Gặp Gỡ Mỹ Nhân Ở Siêu Thị
-
Chương 24
Âu Nhược Thành mở miệng yếu ớt: “anh vì sao lại yêu thích em?”
Hứa Tường không ngờ tới một người nam nhân quật cường sẽ hỏi ra vấn đề đáng yêu như thế, vốn định tắt đèn tiếp tục ngủ nhưng hắn đổi nhiên thay đổi chủ ý: “cảm giác đi, chuyện như thế không thể nói rõ!”
Âu Nhược Thành nếu sớm biết một câu này sẽ làm cho tinh thần Hứa Tường tăng lên thì có đánh chết hắn cũng không nói, ai có thể biết trước được đây! ! trong nháy mắt hắn đã bị áp đảo dưới thân nam nhân.
“anh không phải..còn muốn chứ?” Âu Nhược Thành không chịu được mà cau mày, hắn một điểm khí lực cũng không có! ! cánh tay mềm nhũn định chống lại nhưng căn bản không có tác dụng, Hứa Tường dễ dàng đem cánh tay hắn đặt trên đỉnh đầu, lại một lần mà tách hai chân ra. Tư thế quen thuộc làm hắn nhịn không được run rẩy, cúc huyệt chưa hết cảm giác đau rát lúc này lại mãnh liệt mà hiện ra.
lên.
“Em còn có thể chứ?” Hứa Tường một bên hôn một bên nói nhỏ, thanh âm trầm thấp giống như rượu ngon khiến người ta say đến thân thể mềm xuống.
“Không, từ bỏ.” Âu Nhược Thành lắc đầu, nước mắt hầu như muốn chảy ra, nhưng không có khí lực phản kháng. Mà kiểu ốm yếu xin tha này lại khơi dậy bản thích thích ngược của nam nhân.
“thực không thành thật, không tại sao lại đứng lến thế này?”
Hứa Tường đem đôi chân của Âu Nhược Thành lên trên bả vai, thuận lợi mà gảy gảy tính khí đã có khuynh hướng ngẩng đầu của hắn, một bên buông tay hắn ra, đưa ngón tay khuấy đảo trong miệng hắn, thỉnh thoảng còn luồn vào nơi yết hầu sâu xa, nương theo phản ứng sinh lý, hai mắt Âu Nhược Thành đã đấm lễ, nước bọt theo khóe miệng mà chạy xuống.
Có nước bọt, Hứa Tường thuận lợi không tốn tí sức nào đã đem ngón tay vào nhỏ cúc huyệt bên trong, miệng huyệt đóng chặt chỉ chốc lát sau đã khôi phục mềm mại. cảm nhận được có người không chống lại được xúc cảm, theo ngón tay mà căng thẳng mà buông lỏng, Hứa Tường thỏa mãn mà nhếch khóe miệng.
“em, không, không biết.”
Âu Nhược Thành nhẫn nãi để ngón tay Hứa Tường ma xát ở nơi mẫn cảm nhất của mình, cảm giác khô nóng lan ra khỏi thân thể. hắn liều mạng chống cự muốn đem dị vật ra, phía trước bị đùa giỡn, phía sau bị kích thích, toàn bộ thân thể của hắn đều căng ra mà siết chặt.
Hứa Tường thấy thế, đem ngón tay rút ra, dùng chút sức đem thân thể nhỏ gầy đầy lên, đầu gối để trên bả vai, hai chân mở ra toàn bộ phong cảnh đều lộ ra một cách rõ ràng.
Âu Nhược Thành không thể thích ứng được chuyện rơi tư mật ở trong tư thế bị nhìn rõ ràng, hắn không ngừng giãy dụa lại nghe lời uy hiếp của Hứa Tường: “lại đá loạn anh sẽ đem em trói lại.” vì thế mà ngoan ngoãn không nhúc nhích. Trong lòng âm thầm vui mừng vì đèn mờ không thể thấy rõ, Hứa Tường như biết rõ suy nghĩ của hắn, đưa tay mở đèn bàn, lần này ánh sángđầy đủ chiếc rọi mà khu tư mật. thân thể Âu Nhược Thành rung lên lợi hại, nhìn thấy ánh mắt đầy thâm thúy của Hứa Tường, liền cảm thấy cả người nóng lên vài phần. Một giây sau. Hai cánh mông mát lạnh, ngón tay đầy chất bôi trơn đâm vào trong hậu huyệt của hắn.
“đã ba lần rồi, cái miệng dưới này rất tham lam nha, cắn chặt như vậy.”
Hứa Tường không ngừng uốn lượn ngón tây mở rộng hậu huyệt, trong miệng thốt ra lời khiến người ta không khỏi đỏ mặt. nương theo động tác của Hứa Tường, đóa hoa cúc thi thoảng phát ra tiếng “chúc chúc”, da Âu Nhược Thành tương đối trắng nõn với tính khí hai chân màu hồng nhàn nhạt, lông trên người thưa thớt đến hầu như không có. Hứa Tường gặp qua nhiều nam hài như thế nhưng với khuôn mặt đẹp đẽ thân thể mê người thế này vẫn hiếm thấy. Dưới ngọn đèn như chiếu lên một tầng trân châu, bóng loáng xúc cảm cứ thế hút lấy tay hắn. Hứa Tường thầm nghĩ trước có nhiều cơ hội như vậy, may mắn không vụng trộm nếm thử tư vị người này, nếu không thực khó bảo toàn hắn có thể chịu đựng được đến lúc này.
“Thích không?”
Hứa Tường bắt đầu cong cong ngón tay, âu yếm tính khí màu hồng nhạt phía trước nhìn biểu tình lo lắng của Âu Nhược Thành mà chậm rãi vuốt.
“Ừm… Ân…”
Âu Nhược Thành nhắm hai mắt, cau mày, cắn môi dưới nhịn xuống tiếng rên rỉ, cả người run rẩy tựa hồ muốn chờ loại kích thích đã được nếm trải. tính khí bị người khác xoa dù sao cũng không phải là mình DIY, lúc không chịu được sẽ trực tiếp dừng động tác là được rồi. hắn càng muốn qua đoạn này thì Hứa Tường càng chậm tốc độ mà dày vò hắn.
“Không, không cần…”
” không cần cái gì?”
Đối mặt Âu Nhược Thành đang không ngừng được run rẩy mà cúi đầu, Hứa Tường cũng không có ý tứ dừng lại.
Đây là một đóa sắp tràn ra ở chính mình trong ngực đóa hoa, đối mặt nam nhân trúc trắc phản ứng Hứa Tường biết, đây là chưa qua khai phá quá thiên nhiên thân thể. Hay là đã từng cùng nữ nhân từng có quan hệ, nhưng hắn hiển nhiên không biết chân chính từ tình ái bên trong được vui vẻ là cái gì tình hình. Hứa Tường cực kỳ lâu không có loại này mang theo mừng rỡ kích động . Chờ đợi lâu như vậy cũng đáng, sau này hắn đem tự tay đem khối này ngọc thô chưa mài dũa tinh điêu khắc mài thành chỉ thuộc về mình bảo vật. Hay là ở siêu thị Khuất Thần lần đầu tiên nhìn thấy cái này mang theo nụ cười thân thiết tuổi trẻ nam nhân khi đó, hắn thì có loại dự cảm này chứ?
” chỗ này, chính là chỗ mẫn cảm đúng không?”
Hứa Tường kéo dài vùng trong huyệt, trượt qua một điểm thì hơi dùng sức ma sát, thân thể hắn đột nhiên co giật, vô thức mở lớn hai chân, phía hai chân mà thoát ra ít tầng mồ hôi.
Những người chưa từng trải qua sẽ không biết mẫn cảm là khái niệm gì, hay nhiều người cũng không tin có điểm ấy tồn tại. Hứa Tường cũng rất rõ ràng, tìm được một điểm có thể khiến đối phương từ thống khổ thành vui sướng, nhưng cái này cần có nhẫn nại tìm kiếm. *** cũng không thể chỉ có một người được thỏa mãn, chỉ cần đối phương bắn tinh được rồi, nhưng để đối phương không thấy vui sướng thì khi làm tình sẽ trở thành thống khổ. Hứa Tường cũng không mong muốn sự vui sướng sẽ bị biến dạng,vì thế hắn tình nguyện dùng thời gian để dụ dỗ đối phương, phối hợp như thế nào mới thoải mái. Khắp toàn thân như tập trung tại một chỗ. Rõ ràng là thân thể hắn, nhưng thật kỳ quái, hai người đàn ông làm tình rõ ràng không có đạo lý, nhưng hắn đang được hưởng thụ, hắn càng hi vọng càng nhiều càng muốn ngừng mà không được.
” thật, thật kỳ quái!” Không nhịn được mà phát ra âm thanh ướt át.
“Cái gì kỳ quái?”
Hứa Tường rút ngón tay ra, nghiêng người về phía trước liếm láp đôi môi đỏ tươi đã sưng từ lâu, nắm lấy tay Âu Nhược Thành đưa tới tính khí đã cứng lên. Cảm thụ được cái to lớn kia, Âu Nhược Thành cả người run rẩy.
“Nơi nào kỳ quái ? Em không phải đã nuốt cái này của anh sao?”
Nói, Hứa Tường liền lấy ra thuốc bôi trơn trong hộp, sau đó từ từ thẳng tiến.
Âu Nhược Thành hô hấp ngưng trệ nhớ đến kích thích trong quá khứ, nương theo dị vật xâm lấn theo bản năng lại co rút miệng huyệt. Hứa Tường nhận ra hắn chống cự, dừng lại, chịu đựng cơn đau, trên trán Âu Nhược Thành hiện lên tầng mồ hôi lạnh, không kìm lòng được tiếng rên rỉ từ yết hầu truyền ra, ngay sau đó hắn cảm nhận được dị vật lại tiến vào, đầu choáng mắt hoa mở miệng lớn mà hô hấp.
“Vậy thì đúng rồi, thả lỏng, không muốn bị bao chặt như vậy.” Hứa Tường bắt đầu ve vuốt phía trước của hắn. Âu Nhược Thành vốn không có kinh nghiệm, hành lang tương đối chặt chẽ, không thả lỏng thì bản thân mình cũng không dễ chịu.
“Thả, thả lỏng không được…” Âu Nhược Thành vừa mở miệng nói chuyện, từng tiếng nấc âm thanh liền pha tạp mà đến, vừa không chịu thế quật cường chờ đợi cảm giác đau đớn đến.
Hứa Tường chậm rãi chuyển động, so với việc một mực chờ đợi thì bước đệm thích hợp có thể tiêu tan bớt căng thẳng của đối phương.
“Đừng, ra, chờ , đợi lát nữa…” Âu Nhược Thành vội vàng ngăn lại, hắn còn không chuẩn bị kỹ càng.
Nhưng Hứa Tường không để ý chút nào đến lời cầu xin của hắn, trái lại dần dần gia tốc, không ngừng run rẩy mà đẩy khiến hai chân hắn không thể đứng vững. Phía trước bị đùa bỡn, phía sau lại không ngừng bị kích thích, Âu Nhược Thành cho dù có mở to mắt thì thấy trước mắt cũng hoàn toàn mơ hồ.
“Chậm, chậm một chút…”
Hứa Tường buông phía trước của hắn ra, một lòng công kích hậu huyệt, tốc độ càng lúc càng nhanh, Âu Nhược Thành nắm chặt ga trải giường, giống như không như vậy, bản thân sẽ bị húc bay đi vậy.
ba… … ba… . . . ba… ba ba ba…
tiếng thân thể chạm vào nhau nghe chen lẫn với tiếng nước *** mỹ, Âu Nhược Thành hoàn toàn không có lực để làm chặt phía chỉ, chỉ có bản năng bài xích dị vật đang không ngừng xâm lấn.
“A… A…”
Ngoại trừ thở dốc, căn bản không có sức lực mở miệng xin tha, Hứa Tường cũng không có khả năng kiêng kỵ hắn. Tối hôm qua cũng không biết đã bị xuyên bao nhiêu lần, cúc huyệt phía sau giờ tựa như không hề cảm thấy đau đớn, ngược lại từng trận tê dại kéo lên, mang theo ngọt ngào đau đớn,phía trước gắng gượng như mốn đạt tới cực hạn.
“Không, không xong rồi…”
Muốn đi ra , không nhịn được .
Hứa Tường đúng lúc mạnh mẽ văn vê cái túi đang trướng lên.
“A a a! ! !”
Âu Nhược Thành eo ưỡn một cái, một dòng dịch thể nóng dâng trào ra mà Hứa Tường ngăn đã mãnh liệt xông tới, tay thì lại tăng nhanh tốc độ ve vuốt, giục hắn một hơi trút xuống hết thảy. Đợi đến dịch thể ra hết, Âu Nhược Thành có chút hư thoát mở mắt, kinh động thấy Hứa Tường liếm liếm bạch trọc trên tay, sau đó lại sâu sắc hôn đến. Trong cổ họng nhất thời bay lên một mùi vị quỷ dị, cũng không biết vì sao lại đặc biệt phiến tình.
“Đây chính là mùi vị của em.”
Hứa Tường cười cười, tay mò lên cái tính khí đã mềm nhũn, cầm lấy người nhắc lên cho hắn ở tư thế nằm úp sấp mà quỳ, từ phía sau hậu huyệt bị cắm vào, chỗ chưa hoàn toàn khép kín bây giờ lại mềm mại mà ướt át. Đưa vào đã bị cắn chặt lấy, một cảm giác vui sướng xông lên, cơ thể như sắp căng mà nứt ra, nửa sau cũng không kiêng kị cảm thụ của Âu Nhược Thành mà đâm vào. Tứ chi vô lực chống đỡ cả người muốn ngã, phía sau như bị xuyên qua đến nội tạng, cảm giác như bị phá vỡ. Hắn bị Hứa Tường mạnh mẽ đẩy vào, mặc cho cự vật cứng rắn nóng bỏng ở phía sau chiếm đoạt.uể oải tối qua chưa tiêu trừ, một lần lại một lần mà đưa đẩy, nương theo cảm thụ không ngừng bay lên, đầu óc Âu Nhược Thành dần trở nên trống rỗng, cuối cùng mất đi ý thức.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook