Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
-
Chương 59-3
Ninh Thu Thu dường như có chút hiểu ra buổi gặp mặt ngày hôm nay rồi.
Diệp Tri Thu nghe lời người khác, cho rằng Ninh Thu Thu dựa vào quan hệ để có được vai diễn, < Học sinh cá biệt > là tâm huyết của anh ta, anh ta và tác giả nguyên tác đều không nỡ bị một người dùng quan hệ hủy diệt, mặc dù đạo diễn Tiếu đã giải thích rõ đối phương không dùng quan hệ, mà cũng không tin.
Chương 57. 3:
Vì vậy mới có một màn này, xem Ninh Thu Thu đến cùng là người hay là yêu, ước chừng nếu không phải Cù Hoa vừa vặn có những đoạn nhỏ của < Phiêu diêu > thì bọn họ còn muốn để cô và Tống Sở thể hiện bản lĩnh diễn xuất ngay tại hiện trường.
Vừa rồi Tiếu Thanh một mực ở trong phòng chuẩn bị đồ ăn, rõ ràng là trong lòng tức giận, không muốn tham gia.
Đây không phải là thật khéo, người đồng nghiệp kia, mười phần mười là Phùng Đình.
Ninh Thu Thu cười lạnh trong lòng, có người sao lại cứ thích tìm đường chết thế nhỉ?
Ăn uống xong, từ trong nhà Tiếu Thanh đi ra thì đã 9 giờ tối, Diệp Tri Thu uống nhiều, Ninh Thu Thu nói cù Hoa đưa anh ta về, Lộc Yếm tự lái xe tới, Ninh Thu Thu thì có xe của nhà họ Triển đến đón, Tống Sở vô liêm sỉ mà muốn đi nhờ xe.
" Tôi uống rượu, không thể lái xe! ", Đối phương chí khí hùng hồn. “
Anh không biết thuê người lái sao? "
Ninh Thu Thu muốn đánh chết anh ấy, “ Một người đàn ông như cậu không biết xấu hổ để một người phụ nữ đưa về sao? "
“ Không phải cậu tự xưng là fan mẹ sao, đưa tôi về một cái thì làm sao! "
Tống Sở mặt dày mày dạn, “ Hơn nữa tôi sợ người lái thuê thấy tôi xinh đẹp, sẽ nhịn không được hạ độc thủ với tôi ".
"... Cậu có mặt mũi chút đi! "
Cuối cùng Ninh Thu Thu để cho anh ấy lên xe, chỗ ở của Tổng Sở tương đối gần, trước tiên đưa anh ấy về, sau đó trở về nhà họ Triển.
Trở về vừa vặn 10 giờ, trong phòng khách tối lửa tắt đèn... sớm như vậy đã lại nghỉ ngơi hết rồi.
Ninh Thu Thu lên lầu, đi tới cửa hành lang, vừa vặn bắt gặp Tinh Tinh đi ra từ trong phòng Triển Thanh Việt.
Nếu không phải cô tin tưởng tuyệt đối Tinh Tinh là một người chăm sóc siêu nghiêm chỉnh, thì thật sự hoài nghi cô ấy có thể có quan hệ với Triển Thanh Việt hay không.
" Cô Ninh đã về rồi! ".
Tinh Tinh thấy cô, vui vẻ chào hỏi với cô. Ninh Thu Thu gật đầu, vừa liếc nhìn cánh cửa phòng đóng chặt của Triển Thanh Việt, vừa lo lắng hỏi: “ Anh ấy... lại có chuyện gì rồi? "
Từ lúc có thể bước đi, mỗi tối bình thường Triển Thanh Việt sẽ không để nhân viên chăm sóc hầu hạ anh, tắm táp gì gì đó đều tự mình giải quyết, trừ khi có đôi khi chân rút gân gì gì đó.
“ Không có không có, cô Ninh cô không cần lo lắng "
Tinh Tinh xua tay nói, “ Là anh Triển ngày mai phải đi công tác, nói tôi qua giúp anh ấy thu thập đồ dùng công tác, lấy một rương hành lý, mệt chết tôi! "
Ninh Thu Thu:???
Ngày mai là lễ tình nhân mà!
Người này vậy mà lại đi công tác ngay ngày lễ tình nhân, hơn nữa một vali hành lý đồ dùng... nếu cô đi công tác về trong ngày, cơ bản mang một số đồ bổ trang gì đó, còn có điện thoại di động, sạc, đồ nhét tai, những các khác không mang, xách một túi nhỏ liền đi.
Anh thu thập một vali hành lý, ước chừng phải đi vài ngày.
“ Cô cũng đi? ".m, Ninh Thu Thu hỏi cô ấy.
“ Anh Triển nói anh ấy mang theo Chu Dương, cho tôi ở nhà chăm sóc ông nội Triển. ”
Đuổi Tinh Tinh đi, Ninh Thu Thu về phòng, hơi buồn bực tháo trang sức ra tắm.
Trước khi ngủ, vẫn không quên chửi một câu: Đồ chó.
Sáng sớm ngày hôm sau, cô nghe động tĩnh ngoài cửa, hình như là giọng nói của Triển Thanh Việt và Chu Dương, mặc dù cửa phòng cách âm tốt, nhưng vẫn nghe được mơ hồ, chỉ là nội dung không rõ ràng lắm, chắc là đi công tác.
Ninh Thu Thu liếc nhìn thời gian, chỉ mới 6 giờ, ngoài trời còn chưa sáng, đổi thành bình thường, Ninh Thu Thu bị đánh thức giờ này có thể che chăn ngủ tiếp thêm 3 giờ nữa, nhưng hôm nay làm thế nào cũng không ngủ được, lật qua lật lại trên giường đến 7 giờ, phiền muộn rời giường.
Cô rửa mặt xong, mở cửa phòng, lại nhìn thấy một túi văn kiện đặt ở cửa, ở trên còn dán một tờ giấy, viết vài chữ cứng cáp có lực: cô Ninh đích thân mở.
Hửm?
Trong lòng Ninh Thu Thu nhảy rầm rầm, không biết bên trong là vật gì, cô khẽ run tay lấy ra, là hai tờ giấy.
“ Chi tiết về việc nắm giữ cổ đông của công ty truyền thông Trác Nghệ? ".
Ninh Thu Thu có chút lơ ngơ, truyền thông Trác Nghệ, chẳng lẽ là tên của công ty giải trí?
Ninh Thu Thu tiếp tục nhìn xuống, tên thứ nhất trên cột cổ đông bất ngờ viết ba chữ Ninh Thu Thu.
Nhìn xuống phía dưới, loại hình cổ đông cá nhân, đứng thứ nhất, nắm giữ 43, 52 % cổ phần, vốn đầu tư... hơn 1000 vạn.
Cái này... là quà tặng lễ tình nhân sao?
Người này thực sự là...
Ninh Thu Thu không nhịn được mà hai gò má nóng hổi, cô nhìn một tờ giấy khác, là Triển Thanh Việt để lại cho cô.
Gửi cô Ninh đang chiến tranh lạnh: Nhớ trả thù lao.
Ghi chú: Không trả nổi có thể bán thân trả nợ.
Ninh Thu Thu: "??? "
Diệp Tri Thu nghe lời người khác, cho rằng Ninh Thu Thu dựa vào quan hệ để có được vai diễn, < Học sinh cá biệt > là tâm huyết của anh ta, anh ta và tác giả nguyên tác đều không nỡ bị một người dùng quan hệ hủy diệt, mặc dù đạo diễn Tiếu đã giải thích rõ đối phương không dùng quan hệ, mà cũng không tin.
Chương 57. 3:
Vì vậy mới có một màn này, xem Ninh Thu Thu đến cùng là người hay là yêu, ước chừng nếu không phải Cù Hoa vừa vặn có những đoạn nhỏ của < Phiêu diêu > thì bọn họ còn muốn để cô và Tống Sở thể hiện bản lĩnh diễn xuất ngay tại hiện trường.
Vừa rồi Tiếu Thanh một mực ở trong phòng chuẩn bị đồ ăn, rõ ràng là trong lòng tức giận, không muốn tham gia.
Đây không phải là thật khéo, người đồng nghiệp kia, mười phần mười là Phùng Đình.
Ninh Thu Thu cười lạnh trong lòng, có người sao lại cứ thích tìm đường chết thế nhỉ?
Ăn uống xong, từ trong nhà Tiếu Thanh đi ra thì đã 9 giờ tối, Diệp Tri Thu uống nhiều, Ninh Thu Thu nói cù Hoa đưa anh ta về, Lộc Yếm tự lái xe tới, Ninh Thu Thu thì có xe của nhà họ Triển đến đón, Tống Sở vô liêm sỉ mà muốn đi nhờ xe.
" Tôi uống rượu, không thể lái xe! ", Đối phương chí khí hùng hồn. “
Anh không biết thuê người lái sao? "
Ninh Thu Thu muốn đánh chết anh ấy, “ Một người đàn ông như cậu không biết xấu hổ để một người phụ nữ đưa về sao? "
“ Không phải cậu tự xưng là fan mẹ sao, đưa tôi về một cái thì làm sao! "
Tống Sở mặt dày mày dạn, “ Hơn nữa tôi sợ người lái thuê thấy tôi xinh đẹp, sẽ nhịn không được hạ độc thủ với tôi ".
"... Cậu có mặt mũi chút đi! "
Cuối cùng Ninh Thu Thu để cho anh ấy lên xe, chỗ ở của Tổng Sở tương đối gần, trước tiên đưa anh ấy về, sau đó trở về nhà họ Triển.
Trở về vừa vặn 10 giờ, trong phòng khách tối lửa tắt đèn... sớm như vậy đã lại nghỉ ngơi hết rồi.
Ninh Thu Thu lên lầu, đi tới cửa hành lang, vừa vặn bắt gặp Tinh Tinh đi ra từ trong phòng Triển Thanh Việt.
Nếu không phải cô tin tưởng tuyệt đối Tinh Tinh là một người chăm sóc siêu nghiêm chỉnh, thì thật sự hoài nghi cô ấy có thể có quan hệ với Triển Thanh Việt hay không.
" Cô Ninh đã về rồi! ".
Tinh Tinh thấy cô, vui vẻ chào hỏi với cô. Ninh Thu Thu gật đầu, vừa liếc nhìn cánh cửa phòng đóng chặt của Triển Thanh Việt, vừa lo lắng hỏi: “ Anh ấy... lại có chuyện gì rồi? "
Từ lúc có thể bước đi, mỗi tối bình thường Triển Thanh Việt sẽ không để nhân viên chăm sóc hầu hạ anh, tắm táp gì gì đó đều tự mình giải quyết, trừ khi có đôi khi chân rút gân gì gì đó.
“ Không có không có, cô Ninh cô không cần lo lắng "
Tinh Tinh xua tay nói, “ Là anh Triển ngày mai phải đi công tác, nói tôi qua giúp anh ấy thu thập đồ dùng công tác, lấy một rương hành lý, mệt chết tôi! "
Ninh Thu Thu:???
Ngày mai là lễ tình nhân mà!
Người này vậy mà lại đi công tác ngay ngày lễ tình nhân, hơn nữa một vali hành lý đồ dùng... nếu cô đi công tác về trong ngày, cơ bản mang một số đồ bổ trang gì đó, còn có điện thoại di động, sạc, đồ nhét tai, những các khác không mang, xách một túi nhỏ liền đi.
Anh thu thập một vali hành lý, ước chừng phải đi vài ngày.
“ Cô cũng đi? ".m, Ninh Thu Thu hỏi cô ấy.
“ Anh Triển nói anh ấy mang theo Chu Dương, cho tôi ở nhà chăm sóc ông nội Triển. ”
Đuổi Tinh Tinh đi, Ninh Thu Thu về phòng, hơi buồn bực tháo trang sức ra tắm.
Trước khi ngủ, vẫn không quên chửi một câu: Đồ chó.
Sáng sớm ngày hôm sau, cô nghe động tĩnh ngoài cửa, hình như là giọng nói của Triển Thanh Việt và Chu Dương, mặc dù cửa phòng cách âm tốt, nhưng vẫn nghe được mơ hồ, chỉ là nội dung không rõ ràng lắm, chắc là đi công tác.
Ninh Thu Thu liếc nhìn thời gian, chỉ mới 6 giờ, ngoài trời còn chưa sáng, đổi thành bình thường, Ninh Thu Thu bị đánh thức giờ này có thể che chăn ngủ tiếp thêm 3 giờ nữa, nhưng hôm nay làm thế nào cũng không ngủ được, lật qua lật lại trên giường đến 7 giờ, phiền muộn rời giường.
Cô rửa mặt xong, mở cửa phòng, lại nhìn thấy một túi văn kiện đặt ở cửa, ở trên còn dán một tờ giấy, viết vài chữ cứng cáp có lực: cô Ninh đích thân mở.
Hửm?
Trong lòng Ninh Thu Thu nhảy rầm rầm, không biết bên trong là vật gì, cô khẽ run tay lấy ra, là hai tờ giấy.
“ Chi tiết về việc nắm giữ cổ đông của công ty truyền thông Trác Nghệ? ".
Ninh Thu Thu có chút lơ ngơ, truyền thông Trác Nghệ, chẳng lẽ là tên của công ty giải trí?
Ninh Thu Thu tiếp tục nhìn xuống, tên thứ nhất trên cột cổ đông bất ngờ viết ba chữ Ninh Thu Thu.
Nhìn xuống phía dưới, loại hình cổ đông cá nhân, đứng thứ nhất, nắm giữ 43, 52 % cổ phần, vốn đầu tư... hơn 1000 vạn.
Cái này... là quà tặng lễ tình nhân sao?
Người này thực sự là...
Ninh Thu Thu không nhịn được mà hai gò má nóng hổi, cô nhìn một tờ giấy khác, là Triển Thanh Việt để lại cho cô.
Gửi cô Ninh đang chiến tranh lạnh: Nhớ trả thù lao.
Ghi chú: Không trả nổi có thể bán thân trả nợ.
Ninh Thu Thu: "??? "
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook