"Gemini..."
"Cút."
Hamin lặng lẽ bước vào nhà, đáng lẽ cô không nên mặt dày tới đây, đáng lẽ cô không nên xuất hiện trước mặt hắn nữa, nhưng mẹ cô lại ép buộc phải tới đây đóng vai nạn nhân khóc lóc tội nghiệp với hắn. Thật sự vô cùng đê tiện, vô cùng xấu hổ.
"Em... Gemini à, anh..."
"Cút là cút. Không anh với em gì hết. Cút!"
"Anh ơi anh nghe em nói đi được không?"
"Muốn tiền chứ gì? Đây trả lời luôn cho mà nghe, mày sẽ không nuốt được một đồng nào của tao đâu. Biến!"
Gemini không muốn ra tay với con gái, chỉ kìm nén sự tức giận, nghiến răng: "Biết điều mà tự động cút khỏi đây đi, tao không rảnh đạp mày ra khỏi nhà."
Hamin biết hắn không muốn nghe bất kì điều gì từ một kẻ lợi dụng như cô, chính cô cũng không có lời nào để biện minh cho chính mình cả, chỉ đành ra vẻ tội nghiệp.
"Anh không thể chối bỏ trách nhiệm được Gemini!"
"Trách nhiệm gì? Không có trách nhiệm gì ở đây hết. Cút."
"Lần đầu của em, cái thai sau này... thì sao hả? Anh nói đi, anh làm thế với em, vậy mà một chút trách nhiệm cũng không có?"
5
"Hài hước thật đấy, mày tự tin đến mức nghĩ tao hứng lên được với một người như mày à? Dẹp hết đi, lần đầu hay lần cuối, có thai có chửa gì thì cũng không moi được một cắt nào từ tao đâu. Tao thà ném tiền ra ngoài cửa sổ còn hơn là đưa cho mày và cả gia đình mày."
1
Hamin không nói gì, một mạch bỏ về, cô không còn mặt mũi mà đối diện với hắn thêm một giây một phút nào nữa. Gemini là người nói được làm được, hắn nói có thì sẽ có, nói không thì chắc chắn sẽ là không, nói không thể moi được một đồng nào từ hắn, thì chính là không thể làm được. Bố mẹ cô cứ nghĩ đơn giản rằng, chỉ cần ngủ cùng nhau là sẽ tự động mọc ra một sợi dây ràng buộc vô hình giữa cả hai, nhưng nếu chuyện mà thật sự đơn giản như vậy thì đã quá tốt rồi. Hamin nếu không phải đơn phương hắn thì cô cũng không đời nào muốn dính dáng tới hắn đâu, bởi vì con người hắn rất đáng sợ, sẽ không thể nào biết được hắn nghĩ gì, và sẽ làm gì.
"Mày sang nhà nó đòi chịu trách nhiệm rồi nó bảo sao?"
"Anh ấy nói chúng ta sẽ không moi được một xu nào từ anh ấy hết. Bố mẹ, chúng ta bỏ cuộc đi, chúng ta không nên làm thế này nữa."
1
Hamin bật khóc: "Con xấu hổ lắm, con đã lợi dụng người con yêu, con thấy mình rất đê tiện."
1
"Ngu. Ngu vừa thôi. Mày chắc chắn không phải con tao nên mới phát ngôn ngu si như thế đúng không?"
"Con không ngu, con đang xấu hổ với chính việc bố mẹ ép con làm, con thật sự... sợ hãi những việc bố mẹ đang gây ra."
Bố mẹ cô chỉ biết bày trò, sau đó bắt cô phải thực hiện, họ đâu biết rằng khi làm vậy, cô nhục nhã tới mức chui đầu xuống đất cũng không thể nào hết nhục. Cái cảm giác người mình thích ghét cay ghét đắng mình, nó tệ gấp trăm lần. Gemini vốn đã không ưa cô ngay từ đầu rồi, điều ấy đã khiến Hamin vô cùng buồn phiền, giờ đây hắn không chỉ dừng lại ở mức không ưa cô nữa, mà hắn căm hận cô luôn rồi. Chính vì Hamin mà gia đình hắn xảy ra biến cố, chuyện tình cảm của hắn và Fourth còn sắp tới hồi đổ vỡ, ai mà bình tĩnh cho nổi.
3
———
Cũng đã hơn một tuần Fourth chưa về nhà. Trong khoảng thời gian cậu ở nhờ nhà Alan, ngày nào cũng như ngày nào, Gemini hết nhắn tin lại gọi điện muốn cháy cả máy, nhưng cậu đến một tin cũng không thèm phản hồi. Hắn hỏi cậu đang ở đâu, bao giờ thì về nhà, hắn nói cậu về sớm đi, tao nhớ mày rất nhiều. Cậu cũng nhớ hắn, nhưng về thì có lẽ chưa phải bây giờ.
1
"Fourth, xuống ăn cơm nè."
1
Cả tuần trôi qua ngày nào cũng như ngày nấy, sáng Alan sẽ đi làm từ sớm để cậu ở nhà một mình, trưa về sẽ ăn cơm cùng cậu, sau đó lại đi làm đến chiều, về tới thì nấu cơm rồi cả hai lại cùng nhau ăn tối. Mọi thứ cứ lặp đi lại nhàm chán như một quy trình, Fourth đôi lúc muốn trở về nhà vì ở đây cậu chẳng quen gì cả, sống với Alan cậu cũng thấy có hơi không được tự nhiên thoải mái nữa.
1
Fourth cảm thấy Alan có vẻ hơi kì lạ, anh ta rất hay tỏ ra thân mật, đụng chạm với cậu những lúc cậu vừa tắm xong. Anh ta tuy chỉ tỏ ra quan tâm cậu với tư cách của một người bạn, nhưng mà cậu vẫn thấy chẳng quen chút nào. Ngoài Gemini ra thì cậu không thích có ai động vào mình hết.
3
Có mấy lần Fourth đột ngột xuống lấy nước uống lúc Alan làm việc dưới phòng khách thì anh ta lại giật mình, đang nói chuyện điện thoại với ai đó cũng cúp máy giữa chừng làm cậu có cảm giác như mình là kẻ đang nghe lén cuộc trò chuyện của người ta vậy.
"Hôm nay tao nấu toàn mấy món mày thích thôi đó, xuống ăn đi."
Alan vô tư nắm tay cậu muốn kéo đi. Fourth chỉ gượng cười, nhanh chóng rút tay ra.
1
"Được rồi, tao tự đi được."
Quan sát hành động vừa rồi của Fourth, Alan hụt hẫng, nhưng cũng không tỏ ra mất mát, anh cười lại rồi xuống trước.
"Khi nào mày sẽ quay về?"
"Chắc là sắp rồi, dù gì tao cũng nên một lần giải quyết với Gemini cho xong."
Alan tỏ vẻ thương xót cho chuyện tình cảm của cậu, xuýt xoa: "Gemini, nếu để mà nói thì cậu ta cũng rất tốt, lại còn yêu thương chiều chuộng mày như vậy, mày hãy suy nghĩ cho thật kĩ giữa việc nên chia tay hay là không..."
4
Anh đã rất mong chờ Fourth nói một câu gì đó, đại khái là liên quan đến việc sẽ chia tay với Gemini, nhưng đáp lại sự chờ đợi của anh ta, cậu lại trả lời chắc nịch.
"Tao không muốn chia tay với Gemini, tao mong mọi chuyện sẽ ổn."
"Fourth, mày chịu đựng giỏi thật đấy."
Cậu không nói gì, lặng lẽ ăn miếng cơm trong bát.
Ăn xong, vẫn là Alan tranh giành việc dọn dẹp rửa bát, anh nói anh không ngại phục vụ cậu. Alan không ngại, nhưng cậu ngại. Nấu cơm anh cũng giành, rửa bát anh cũng giành, chuyện nào anh cũng giành làm thì cậu làm được cái gì? Cậu sang đây ở nhờ chỉ để cho người ta phục vụ mình thôi sao?
"Alan, điện thoại của mày rung kìa, tao ra lấy hộ cho nhé?"
Alan giật mình, sợ lại là Jihwa gọi đến, vội lau tay chạy ra. Trông thấy Fourth đã đứng đó nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình một cách đầy khó hiểu, anh ta chột dạ nuốt nước miếng.
"Jihwa Kwang? Mẹ tao gọi điện cho mày làm gì?"
"À... kiểu như là, mày sang đây ở nên... tao báo cho mẹ mày yên tâm."
Alan nhanh chóng đi tới cầm điện thoại áp lên tai.
"Alo bác ạ, Fourth vẫn ở đây... vâng, cậu ấy sống tốt lắm bác ạ. Vâng vâng, vậy cháu cúp máy đây, chào bác."
Fourth cứ có cảm giác gì đó không được thành thật cho lắm, có gì đó không đúng ở đây. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cậu vẫn không biết là sai ở chỗ nào.
4
"Mày lên phòng nghỉ đi, tao... rửa bát đã."
Alan trong lòng thầm chửi rủa Jihwa, suýt chút nữa thì bị Fourth phát hiện ra rồi. Đợi đến khi cậu đã lên lầu, lúc này anh ta mới gọi lại cho Jihwa.
"Bà bị sao vậy? Nãy Fourth thấy bà gọi điện cho tôi đấy!"
"Cậu lên giọng với ai thế? Thấy thì đã sao, nói là tôi gọi hỏi thăm."
"Nói rồi, bà biết vẻ mặt cậu ấy lúc đó thế nào không, là vô cùng thắc mắc tại sao bà lại gọi cho tôi."
"Nó vẫn ổn chứ?"
"Ổn, từ giờ tôi không gọi trước thì bà đừng gọi tới, thế nhé."
Alan cúp máy, càng ngày càng thấy cái kế hoạch này thật phiền phức. Anh để chồng bát ở đó, thôi không rửa nữa, bỏ ra ngoài làm việc.
Anh ta cứ nghĩ nghĩ, lỡ Fourth nghi ngờ điều gì thì sao, thì biết giải thích thế nào đây? Lỡ Fourth mà biết được, cậu ghét anh, lúc đấy phải làm sao mới được?
1
Hình như uống nước buổi tối là thói quen của Fourth thì phải, tối nào cậu cũng xuống lấy nước uống. Alan đang suy nghĩ mông lung thì bị tiếng động cắt ngang.
"Fourth..."
"Sao thế?" Cậu rót nước vào ly, uống một ngụm.
Alan say đắm nhìn cậu, bỗng nhiên con tim và lý trí cùng một lúc thôi thúc anh phải lại gần cậu hơn nữa, tự dưng khoảnh khắc này, anh thấy Fourth đẹp một cách vô thực. Và đôi chân của anh ta bước đi vội vã trong vô thức...
"Mày sao vậy, hơi... hơi sát rồi đấy."
"Fourth, tao đã bao giờ nói với mày, tao vẫn luôn rất thích mày chưa?"
Fourth cau mày.
"Đừng đùa nữa Alan, tao không thích đùa quá đà như thế đâu, nhất là trong lúc này."
"Tao không đùa. Fourth, tao muốn ở bên cạnh mày, tao muốn được trở thành chỗ dựa cho mày."
1
Anh ta dịu dàng nắm lấy tay cậu.
"Tao thích mày Fourth. Nhìn thấy mày khổ sở vì Gemini, tao không đành lòng. Tao đã chấp nhận lùi về sau để mày được hạnh phúc cùng cậu ta, nhưng sau khi chứng kiến cậu ta đối xử với mày nhẫn tâm như thế, tao đã rất hận. Tao hận cậu ta vì đã khiến mày tổn thương, tao cũng hận bản thân mình nữa, vì đã không kiên quyết hơn để dành cho mày thật nhiều hạnh phúc..."
4
"Mày có nhớ năm năm trước, mày cũng đã từng tỏ tình với tao thế này không? Mày biết câu trả lời của tao sẽ là gì mà nhỉ?"
Fourth dứt khoát rút tay mình khỏi cái nắm tay của Alan, dõng dạc trả lời.
"Tao yêu Gemini."
"Kể cả cậu ta đã phản bội mày?"
"Gemini không phản bội tao..."
"Mày đang cố tình nói thế để che đậy nỗi đau của mình thôi đúng không?"
2
Fourth chưa kịp nói gì, Alan đã cúi xuống bắt lấy môi cậu cuồng hôn. Lần này, anh ta còn nhanh chóng đưa cả lưỡi vào quấn lấy lưỡi cậu.
4
Fourth nhíu mày nắm lấy eo Alan, tay cậu run run, rùng mình cảm nhận chiếc lưỡi dẻo dai của anh ta đang thăm dò cả khoang miệng. Cậu khó chịu, thở hắt, dùng hết toàn bộ lý trí còn sót lại đẩy Alan ra để anh ta không thể làm bất kì điều gì quá phận hơn được nữa. Đúng là linh cảm bấy lâu nay của cậu không sai vào đâu được, hoá ra anh ta luôn tốt bụng quá đà với cậu như vậy đều có lý do cả.
1
"Mày điên à!?"
Fourth chà mạnh đôi môi ướt át của mình sau nụ hôn, kinh hãi nhìn Alan.
"Tao đang điên đấy, Fourth, chẳng lẽ mày không hiểu ra một chút nào sao? Mày cố chấp vì cái tên đấy để làm gì, cậu ta làm được gì ngoài gây tổn thương cho mày nào?"
"Im đi, mày không biết gì về Gemini thì không được nói như vậy!"
2
Fourth quát lên, cậu vô cùng khó chịu khi Alan lại nói Gemini bằng cái giọng điệu nặng nề như thế ngay trước mặt cậu. Cậu không cho phép bất kì ai nói hắn bằng những lời như vậy. Anh ta nói hắn không làm được gì ngoài gây tổn thương cho cậu sao, Gemini đã vì cậu mà làm tất cả cơ mà? Hắn không bao giờ muốn tổn thương cậu, kể cả vô tình đi chăng nữa, hắn cũng không bao giờ đành tâm để cậu phải chịu đau thương. Mặc dù chuyện xảy ra vừa rồi là vô cùng kinh khủng, mặc dù cậu đã quyết định bỏ đi, nhưng sâu trong thâm tâm này, cậu chưa bao giờ tin hắn lại làm thế.
Alan chợt nhận ra mình hơi quá lời, vội nắm bả vai cậu, liến thoắng xin lỗi: "Tao... tao xin lỗi, tao xin lỗi, mày lên nghỉ đi, tao xin lỗi..."
Fourth bực mình hất tay anh ta ra chạy lên phòng, cậu cứ tưởng Alan đã vứt bỏ cái thứ tình cảm không có kết quả ấy đi rồi chứ, đáng lẽ bây giờ anh ta phải tìm kiếm một người khác mà tính chuyện yêu đương rồi chứ? Chẳng lẽ Alan chưa bao giờ chịu chấp nhận rằng cậu chỉ yêu một mình và duy nhất Gemini thôi hay sao.
Fourth ngồi phịch xuống giường, bỗng nhiên cậu lại bắt đầu thấy sợ hãi người bạn này của mình rồi.
Nhớ lại những điều Gemini vẫn nói: Kể cả là Alan cũng không hề đáng tin tưởng. Giờ cậu thấy có lẽ chẳng sai đi đâu được. Lại nhớ, lúc nãy Jihwa đã gọi tới cho anh ta, rốt cuộc quan hệ của hai người này là thế nào nhỉ?
4
Rõ ràng, một bên là mẹ ruột cậu chưa bao giờ giới thiệu với Alan, một bên là người bạn duy nhất cậu chưa bao giờ giới thiệu với Jihwa, họ chỉ mới gặp nhau có hai lần, mối quan hệ trở nên thân thiết tới nỗi có số điện thoại của nhau là xảy ra từ bao giờ? Chưa kể Alan còn không phải bạn thân của cậu để Jihwa phải quan tâm tới mức như thế?
[Khi nào mày về nhà vậy?]
Fourth chộp lấy điện thoại trên bàn, là tin nhắn Gemini gửi tới.
Rất muốn phản hồi tin nhắn của hắn, nhưng rồi cậu lại không làm được. Giờ Fourth không biết phải làm sao nữa, cậu vừa muốn về vừa không muốn về, thôi thì cứ qua đêm nay đã, sang ngày hôm sau thì tính tiếp.
1
Bởi vì sau khi bị cưỡng hôn, Fourth cảm thấy không an toàn lắm nên trước lúc lên giường ngủ, cậu đã cẩn thận chốt cửa từ bên trong.
Alan thật sự muốn đấm cho bản thân mình mấy cái, anh gần như đã dụ được Fourth vào tròng rồi, giờ khi không lại làm cái chuyện đồi bại đấy với cậu, xong khiến cậu tức giận, lỡ cậu mất hết niềm tin vào anh thì đúng là mọi công sức bấy lâu nay đem đổ xuống sông xuống biển hết. Thật sự anh không hiểu bản thân lúc ấy bị ma xui hay quỷ khiến mà lại liều lĩnh làm vậy nữa.
"Bực cả mình, mà tất cả cũng là tại bà, tất cả là tại bà, Jihwa Kwang. Nếu Fourth mà ghét bỏ tôi, tôi sẽ vạch trần con người xấu xa hèn hạ của bà."
5
Trút giận lên đống giấy tờ đã đời cuối cùng cũng thấy mệt, Alan nằm dài trên ghế, nghĩ lại khoảnh khắc được ngậm lấy cánh môi mềm mại ẩm ướt của Fourth, cảm xúc thật dạt dào khó tả. Vẫn giống như lần đầu tiên hôn cậu, Alan thấy đây là điều kì diệu nhất trên đời. Môi cậu chúm chím, đỏ mọng, mềm mại, mỗi lần nói chuyện đều mấp máy như mời gọi đối phương tới chà đạp. Bao nhiêu lần Alan quan sát đôi môi cậu cứ hé rồi lại mở khi nói chuyện, hay chu lên khi giận dỗi, những lúc ấy anh chỉ muốn miết nhẹ lên đó một đường cho thoả lòng khát khao.
2
Alan gác tay lên trán suy nghĩ, nhìn bàn uống nước đầy rẫy giấy tờ, bút viết vừa bị mình xáo trộn hết lên, anh thở hắt, nhắm mắt ru mình vào giấc ngủ.
Fourth trên phòng cố gắng cách mấy cũng không tài nào ngủ được. Mấy đêm rồi cậu không được Gemini xoa lưng, mấy đêm rồi cậu giật mình tỉnh dậy không thấy hắn bên cạnh, mấy đêm rồi cậu đều cô đơn ngủ một mình. Thật sự mỗi lần khi thức dậy, sờ bên cạnh chỉ là một mảng trắng xoá, Fourth thấy vô cùng trống trải.
Cậu nhớ Gemini, nhớ hắn rất nhiều. Lúc nãy khi Alan hôn cậu, cậu đã rất sợ, đoạn kí ức hồi ấy một lần nữa chạy qua trí óc cậu như một thước phim kinh hoàng. Càng nghĩ, cái nhíu mày của Fourth càng chặt hơn, tay cậu nắm chặt ga giường tới nhàu nhĩ, trùm chăn kín cả đầu làm mồ hôi rịn ra ướt đẫm một mảng lưng.
Ngày hôm sau, mới bảy giờ sáng Alan đã bị tiếng chuông cửa làm phiền. Anh bực dọc ngồi bật dậy, kiểm tra xem kẻ điên nào mới sớm ngày ra đã phá bĩnh giấc ngủ của người khác. Alan mắt nhắm mắt mở đứng gãi đầu gãi tai trước cửa, sau đó đột nhiên trừng mắt.
"Bà bị sao vậy? Tự nhiên đến đây làm gì?!"
"Cậu cứ mở cửa ra đi đã!"
Anh ta hết sức nhẹ nhàng mở cổng để không gây ra tiếng ồn, sau đó đẩy Jihwa ra vườn sau nói chuyện. Sợ bà vào trong, Fourth dậy mà biết được thể nào cũng khó mà giải thích.
"Bà nói đi, tới đây làm gì? Nói xong rồi đi đi, Fourth mà dậy, nghe được thì ai giải thích nổi. Bà không sao nhưng tôi thì có sao đấy."
"Cậu đang lật lọng với tôi đó hả? Là ai muốn hợp tác dụ thằng bé, cậu yêu nó, tôi muốn nuôi nó. Alan Wan, cậu định tự ý thay đổi kế hoạch đấy à?"
"Bà bé bé cái mồm thôi, Fourth mà biết, tôi và bà chết chắc! Thì tôi đâu có phủ nhận tôi đã bày trò, bà cứ oang oang mồm như thế, Fourth mà nghe được thì sao hả? Bà lại còn tìm đến đây ngang nhiên giữa thanh thiên bạch nhật..."
Jihwa ngó nghiêng xung quanh, nói: "Tốt nhất đừng có giở trò, nó mà biết, nó bảo với thằng Gemini thì tôi cả cậu xác định đào mồ chôn sống bản thân."
2
Bà ta cắn môi: "Thằng nhóc ngang ngược đấy không phải loại dễ ăn đâu."
3
"Bà ghét nó lắm à?"
Jihwa xoa xoa bên má mình, nghiến răng: "Thằng điên đấy nó tát tôi, loại vô giáo dục. Đúng là không thể yên tâm giao Fourth cho nó."
2
"Hamin cũng bày trò với nó rồi còn gì, con đấy bề ngoài một hai tôn trọng nó, ấy mà thiếu tiền phát là cái gì cũng làm."
Alan nhếch mép: "Fourth giờ cũng chả thèm tin thằng Gemini đấy đâu. Mà thôi, bà đi về đi, lỡ con trai bà dậy là rách việc lắm."
Fourth đứng nép bên cửa sổ phòng bếp, tay cầm ly nước suýt chút nữa làm rơi vỡ, từng câu từng chữ cậu đều đã nghe được hết. Cậu kích động chạy thật nhanh lên phòng, mất bình tĩnh va vào bàn gây ra tiếng động.
Alan giật mình ngó vào cửa sổ phòng bếp, anh ta hoảng hốt.
"Có tiếng người? Fourth!?"
Cậu vào phòng đóng rầm cửa lại, nãy sơ xuất quá lỡ va vào bàn, giờ cả hai người kia đều biết rồi. Fourth vội vơ lấy điện thoại gọi cho Gemini. Đầu dây bên kia chưa tới ba giây đã bắt máy.
"Gem, anh... anh đến đây với em đi Gemini. Em đang ở nhà Alan, em đang ở đường xx, phố xxx, cái nhà có cổng màu—"
Alan đẩy cửa phòng cậu bước vào, theo sau là Jihwa. Fourth vội giấu điện thoại ra đằng sau, cậu lùi lại cho tới khi lưng mình chạm vào tường.
"Fourth."
"Tôi..." Cậu run rẩy nói, sau đó nhanh chóng hét lên để Gemini bên kia điện thoại nghe được.
"Cái nhà có cổng màu xanh dương ấy Gemini!"
Alan chạy tới giật lấy điện thoại của cậu ném mạnh xuống sàn khiến nó vỡ tan tành, trong nháy mắt vật Fourth xuống giường.
"Fourth, mày... đã nghe thấy hết rồi đúng không!?"
"Cút, cậu cút khỏi người tôi."
"Nếu thằng bé đã biết rồi thì... tôi về đây Alan, có cần tôi đóng cửa phòng cho hay không?"
Jihwa nhướng mày, liếc con trai đang nằm trên giường.
"Fourth, mẹ xin lỗi, mẹ yêu con." Dứt lời, bà ta rời khỏi phòng, trước khi về còn không quên đóng cửa.
8
Alan thương tâm áp hai tay lên má cậu, khổ sở nói: "Tao yêu mày Fourth à, tao thực lòng rất yêu mày. Tao biết dù nói thế nào mày cũng sẽ không tin. Nhưng, tao xin lỗi, hãy tha thứ cho tao."
Anh ta nhanh chóng cúi xuống cưỡng hôn cậu một lần nữa, cắn mạnh lên môi khiến nó chảy máu. Một tay chế ngự hai tay Fourth, một tay đưa xuống tháo từng cúc áo của cậu.
Fourth sợ hãi tới co rúm người, vùng vẫy thoát khỏi cái xiết tay của anh ta, chân cố đạp hông anh ta đẩy ra, nhưng đối với anh ta có vẻ như chẳng xi nhê gì.
1
"Gemini... cút, cút đi! Gemini!!!"
"Sao mày cứ rên rỉ tên thằng đó thế hả? Im đi, sao mày cứ khiến tao phải trở nên xấu xa thế hả Fourth? Tao muốn yêu mày một cách tử tế cũng không được sao?"
3
.
.
.
tui không muốn nhiều chap ngược nên gộp vào thành một chap đó 😭 cái chi tiết giữa Alan và Fourth tui có sửa lại cho nhẹ hơn một tí và có xin phép rồi, đừng lo, đại ca GemGem tới sẽ hết ngược ngay thôi...
8
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook