Tử Lam phát hiện có điều gì đó không đúng ở đây, bình thường nàng làm sao đã thương được Tiêu Dật nhất định là có chuyện xảy ra, Tử Lam vặn lông mày vội vàng hỏi ” Anh bị làm sao? Có phải bị thương rồi không? ”” Ừm ” Tiêu Dật gật đầu một cái, hắn định giấu Tử Lam không cho nàng biết, hắn sợ nàng phải đau lòng không yên.

Gương mặt anh tuấn ngũ quan đẹp mắt nhìn hắn như một thần tiên lưu lạc nhân gian, pha lẫn chút tà mỵ, bởi vì nhịn đau mà có chút tái nhợt.

( Tội cho Dật ca mỗi lần về thăm Lam tỷ là Thiên ca dùng mọi thủ đoạn thủ tiêu Dật ca làm cho Dật ca không thể nào gặp Lam tỷ.

.

Thiên ca ghen kinh người!)Mặc dù Tử Lam có chút rượu trong người nhưng nàng không phải là người say rồi hồ đồ, nhớ lại chuyện xảy ra vừa rồi Tử Lam đưa tay ra vén quần áo chổ nàng vừa mới tập kich Tiêu Dật ” Cho em nhìn xem anh bị như thế nào? ”Tử Lam vừa muốn vén lên y phục, Tiêu Dật liền một phát bắt được tay của nàng đặt lên khóe miệng hắn hôn một cái ” Anh không sao đâu em đừng lo, chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi! ” Động tác của Tiêu Dật thật mập mờ nhưng cũng thực có mỹ cảm.


Tử Lam vặn lông mày, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn, nàng cảm thấy lo lắng bất an cho Tiêu Dật.

” Còn nữa, em không được tùy tiện vén đồ của nam nhân rất nguy hiểm ” Tiêu Dật thật sự đang bị thương, hắn không bao giờ muốn dối gạt nàng chuyện gì, bởi vì hắn thích cảm giác nàng vì hắn lo lắng nhưng hắn không thích Tử Lam thấy được vết thương của mình, không muốn nàng đau lòng, không muốn nàng dính vào những chuyện máu tanh của Hắc đạo.

Giữa hai người bọn họ có một loại ăn ý vô hình, nếu gọi là bằng hữu thì hơi ái muội, nếu gọi là tình thân thì lại càng trân quý hơn, nếu gọi là tình yêu thì hiểu rõ đối phương hơn.

Quan hệ của hai người thì không thể nào dùng từ chính xác để hình dung.

( Không phải thiên ca làm quá thì Dật ca cưới Lam tỷ lâu ùi)7 Năm trước, lúc Tử Lam còn đang du học ở Mỹ, một buổi tối nàng đang trên đường đi học về vô tình phát hiện Tiêu Dật đang bị thương rất nặng Tử Lam cứu hắn một mạng từ đó hai người quen biết.

Tử Lam chỉ biết Tiêu Dật là người không bình thường, hắn có một thế lực Hắc đạo rất lớn hình như là một cái tập đoàn gì đó, lần đó cũng chính vì hoàn thành nhiêm vụ Tiêu Dật bị người ta đánh lén nên mới bị thương rồi được nàng cứu.

Tử Lam cứu Tiêu Dật, từ đó về mặt sinh hoạt của nàng Tiêu Dật luôn âm thầm giúp đỡ, về sau cuộc sống của nàng và Hi Hi mới không chịu bất kỳ cực khổ nào nữa.

Chỉ là quan hệ giữa hai người ở Mỹ không ai được biết đến, nàng chỉ biết bên cạnh Tiêu Dật có một cận vệ gọi là Ảnh Dạ, mỗi lần gọi điện thoại nàng gặp hắn để hỏi chuyện tình của Tiêu Dật, muốn liên lạc Tiêu Dật cũng thông qua Ảnh Da mới gặp được.


Tử Lam nghĩ, cho dù Tiêu Dật là một nhân vật rất nguy hiểm nhưng hắn sẽ tuyệt đối không là chuyện thương tổn đến nàng.

Điểm này nàng chắc chắn không bao giờ nghi ngờ!Giữa bọn họ như có một sợi dây vô hình gắn kết lẫn nhau, ăn ý hoàn hảo.

.

Tử Lam nhìn Tiêu Dật muốn nói gì nhưng hắn nhanh chóng kéo nàng, hai người hướng phía phòng khách đi ra.

” Được rồi, em không nên dùng ánh mắt đó nhìn anh như vậy.

.

Anh đang rất đói bụng đây này, chúng ta nhanh ra xem Bảo bối đang nấu món ngon nào ngoài đấy ” Tiêu Dật nói xong cũng không quản Tử Lam có đồng ý hoặc tình nguyện hay không liền kéo nàng đi.


Tài nấu ăn của Hi Hi không chê vào đâu được, mặc dù chỉ là một tô mì nhưng mùi thơm lại tỏa ra bốn phía!Hi Hi bảo bối thật lợi hại!Tiêu Dật đi ra ngoài nhìn Hi Hi cười triều mến ” Bảo bối, để Dật thúc thúc nếm thử xem tài nấu nướng của con có tiến bộ hơn trước không đây! ” Nói xong trực tiếp ngồi xuống bàn cầm đũa bắt đầu ăn.

Hi Hi ưu nhã cười một cái ” Mời Dật thúc thúc tùy ý thưởng thức ” Vừa nói bé lại vừa tiến vào phòng bếp lấy ra một mâm thức ăn khác chuẩn bị sẵn cho Tử Lam.

Tử Lam rót cho Tiêu Dật một ly nước nàng cũng nhanh ngồi xuống bàn, đối với tài nấu nướng của Bảo bối nàng không chút nào lo lắng.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương