Nếu như Mặc Tử và Mặc Thiếu Thiên hai người cùng nhau quyết đấu, mà Mặc Thiếu Thiên bị thua như vậy Hi Hi cũng chấp nhận.

Tài nghệ không bằng người, Hi Hi cũng không có biện pháp.

Nhưng nếu như dùng biện pháp xâm nhâp hệ thống như thế, Hi Hi liền..........

Hi Hi cũng không thể nói cho bọn họ biết, Mặc Thiếu Thiên có thể là cha của bé, nếu quả thật như vậy bé dám chắc đám người này sẽ điên hết.

Cuối cùng Hi Hi suy nghĩ nói "Tôi tạm thời không có cách nào xâm nhập hệ thống nội bộ Cửa Ngục?"

" Why? "

"Hệ thống gần đây xảy ra một chút vấn đề, không được hoàn thiện nếu như tôi cứ kiên quyết xâm nhập Cửa Ngục nhất định sẽ bị bọn họ truy theo cuối cùng sẽ tra ra được tôi luôn đấy " Bất đắc dĩ, Hi Hi chỉ có thể nói láo như vậy.

Nếu như bé thực sự muốn xâm nhập, thật sự cho tới bây giờ cũng không ai có thể tra ra vị trí thực sự của bé.

Chỉ là hiện tại, bé không muốn làm ra chuyện tình này,huống chi người kia lại chính là cha của bé, Hi Hi tình nguyện để mọi người giao tranh với nhau, người nào thắng người nào thua điều không liên hệ tới bé, nếu dùng biện pháp như thế, Hi Hi cảm thấy không công bằng chút nào "

Mặc Tử suy nghĩ một chút mới bằng lòng bỏ qua, bởi vì hắn biết cái nào nặng cái nào nhẹ, thân phận của Hi hi được toàn bộ tổ chức bảo mật, Hi Hi là lá bài chủ chốt của tổ chức, nếu như thân phận của HI Hi bị tiết lộ ra ngoài thì hậu quả thật sự rất khủng khiếp.

Hai việc nặng nhẹ, Mặc Tử cân nhắc một chút, cuối cùng cắn răng nghiến lợi không cam lòng " Nếu để cho lão tử bắt được hắn, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn! " Mặc Tử hung hăng nói, cũng là chứng minh hắn tạm thời bỏ qua việc này cho Mặc Thiếu Thiên.

Hi Hi lập tức rùng mình một hồi.

Bé sợ sẽ có một ngày cha cùng bọn người Hợp Tung quyết chiến sinh tử.

Hi Hi lại là người trung gian... như vậy bé sẽ rất đau khổ!

Hi Hi cũng không dám nghĩ tiếp tục nữa liền đổi sang đề tài khác " Hoa Hồng đâu? "

" Gần đây không biết nhận nhiệm vụ theo nam nhân kia tới đâu rồi, chạy lòng vòng khắp thế giới, cô ấy cũng ít online nên không ai biết rõ hoa Hồng hiện tại như thế nao? " Tạp Ni nói.

" Ok! Mọi việc cứ như vậy đi, ta off đây!" Hi Hi vừa định offline nhưng bé lại nhớ tới một chuyện " Dạ Thiên, anh giúp tôi coi chừng khu vực bên Đông Nam Á, tôi gần đây có chút việc không thể online thường xuyên "

Thẩm Dạ Thiên cười rất giảo hoạt " Được, không thành vấn đề, nhưng phí dịch vụ thì không thể thiếu nhé! "

" Được, điều kiện tùy anh "

" Đồng ý! "

Hi Hi cười, tất cả bọn họ được xem là phần tử nguy hiểm, người trong hắc đạo luôn sống ngoài vòng pháp luật nhưng có trời mới biết bọn họ thực sự là một đám người Thiên tài à, tùy tiện chọn ra một người củng có thiên phú di bẩm hơn người, tỷ như bé về phương diện máy vi tính tràn đầy tiềm năng, Mặc Tử có thiên phú về phương diện súng ống... tất cả bọn họ tổ hợp lại sáng lập nên một Hợp Tung vang danh trong giới Hắc đạo.

Mỗi người điều có một cách sinh tồn riêng, điều mà tất cả mọi người luôn chú trọng đó là một chữ ' tín ', bọn họ có thể kết hợp lại với nhau là vì bộn họ tin tưởng lẫn nhau, điểm này Hi Hi cảm thấy rất tốt.

" Hi Hi, mấy người chúng ta ở đây điều chưa từng gặp qua cậu, cậu có muốn hay không cùng chúng tôi trò chuyện qua video? " Mặc Tử chuẩn bị phát Video.

Một giây kế tiếp Hi Hi quả nhiên logout!

" Mẹ nó! Không đến nổi phản ứng như vậy đi! " Mặc Tử giận chưởi bậy.

Tạp Ni cười hòa giải " Sớm đoán được kết quả như thế vậy mà ngươi vẫn muốn nói ra? "

" Các ngươi không thấy Hi Hi hôm nay trông là lạ hay sao? " Thẩm Dạ Thiên đôi mắt sâu kín nói.

" Ta không phát hiện ra điều gì? " Tạp Ni như lạc vào sương mù.

" Ngươi nói thẳng ra sẽ chết sao? Vòng vo vớ vẫn.."

" Máy vi tính Hi Hi làm sao xảy ra vấn đề được? "

" Ngươi nói là....hắn đang cố ý! "

Có điều gì mờ ám ở đây..............

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương