“ Không cần cảm ơn "

Ninh Thu Thu vung tay lên, vô tình nói, sau đó cười hắc hắc như thể nói già vẫy đuôi, “ Cái kia, bạn học Tống, cậu cũng giúp tôi học bổ túc chứ. "

Tống Liêm im lặng một giây, có lòng tốt nhắc nhở cô: “ Thành tích của cậu còn tốt hơn tôi. "

“ Vậy cũng khác, cậu sửa một chút. "

Ninh Thu Thu nháy mắt mấy cái với anh, không biết xấu hổ nói, “ Thành tích của tôi có thể càng tốt hơn. "

“ Tốt, cut! "

Sau khi hai người diễn xong, đạo diễn hô cut.

“ Mẹ ơi, Ninh Thu Thu, sau cậu có thể trêu chọc trai nhà lành một cách thuần thục thế hả "

Tống Sở thoát khỏi trạng thái cao ngạo lịch sự của Tống Liêm, xem thương Ninh Thu Thu trước tiên, “ Có phải mỗi ngày đều trêu chọc đàn ông không "

“ Cậu mẹ nó mới mỗi ngày trêu chọc đàn ông, tôi là một diễn viên nghiêm chính! "

Ninh Thu Thu nói một câu của Tinh Tinh.

Đạo diễn ở bên kia xem phát lại, tuyên bố cảnh này qua, Ninh Thu Thu không nói chuyện với Tống Sở ngu ngốc này nữa, quay về phòng nghỉ của mình, chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.

Chưa được bao lâu, có người gõ cửa phòng nghỉ của cô, có một nhân viên công tác của đoàn làm phim mang hộp quà đến.

“ Hôm nay anh Phạm bên đầu tư mời mọi người uống trà chiều "

Nhân viên kia nói, “ Anh Phạm quan tâm diễn viên chính mệt mỏi hơn, cho nên đặt một phần xa hoa dành riêng cho cô Ninh ”

Ninh Thu Thu: "... "

Cô chắc chắn không muốn được quan tâm.

“ Tôi giảm béo, sẽ không ăn đâu, làm phiền cậu cầm đi chia cho mọi người. "

Ninh Thu Thu cũng không muốn nhận cái này.

" Anh Phạm nhắc nhở nhất định phải đưa tận tay cô Ninh, còn nói nếu cô Ninh cảm thấy tâm ý không đủ không muốn nhận, lần sau anh ấy sẽ tự mình đưa tới "

"??? "

Người này có bệnh không thế.

Ninh Thu Thu đành phải để Tiểu Trì nhận, lần này Tiểu Trì về cùng cẩn thận, mặc dù biết chắc chắn Ninh Thu Thu sẽ không ăn, nhưng vẫn cẩn thận kiểm tra một hồi xem trong gói đồ này có âm mưu gì không.

Chẳng may là một túi đựng bom thì làm sao bây giờ!

Cũng không có, chỉ là bánh kem và trà sữa bình thường.

Phạm Diêm Lương tặng một phần mousse dâu, làm rất tinh xảo, hương thơm động lòng người, tràn đầy tâm tư thiếu nữ, chỉ cần đặt ở đó, mùi bơ nhàn nhạt hòa lẫn với mùi dâu tây cũng làm người ta không nhịn được muốn cắn một miếng.

Ninh Thu Thu lại cảm thấy nó rất chướng mắt, lúc định để Tiểu Trì vứt nó đi, cửa phòng nghỉ lại bị gõ.

Lần này là một nhân viên công tác khác đến đây cùng một người giao hàng.

Địa điểm của đoàn làm phim đã được phong tỏa, nhân viên giao hàng không thể vào được, cũng không biết nhân viên giao hàng đứng bên ngoài dựa vào quan hệ gì mới vào được đây.

Anh ta nhìn thấy Ninh Thu Thu, cười nói: “ Cô là cô Ninh đi, có một anh Triển dặn tôi đưa một phần trà chiều đến cho cô, phải đích thân giao đến tận tay cho CÔ. "

Anh Triển?

Triển Thanh Việt à.

“ Cảm ơn. "

Ninh Thu Thu nhận đồ của đối phương đưa đến, cảm thấy buồn bực, Triển Thanh Việt đang làm trò gì đây.

Sau khi nhân viên giao hàng đi rồi, Tiểu Trì nhìn cái hộp trong tay Ninh Thu Thu, lại nhìn cái hộp Phạm Diêm Lương đưa tới bị cô ấy mở ra: “ Hai gói đồ giao hàng này hình như từ cùng một cửa hàng. "

Cũng không phải, chỉ là dáng vẻ bánh kem giống nhau như đúc, bánh mousse như anh em song sinh.

Địa điểm quay phim của bọn họ khá vắng, xung quanh chỉ có một cửa hàng trà chiều cao cấp, đoán chừng loại bánh kem này là món đặc biệt của bọn họ, cho nên mới...

Ninh Thu Thu nhìn hai chiếc bánh kem này, chớp mắt.

Đúng lúc này, điện thoại của Ninh Thu Thu nhận được tin nhắn của Triển Thanh Việt.

Hành tây xấu bụng: Đặt cho em một cái bánh mousse dâu, nghe nói đây là hương vị được các cô gái yêu thích, nhìn xem có thích không?

Ninh Thu Thu: "... "

Cho nên, tâm tư của đàn ông, thật ra đều là một kiểu à?

Hơn nữa, Triển Thanh Việt đã biến đổi gen thành đậu đen sao, vì sao đột nhiên...

Lại quan tâm cô như thế.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương