Từ lần say rượu lần trước đến giờ đã một tuần, Âu Nhược Thành cảm giác mình càng ngày càng thần kinh, cuối tuần này hắn đàng hoàng ngồi xem ít phim cũ “roman holiday” này, “bathing beauty”này, “giai điệu hạnh phúc” này, xem xong rồi tự thôi miên bản thân- đây mới là tình yêu, đây mới chân thực, đây mới là trạng thái từ đầu.

Mặc dù có chán ghét thứ hai nhưng đang lúc bận bịu hắn vẫn thấy thời gian trôi qua thật chậm, toàn bộ văn phòng trừ hắn ra đều không ở lại phòng trọ cho nhân viên, hơn nữa mọi người bình thường đều không tăng ca nên mới sáu giờ cũng chỉ còn mình hắn. Vừa mới vào hắn cứ tưởng mọi người đều ở lại đây, không ngờ dù công ty có cung cấp đi chăng nữa nhưng nhà của họ cũng không xa nơi này lắm, điều kiện cũng không tốt bằng. Phòng này có hai gian nhưng có bốn, năm người, như hắn lấy một gian phòng làm ký túc xá cũng chỉ có vài người.

Đương nhiên họ đều ở trong khách sạn, trong phòng muốn cái gì có cái đó, định kỳ có người quét tước, đi làm vừa thuận tiện, cho dù có ngủ quên thì chạy cầu thang năm phút cũng không thành vấn đề, nếu muốn online thì dùng trong phòng làm việc thuận tiện. Mỗi khi nghĩ đến việc này, Âu Nhược Thành sẽ nghĩ Hứa Tường đối với mình vẫn quan tâm, trong lòng sẽ nảy sinh ý nghĩ “có tiền thật tốt à” , như Hứa Tường cũng chẳng cần để ý đến sinh hoạt của mình, còn có tiền dư để tìm các phương thức để mua vui.

Ngồi yên một lúc, Âu Nhược Thành mở trình duyệt IE, từ từ mở BAIDU ra tìm tòi, hơi chút do dự một mà gõ vào ba chữ “Đồng tính luyến ái”, ấn xuống ENTER, hít sâu một hơi sau đó trừng mắt về phía màn hình. Hắn đã nhịn ròng rã một tuần lễ, cuối cùng vẫn nhịn không được đem tư duy của mình hướng sang bên này. Kháo!! Vẫn nên làm rõ thì hơn!!

“ôi má ơi.” Đợi hắn cẩn thận nhìn lên, nhìn cái số lượng trang web mà không khỏi trợn mắt há mồm.

“Đồng tính luyến ái là một loại xu hướng ***. những người đối với đồng tính sản sinh ái tình, tính dục hoặc tình yêu, gọi là người đồng tính luyến ái…hử…” Đọc được cái này, Âu Nhược Thành đỡ cằm bắt đầu cân nhắc. Hắn với Hứa Tường không sản sinh thương mến, thế nhưng ***…. hiện nay thì không có, nhưng hắn thích cái hôn của Hứa Tường, có tính hay không? Tình yêu.. điểm này khá giống.

Càng đi xuống nội dung càng nhiều, từ định nghĩa tối nghĩa đến lịch sử phát triển của gay, chờ đến lúc nt đã hiểu rõ cơ bản quá trình diễn biến thì đồng hồ đã điểm đến 11 giờ.

Âu Nhược Thành tắt máy vi tính. Không được, lần này nội dung quá nhiều, hắn có chút tiêu hóa không được. Đây cũng không phải lý luận đơn thuần hắn đã học, chuyện này quả thật đã lật đổ tất cả quan niệm từ trước đến giờ. Giả như nam nữ kết làm vợ chồng quan niệm truyền thống, là chuyện đương nhiên thì cái gọi là đồng tính đều bác bỏ tất cả, đến cùng thì có cái gì không thay đổi chứ? Đến cùng mọi tiêu chuẩn đều tồn tại một cách hợp lý? Đầu óc Âu Nhược Thành loạn thành một đoàn, sự lưu ý của hắn bây giờ chỉ là một ngày nào đó hắn có thể yêu thích đàn ông?

Tỷ như, Hứa Tường?

“A a a a!” Âu Nhược Thành rống lớn một tiếng, lắc lắc đầu, “Âu Nhược Thành, kẻ ngu ngốc này, đến cùng là mày đang suy nghĩ gì?” Thanh tỉnh đầu óc một chút, Âu Nhược Thành cảm giác mình nên đi ăn rồi ngủ sớm một chút thì hơn.

Sáng ngày thứ hai, Âu Nhược Thành ngáp một cái đi phòng ăn ăn điểm tâm. Tối hôm qua nằm ở trên giường vẫn nhịn không được mà suy nghĩ lung tung, càng nghĩ càng thấy tỉnh táo, dù thế nào đều ngủ không được, sáng sớm hôm nay phải dùng hết sức lực mới bò dậy được. Đi tới cửa thang máy, đợi thang máy mở ra, trong thang máy có một nam nhân xa lạ, nhìn thấy hắn, khẽ cười cười. Không biết tại sao, Âu Nhược Thành đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu, nhưng vẫn nở nụ cười đáp trả. Người này xịt nước hoa, Âu Nhược Thành liếc nhìn sang một chút, con mắt dài nhỏ, lông mi rất dài hình như cũng mới vừa cạo râu. Người này nếu là đồng tính thì là 1 vẫn là 0? Âu Nhược Thành tối hôm qua mới biết 1 và 0 là gì. Hẳn là 1 chứ?

Nam nhân tựa hồ chú ý tới tầm mắt Âu Nhược Thành, quay đầu khó hiểu nhìn hắn, tựa hồ đang hỏi “Làm sao vậy?” Âu Nhược Thành vội vàng ngượng ngùng mỉm cười, lúng túng cúi đầu.

Đến phòng ăn tầng trệt, Âu Nhược Thành như chạy trốn ra cửa thang máy. Đến cửa phòng ăn liền thấy Tiểu Lưu cùng Tiểu Trương vừa đi ra, rất thân mật mà thì thầm bên tai không biết nói cái gì. Hắn biết hai người này từ trước đến nay quan hệ đều rất tốt, trước đây nếu hắn thấy tình huống này sẽ nghĩ chắc hai người này đang nói xấu ai đây? Nở nụ cười mà đi qua, nhưng hôm nay nhìn thấy đều cảm thấy có chút vấn đề, nghĩ nghĩ Tiểu Lưu cử chỉ hành động có chút nữ tính, hẳn là hai người ở cái quan hệ kia..?

Nghi ngờ mà nhìn bóng lưng Tiểu Trương, Âu Nhược Thành tiến vào phòng ăn,vừa vào liền giật mình, bình thường không chú ý, sao hai người đàn ông cùng ăn cơm nhiều như thế? vừa nói vừa cười, còn có ba người là 3P?

Hứa Tường vừa vào phòng ăn thì nhìn thấy Âu Nhược Thành cúi xuống đỡ cây trang trí trong phòng, cho rằng hắn không thoải mái, vội vàng đi lên phía trước: “Tiểu Thành, em làm sao vậy?” làm hành động muốn dìu hắn.

Âu Nhược Thành mặt trắng bệch ngẩng đầu nhìn lên, trước mặt là khuôn mặt Hứa Tường, theo bản năng mà mạnh mẽ trừng mắt.

Hứa Tường hơi sững sờ: “Làm sao vậy?” Ánh mắt này xem ra vô cùng hung ác a!

Bây giờ ý thức của Âu Nhược Thành mới trở về, hắn nhắm mắt lại, xoa xoa huyệt thái dương: “Không có chuyện gì, chỉ là có chút đau đầu.” Hắn nhất định là nơi nào đó không bình thường , thấy đàn ông của toàn thế giới đều giống như đồng tính luyến ái?

Hứa Tường trong ánh mắt có tia lo lắng: “em không sao chứ? Có muốn anh đưa em đi bệnh viện xem?” trạng thái này thấy thế nào cũng không giống đau đầu.

Âu Nhược Thành trong lòng mạnh mẽ mắng, còn không phải anh, cái đại ôn thần! Nếu không gặp gỡ anh, cái người biến thái đồng tính luyến ái thì làm sao em cả ngày cũng không bình thường?? Liền giương tay ngăn cánh tay Hứa Tường định tới: “Không có việc gì, anh không cần phải để ý đến em.” Nói xong mới thấy lời nói có chút quá mức , liền lăng lăng nhìn về phía Hứa Tường.

Nam nhân trước mắt mặt không cảm xúc mà nhìn hắn: “Không thoải mái thì xin mời một ngày nghỉ đi.” Nói xong cũng quay đầu đi, cũng không quan tâm hắn trả lời.

Tâm Âu Nhược Thành phát lạnh, ngoài ý muốn hắn phát hiện lời nói không chứa một tia cảm xúc này làm hắn tổn thương, đây cũng là mình tự tìm lấy, nhất thời không khỏi cúi đầu ủ rũ.

Kết quả cả ngày hắn tâm thần bất định, làm thế nào cũng không thể không để ý Hứa Tường nghĩ như thế nào về mình.

Hắn có thể hay không cảm thấy mình rất kỳ quái, có thế hay không chán ghét mình? Lăn qua lộn lại thì cũng mấy giả thiết linh tinh, tuy nói Hứa Tường vừa vào đã quan tâm hắn khiến hắn có chút khó chịu, nhưng lâu dần cũng thấy đó là một đặc quyền, bây giờ bị đối phương chán ghét tự nhiên sẽ thấy cảm giác khó diễn tả, cô quạnh sao? nghĩ thế nào đây cũng là trách nhiệm của mình, về tình về lý thì cũng nên đi xin lỗi thì hơn.

Hoàng Ngọc Tiệp đã đem mọi việc giao cho hắn, gặp gỡ thương nhân, có đi thăm hỏi, đi kiểm tra chất lượng, nói chung thì theo một quy trình nhất định, không lâu sau thì văn phòng còn lại mình hắn. Đang do dự có nên đi xin lỗi hay không, nghĩ nghĩ lại có chút phiền muộn, đi thì hơi lập dị, không đi thì thấy khó chịu, hai suy nghĩ cứ dằng co nhau cuối cùng cũng không quyết định được, hắn cảm giác mình bây giờ như nươn nương Khang Tự.

Ở internet tìm tòi nửa ngày liên quan đến GAY, đồng hồ đã điểm đến 9 giờ. Âu Nhược Thành lười biếng duỗi người, nhỏ tí thuốc mắt, lắc lắc đầu, quyết định đi xin lỗi, dọn dẹp một chút liền đi về hướng văn phòng Hứa Tường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương