"Gemini, anh xuống xe ngay cho em! Gemini à..."

Hamin đập cửa xe ầm ầm, nhưng Gemini thì vẫn không quan tâm mà ra hiệu cho tài xế chạy đi. Cô đứng đó khóc không thành tiếng, rõ ràng hắn đang cùng cô đi mua chút đồ, tiện đi dạo luôn vì Gemini nói ở nhà hắn cảm thấy rất bí bách, cộng thêm việc không thoát ra được khỏi nỗi nhớ Fourth nên muốn ra ngoài một chút. Nào ngờ lại gặp Fourth ở đây, tình cờ đến mức giống một trò đùa vậy, Hamin đang có hi vọng cùng anh tiến triển mối quan hệ thì trong phút chốc lại bị dập tắt hết. Cô quệt ngang nước mắt, nuốt ngược sự cay đắng vào trong, liếc nhìn Jimes đang ngơ ngác ngồi bệt một bên. Hamin định sẽ mặc kệ anh ta mà chạy thẳng về nhà, nhưng nhìn người ta như vậy cũng không nỡ, bản năng tốt bụng dấy lên. Cô tiến lại gần anh, lay lay gặng hỏi.

"Anh gì ơi, tôi... tôi đưa anh về nhé?"
2

Jimes ngẩng lên nhìn Hamin, xua tay lắc đầu nguầy nguậy: "Không cần đâu!"

"Với bộ dạng này anh làm sao mà về được cơ chứ? Nào, tôi đưa anh về. Tôi cũng không muốn tự chuốc lấy gánh nặng cho bản thân đâu, tôi chỉ thấy anh đã say quá rồi không thể về được nữa, tôi mới muốn giúp đỡ một chút."

"Tôi chỉ muốn... uống rượu thôi. Uống, hãy cho tôi uống."

Hamin cắn môi, nhìn xung quanh, mọi người đi qua đều dồn hết ánh mắt về phía họ. Cô lại nhìn Jimes, vội đỡ anh dậy và hướng tới một quán nhậu khác.

.

Fourth tựa đầu vào vai Gemini ngủ ngon lành, hắn liếc cậu, rồi nắm lấy tay cậu, trong lòng chẳng rõ bản thân đang nghĩ gì và làm gì nữa, chỉ biết lúc nhìn thấy Fourth với bộ dạng say khướt loạng choạng đi trên đường, lại còn rất vô tình đâm phải mình, Gemini đã cực kì bất ngờ, thiếu điều muốn rơi nước mắt. Mới gần một tháng không gặp nhau thôi mà Fourth đã gầy đi nhiều quá, má banh bao lúc trước được Gemini chăm bẵm có phần đầy đặn giờ đây đã không còn, chỉ cần nhìn vào bằng mắt thường thôi là ngay lập tức nhận ra Fourth đã sụt mất mấy kí rồi. Hắn biết thể nào rồi cậu cũng sẽ thế này mà, không có hắn ở bên cạnh chăm sóc, Fourth cũng không biết đường tự chăm sóc cho bản thân mình đâu.

Xe đỗ trước cổng nhà, Gemini trả tiền đại cho tài xế, thậm chí hắn còn không thèm lấy tiền thừa, vội vã ôm người bỏ vào trong.

Fourth lúc này đã lờ mờ tỉnh lại, đầu cậu đau như bị búa bổ, nhìn sang người bên cạnh đang đỡ mình. Fourth hoảng hốt đẩy Gemini ra, một lần nữa lại liếc nhìn xung quanh. Đây là nhà của Gemini, không đúng, rõ ràng cậu đang đi uống rượu với Jimes mà, thế nào lại bị đem về đây. Bây giờ Fourth đã tỉnh táo lại hơn một chút sau giấc ngủ, và điều đầu tiên cậu muốn làm là rời khỏi đây đã. Không cần phải biết tại sao cậu lại có mặt ở nơi này, hiện tại cậu chỉ muốn tránh mặt Gemini thôi.

"Đi đâu?"

"Tôi... Em... Tôi..."

"Tao cũng không biết tại sao tao lại đưa mày quay về đây nữa Fourth à."


"Gemini, cậu đừng làm thế này nữa, chúng ta chấm hết rồi."

"Dễ dàng vậy à? Mày nghĩ mày phản bội tao, rồi nói một câu kết thúc là sẽ kết thúc được?" Tim Gemini nhói lên, Fourth trước mặt hắn nói chuyện thật vô cùng xa lạ, không còn một tiếng em, một tiếng anh quen thuộc gần gũi như trước kia nữa. Cậu đã hoàn toàn thay đổi sau một tháng không gặp, thay đổi nhanh một cách chóng mặt, hắn không thể tin được cậu lại tuyệt tình với mình như vậy. Fourth muốn kết cục của mối quan hệ này diễn ra bi thương thế này sao, trong khi cậu và hắn vẫn còn nhiều khúc mắc chưa giải quyết, vẫn còn rất nhiều tình cảm dành cho đối phương? Lẽ nào Fourth lại lựa chọn sự trốn tránh? Lẽ nào cậu lại lựa chọn cách im lặng để đối diện với Gemini? Đó không phải điều hắn muốn, hắn muốn nghe cậu giải thích, nếu những lời Fourth giải thích là chính đáng, hắn sẽ chấp nhận buông tay.

Gemini còn yêu cậu rất nhiều, vậy nên, nếu hắn không được nghe những điều hắn muốn nghe, hắn sẽ không bao giờ rời xa cậu. Vốn dĩ đó là việc Gemini không đủ dũng khí để làm, hắn cần lý do.

"Vậy cậu muốn tớ thế nào cậu mới vừa lòng? Cậu bị tai nạn, chính tớ là người đã gián tiếp gây ra, cậu với bố mẹ xảy ra xích mích, phần lớn cũng đều liên quan đến tớ. Từ lúc chúng ta yêu nhau đến giờ, tớ đã gây ra rất nhiều điều phiền phức cho cậu, thế nên, tớ không muốn mặt dày ở bên cậu để làm vật cản đường tương lai cậu nữa. Tớ xin lỗi Gemini vì tất cả, và cả vì tình yêu của chúng ta, tớ cũng phải có lòng tự trọng của riêng mình Gemini à."

Gemini giữ vai Fourth, gần như là đã muốn gào lên sau khi nghe những lời nói ấy của cậu.

"Mày thôi cái giọng cậu cậu tớ tớ đó đi, ai cho mày cảm thấy có lỗi? Tao cần một lời giải thích, tao vẫn luôn chờ đợi một lời giải thích kia mà? Fourth Nattawat, tỉnh lại và nói rõ mọi chuyện."

Fourth nhìn Gemini, lời giải thích nơi đầu môi muốn thốt ra nói rõ với hắn, rằng cậu và Mark hoàn toàn trong sạch, cậu trước giờ vẫn luôn một lòng dành trọn trái tim mình cho Gemini, chưa bao giờ cậu từng nghĩ sẽ yêu một ai khác ngoài hắn. Nhưng rồi Fourth đã không thể làm được, cũng chỉ vì cậu nghĩ bản thân mình là một kẻ tồi tệ, mãi mãi không bao giờ xứng đáng để ở bên cạnh Gemini, bởi thế cho nên cả cuộc đời của hắn không thể gắn bó với một kẻ như cậu được. Tương lai của Gemini còn nhiều cơ hội tốt hơn cùng những lựa chọn khác phù hợp hơn, dù sao Fourth cũng chỉ là một người đến nhanh đi nhanh, chớp nhoáng xuất hiện trong cuộc đời của Gemini một khoảnh khắc nào đó mà thôi. Là người dạy cho hắn biết tình yêu là gì, là người dạy cho hắn biết về sự đau đớn, là người cho hắn thật nhiều kinh nghiệm để rồi sau này hắn sẽ yêu một người khác tốt hơn Fourth bây giờ.

"Tớ và cậu ta là thật, có được chưa? Tớ hết yêu cậu rồi, chúng ta cạn tình cạn nghĩa từ bây giờ, đừng làm phiền tớ nữa."

Gemini nghe xong, trái tim như tan vỡ thành trăm mảnh. Hiện tại, Fourth Nattawat mà hắn biết và yêu thương thiết tha, đã thay đổi quá nhiều. Gemini cười lớn, cười tới nỗi chảy cả nước mắt, không biết là hắn cười thật hay hắn đang cố bật cười to để che đi nỗi đau nơi tận sâu đáy lòng, giấu đi những giọt nước mắt khóc cho mối tình đầu không có kết quả. Gemini quỳ sụp xuống, ngước lên nhìn Fourth với bộ dạng thê thảm, cậu cũng trực trào dòng lệ nhưng không dám nhìn sâu vào đôi mắt thống khổ kia của hắn. Bởi vì Fourth sợ bức tường thành mà cậu cất công xây dựng sẽ bị chính mình phá tan, mọi cố gắng lãng quên Gemini sẽ trở thành vô nghĩa trong một phút giây nào mà đó cậu muốn ôm lấy hắn, muốn cả hai bắt đầu lại từ đầu.

"Fourth, mày làm thế, mày thấy hả hê đúng không? Vậy còn tao, còn tao thì sao Fourth? Tao không đủ tốt à? Hay là..."

"Gemini, cậu là người tốt nhất tớ từng gặp, nhưng đó không phải lý do. Tớ đã hết yêu cậu rồi."

Fourth chưa bao giờ dám nghĩ Gemini không tốt hay Gemini chưa đủ tốt với mình, bởi vì hắn là một người hoàn hảo, chỉ có cậu mới là kẻ chưa đủ tốt, chưa đủ xứng đáng để ở bên một người quá đỗi hoàn hảo như Gemini. Đũa mốc thì không thể nào chòi mâm son mà.

"Phải rồi, là tao nhìn nhầm người..."

Gemini đứng dậy nhìn thẳng vào mắt Fourth, nhướng mày hôn cậu ngấu nghiến. Nếu là lúc trước thì Fourth sẽ đón nhận, nhưng bây giờ tư cách cũng không có, họ không còn là người yêu của nhau nữa, và Gemini cũng không còn đối đãi nhẹ nhàng, dịu dàng với cậu nữa. Gemini đang tức giận, tới mức cắn môi cậu đến bật cả máu. Vị tanh nồng lan khắp khoang miệng, Fourth nhíu mày vùng vẫy muốn đẩy ra, Gemini giữ hai tay cậu ở đằng sau, vẫn tập trung dày vò đôi môi đã sưng đến thảm hại của cậu.


Gemini mất trí thật rồi, hắn thấy bản thân đã mất đi hoàn toàn lý trí và kiểm soát, Gemini muốn Fourth phải đau khổ vì những chuyện cậu đã gây ra cho hắn, những vết thương cậu đã để lại rồi nhẫn tâm bỏ đi. Nhưng rồi khi nhìn thấy cậu nhíu mày trong cơn đau, mọi động chạm lẫn tiếp xúc của hắn cậu đều ra sức phản kháng và cự tuyệt, Gemini lại cảm thấy chính mình mới là người đang đau khổ thì đúng hơn. Gemini rời ra, nhìn đôi môi sưng vù của Fourth, vô thức khẽ chạm lên lau đi vết máu.

"Tao mới chính là kẻ đáng thương, phải không? Dẫu cho mày đã bỏ đi, tao vẫn chờ đợi, dẫu cho mày đã yêu người khác, tao vẫn cố chấp không muốn tin, và dẫu cho mày đã hết tình cảm với tao, tao vẫn mong chờ. Vẫn mù quáng hi vọng rất nhiều ở mày."

Gemini ngập ngừng nhìn Fourth, lần đầu tiên bản thân hắn bộc lộ hết cảm xúc giấu kín trong lòng, điều mà trước giờ hắn chưa từng thể hiện ra ngoài.

"Tính cách của tao dở hơi như thế, trước giờ vẫn chỉ có mình mày chịu đựng được. Tao chấp nhận tiến xa hơn với Hamin vốn dĩ là để quên đi những kỉ niệm của chúng ta, nhưng tao đã nhầm. Kể cả tao làm thế, tao cũng không thể nào quên được mày, bởi vì Hamin không phải mày, và tao không thể nào sống tốt khi không có mày."

"Đủ rồi Gemini, đừng nói những lời như vậy nữa, chúng ta tốt nhất nên quên hết đi."

Fourth cũng chẳng ngờ bản thân lại có ngày thốt ra những lời tuyệt tình với hắn như vậy, mặc dù hắn đã bày tỏ hết nỗi lòng của bản thân, và mặc dù cậu cũng đã rất muốn gạt đi cái tôi của riêng mình để trở về với hắn, song Fourth không thể dung túng cho bản thân mình thêm bất kể một lần nào nữa. Đủ rồi, mọi chuyện chỉ nên tới đây thôi.

"Tớ cảm thấy cậu yêu Hamin vẫn tốt, tớ yêu Mark cũng tốt nữa, cả hai đều vẫn ổn đó thôi. Xin cậu, hãy để đây là lần cuối mình gặp nhau, tớ không muốn Hamin hay Mark hiểu lầm."

"Hiểu lầm cái gì? Quan hệ gì mà hiểu lầm?"

Fourth đẩy Gemini ra: "Cậu điên rồi, cậu có thể thế, nhưng tớ không muốn, chúng tớ đang rất hoà thuận. Cậu phá hỏng vậy mà được sao?" Bởi vì Gemini quá cứng đầu, không chịu để Fourth đi, thế nên cậu mới phải cắn răng thốt ra những lời có sát thương tàn nhẫn như vậy, mặc dù cậu không muốn.

Gemini đang định nói lại thì có tiếng chuông cửa.

"Đến đúng lúc gớm nhỉ? Tới đây đưa người yêu về à?"

"Người yêu nào? Tôi đến là muốn nói chuyện rõ ràng với cậu về ngày hôm đó."

"Biết làm sao bây giờ, giải thích cái gì nữa. Fourth đã nói hết rồi, rằng mày và nó đang yêu nhau."


Gemini mặc dù không tin điều ấy, nhưng vì Mark đã tới, nên hắn vẫn muốn nghe một lời giải thích rõ ràng từ anh, hơn là nghe một lời nói dối dở tệ từ Fourth.

"Sao? Chúng tôi yêu nhau hồi nào chứ?"

Cùng lúc, Fourth từ trong nhà chạy ra, đứng trước mặt Gemini, "Cậu làm gì vậy hả?"

"Fourth, sao cậu phải đau khổ như vậy. Mọi chuyện là do tớ, tớ sẽ nói chuyện với Gemini, cậu hãy tránh qua một bên đi."

"Mark, cậu về đi. Tớ không muốn phải giải thích cho ai hết, chuyện đã rõ ràng ngay trước mắt rồi, không đúng à?" Fourth bật khóc: "Làm ơn, dừng lại đi, tớ không đủ sức để đứng vững nữa đâu. Tớ thật sự rất mệt mỏi."

Gemini thở dài nhìn cậu, rồi lại nhìn Mark. Nói bằng chất giọng đầy mỉa mai: "Thấy nó chưa, đã thừa nhận là hai đứa chúng mày đang yêu nhau đấy."

Mark tiến gần lại phía Gemini, nhìn Fourth khổ sở mà môi cậu mím chặt, hai hàng nước mắt chảy dài trên đôi gò má, tim anh hẫng đi mất một nhịp. Mark thích Fourth là thật, anh muốn được ở bên cậu là thật, nhưng nhìn Fourth dằn vặt đau khổ thế này anh lại không đành lòng, chẳng phải người ta luôn muốn người mình yêu được hạnh phúc hay sao? Mark cũng không phải ngoại lệ, mà chính bản thân anh cũng không phải loại người không ăn được mà trở mặt đạp đổ. Gemini là một người con trai tốt, lại rất yêu thương Fourth, lúc trước là vì có chút ghen tị với hắn nên đôi lúc anh có nói ra những lời đả kích tới cậu, nhưng cũng chỉ dừng ở đó thôi, chứ Mark hoàn toàn không có ý muốn chia rẽ hai người bọn họ. Anh yêu Fourth, và anh tôn trọng sự lựa chọn của cậu. Trừ khi người bên cạnh Fourth là một kẻ tồi, thì anh mới được phép trở thành sự lựa chọn tiếp theo cho cậu, còn ngoài ra thì Mark không có quyền.

"Tôi với Fourth hoàn toàn không như anh nghĩ, lại càng không phải như lời Fourth nói. Đúng, là tôi thích cậu ấy, nhưng tôi-"

"Nhưng nhị cái gì? Mày định bảo là nhưng tôi không làm gì sai hay như nào? Mày hôn nó trước cổng nhà tao, tao thấy hết, đừng lừa trẻ con như thế chứ. Mày là đang múa rìu qua mắt thợ đấy?"

Fourth không nghe nổi nữa, cậu đã cố che giấu sự trốn tránh của mình, vậy mà Mark lại từ đâu xuất hiện phá hỏng hết mọi chuyện.

"Cậu đừng nói nữa, đủ rồi Mark. Cậu thích tớ thì cứ thừa nhận vậy đi."

"Đừng nực cười thế Fourth. Cái đêm mưa hôm đó, cậu nói tớ đã làm cả hai xảy ra chuyện tan vỡ, chính tớ cũng thấy bản thân đã đi quá xa, hôm trước tớ cũng đã tới nhà tìm Gemini..."

Mark nhìn cậu bằng ánh mắt buồn bã: "Fourth, cậu luôn muốn được ở bên Gemini mà, không phải sao? Vì điều gì mà cậu lại cư xử như thế?"

"Chúng mày diễn trò ở nhà tao đấy à?" Gemini khoanh tay, đảo mắt không muốn chứng kiến cảnh tượng khiến hắn ngứa mắt. Gemini vẫn không hiểu Fourth là đang muốn cái gì nữa.

"Gemini, tôi thừa nhận rằng tôi thích Fourth, nhưng Fourth trước sau đều chỉ yêu mỗi mình cậu, điều đó là sự thật. Còn về nụ hôn kia, là chính tôi chủ động, cậu ấy hoàn toàn bị động. Trước đó tôi đã nói hết tâm tư của mình và bị Fourth thẳng thừng từ chối."

"Mark! Đủ rồi! Đừng gây rắc rối nữa, tớ nghĩ cậu nên về đi, à không, chúng ta cùng về. Đi thôi."


"Đứng lại!" Gemini bực mình kéo Fourth vào trong nhà. Trước khi đi còn cố ý đuổi Mark: "Mày biến về được rồi, nhớ đóng cửa."

Mark cười khổ, anh mong sao Gemini sẽ hiểu cho anh và quay về bên Fourth. Còn Mark thì sao cũng được, chỉ là đơn phương có hơn một tháng thôi, anh vẫn có thể quên đi, vẫn có thể tìm một người khác. Nhưng Fourth và Gemini thì không thể, họ cần nhau, và họ hiểu cho nhau hơn bất kì ai và đến chính anh, anh còn không dám chắc mình có hiểu Fourth không, hay đơn giản chỉ là, anh có phải hình mẫu mà Fourth theo đuổi không. Nhưng dù thế nào thì, Fourth vẫn chỉ yêu một mình Gemini mà thôi.

Gemini đẩy Fourth ngồi xuống ghế, bản thân thì đứng trước mặt cậu. Gemini thật sự điên mất, cậu nói dối giỏi hơn hắn tưởng.

"Giải thích đi, mày có năm phút để giải thích tất cả."

"Tớ đã giải thích hết rồi, Mark nói dối đấy, tớ..."

"Mày nghĩ tao ngu à Fourth?"

Fourth biết là giờ cậu có nói gì, Gemini cũng không tin cậu nữa, rồi thể nào cũng cố chấp bảo vệ một mối quan hệ chẳng đi đến đâu này, cậu không muốn như thế. Fourth giương mắt nhìn hắn, nghẹn ngào nói: "Kể cả cậu không tin, thì chúng ta vẫn chia tay đi."

"Ai cho? Tao đã nói tao sẽ giải quyết được mà, tại sao mày không chờ đợi, tại sao mày bỏ đi?"

"Giải quyết kiểu gì? Mẹ anh cho phép mình yêu nhau à, hay là mẹ anh quý em lắm? Gemini, anh lớn rồi, anh làm ơn hãy hiểu chuyện chút đi. Đúng là em không thể quên anh, nhưng đây là cách tốt nhất cho cả hai chúng ta."

"Thì sao? Từ từ rồi mẹ sẽ hiểu, mày biết suốt một tháng qua tao sống thế nào không, cảm xúc của tao rối bời thế nào không? Mày có biết nghĩ cho tao một chút nào không vậy Fourth?"

Chắc Fourth nghĩ chỉ có mình cậu đau khổ, nhưng còn Gemini thì sao, cậu bỏ đi không nói một lời cả tháng trời, vậy suốt một tháng qua cậu sống ra sao? Đau khổ phải không? Nhớ hắn phải không? Tuyệt vọng lắm phải không? Vậy thì Gemini cũng thế mà thôi. Hắn không phải một kẻ tồn tại với trái tim và lòng dạ sắt đá, hắn cũng có cảm xúc của riêng mình chứ, tuy bình thường không bao giờ thể hiện ra bên ngoài, nhưng không có nghĩa là Gemini không biết đau đớn, không biết tổn thương. Cảm xúc hắn giấu kín trong lòng, còn đau hơn gấp bội nữa kìa.

"Dám bỏ đi cả tháng trời không nói một lời nào, mày xem, phải xử lý mày thế nào mới đáng đây?"

Fourth bĩu môi: "Đừng đùa nữa, em thấy..."

"Em thấy không ổn, chúng ta vẫn nên dừng lại đi, mẹ anh cấm rồi, yêu em anh sẽ không có tương lai." Gemini nhại lại mấy câu y chang Fourth nói, còn kèm thêm cả chất giọng muốn chảy nước. Sau đó gằn giọng: "Ngưng lại đi, tao không muốn nghe."

"Giờ này là giờ nào mà anh còn đùa được, em nghiêm túc đó, hoàn toàn nghiêm túc, Hamin thì sao, anh chẳng lẽ không hiểu cho cô ấy?"

"Không rảnh, một tháng qua tao bị nó đày đoạ và làm phiền là đã quá đủ rồi, giờ đã đến lúc mọi chuyện trở về như ban đầu."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương