Trì Phi được khen một câu, tai khẽ đỏ lên nhưng không nói gì.

Buổi trưa là thời điểm nắng gay gắt nhất, nhiệt độ ngoài trời gần như đã lên tới 40 độ.

Nhưng có lẽ là ngày đầu tiên tân sinh viên nhập học, trong khuôn viên vẫn có nhiều bạn học qua lại.

Diện tích của trường rất lớn, nhà ăn phía đông nằm cạnh tòa nhà thí nghiệm, từ ký túc xá đi tới mất khoảng ba, bốn phút.

Giang Trĩ Ninh che một chiếc ô chống nắng màu xanh xinh xắn, hai bạn cùng phòng ở hai bên, cùng đi về phía nhà ăn phía đông.

Trong nhà ăn không chỉ có sinh viên năm nhất mà còn có rất nhiều đàn anh đàn chị chỉ cần nhìn mặt là có thể nhận ra ngay.

Tống Dữu thèm món cá nổi tiếng của căn tin Giang Thành, vừa vào trong đã chạy ngay đến quầy đó.

Giang Trĩ Ninh liếc nhìn một vòng, cuối cùng cô chọn một phần cơm bò, còn được tặng thêm một ly nước cam, Trì Phi cũng chọn giống cô, cô còn cẩn thận lau ghế thêm một lần nữa bằng khăn giấy.

Ba người chọn chỗ ngồi hơi gần cửa sổ, yên tĩnh hơn.


Ánh nắng buổi trưa len qua kẽ lá chiếu vào cửa sổ, nhìn ra ngoài là một màu xanh tươi mát.

Nhà ăn có bật điều hòa, nhiệt độ không quá cao, mang theo một chút cảm giác mát mẻ.

“Được rồi, mình xin tuyên bố! Những gì đăng trên mạng là đúng, mình cực kỳ mong chờ cuộc sống đại học này, mình sẽ ăn thử hết tất cả các quầy trong nhà ăn này.


Tống Dữu thỏa mãn nheo mắt lại nói.

Tuy bình thường Giang Trĩ Ninh rất kén ăn, nhưng cô phải thừa nhận rằng căn tin này đúng là có đẳng cấp.

Cô ăn được vài miếng, ánh mắt lơ đãng lướt qua xung quanh.

Ngay lập tức— Đôi mắt vốn dĩ đang nhàm chán của cô bỗng dưng hơi sững lại, sáng lên như rải đầy vụn kim cương lấp lánh.

Wow, nam sinh kia… Khá đẹp trai.


Tuy cô không thực sự nói ra nhưng những lời này loé lên trong đầu ngay lập tức.

Dù không nhìn rõ ràng được chi tiết, Giang Trĩ Ninh có thể lấy con mắt thẩm mỹ nhạy bén của mình ra cam đoan.

Tuyệt đối hợp gu của cô.

Đại khái cách bọn họ bốn năm chỗ, cũng là vị trí hẻo lánh bên cửa sổ.

Thiếu niên mặc một thân áo sơ mi trắng tinh, lẳng lặng ngồi ở đó, giống như trở thành trung tâm.

Gương mặt mang theo cảm giác trong trẻo nhưng lạnh lùng, màu da cũng là màu trắng lạnh, giống như tuyết lạnh thấu xương trên núi cao, làm cho người ta có một loại cảm giác khó có thể tới gần.

Đây là ấn tượng ban đầu của Giang Trĩ Ninh về anh.

Nhưng không thể phủ nhận chính là đường nét góc cạnh tinh xảo, sống mũi cao thẳng, ngay cả dáng môi thoạt nhìn cũng rất thu hút.

Khuôn mặt này vừa vặn đâm trúng gu của cô.

Thậm chí bệnh cũ lại tái phát.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương