Gặp Anh Là Điều Mỹ Lệ Đầy Bất Ngờ
-
Chương 40
“Thiên Thiên, bằng không con tiễn cậu ấy? má Diêu cười đùa cợt nhã, “Cơ hội tốt để gia tăng tình cảm.”
Thiên Thiên hung tợn trừng mắt: “Không rãnh.”
“Xì.” Má Diêu khinh thường nói: “Con về chẳng phải chơi game thôi sao.”
Ba Diêu cười ôm vai má Diêu, “Bà xã, đừng vạch trần con gái chứ.”
Má Diêu hoàn toàn khinh bỉ liếc nhìn Thiên Thiên, “Nhớ năm đó má cùng ba con yêu nhau, từ vườn bách thú Thượng Hải đi đến Tĩnh An Tự, vừa đỡ tốn tiền vừa lãng mạn, con cũng nên học hỏi.”
Ba Diêu phối hợp gật đầu, cười tới cực kì vui vẻ.
Từ vườn bách thú tới Tĩnh An Tự, vậy chân không phải gãy luôn sao? Nghĩ lại, cô hôm nay từ đường Ngô Giang đi về nhà một đoạn này cũng không phải ngắn a, Thiên Thiên lệ rơi a.
Đoạn đối thoại của ba người dần dần tiêu tán trong gió, Thẩm Hạo cười tới không ngậm miệng nổi.
Lúc gần đến nhà, má Diêu bỗng nhiên nói: “Thiên Thiên, con rất có tiến bộ a.”
Thiên Thiên hỏi: “Cái gì?”
“Tiền lương so với công ty cũ còn nhiều thêm mấy trăm tệ.”
Thiên Thiên nghĩ nửa ngày, làm sao có thể, chẳng lẽ Thẩm Hạo thấy gần đây cô tăng ca khổ cực, tăng tiền lương cho cô? Nhưng cô đâu có nhận được thông báo. Nếu tính cả tiền tăng ca cũng không đến nỗi nhiều như vậy, thật là kì quái.
“Rốt cuộc bao nhiêu vậy?” gần đây nhiều chuyện xảy ra, cô không có thời gian kiểm tra tài khoản.
Má Diêu báo con số.
Thiên Thiên tính nhẩm xong liền rút ra được kết luận. Tiền lương còn thừa ra một ngàn linh ba mươi bảy tệ.( Viv: có ai thấy con số này quen quen không? Pil: đáng buồn là không… Viv: ách =’= tiền hôm đi ăn Hạo ca cho Thiên tỷ mượn ấy :”
Thiên Thiên hung tợn trừng mắt: “Không rãnh.”
“Xì.” Má Diêu khinh thường nói: “Con về chẳng phải chơi game thôi sao.”
Ba Diêu cười ôm vai má Diêu, “Bà xã, đừng vạch trần con gái chứ.”
Má Diêu hoàn toàn khinh bỉ liếc nhìn Thiên Thiên, “Nhớ năm đó má cùng ba con yêu nhau, từ vườn bách thú Thượng Hải đi đến Tĩnh An Tự, vừa đỡ tốn tiền vừa lãng mạn, con cũng nên học hỏi.”
Ba Diêu phối hợp gật đầu, cười tới cực kì vui vẻ.
Từ vườn bách thú tới Tĩnh An Tự, vậy chân không phải gãy luôn sao? Nghĩ lại, cô hôm nay từ đường Ngô Giang đi về nhà một đoạn này cũng không phải ngắn a, Thiên Thiên lệ rơi a.
Đoạn đối thoại của ba người dần dần tiêu tán trong gió, Thẩm Hạo cười tới không ngậm miệng nổi.
Lúc gần đến nhà, má Diêu bỗng nhiên nói: “Thiên Thiên, con rất có tiến bộ a.”
Thiên Thiên hỏi: “Cái gì?”
“Tiền lương so với công ty cũ còn nhiều thêm mấy trăm tệ.”
Thiên Thiên nghĩ nửa ngày, làm sao có thể, chẳng lẽ Thẩm Hạo thấy gần đây cô tăng ca khổ cực, tăng tiền lương cho cô? Nhưng cô đâu có nhận được thông báo. Nếu tính cả tiền tăng ca cũng không đến nỗi nhiều như vậy, thật là kì quái.
“Rốt cuộc bao nhiêu vậy?” gần đây nhiều chuyện xảy ra, cô không có thời gian kiểm tra tài khoản.
Má Diêu báo con số.
Thiên Thiên tính nhẩm xong liền rút ra được kết luận. Tiền lương còn thừa ra một ngàn linh ba mươi bảy tệ.( Viv: có ai thấy con số này quen quen không? Pil: đáng buồn là không… Viv: ách =’= tiền hôm đi ăn Hạo ca cho Thiên tỷ mượn ấy :”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook