Triển Thanh Việt có “ Lòng tốt " giải thích: “ Có lợi cho việc nhuận tràng "

"... "

Triển Thanh Viễn hiểu được anh trai có ý là có răm thì mau thả, đừng có như bị táo bón vậy, anh ta bị cách nói chuyện quanh co lòng vòng này làm cho nghẹn họng.

Nhưng anh ta thật sự rất tò mò, cuối cùng nhắm hai mắt lại, không thèm quan tâm hỏi, “ Anh và chị dâu như thế nào rồi? "

" Em rất quan tâm hả? "

“ Cũng gần như vậy. “

Triển Thanh Viễn cố gắng giấu đi tâm tư nhiều chuyện, làm ra dáng vẻ quan tâm, “ Không phải em sợ hai người xảy ra chuyện gì a. "

“ Sao nào? "

Triển Thanh Việt nhìn anh ta, “ Em rất hi vọng bọn anh xảy ra chuyện sao? "

“ Không không không, sao có thể "

Dù Triển Thanh Viễn có tình cảm phức tạp với cái người Ninh Thu Thu này, nếu có thể anh ta không hề hi vọng đối phương sẽ làm chị dâu của mình.

Nhưng không xấu xa đến mức ác độc nguyền rủa người ta, “ Tò mò, đúng, em chỉ là tò mò "

Hôm nay tâm trạng của Triển Thanh Việt khá tốt, quyết định thỏa mãn lòng tò mò của anh ta, lười biếng dựa vào ghế ngồi: “ Anh không hiểu cô ấy nhiều, muốn nghiên cứu kỹ thuật dỗ dành phụ nữ một chút. "

“ Phụt! "

Triển Thanh Viễn suýt nữa bị nước bọt của mình làm cho sặc, anh trai đi dỗ dành phụ nữ?

Triển Thanh Viễn hoàn toàn không dám tưởng tượng ra hình ảnh kia.

Có vẻ anh trai chỉ hố người hoặc là mắng người, còn chưa từng thấy anh dỗ dành ai cả, cũng không biết cái người Ninh Thu Thu này đã tu luyện được phúc phận gì, là người duy nhất nhận được lợi ích này.

Triển Thanh Viễn buồn bực.

Anh trai không tiếp xúc với nhiều phụ nữ, kỹ năng dỗ dành gần như bằng không, mắng người hố người lại là không thấy tự giỏi, một cái lại một cái.

Hơn nữa, anh trai hơi thông minh quá, chắc chắn thông minh quá sẽ bị thông minh hại, đặc biệt là phương diện nhìn người, bởi vì tuổi còn trẻ đã tiếp quản công ty, mỗi ngày đối mặt với đủ loại người, phỏng đoàn suy nghĩ và ý tưởng của bọn họ, hận không thể xây một danh sách hàm số ở trong lòng để phân tích ý tưởng chân thực của bọn họ.

Đến mức đối xử với người bình thường cũng sẽ có tật xấu này.

Nhất là với những người phụ nữ giỏi thay đổi, phân tích đến phân tích đi, ngược lại làm anh phải bối rồi.

“ Anh còn phải làm việc "

Triển Thanh Việt thể thảm bị em trai nhà mình cười nhạo, không chút khách sáo ra lệnh đuổi khách.

“ Đừng, đừng mà "

Triển Thanh Viễn nói, “ Anh, chuyện tình cảm này, em thông thạo hơn anh nhiều, anh tin tưởng một quyển sách, còn không bằng tin tưởng em "

Triển Thanh Việt muốn nói em vì tình yêu mà bỏ nhà đi còn không biết xấu hổ nói ra lời này.

Nhưng nghĩ lại đúng là trước kia Triển Thanh Viễn có nhiều kinh nghiệm với tình yêu, tiếp xúc với đủ loại phụ nữ, trước khi anh xảy ra chuyện, còn là người đi xuyên qua vạn bụi hoa mà không dính lấy một phiến lá, phong lưu thoải mái phát huy bốn chữ công tử đào hoa vô cùng tinh tế, chỉ thua trên tay Quý Vi Lương mà thôi.

Thế là anh bày ra dáng vẻ rửa tai lắng nghe, nhìn xem Triển Thanh Viễn có ý kiến hay ho gì.

“ Đầu tiên anh đừng suy nghĩ phụ nữ quá phức tạp như vậy, thật ra phụ nữ rất dễ dụ, dù là người phụ nữ mạnh mẽ đến đâu, cũng không thoát khỏi một chữ khen. "

" Khen? "

Triển Thanh Việt nghĩ đến chính sách lôi kéo của mình, kiên quyết nói, “ Không có tác dụng "

“ Đó là do anh khen chưa đúng thôi. "

Đúng lúc này, giám đốc nhân sự Martha đến tìm Triển Thanh Việt để ký tên tài liệu.

Martha là một nhân viên lâu năm của Trác Sâm, vừa bước qua sinh nhật 40 tuổi, là một người mạnh mẽ, bởi vì làm ở bộ phận nhân sự này, không đủ khéo léo đưa đẩy sẽ dễ đắc tội người khác, sau lưng mọi người đều gọi chị ta là phù thủy già, bản thân chị ta cũng giống phù thủy già, không dễ nói chuyện, một khi tức giận dù là ông chủ cũng không nể mặt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương