Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
-
Chương 87-3
Đều là giả dối, mấy cái sách cấm đều là giả dối!
Trong lòng Ninh Thu Thu âm thầm chửi 3 đời tổ tông sách cấm, nhưng lại ngại nói cho Triển Thanh Việt, chỉ có thể nằm bất động, cố tỏ ra là mình ổn.
Kịch bản sắp bị cô vò nát tới nơi rồi, Ninh Thu Thu giãy giụa một lát, cuối cùng rời ánh mắt khỏi hàng chữ dày cộp trên quyển kịch bản, không cầm lòng được mà ngẩng đầu nhìn người đang nghiêm túc làm việc, Triển Thanh Việt.
Từ góc độ của cô, có thể nhìn thấy sườn mặt của đối phương, cái mũi thẳng, hàng mi dài đến cả phụ nữ cũng phải ghen tỵ, ngũ quan hoàn mỹ, phác họa nên một sườn mặt tuyệt đẹp của người đàn ông.
Đẹp quá.
Ninh Thu Thu ngắm nhìn sườn mặt anh mà si ngốc một phen, người đàn ông này, đã bị cô đánh dấu, từ giờ về sau sẽ là của cô.
“ Đẹp không? "
Triển Thanh Việt bỗng nhiên quay ngoắt đầu, hỏi cô.
"..... "
Ninh Thu Thu bị bắt quả tang, da mặt cô như bị bóc đi một lớp giáp sắt, một chọc liền vỡ.
“ Còn lâu nhá "
Mặt Ninh Thu Thu ửng đỏ, khẩu xà tâm phật nói: “ Khuôn mặt quá bình thường, chả có gì nổi bật cả. "
Triển Thanh Việt bị lời này của cô chọc cười, nhưng mà, đối với loại người quan tâm thứ bên trong hơn như Triển Thanh Việt, bề ngoài với anh chỉ là phù du thôi, vì thế lời này đối với anh không hề có lực sát thương.
Anh nói: “ Thế cũng tốt, đẹp trai quá, anh sợ Thu Thu không có cảm giác an toàn. ”
"..... "
Cô không còn gì để nói.
Triển Thanh Việt xoa xoa quanh cổ, đứng lên, đi đến trước sofa.
Ninh Thu Thu nhìn anh tiến lại gần, cảnh giác nói: " Anh muốn làm gì? "
Triển Thanh Việt thấy cô đề phòng mình như đề phòng mấy tên dâm dê biến thái, bật cười: “ Bây giờ anh muốn làm gì em cũng không chịu nổi, anh cũng không phải cầm thú. "
Hừ, nói thế cũng chưa chắc được.
Ninh Thu Thu thấy anh ngồi xuống sofa, chịu đựng cơ thể không khỏe mà lùi cách xa anh một chút, nói: “ Em đột nhiên nhớ đến một chuyện rất nghiêm trọng. "
“ Chuyện gì thế? "
“ Em đã từng thề là trong vòng nửa năm, anh mà abcxyz với em, em sẽ thành chó, bây giờ...... "
Ninh Thu Thu cười xấu xa: “ Gâu gâu gâu, em là chó. "
Triển Thanh Việt: "..... "
Cho nên, ý của cô là, ngày hôm qua anh...... đen đến thế sao!?
Thông mình như Triển Thanh Việt, trong lúc nhất thời không tính toán được, mình vừa giết địch một ngàn, tự tổn hại cũng một một ngàn, rốt cuộc là anh thiệt hơn hay vẫn là Ninh Thu Thu thiệt hơn?
Trong lòng Ninh Thu Thu âm thầm chửi 3 đời tổ tông sách cấm, nhưng lại ngại nói cho Triển Thanh Việt, chỉ có thể nằm bất động, cố tỏ ra là mình ổn.
Kịch bản sắp bị cô vò nát tới nơi rồi, Ninh Thu Thu giãy giụa một lát, cuối cùng rời ánh mắt khỏi hàng chữ dày cộp trên quyển kịch bản, không cầm lòng được mà ngẩng đầu nhìn người đang nghiêm túc làm việc, Triển Thanh Việt.
Từ góc độ của cô, có thể nhìn thấy sườn mặt của đối phương, cái mũi thẳng, hàng mi dài đến cả phụ nữ cũng phải ghen tỵ, ngũ quan hoàn mỹ, phác họa nên một sườn mặt tuyệt đẹp của người đàn ông.
Đẹp quá.
Ninh Thu Thu ngắm nhìn sườn mặt anh mà si ngốc một phen, người đàn ông này, đã bị cô đánh dấu, từ giờ về sau sẽ là của cô.
“ Đẹp không? "
Triển Thanh Việt bỗng nhiên quay ngoắt đầu, hỏi cô.
"..... "
Ninh Thu Thu bị bắt quả tang, da mặt cô như bị bóc đi một lớp giáp sắt, một chọc liền vỡ.
“ Còn lâu nhá "
Mặt Ninh Thu Thu ửng đỏ, khẩu xà tâm phật nói: “ Khuôn mặt quá bình thường, chả có gì nổi bật cả. "
Triển Thanh Việt bị lời này của cô chọc cười, nhưng mà, đối với loại người quan tâm thứ bên trong hơn như Triển Thanh Việt, bề ngoài với anh chỉ là phù du thôi, vì thế lời này đối với anh không hề có lực sát thương.
Anh nói: “ Thế cũng tốt, đẹp trai quá, anh sợ Thu Thu không có cảm giác an toàn. ”
"..... "
Cô không còn gì để nói.
Triển Thanh Việt xoa xoa quanh cổ, đứng lên, đi đến trước sofa.
Ninh Thu Thu nhìn anh tiến lại gần, cảnh giác nói: " Anh muốn làm gì? "
Triển Thanh Việt thấy cô đề phòng mình như đề phòng mấy tên dâm dê biến thái, bật cười: “ Bây giờ anh muốn làm gì em cũng không chịu nổi, anh cũng không phải cầm thú. "
Hừ, nói thế cũng chưa chắc được.
Ninh Thu Thu thấy anh ngồi xuống sofa, chịu đựng cơ thể không khỏe mà lùi cách xa anh một chút, nói: “ Em đột nhiên nhớ đến một chuyện rất nghiêm trọng. "
“ Chuyện gì thế? "
“ Em đã từng thề là trong vòng nửa năm, anh mà abcxyz với em, em sẽ thành chó, bây giờ...... "
Ninh Thu Thu cười xấu xa: “ Gâu gâu gâu, em là chó. "
Triển Thanh Việt: "..... "
Cho nên, ý của cô là, ngày hôm qua anh...... đen đến thế sao!?
Thông mình như Triển Thanh Việt, trong lúc nhất thời không tính toán được, mình vừa giết địch một ngàn, tự tổn hại cũng một một ngàn, rốt cuộc là anh thiệt hơn hay vẫn là Ninh Thu Thu thiệt hơn?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook