Gặp Phải Anh Chàng Cực Phẩm
-
Chương 65: Ngoại truyện 2 – Đêm đầu tiên
Mưa rền gió dữ, sấm chớp đùng đoàng. Hôm nay là ngày kỉ niệm một năm đồng chí Tô Tố và Phú Hắc yêu nhau.
Ô bị thổi đến mức biến dạng thành hoa loa kèn, họ Tô nào đó vẫn sục sôi ý chí chiến đấu, tay giơ cao chiếc ô nát tiến về phía trước.
Trong hoàn cảnh gian khổ ấy ai đó vẫn tự tìm được niềm vui cho mình, mặt hứng gió hét lên: “Tôi là một cọng hành đứng trong gió, ai dám đem tôi đi chấm xì dầu, tôi X tổ tông nhà hắn.”
…
Cơ mặt boss Phú Hắc co giật, nghiến răng nghiến lợi nhấc hàng đống túi xách lớn bé, lắc lắc mái tóc bị thấm nước mưa, nổi điên: “Củ hành lớn phía trước, chúng ta đi thuê phòng thôi!!!”
Thuê phòng, thuê phòng, thuê phòng… Dư âm cứ lởn vởn xung quanh…
==||| Họ Tô quay đầu, ánh mắt mơ màng, vẻ mặt ngượng ngùng, “Thuê phòng để làm gì…” Đồng chí Phú Hắc, rốt cuộc anh cũng ra tay rồi. Cô la hét, gào thét…, sau đó ngẩng đầu nũng nịu: “Phú Hắc, anh thật là cầm thú!!!”
… Khóe miệng co giật, cơ mặt tê liệt, họ Phú ngửa mặt nhìn trời thở dài, mãi lâu sau mới không nhịn được mà giải thích: “Thuê phòng trú mưa.” Vẻ mặt anh chàng hết sức chính trực lẫm liệt.
… Tô Tố hóa đá, cười gượng, “Vậy được, nhân tiện đưa em đi toilet.” Ừm ừm ừm, cô gật đầu, thuê phòng là để đi vệ sinh.
Đồng chí Phú Hắc gật đầu, sắc mặt đen sì, bước đi như bay.
Khách sạn năm sao quả nhiên… rất tốt, rất lớn mạnh.
Họ Tô phấn khích, mở tivi hét to: “Không ngờ lại có kênh OOXX.” Trong tivi, miệng há to như cái chậu, phát âm từ từ: “Ro-om.”
Tô Tố chống má, cong môi, phát âm từ từ: “Ro…”
Phú Hắc hoàn toàn im lặng…
Đồng chí Tô càng trở nên phấn khích, mở điều hòa hét to: “Thật thoải mái, thật thoải mái, gần như có thể xuyên qua cả đồ lót…” Cô tiếp tục chỉnh nhiệt độ lên đến 28 độ, bắt đầu cởi quần áo.
Phú Hắc tiếp tục im lặng…
Bỗng phát hiện tủ đầu giường có một hộp God Oil (1), họ Tô nào đó cực kỳ phấn khích liền kéo Phú Hắc qua kêu lên: “Đây chính là God Oil trong truyền thuyết…” tiếp tục hét-ing.
Họ Phú rốt cuộc cũng sụp đổ, không nói thành lời.
La hét, lăn lộn, Tô Tố vô cùng kích động.
Phú Hắc coi như không nhìn thấy, vòng qua người Tô Tố, tháo cà-vạt, cởi quần áo.
… Họ Tô cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại, quỳ gối, ngẩng đầu, ưỡn ngực, hai tay siết chặt đặt hai bên, sắc mặt ửng đỏ, ôm lấy Boss hờn dỗi: “Anh muốn làm gì?”
Đồng chí Tiểu Phú, anh muốn làm cái gì đó, câu nói này lại mang ngữ khí khẳng định.
Vẻ mặt Phú Hắc không chút biểu cảm, chân tay run lẩy bẩy, cúi đầu tiếp tục cởi thắt lưng “Anh đi tắm.”
… Đi tắm?! Tô Tố rạn vỡ như đá nứt, tinh thần hốt hoảng. Đột nhiên hai mắt cô trợn tròn, nặng nề gật đầu, miệng lẩm bẩm: “Ừm ừm ừm, không tồi, tắm chút sẽ tốt hơn.”
Họ Phú nào đó siết chặt hai tay rồi lại thả ra, siết chặt rồi lại thả ra, cứ hít sâu như thế mười lần anh mới khôi phục tinh thần, trong lòng thầm nghĩ: Thế giới này đẹp biết bao, mình lại cứ thế mà sụp đổ, vậy là không được, không được.
Trong phòng tắm vang lên tiếng tí tách tí tách, họ Tô vừa xem kênh OOXX vừa ngồi nghiên cứu lọ God Oil.
Bóc vỏ, lắc lắc rồi mở nắp, Tô Tố bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng kỳ quái… thông thường người khác đều cho xuân dược vào trong ly trà…
Phú Hắc cuối cùng cũng bước ra khỏi phòng tắm, thân hình thon dài, từng giọt nước, bộ ngực trần trụi… áo tắm màu trắng…
Tô Tố miệng đắng lưỡi khô, bịt mũi hét lên “Anh, quay người lại, nhìn tường!!!” Máu mũi chảy ròng ròng, răng nanh nhỏ cắn chiếc khăn tay, cô loạng choạng xông vào phòng vệ sinh.
Rửa cọ cọ, rửa cọ cọ, họ Tô vừa rửa vừa la: “Phú Hắc, anh uống ly trà trên bàn đi, em pha cho anh đó.” Cái đó, trà rất bổ, ừm ừm ừm, Tô Tố gật đầu, xin anh hãy dùng theo hướng dẫn của kênh OOXX.
Xong xuôi đâu đấy, cô hết sức mệt mỏi bước đến bên bàn cầm ly trà lên tu ừng ực.
Sau đó lại tặc lưỡi, mùi vị này rất kỳ lạ, trà này quá hạn sử dụng rồi.
Suy nghĩ trong chốc lát, Phú Hắc nhíu mày, “Tố, đây là trà gì vậy, uống vào miệng lại có cảm giác ngầy ngậy.”
… Tô Tố lại hóa đá lần nữa, cầm ly trà ngẩn người.
Cô quay mặt sang trái 45 độ, giọng run run: “Hắc à, em cũng uống trà này rồi.”
Họ Phú gật đầu, cảm thấy nghi ngờ…
Tô Tố la hét, ôm lấy mặt, lại tiếp tục la hét: “Thuốc kích thích, sẽ mọc râu đó…”
Phú Hắc đột nhiên tỉnh ngộ, sắc mặt như trời nắng chuyển sang trời nhiều mây, sấm chớp đùng đoàng.
“Em lại đưa anh uống cái loại thuốc dùng để bôi.” Hết sức tức giận, anh kéo Tô Tố qua, nghiến răng nghiến lợi.
… Tô Tố đơ người, hai mắt giống như bị lác.
Reng…, tiếng chuông điện thoại vang lên, họ Tô nào đó liền tỉnh táo trở lại.
“Tô, cậu đang ở đâu vậy?”
“Thúy à, tớ đang ở khách sạn.” Tô Tố ngẩng đầu nhìn Phú Hắc.
“Khách sạn nào, tớ muốn qua đó.” Thúy Ti phấn khích, giọng cao vút lên N lần. “Nói cậu hay, Tô à, một tháng rồi tớ vẫn chưa tắm, nhà tắm lại tăng giá rồi cậu biết không? 6 tệ một người đó.”
Họ Tô im lặng, lại liếc mắt nhìn Phú Hắc: “Có thể cho Thúy Ti đến đây tắm được không…”
Nhìn Tô Tố bằng ánh mắt lạnh lùng, Boss cười lạnh.
… “Cái đó, Thúy à, Phú Hắc cũng ở đây, nếu không cậu đến nhà tắm đi, tớ giúp cậu trả 6 tệ đó?”
Im lặng hồi lâu Thúy Ti mới cảm khái: “Tô, cậu cứ làm chuyện cần làm đi, chị đây còn có thể chịu đựng được thêm một tháng nữa.” Cạch một tiếng cúp điện thoại.
Họ Tô cười gượng, cơ mặt co giật, lại chịu đựng thêm một tháng nữa, đồng chí Thúy Ti à, cậu nên đến khu vực phía tây (2) chi viện thì hơn.
Phú Hắc ngả người xuống giường, dáng vẻ hết sức gợi cảm, chân dài lộ ra khỏi áo tắm.
Tô Tố siết chặt tay khóc ròng, quả nhiên máu nóng lại trào ra khỏi lỗ mũi. Cô quay người loạng choạng bước vào phòng tắm, vặn vòi tiếp tục tắm.
Tắm xong, cô mệt mỏi trèo lên chăn của Boss, cười gượng: “Hắc, em chỉ muốn ôm anh ngủ thôi.”
Phú Hắc im lặng, ngầm đồng ý.
Quả nhiên là đường cong hạng nhất, họ Tô không kìm được liền sờ mó, nước miếng chảy tí tách.
Họ Phú nổi gân xanh, siết chặt tay cố gắng kiên trì.
Tô Tố say sưa ngây ngất, máu mũi chảy ròng, dùng cả chân lẫn tay “Hắc, em chỉ sờ chút thôi.”
Phú Hắc nghiến răng, hít một hơi thật sâu.
Năm phút…
Mười phút…
Họ Phú cuối cùng cũng bùng nổ, lật người phản công…
OOXX…
Quá trình tiến hành được một nửa họ Tô bỗng hét lên, một cước đạp bay họ Phú không một mảnh vải che thân xuống đất.
“Em có ý gì…” anh nghiến răng nghiến lợi.
Tô Tố tức giận siết chặt nắm đấm, “Mẹ nó, mấy truyện ngôn tình hại chết con người ta.”
Gì mà ưỡn người một cái, dục tiên dục tử… Thực tế chứng minh, đấy là nói nhảm.
Sắc mặt Phú Hắc đen xì, im lặng nhìn trời.
… Năm phút lại trôi qua, hai người cùng tỉnh táo trở lại, nhìn nhau thở dài rồi lại tiếp tục quá trình OOXX gian khổ…
Gào thét, rồi la hét… sau đó lại rên rỉ.
Cả đêm không ngủ…
Trời sáng, Phú Hắc vẻ mặt dịu dàng, liếc mắt đưa tình: “Tố, em cảm thấy thế nào?”
Họ Tô nào đó ngẩng đầu nhìn trần nhà, lâu sau mới nặng nề nói: “Rất được, rất mạnh mẽ (3)…”
Phú Hắc chính thức sụp đổ!!!
(1) God Oil: nguyên văn là 印度神油 – đại loại gần giống Viagra ấy, ai k biết Viagra là thuốc gì thì tự search google-sama nhé :”>. Do không tìm được tên tiếng anh với tiếng việt của thuốc này nên tớ tạm thời dịch tên sang tiếng anh.
(2) Khu vực phía tây của Trung Quốc bao gồm mười tỉnh, thành, khu tự trị như Trùng Khánh, Thiểm Tây, Vân Nam… là khu vực có nền kinh tế tương đối lạc hậu so với khu vực phía đông.
(3) Rất được, rất mạnh mẽ: nguyên văn là “Rất vàng, rất bạo lực”, đây là ngôn ngữ mạng của dân TQ, dùng thay cho câu “Rất được, rất mạnh mẽ”. Trong đó thì từ “vàng” dùng để phiếm chỉ háo sắc, dung tục.
Ô bị thổi đến mức biến dạng thành hoa loa kèn, họ Tô nào đó vẫn sục sôi ý chí chiến đấu, tay giơ cao chiếc ô nát tiến về phía trước.
Trong hoàn cảnh gian khổ ấy ai đó vẫn tự tìm được niềm vui cho mình, mặt hứng gió hét lên: “Tôi là một cọng hành đứng trong gió, ai dám đem tôi đi chấm xì dầu, tôi X tổ tông nhà hắn.”
…
Cơ mặt boss Phú Hắc co giật, nghiến răng nghiến lợi nhấc hàng đống túi xách lớn bé, lắc lắc mái tóc bị thấm nước mưa, nổi điên: “Củ hành lớn phía trước, chúng ta đi thuê phòng thôi!!!”
Thuê phòng, thuê phòng, thuê phòng… Dư âm cứ lởn vởn xung quanh…
==||| Họ Tô quay đầu, ánh mắt mơ màng, vẻ mặt ngượng ngùng, “Thuê phòng để làm gì…” Đồng chí Phú Hắc, rốt cuộc anh cũng ra tay rồi. Cô la hét, gào thét…, sau đó ngẩng đầu nũng nịu: “Phú Hắc, anh thật là cầm thú!!!”
… Khóe miệng co giật, cơ mặt tê liệt, họ Phú ngửa mặt nhìn trời thở dài, mãi lâu sau mới không nhịn được mà giải thích: “Thuê phòng trú mưa.” Vẻ mặt anh chàng hết sức chính trực lẫm liệt.
… Tô Tố hóa đá, cười gượng, “Vậy được, nhân tiện đưa em đi toilet.” Ừm ừm ừm, cô gật đầu, thuê phòng là để đi vệ sinh.
Đồng chí Phú Hắc gật đầu, sắc mặt đen sì, bước đi như bay.
Khách sạn năm sao quả nhiên… rất tốt, rất lớn mạnh.
Họ Tô phấn khích, mở tivi hét to: “Không ngờ lại có kênh OOXX.” Trong tivi, miệng há to như cái chậu, phát âm từ từ: “Ro-om.”
Tô Tố chống má, cong môi, phát âm từ từ: “Ro…”
Phú Hắc hoàn toàn im lặng…
Đồng chí Tô càng trở nên phấn khích, mở điều hòa hét to: “Thật thoải mái, thật thoải mái, gần như có thể xuyên qua cả đồ lót…” Cô tiếp tục chỉnh nhiệt độ lên đến 28 độ, bắt đầu cởi quần áo.
Phú Hắc tiếp tục im lặng…
Bỗng phát hiện tủ đầu giường có một hộp God Oil (1), họ Tô nào đó cực kỳ phấn khích liền kéo Phú Hắc qua kêu lên: “Đây chính là God Oil trong truyền thuyết…” tiếp tục hét-ing.
Họ Phú rốt cuộc cũng sụp đổ, không nói thành lời.
La hét, lăn lộn, Tô Tố vô cùng kích động.
Phú Hắc coi như không nhìn thấy, vòng qua người Tô Tố, tháo cà-vạt, cởi quần áo.
… Họ Tô cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại, quỳ gối, ngẩng đầu, ưỡn ngực, hai tay siết chặt đặt hai bên, sắc mặt ửng đỏ, ôm lấy Boss hờn dỗi: “Anh muốn làm gì?”
Đồng chí Tiểu Phú, anh muốn làm cái gì đó, câu nói này lại mang ngữ khí khẳng định.
Vẻ mặt Phú Hắc không chút biểu cảm, chân tay run lẩy bẩy, cúi đầu tiếp tục cởi thắt lưng “Anh đi tắm.”
… Đi tắm?! Tô Tố rạn vỡ như đá nứt, tinh thần hốt hoảng. Đột nhiên hai mắt cô trợn tròn, nặng nề gật đầu, miệng lẩm bẩm: “Ừm ừm ừm, không tồi, tắm chút sẽ tốt hơn.”
Họ Phú nào đó siết chặt hai tay rồi lại thả ra, siết chặt rồi lại thả ra, cứ hít sâu như thế mười lần anh mới khôi phục tinh thần, trong lòng thầm nghĩ: Thế giới này đẹp biết bao, mình lại cứ thế mà sụp đổ, vậy là không được, không được.
Trong phòng tắm vang lên tiếng tí tách tí tách, họ Tô vừa xem kênh OOXX vừa ngồi nghiên cứu lọ God Oil.
Bóc vỏ, lắc lắc rồi mở nắp, Tô Tố bỗng nhiên nảy ra một ý tưởng kỳ quái… thông thường người khác đều cho xuân dược vào trong ly trà…
Phú Hắc cuối cùng cũng bước ra khỏi phòng tắm, thân hình thon dài, từng giọt nước, bộ ngực trần trụi… áo tắm màu trắng…
Tô Tố miệng đắng lưỡi khô, bịt mũi hét lên “Anh, quay người lại, nhìn tường!!!” Máu mũi chảy ròng ròng, răng nanh nhỏ cắn chiếc khăn tay, cô loạng choạng xông vào phòng vệ sinh.
Rửa cọ cọ, rửa cọ cọ, họ Tô vừa rửa vừa la: “Phú Hắc, anh uống ly trà trên bàn đi, em pha cho anh đó.” Cái đó, trà rất bổ, ừm ừm ừm, Tô Tố gật đầu, xin anh hãy dùng theo hướng dẫn của kênh OOXX.
Xong xuôi đâu đấy, cô hết sức mệt mỏi bước đến bên bàn cầm ly trà lên tu ừng ực.
Sau đó lại tặc lưỡi, mùi vị này rất kỳ lạ, trà này quá hạn sử dụng rồi.
Suy nghĩ trong chốc lát, Phú Hắc nhíu mày, “Tố, đây là trà gì vậy, uống vào miệng lại có cảm giác ngầy ngậy.”
… Tô Tố lại hóa đá lần nữa, cầm ly trà ngẩn người.
Cô quay mặt sang trái 45 độ, giọng run run: “Hắc à, em cũng uống trà này rồi.”
Họ Phú gật đầu, cảm thấy nghi ngờ…
Tô Tố la hét, ôm lấy mặt, lại tiếp tục la hét: “Thuốc kích thích, sẽ mọc râu đó…”
Phú Hắc đột nhiên tỉnh ngộ, sắc mặt như trời nắng chuyển sang trời nhiều mây, sấm chớp đùng đoàng.
“Em lại đưa anh uống cái loại thuốc dùng để bôi.” Hết sức tức giận, anh kéo Tô Tố qua, nghiến răng nghiến lợi.
… Tô Tố đơ người, hai mắt giống như bị lác.
Reng…, tiếng chuông điện thoại vang lên, họ Tô nào đó liền tỉnh táo trở lại.
“Tô, cậu đang ở đâu vậy?”
“Thúy à, tớ đang ở khách sạn.” Tô Tố ngẩng đầu nhìn Phú Hắc.
“Khách sạn nào, tớ muốn qua đó.” Thúy Ti phấn khích, giọng cao vút lên N lần. “Nói cậu hay, Tô à, một tháng rồi tớ vẫn chưa tắm, nhà tắm lại tăng giá rồi cậu biết không? 6 tệ một người đó.”
Họ Tô im lặng, lại liếc mắt nhìn Phú Hắc: “Có thể cho Thúy Ti đến đây tắm được không…”
Nhìn Tô Tố bằng ánh mắt lạnh lùng, Boss cười lạnh.
… “Cái đó, Thúy à, Phú Hắc cũng ở đây, nếu không cậu đến nhà tắm đi, tớ giúp cậu trả 6 tệ đó?”
Im lặng hồi lâu Thúy Ti mới cảm khái: “Tô, cậu cứ làm chuyện cần làm đi, chị đây còn có thể chịu đựng được thêm một tháng nữa.” Cạch một tiếng cúp điện thoại.
Họ Tô cười gượng, cơ mặt co giật, lại chịu đựng thêm một tháng nữa, đồng chí Thúy Ti à, cậu nên đến khu vực phía tây (2) chi viện thì hơn.
Phú Hắc ngả người xuống giường, dáng vẻ hết sức gợi cảm, chân dài lộ ra khỏi áo tắm.
Tô Tố siết chặt tay khóc ròng, quả nhiên máu nóng lại trào ra khỏi lỗ mũi. Cô quay người loạng choạng bước vào phòng tắm, vặn vòi tiếp tục tắm.
Tắm xong, cô mệt mỏi trèo lên chăn của Boss, cười gượng: “Hắc, em chỉ muốn ôm anh ngủ thôi.”
Phú Hắc im lặng, ngầm đồng ý.
Quả nhiên là đường cong hạng nhất, họ Tô không kìm được liền sờ mó, nước miếng chảy tí tách.
Họ Phú nổi gân xanh, siết chặt tay cố gắng kiên trì.
Tô Tố say sưa ngây ngất, máu mũi chảy ròng, dùng cả chân lẫn tay “Hắc, em chỉ sờ chút thôi.”
Phú Hắc nghiến răng, hít một hơi thật sâu.
Năm phút…
Mười phút…
Họ Phú cuối cùng cũng bùng nổ, lật người phản công…
OOXX…
Quá trình tiến hành được một nửa họ Tô bỗng hét lên, một cước đạp bay họ Phú không một mảnh vải che thân xuống đất.
“Em có ý gì…” anh nghiến răng nghiến lợi.
Tô Tố tức giận siết chặt nắm đấm, “Mẹ nó, mấy truyện ngôn tình hại chết con người ta.”
Gì mà ưỡn người một cái, dục tiên dục tử… Thực tế chứng minh, đấy là nói nhảm.
Sắc mặt Phú Hắc đen xì, im lặng nhìn trời.
… Năm phút lại trôi qua, hai người cùng tỉnh táo trở lại, nhìn nhau thở dài rồi lại tiếp tục quá trình OOXX gian khổ…
Gào thét, rồi la hét… sau đó lại rên rỉ.
Cả đêm không ngủ…
Trời sáng, Phú Hắc vẻ mặt dịu dàng, liếc mắt đưa tình: “Tố, em cảm thấy thế nào?”
Họ Tô nào đó ngẩng đầu nhìn trần nhà, lâu sau mới nặng nề nói: “Rất được, rất mạnh mẽ (3)…”
Phú Hắc chính thức sụp đổ!!!
(1) God Oil: nguyên văn là 印度神油 – đại loại gần giống Viagra ấy, ai k biết Viagra là thuốc gì thì tự search google-sama nhé :”>. Do không tìm được tên tiếng anh với tiếng việt của thuốc này nên tớ tạm thời dịch tên sang tiếng anh.
(2) Khu vực phía tây của Trung Quốc bao gồm mười tỉnh, thành, khu tự trị như Trùng Khánh, Thiểm Tây, Vân Nam… là khu vực có nền kinh tế tương đối lạc hậu so với khu vực phía đông.
(3) Rất được, rất mạnh mẽ: nguyên văn là “Rất vàng, rất bạo lực”, đây là ngôn ngữ mạng của dân TQ, dùng thay cho câu “Rất được, rất mạnh mẽ”. Trong đó thì từ “vàng” dùng để phiếm chỉ háo sắc, dung tục.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook