“Hả?”
Nhìn qua viên thứ 4, Tiêu Phàm mừng thầm trong lòng. Bên trong viên đá này tất cả đều là một màu xanh lục đậm, kích cỡ cũng không nhỏ, có thể kiếm lãi gấp 3 4 lần giá gốc có lẽ không có vấn đề gì. Viên đá thô này có giá 680 vạn. Lợi nhuận mà nó mang đến có thể lên tới hơn 2000 vạn.
"Tiểu Tiêu, chọn được viên đá nào chưa? Ngươi lần đầu tiên đến đây, ta có thể giảm cho ngươi 20%, khách quen giống như ông chủ Đổng cũng chỉ được giảm 10% thôi đó.”
Đường Tại Thiên vừa đến gần Tiêu Phàm vừa nói. Tiêu Phàm quay đầu lại, hắn cảm thấy Đường Tại Thiên có vẻ có hứng thú với hắn. Trùng hợp, hắn cũng có hứng thú với Đường Tại Thiên. Ở đây gần với Myanmar, thương nhân ở đây đều không đơn giản, Đường Tại Thiên ở Myanmar chắc chắn cũng sẽ có một mạng lưới quan hệ rộng lớn.
“Vậy ta phải cảm ơn ông chủ Đường rồi. Ông chủ Đường, ta lấy viên đá này, ngươi có thể nhân tiện giúp ta cắt nó ra luôn không?”
Tiêu Phàm cười nhẹ, nói. Viên đá này có giá 680 vạn, giảm giá 20% thì cũng chỉ còn 544 vạn, cái giá này Tiêu Phàm có thể nhẹ nhàng mà bỏ ra được.
“Tiểu Tiêu, ngươi có muốn đi xem quá trình cắt đá không?”
Đường Tại Thiên cười nói. Thời gian cắt đá tương đối dài, trong lúc đó hắn có thể thăm dò Tiêu Phàm thêm một chút.
"Lười xem. Ông chủ Đường sắp xếp người cắt giúp ta nhé.”
Tiêu Phàm nói với một vẻ không hề để tâm. Hắn đã biết rõ bên trong viên đá là gì rồi, thế nên nếu hắn càng ra vẻ không để ý, Đường Tại Thiên sẽ càng kiêng kị, khả năng hắn ta giở trò với đồ của hắn càng thấp.
“Vậy cũng được, ta sẽ sắp xếp cho Tiêu thiếu gia ngươi thợ cắt đá giỏi nhất ở đây.”
Đường Tại Thiên cười ha hả nói, đến cách xưng hô của hắn đối với Tiêu Phàm cũng thay đổi rồi. Đến viên đá giá hơn 500 vạn mà Tiêu Phàm còn không thèm đi xem, vậy thì lai lịch của hắn chắc chắn không đơn giản. Ba tiếng trôi qua, Tiêu Phàm cũng đi theo Đổng Huy xem được không ít đá thô, cũng nghe hắn giải thích thêm nhiều kiến thức mới.
"Tiêu thiếu gia, chúc mừng ngươi, chúc mừng ngươi. Lần này ngươi thắng lớn rồi.”
Đường Tại Thiên vừa cười ha ha vừa đi đến bên cạnh Tiêu Phàm. Đổng Huy kinh ngạc nói:
“Ông chủ Đường, viên đá của Tiêu tiểu ca cược thắng lớn rồi à?”
Đường Tại Thiên gật đầu:
"Viên đá của Tiêu thiếu gia đã được cắt ra rồi, bước đầu có thể định giá 3200 vạn, nếu chờ thêm chút nữa thì có thể bán với giá 3500 vạn cũng có thể lắm.”
Đường Tại Thiên vừa nói vừa nhìn Tiêu Phàm. Tiêu Phàm cũng có chút giật mình, nhưng vẫn mang lại cho người ngoài cảm giác bình tĩnh không loạn.
“Tên này chắc chắn đến từ một gia tộc lớn nào đó rồi!”
Đường Tại Thiên thầm nghĩ, đến Đổng Huy ở bên cạnh còn tỏ ra bất ngờ hơn cả Tiêu Phàm.
“Tiêu thiếu gia, chúng ta kết bạn wechat đi, để ta gửi video toàn bộ quá trình cắt đá cho ngươi.”
Đường Tại Thiên nói. Tiêu Phàm lấy điện thoại ra. Khi nhìn thấy chiếc điện thoại rẻ tiền của Tiêu Phàm, cả Đường Tại Thiên lẫn Đổng Huy đều có chút ngớ người.
"Tiêu thiếu gia thật là giản dị.”
Đường Tại Thiên hắng giọng, nói. Tiêu Phàm:
“...”
Gần đây hắn bận đến mức không có thời gian đi mua lại chiếc điện thoại khác, cũng chẳng có thời gian đi mua quần áo mới.
“Tiêu tiểu ca, chúng ta cũng kết bạn wechat đi.”
Đổng Huy cười ha ha nói, hắn và Đường Tại Thiên đều nhanh chóng kết bạn wechat với Tiêu Phàm.
…
"Tiêu thiếu gia, vậy bây giờ chúng ta cùng đi xem viên đá phỉ thúy kia đi. Trong lĩnh vực này ông chủ Đổng cũng là dân chuyên nghiệp, vậy ngươi cùng đi với chúng ta chứ?”
Đường Tại Thiên cười nói. Tiêu Phàm gật gật đầu, ba người cùng nhau đi đến một căn phòng trang hoàng xa hoa, viên đá phỉ thúy được cắt ra đã được để gọn gàng trên một chiếc bàn trong phòng.
"Đúng là đồ tốt. Tiêu tiểu ca đúng thật là người có con mắt tinh tường, ngươi cược đá liên tiếp ba lần thì cả ba lần đều thắng lớn.”
Đổng Huy kinh ngạc, vừa nói hắn vừa cẩn thận đánh giá viên đá phỉ thúy trên bàn. Mắt Đường Tại Thiên chợt lóe lên, hóa ra trước đây Tiêu Phàm thắng lớn những hai lần liên tiếp? Hắn cảm thấy đây chưa chắc đã là trùng hợp.
“Nghe đồn những gia tộc lớn về võ thuật sẽ có đào tạo một số người luyện nội công, chẳng nhẽ thông qua nội công thì người đó có thể phán đoán được liệu có phỉ thúy hay không ở bên trong viên đá thô hay sao?”
Đường Tại Thiên thầm nghĩ trong lòng.
“May mắn mà thôi. Ông chủ Đường có thích viên phỉ thúy này không? Nếu ngươi muốn, ta có thể bán cho ngươi với giá 3000 vạn.”
Tiêu Phàm cười nhạt, nói. Đường Tại Thiên lắc lắc đầu:
“Viên phỉ thúy này của ngươi nếu bán đi thì giá ban đầu đã là 3200 vạn rồi, ta không thể chiếm lợi của ngươi như thế được. Thế này đi, ta sẽ mua nó với giá 3400 vạn, đến lúc bán ra thì chắc giá trị viên đá cũng sẽ lên đến 3500 vạn, vậy thì ta cũng sẽ lãi được 100 vạn, chiếm được một chút lợi nhỏ từ Tiêu thiếu gia.”
Đổng Huy ngơ ngác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook