Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
-
Chương 61-2
“ Nhanh tiếp tục sắp xếp ".
Ninh Thu Thu hưng phấn mà xoa xoa tay, lần đầu tiên cô đánh sân đấu, tuy là bị ngược đãi thương tích đầy mình, nhưng đã cảm nhận được niềm vui thú này.
“ Tiếp theo tôi nhất định không lừa bịp nữa, tôi tìm được bí quyết rồi ".
“ Lần nào cô cũng nói như vậy! ".
Tín nhiệm của “ thiên hạ đệ nhất chùy " đối với Ninh Thu Thu đã hoàn toàn chi nhiều hơn thu, hữu khí vô lực nói.
“ Chị, chị gái thân yêu, chị lại động tới chuyện gì sốt ruột có phải không, người nào trâu bò chọc giận chị thế, em trai giúp chị bóp chết hắn! "
Vẻ mặt Ninh Thu Thu thờ ơ: “ À, Trì Ngư chọc tôi, anh đi bóp chết anh ta đi! "
"... Vậy thì quên đi, cô tiếp tục sốt ruột đi! "
"??? Anh có chút tiết tháo đi! ".
Ninh Thu Thu không hiểu, tại sao cái người Triển Thanh Việt, hành tây xấu bụng này lại có mị lực lớn như vậy, cô nhớ Đường Vũ... cũng chính là “ thiên hạ đệ nhất chùy ", ngay từ đầu không phải làm ầmĩ muốn đánh Trì Ngư đến răng rơi đầy đất sao?
Sao bây giờ ngược lại lại thành fanboy của anh rồi?
“ Tôi đây là kính nể đối với kẻ mạnh, kính nể có hiểu không! "
Đường Vũ nói, lại nhiều chuyện hề hề, “ Chị, chị và Trì Ngư sẽ không thật sự có một chân chứ, tỏ tình thất bại? Hay là không được anh ta bày tỏ, trong lòng khó chịu? "
"... "
Ninh Thu Thu thật ra chỉ muốn vào trò chơi, tiêu hao bớt một ngày lễ thức ăn cho chó tràn đầy khắp nơi mà thôi, kết quả thiên hạ đệ nhất chùy " tự mình tìm cô muốn cô đánh sân đấu, cô không có chuyện gì làm, liền vui vẻ đồng ý.
“ Không phải ", Ninh Thu Thu nói, “ Tôi chỉ muốn tăng chút độ khó cho anh chơi thôi, nhanh xếp hàng ".
Thiên hạ đệ nhất chùy: "... "
Anh ta muốn khóc, anh ta đến cùng tại sao phải luẩn quẩn trong lòng tìm Ninh Thu Thu xếp nhóm đôi chứ!
Quả nhiên nữ minh tinh biết chơi game đều là gạt người.
Ninh Thu Thu thành công làm cho “ thiên hạ đệ nhất chùy " rơi xuống cấp hoàng kim, nội tâm sảng khoái rồi, trong tiếng khóc kêu rên của “ thiên hạ đệ nhất chùy ", cô đóng trò chơi lại, đang muốn đi tắm thì nghe thấy cửa phòng ngủ bị gõ.
Ai mà đã trễ thế này còn gõ cửa chứ, Ninh Thu Thu buồn bực, xoa xoa bả vai đi mở cửa, lúc thấy người đứng ở cửa thì sửng sốt một chút, thậm chí phải xoa Xoa con mắt xem có phải mình nhìn nhầm không.
" Surprise ".
Triển Thanh Việt mỉm cười.
Trên người anh còn mặc tây trang chỉnh tề, thắt cà vạt, trang trọng và nghiêm túc như vừa đi đàm phán với tổng thống Mỹ về vậy, thế cho nên hộp quà lớn trong tay anh, có vẻ không hòa hợp cho lắm.
"... "
Ninh Thu Thu trong lúc nhất thời không biết phản ứng gì, cảm động sao, nếu tiếp theo cái tên chó má này lại làm một thao tác, cô thật sự sợ mình sẽ nhịn không được mà làm tổn thương bệnh nhân.
Không được cảm động!
.. Được rồi, vẫn có chút cảm động.
“ Còn tức giận? ".
Triển Thanh Việt thấy cô không nói lời nào, đưa tay muốn xoa đầu cô, lại bị Ninh Thu Thu tránh được.
Thật sự tức giận.
“ Tôi đùa thôi, không phải em nói muốn chiến tranh lạnh sao, tôi nghĩ dáng vẻ như vậy mới giống một chút, nếu không... không khiến em chiến tranh lạnh đã nghiền, lại nhốt tôi vào phòng tối nhỏ thì làm sao bây giờ? "
Ninh Thu Thu: "... "
Anh còn ở đó mà lý luận.
“ Công ty giải trí ngay từ đầu đã được định sẵn là tặng cho em, trước đây cũng dùng danh nghĩa của em để đăng kí "
Anh đưa hộp quà đến trước mặt Ninh Thu Thu, “ Lúc này thật sự không bẫy em, lễ tình nhân vui vẻ, Thu Thu ".
Triển Thanh Việt hiếm có lúc nào chân thành như thế, anh càng thích đào một cái hố, dẫn dụ con mồi đi vào hố từng chút một.
Chỉ là cái người Ninh Thu Thu này, bình thường không xuất bài theo lẽ thường, luôn có thể dùng đủ tư thế mà tránh khỏi cái hố của anh, cho nên, anh chỉ có thể dùng phương thức trực tiếp thôi.
Ninh Thu Thu bị anh gài bẫy nhiều rồi, mặc dù đối phương biểu thị cái này thật sự không phải là bẫy, nhưng Ninh Thu Thu biết, đây mới là cái hố cuối cùng cực kỳ lớn, nếu nhảy vào, trừ phi thợ săn tự mình thả cô đi, nếu không... sau này sẽ không chui ra được.
Ninh Thu Thu hưng phấn mà xoa xoa tay, lần đầu tiên cô đánh sân đấu, tuy là bị ngược đãi thương tích đầy mình, nhưng đã cảm nhận được niềm vui thú này.
“ Tiếp theo tôi nhất định không lừa bịp nữa, tôi tìm được bí quyết rồi ".
“ Lần nào cô cũng nói như vậy! ".
Tín nhiệm của “ thiên hạ đệ nhất chùy " đối với Ninh Thu Thu đã hoàn toàn chi nhiều hơn thu, hữu khí vô lực nói.
“ Chị, chị gái thân yêu, chị lại động tới chuyện gì sốt ruột có phải không, người nào trâu bò chọc giận chị thế, em trai giúp chị bóp chết hắn! "
Vẻ mặt Ninh Thu Thu thờ ơ: “ À, Trì Ngư chọc tôi, anh đi bóp chết anh ta đi! "
"... Vậy thì quên đi, cô tiếp tục sốt ruột đi! "
"??? Anh có chút tiết tháo đi! ".
Ninh Thu Thu không hiểu, tại sao cái người Triển Thanh Việt, hành tây xấu bụng này lại có mị lực lớn như vậy, cô nhớ Đường Vũ... cũng chính là “ thiên hạ đệ nhất chùy ", ngay từ đầu không phải làm ầmĩ muốn đánh Trì Ngư đến răng rơi đầy đất sao?
Sao bây giờ ngược lại lại thành fanboy của anh rồi?
“ Tôi đây là kính nể đối với kẻ mạnh, kính nể có hiểu không! "
Đường Vũ nói, lại nhiều chuyện hề hề, “ Chị, chị và Trì Ngư sẽ không thật sự có một chân chứ, tỏ tình thất bại? Hay là không được anh ta bày tỏ, trong lòng khó chịu? "
"... "
Ninh Thu Thu thật ra chỉ muốn vào trò chơi, tiêu hao bớt một ngày lễ thức ăn cho chó tràn đầy khắp nơi mà thôi, kết quả thiên hạ đệ nhất chùy " tự mình tìm cô muốn cô đánh sân đấu, cô không có chuyện gì làm, liền vui vẻ đồng ý.
“ Không phải ", Ninh Thu Thu nói, “ Tôi chỉ muốn tăng chút độ khó cho anh chơi thôi, nhanh xếp hàng ".
Thiên hạ đệ nhất chùy: "... "
Anh ta muốn khóc, anh ta đến cùng tại sao phải luẩn quẩn trong lòng tìm Ninh Thu Thu xếp nhóm đôi chứ!
Quả nhiên nữ minh tinh biết chơi game đều là gạt người.
Ninh Thu Thu thành công làm cho “ thiên hạ đệ nhất chùy " rơi xuống cấp hoàng kim, nội tâm sảng khoái rồi, trong tiếng khóc kêu rên của “ thiên hạ đệ nhất chùy ", cô đóng trò chơi lại, đang muốn đi tắm thì nghe thấy cửa phòng ngủ bị gõ.
Ai mà đã trễ thế này còn gõ cửa chứ, Ninh Thu Thu buồn bực, xoa xoa bả vai đi mở cửa, lúc thấy người đứng ở cửa thì sửng sốt một chút, thậm chí phải xoa Xoa con mắt xem có phải mình nhìn nhầm không.
" Surprise ".
Triển Thanh Việt mỉm cười.
Trên người anh còn mặc tây trang chỉnh tề, thắt cà vạt, trang trọng và nghiêm túc như vừa đi đàm phán với tổng thống Mỹ về vậy, thế cho nên hộp quà lớn trong tay anh, có vẻ không hòa hợp cho lắm.
"... "
Ninh Thu Thu trong lúc nhất thời không biết phản ứng gì, cảm động sao, nếu tiếp theo cái tên chó má này lại làm một thao tác, cô thật sự sợ mình sẽ nhịn không được mà làm tổn thương bệnh nhân.
Không được cảm động!
.. Được rồi, vẫn có chút cảm động.
“ Còn tức giận? ".
Triển Thanh Việt thấy cô không nói lời nào, đưa tay muốn xoa đầu cô, lại bị Ninh Thu Thu tránh được.
Thật sự tức giận.
“ Tôi đùa thôi, không phải em nói muốn chiến tranh lạnh sao, tôi nghĩ dáng vẻ như vậy mới giống một chút, nếu không... không khiến em chiến tranh lạnh đã nghiền, lại nhốt tôi vào phòng tối nhỏ thì làm sao bây giờ? "
Ninh Thu Thu: "... "
Anh còn ở đó mà lý luận.
“ Công ty giải trí ngay từ đầu đã được định sẵn là tặng cho em, trước đây cũng dùng danh nghĩa của em để đăng kí "
Anh đưa hộp quà đến trước mặt Ninh Thu Thu, “ Lúc này thật sự không bẫy em, lễ tình nhân vui vẻ, Thu Thu ".
Triển Thanh Việt hiếm có lúc nào chân thành như thế, anh càng thích đào một cái hố, dẫn dụ con mồi đi vào hố từng chút một.
Chỉ là cái người Ninh Thu Thu này, bình thường không xuất bài theo lẽ thường, luôn có thể dùng đủ tư thế mà tránh khỏi cái hố của anh, cho nên, anh chỉ có thể dùng phương thức trực tiếp thôi.
Ninh Thu Thu bị anh gài bẫy nhiều rồi, mặc dù đối phương biểu thị cái này thật sự không phải là bẫy, nhưng Ninh Thu Thu biết, đây mới là cái hố cuối cùng cực kỳ lớn, nếu nhảy vào, trừ phi thợ săn tự mình thả cô đi, nếu không... sau này sẽ không chui ra được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook