" Cô..cô..cô nói cái gì? Cô có con trai.." Cảnh Thần hoài nghi lỗ tai mình hôm nay có bị gì không, thầm nghĩ chắc là nàng nghe nhầm rồi.

Tử Lam xem ra chỉ mới hơn 20 tuổi một chút, làm sao lại có đứa bé..

Tử Lam cũng không xem chuyện đó là vấn đề gì to tát nên gật đầu một cái " Ừ, đúng á "

" Nhận nuôi.." Cảnh Thần cho là không phải con ruột.

Tử Lam đổ mồ hôi..trên trán xuất hiện thêm mấy đường hắc tuyến.

" Con ruột của tôi "

"Cô đã kết hôn? " Cảnh Thần càng thêm kinh hãi.

" Vẫn chưa.." Tử Lam thật thà trả lời.

" Bé mấy tuổi rồi? " Cảnh Thần âm thầm đổ mồ hôi lạnh..nuốt nước miếng hỏi tiếp.

" 7 tuổi "

Cảnh Thần thiếu chút nữa muốn phun cơm ra...

7 tuổi, thời điểm đó Tử Lam còn chưa có......trưởng thành.

Hoặc là vừa mới trưởng thành..

Nghĩ đến đây Cảnh Thần dùng sức lắc đầu, đem những ý nghĩ vừa rồi bỏ đi.

Tử Lam ngược lại rất thẳng thắn, hào phóng cười " khi đó tôi còn trẻ ngu ngốc á "

Nghe Tử Lam nói làm Cảnh Thần bật cười..

Sau đó hai người vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ.

Hai người đều là người thẳng tính nên trò chuyện có rất nhiều chủ đề giống nhau rất hòa hợp, càng tán gẫu càng vui vẻ..

Tử Lam đem chuyện phát sinh giữa nàng và Trọng Nhược Tình lần đầu tiên gặp nhau ở dạng tình huống nào cho Cảnh Thần nghe.

" Không trách được cô ta lại đối với cô đầy địch ý như thế " Cảnh Thần phát biểu một câu.

" Hết cách rồi, oan gia ngõ hẹp " Tử Lam cảm khái.

" Tôi thật lòng khuyên cô một câu, chớ chọc vào con khổng tước xòe lông đó, cô ta tựa như một ngôi sao chổi, chọc giận cô ta, cô ta sẽ lấy đuôi quét cô đấy " Cảnh Thần thật lòng nói.

Ngôi sao chổi..haha..

Lời này nói thật chính xác..chuẩn không cần chỉnh luôn nha!

" Bỏ thân phận bạn gái Mặc Tổng, bỏ luôn cha nàng là Thị Trưởng, Trọng Nhược Tình cái gì mà bằng được chúng ta.. " Cảnh Thần khinh bỉ thốt ra mộ̣t câu sau đó lại tiếp tục cảm khái " Chúng ta nỗ lực đi lên nhưng thủy chung vẫn thua người ta ở vạch xuất phát! Đây là chuyện không có cách nào thay đổi được..haiz "

" Có đạo lý " Tử Lam vỗ vai Cảnh Thần nói.

" Cho nên, cô không nên chọc vào ổ kiến lửa đó biết không, hơn nữa không nên tiếp cậ̣n Mặc Tổng, thấy thì tránh xa một chút nếu như bị Trọng Nhược Tình nhìn thấy, cô chờ bị khai trừ đi.." Cảnh Thần nhìn Tử lam trịnh trọng nhắc nhở nàng.

"........" Tử Lam hoàn toàn câm nín..nàng sợ Mặc Thiếu Thiên như sợ cọp vậy, làm gì có việc đi tiếp cận hắn..còn về Trọng Nhược Tình..Xem ra chính xác là một con khổng tước xù lông..

Hai người vừa ăn vừa trò chuyện rất nhanh hai người đã ăn xong, lúc bọn họ trở về rất nhiều đồng nghiệp vẫn còn tiếp tục ăn cơm.

Bọn họ ăn tương đương nữa thời gian nghĩ trưa, bởi vì Tử Lam nói còn chút đồ cần phải thu thập nên Cảnh Thần cùng với nàng liền quay trở về.

Thời điểm vừa đi vào phòng làm việc Cảnh Thần ngượng ngùng nói với Tử Lam " Tử Lam, cô vào trước đi, tôi muốn đi toilet xíu "

Tử Lam liền gật đầu " Ân, cô đi đi "

Cảnh Thần nhanh chóng bỏ đi.

Tử Lam ngồi vào bàn làm việc, nhưng vừa mới ăn xong nên nàng cảm thấy có chút khát, rất nhanh nàng đến phòng giải khát.

Tập đoàn MK nhìn quanh toàn những trang thiết bị tốt nhất, ngay cả phòng giải khát cũng không ngoại lệ̣, vật dụng bên trong tất cả đều có sẵn, rất tiện nghi cho người sử dụng..

Tử Lam xưa nay không thích cà phê nên nàng rót cho mình một ly nước lọc, vừa định đi về phòng làm việc nàng lại nghe một âm thanh phía ngoài cửa truyền vào..hình như họ sắp tiến vào bên trong phòng giải khát.

"Thiếu Thiên, lâu rồi anh chưa tới phòng làm việc của em ngồi một lát..hiện tại không có ai." Trọng Nhược Tình âm thanh mềm mại đầy dụ hoặc.

Giọng nói vừa rồi chính xác là của Trọng Nhược Tình..

Mặc dù Trọng Nhược Tình chỉ nói một câu nhưng Tử Lam biết chính là nữ nhân sao chổi đó.

Cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là Thiếu Thiên..

Thiếu Thiên....sặc..em gái ngươi..tại sao lại dẫn tên ôn thần Mặc Thiếu Thiện đó đến đây! Chết tiệt! Muốn động đực thì cút ra xa một chút.. sao hết lần này đến lần khác lại ám nàng..

Tử Lam không muốn đối mặt với Mặc Thiếu Thiên, trong đầu nàng chỉ nghĩ một điều là nàng phải trốn ngay..nhưng phòng giải khát không có chổ nào để cho nàng trốn...Liếc mắt nhìn quanh căn phòng, Tử Lam nhanh chóng phát hiện hành lang phía ngoài..nàng nhanh chóng trốn ra cố gắng áp chế sự tồn tại của bản thân đến mức thấp nhất...

Không phải nàng muốn nghe lén bọn họ nói chuyện mà vì tình thế ép buộc..nàng cũng không muốn cũng lười nghe nhưng chẳng lẻ nàng phải tự bịt lổ tai mình lại hay sao..

Vừa lúc hai người bọn họ tiến vào...

Lời nói Trọng Nhược Tình đầy ám hiệu.. mờ ám..dụ hoặc...Mặc Thiếu Thiên.

" Mọi người cũng sắp trở lại hết rồi " Mặc Thiếu Thiên tiếp lời.

" Thời gian còn 20 phút, Thiếu Thiên, vào với em một chút đi! " Trọng Nhược Tình vẫn không chịu từ bỏ, cả người dán sát vào ngực Mặc Thiếu Thiên nũng nịu, bên tai hắn thì thầm..tư thế đó khiến nam nhân nào cũng có thể nổi lên phản ứng..nguyên thủy.

Tử Lam nổi hết da gà khi nghe Trọng Nhược Tình đang bắt đầu động tình dụ hoặc..Khốn kiếp..muốn gì thì đi chổ khác nhanh nhanh dùm nàng một chút..để nàng chịu đựng lâu quá chắc chiều nay nàng phải khám bác sĩ tâm lý..điên với mấy người này ghê..

Tử Lam quay mặt vào tường bắt đầu vẽ vòng tròn...âm thầm hỏi thăm tổ tiên hai người chết tiệt bên ngoài..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương