng không sợ Đường Tại Thiên giở trò.
“Tiêu thiếu gia cứ đùa, là ta chiếm được lợi từ ngươi mà.”
“Tài khoản ngân hàng của Tiêu thiếu gia là~”
Tiêu Phàm đưa số tài khoản ngân hàng của mình cho Đường Tại Thiên:
“Ông chủ Đường, bây giờ ngươi chuyển cho ta 2000 vạn đi, còn lại 1400 vạn thì ta muốn nhờ ngươi mua giùm vài thứ.”
Đổng Huy nghe vậy, vội vã chào tạm biệt, ra về trước. Dù sao thì hắn cũng đã có wechat của Tiêu Phàm rồi, sau này nếu muốn hắn có thể liên lạc với Tiêu Phàm qua wechat.
“Tiêu thiếu gia muốn nhờ ta mua giúp thứ gì?”
Đường Tại Thiên chuyển cho Tiêu Phàm 2000 vạn, sau đó còn đích thân rót trà mời Tiêu Phàm. Tiêu Phàm nói:
"Ta muốn đặt mua 1 vạn thanh kiếm kiểu dáng thời nhà Đường, chất liệu thì dùng loại sắt tốt. Ở phía bên Myanmar liệu ngươi có thể giúp ta đặt hàng không?”
Đường Tại Thiên thầm kinh ngạc trong lòng. Những 1 vạn thanh kiếm? Người luyện võ bình thường dùng nhiều kiếm đến như vậy sao?
“Việc này đúng thật là ta có thể giúp ngươi, chỉ là nếu muốn vận chuyển hàng về đây thì có lẽ sẽ hơi khó khăn một chút.”
Đường Tại Thiên suy nghĩ một hồi rồi nói. Những một vạn cây kiếm kiểu dáng thời nhà Đường, số hàng này nếu bị tra ra thì với mạng lưới quan hệ của hắn cũng khó mà giải quyết êm đẹp được. Tiêu Phàm cười cười nói:
“Không cần thiết phải vận chuyển hàng về đây đâu, ngươi cứ sắp xếp để ta đến đó một chuyến, ta sẽ có cách đem hàng vận chuyển về. Đúng rồi ông chủ Đường, ngươi có cách nào để tìm mua giúp ta vài khẩu súng về để ta chơi chơi chút không? Ta chỉ đem chơi ở đó thôi, sẽ không mang chúng về đây đâu.”
Đường Tại Thiên cũng không hề hoài nghi gì cả. Kể cả cứ cho là Tiêu Phàm lớn lên ở một gia tộc lớn nào đó đi, thì cũng có khả năng hắn chưa bao giờ tiếp xúc với súng đạn thật. Thanh niên mới lớn, có hứng thú với súng đạn thì cũng là chuyện bình thường.
“Đây là chuyện nhỏ thôi. Chỉ cần ngươi không mang về đây thì mọi thứ đều đơn giản.”
Đường Tại Thiên cười nói, ở bên Myanmar thì hắn có quen một tên quân phiệt.
“Ông chủ Đường, vậy ta lấy trà thay rượu để cảm ơn ngươi trước. Số tiền 1400 vạn coi như là tiền đặt cọc, sau này nếu thiếu bao nhiêu thì ta sẽ trả sau.”
Tiêu Phàm vừa nâng li trà vừa nói.
“Tiêu thiếu gia nói vậy là khách sáo rồi, đây là chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi, không đáng để nhắc đến.”
Đường Tại Thiên mỉm cười nói.
“Nhưng mà số hàng này ta cần gấp, làm phiền ngươi có thể làm nhanh nhanh giúp ta được không?”
Tiêu Phàm nói xong thì đứng dậy:
“Vậy những việc còn lại thì chúng ta liên lạc bằng wechat sau nhé.”
“Được.”
Đường Tại Thiên tiễn Tiêu Phàm ra đến cổng.
“Ông chủ, liệu có cần điều tra lai lịch hắn ta một chút không?”
Sau khi Tiêu Phàm đi xa, Đường Tại Thiên quay trở về phòng nghỉ, một trong hai tên vệ sĩ của hắn nói.
"Không cần điều tra. Gia tộc đứng phía sau lưng hắn có lẽ không phải những người mà chúng ta có thể động tới được, nếu điều tra hắn mà bị phát hiện thì sẽ gây ra rắc rối lớn đấy.”
Đường Tại Thiên lắc đầu nói.
“Dạ, thưa ông chủ.”
Đường Tại Thiên lấy điện thoại ra, gọi đến một dãy số.
"Ông chủ Hồ, ta gọi để giới thiệu cho ngươi một mối làm ăn mới đây. Một vạn cây kiếm thiết kế theo kiểu dáng thời nhà Đường, dùng loại sắt tốt để nung, ngươi cảm thấy giá cả như nào thì hợp lí?”
Đường Tại Thiên cười nói. Ông chủ Hồ ở đầu giây bên kia thầm kinh ngạc, những 1 vạn thanh kiếm?
"Ông chủ Đường, việc này thì ngươi phải chờ ta đi hỏi thăm một chút đã.”
Ông chủ Hồ cúp điện thoại. Ông ta không phải là ông chủ xưởng rèn đao kiếm, nhưng hắn có mạng lưới quan hệ ở mảng này. Chỉ một lát sau, ông chủ Hồ đã gọi lại cho Đường Tại Thiên.
"Ông chủ Đường, nếu ngươi đặt hàng với số lượng lớn thì ta có thể lấy ngươi với giá 3500 đồng một thanh kiếm. Nhưng thứ hàng này không giúp vận chuyển đi đâu, ngươi phải tự nghĩ cách đấy.”
“Được, vậy chốt giá đó đi, ngươi làm gấp giúp ta nhé.”
Nói xong, Đường Tại Thiên liền cúp máy, hắn cũng chuyển luôn 1400 vạn tiền cọc qua bên đó.
“Tiêu thiếu gia, tổng cộng là 3500 vạn nhé.”
Đường Tại Thiên nhắn cho Tiêu Phàm một tin để báo tình hình. Nhìn thấy tin nhắn đến của Đường Tại Thiên, khóe môi Tiêu Phàm giật giật, hiện tại trong tài khoản của hắn chỉ còn hơn 2000 vạn. Hắn phải tranh thủ kiếm tiền thôi, nếu không thì hắn không đủ tiền trả mất.
“Lão Tiêu à, ngươi ở bên đó đánh trận khó khăn trùng trùng, ta ở đây làm hậu phương cũng không dễ dàng chút nào cả.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook