Gái Ngành
Chương 6

Hôm sau Hạnh đến quán làm.Thời gian làm việc của cô từ 9h đêm -1h khuya.

Đi vào quán Hạnh gặp ngay phải Đào, cô ta không ưa gì Hạnh, luôn kiếm chuyện gây sự với Hạnh.

Đào đẹp,một nét đẹp lẳng lơ, phóng đãng,từng qua tay nhiều gã đàn ông cũng như mùi đời trông cô ta càng sắc sảo, quyến rũ,Đào vào đây làm gái hơn 5 năm,cô ta năm nay 22 tuổi,cũng là người có tiếng nói trong quán bar này.

Theo qui luật thì ma cũ bắt nạt ma mới, nhất là đối với Hạnh, Đào vô cùng chán ghét,nói trắng ra Đào ganh tị với vẻ đẹp trong sáng thuần khiết của Hạnh,mượn câu tục ngữ của ông bà xưa để ví về Hạnh trong hoàn cảnh này là Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Đào chán ghét với vẻ mặt ngây thơ thanh thuần của Hạnh. Gương mặt mà trước đây Đào vốn dĩ đã từng có....

Không được như Hạnh, Đào khi 16 tuổi đã vào nghề, lần đầu tiên cô ta bán thân cho lão già hơn 60 tuổi,phải nói cảm giác nó nhục nhã ê chề đến mức nào.

Thật ra đời Đào nó cũng khốn nạn lắm, mẹ cờ bạc, ba rượu chè gái gú, từ nhỏ cô ta luôn bị đòn roi từ người cha vô nhân tính và những câu chửi rủa của người mẹ khi bà ta thua bạc.

Với nhan sắc xinh đẹp năm cô ta 16 tuổi.Người mẹ cờ bạc nợ nần bị bọn cho vay nặng lãi xã hội đen doạ giết vì vậy bà ta đã nhẫn tâm bán thân Đào cho lão già hơn tuổi cha mình.Từ đó Đào cũng trượt dài trên con đường nhơ nhuốc,cô ta không còn vẻ ngây thơ ngày nào mà thay vào đó là sự khôn lỏi,ranh ma, rành với sự đời.

Để có tiền ăn sung mặc sướng Đào sẵn sàng lên giường với bất kì gã đàn ông nào, miễn có tiền cô ta đều chiều tất. Người ta thiếu tình còn Đào cần tiền, đôi bên đều sung sướng thoải mái.

Những người rơi vào con đường này mỗi người một hoàn cảnh, nhưng chốt lại là vì đồng tiền chi phối khiến con người ta phải bán rẻ nhân cách cũng như linh hồn.

- Ê, Con điếm, thấy chị mày ngồi đây sao không chào?

Thấy Đào cố tình kiếm chuyện gây sự, Hạnh cũng không muốn đôi co, cô gật đầu chào Đào

- Chị Đào đến sớm vậy, thôi em chuẩn bị lên sàn diễn,em vào trước nha.

Nói rồi Hạnh đang tính rời đi, Đào giơ chân ra làm Hạnh tí nữa ngã xuống,cũng may cô nhanh chân không thôi mặt đã đập thẳng xuống cạnh bàn.

- Dm tao cho mày đi chưa, mày đang thể hiện thái độ coi thường tao đó. Con khốn tưởng được quản lý o bế mày lên mặt với tao đó à.

Nghe chị ta nói, Hạnh cố kìm chế tức giận, nhưng ngay khi chị ta tính bạt tai vào mặt Hạnh, cô nhanh chóng bắt lấy tay Đào giận giữ nói:

- Nè, tôi tôn trọng nên gọi cô một tiếng chị,cô bảo tôi là gái điếm Sao không nhìn vào bản thân mình?Con Hạnh này đéo phải dạng hiền lành để chị ăn hiếp đâu.

- Chị nghe cho rõ đây, tôi cảnh cáo chị lần cuối cùng đừng cố tình sinh sự với tôi, đều là chị em phụ nữ với nhau, vào đây để kiếm tiền sinh nhai, ai cũng có nỗi khổ riêng, tội gì làm khó nhau, tôi có thù với chị sao?

Nói rồi Hạnh hất mạnh tay Đào ra làm cô ta lảo đảo ngã, cũng may con Thuý bên cạnh đỡ cô ta. Hạnh rời đi làm Đào nghiến răng nghiến lợi chửi rủa, khuôn mặt xinh đẹp của chị ta vặn vẹo trông rất đáng sợ:

- Má, Con chó để tao coi mày phách lối cỡ nào, Dm nổi nhục hôm nay tao nhất định phải trả lại cho nó gấp đôi.Mày tránh ra coi!

Quay sang quát Thuý rồi Đào sửa sang lại trang phục,đầu tóc.Hôm nay cô ta mặc cái đầm body màu đỏ tươi khoét sâu xuống tận ngực để lộ cặp núi đôi vô cùng hấp dẫn,màu váy đỏ rất hợp với nước da trắng tuyết của cô ta.

Đào bước nhanh tới bàn mà cô ta đã để ý khi mới vào quán,đêm nay cô ta sẽ kiếm được khoảng lớn nếu qua đêm với gã đại gia kia.

Chưa mồi chài được đại gia nhưng nhìn thấy Hạnh cô ta thấy chướng mắt nên sinh sự kiếm chuyện nhưng không ngờ tự cô ta rước nhục vào thân. Hạnh cũng không nghĩ tới sự việc tối hôm nay lại khiến Đào càng thêm hận cô, khiến Hạnh gặp phải cảnh khốn cùng trong tương lai sắp tới.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương