*

Tới trung tâm thương mại , Lăng Sa lôi kéo Oa Nhi đi hết cửa hàng này tới cửa hàng khác , bắt Oa Nhi thử một đống đồ . Tới cửa hàng bán valy , Lăng Sa mua một cái Valy màu hồng thật to rồi nhét hết đống quần áo mới mua vào trong làm cho mọi người quanh đó sững sờ

-“ Tiểu thư , sao cô lại cho số quần áo đó vào valy vậy ạ ? ” Oa Nhi thấy khó hiểu hỏi Lăng Sa , đáp lại cô là nụ cười bí hiểm

- “ Có lý do của nó ! Nhanh qua giúp chị mang nó ra xe . ”

- “ Vâng ạ ! ” Oa nhi lại gần kéo chiếc valy đi bị Lăng Sa lôi đi đủ cửa hàng ăn uống xong mới trở về xe , thì trời cũng đã xầm tối .

Ngồi trên xe được một lúc Oa Nhi bất chợt thấy buồn ngủ , hai mắt cứ díp lại rồi ngủ mất . Lúc Oa Nhi tỉnh lại lần nữa thì cô đã ở trên một truyến tàu lạ , cô bất giác hoảng loạng không biết phải làm gì thì nhìn thấy một bức thư trên bàn

- “ là thư của tiểu thư ! ” Oa Nhi mở ra xem mà nước mặt chực rơi

gửi Oa Nhi của chị

Oa Nhi à ! Khi em đọc được lá thư này thì chuyến tàu của em cũng đã đi được nửa chặng đường mà dù em hay chị cũng không biết điểm đến của nó , chị xin lỗi vì đã để hai người họ nhục nhã em nhưng hãy hiểu cho chị hai người đó là người thân của chị , chị không thể làm gì hơn là đưa em đi xa khỏi họ , chuyến tàu không bến này và chiếc valy hành lý kia là thứ duy nhất chị có thể cho em , khi tàu tới ga em hãy quên mọi thứ và bắt đầu cuộc sống mơi . Chị xin lỗi và chúc em hạnh phúc

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương