Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính
-
Chương 43
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ninh Thu Thu vốn định về thăm ba mẹ vào hôm Tết Nguyên Đán nhưng kết quả là hai người bọn họ không nhịn được mà chạy qua đây trước.
Bởi vì trong thời khắc nguy nan Triển Thanh Việt đã ra tay kéo ba Ninh một phen, giúp Ninh Hòa thuận lợi vượt qua nguy hiểm cho nên bây giờ ba Ninh quả thực coi Triển Thanh Việt thành thần hộ mệnh, cảm thấy mình cần phải thắp hương cảm ơn tổ tiên vì đã giúp ông có được người con rể tài giỏi như này.
Sau vài câu khách sáo, Ninh phụ đột nhiên ngừng lại một lát, lúc sau mới nói với Triển Thanh Việt: "Thanh Việt này, ở phương diện quản lý con so có tài hơn kẻ mù mờ như ta nhiều, chờ thân thể con tốt hơn ba sẽ lui sau nhường chỗ, giao Ninh Hòa cho con quản lý."
"Khụ khụ khụ khụ," Triển Thanh Việt còn chưa kịp trả lời, Ninh Thu Thu đã bị câu nói của ba mình làm cho sặc nước, nói "Ba, ba đừng linh tinh."
"Linh tinh cái gì, ba con suy nghĩ cặn kẽ rồi," Ba Ninh lườm cô, "Thanh Việt ưu tú như vậy, đương nhiên ba yên tâm giao Ninh Hòa lại cho hắn rồi, còn có, hai đứa các ngươi bao giờ thì đi lãnh giấy kết hôn đây?"
"......" Sao tự nhiên lại nhắc đến giấy kết hôn vậy, mới nói có mỗi câu mà đã giục hôn, Ninh Thu Thu tỏ vẻ oan uổng thấu trời.
"Đúng rồi, nhân lúc còn trẻ thì sinh em bé đi, tuổi trẻ thích hợp có con, em bé sinh ra cũng thông minh, mẹ 28 tuổi mới sinh được con nên con mới ngốc nghếch như thế này đấy, may là Thanh Việt không chê." Mẹ Ninh tiếp lời.
"???" Đến mẹ còn đả kích con như vậy sao?!
Thanh Việt mỉm cười: "Không chê, rất đáng yêu."
"......" Anh biến đi.
Lời này như ủng hộ mẹ Ninh, bà càng nói càng hăng hái: "Đúng không, vừa vặn mẹ cũng không có việc gì làm, có thể hỗ trợ chăm con cho mấy đứa, thời buổi này bảo mẫu nguyệt tẩu đều không thể tin tưởng, tin tức ngược đãi trẻ con nhiều như kiến vậy, mà trẻ con đâu biết nói đâu biết mách tội, nghĩ lại mẹ cũng thấy lo lắng."
"Đúng đúng," Ba Ninh phụ họa, "Trẻ con vẫn nên được người nhà chăm sóc, không nên mù quáng tin tưởng bảo mẫu nguyệt tẩu đến từ công ty."
Ninh Thu Thu: "......"
Cô từ bỏ giãy giụa.
Vì sao cha mẹ cô luôn có vài suy nghĩ cùng ý tưởng kỳ quái vậy?!
Mẹ Ninh lại hỏi Triển Thanh Việt: "Thanh Việt, con thích con trai hay con gái?"
"Con sao?" Triển Thanh Việt nhìn biểu cảm sống không còn gì luyến tiếc của Ninh Thu Thu một cái, nói, "Chỉ cần là Thu Thu sinh con đều thích."
Ninh Thu Thu: "......"
Bà đây sinh cho anh cái đại đầu quỷ nhé.
Ninh Thu Thu hết cách tiếp tục vui vẻ nói chuyện phiếm với bọn họ nói, sau khi suy xét kỹ lưỡng khả năng ra bài của ba Ninh mẹ Ninh, thấy mình cũng không còn nhược điểm gì để Triển Thanh Việt có thể nắm lấy nữa, cô dứt khoát đứng lên nói: "Con đi xem Diệu Diệu, nó bị nhốt ở phòng bên hơn nửa ngày rồi."
Nói xong cô liền đứng dậy đi sang phòng khách phụ. Cô đi khá nhanh nên không nghe được Ninh phu nhân chê cười mình: "Ai da, như vậy đã thẹn thùng, Thu Thu nhà chúng ta da mặt tương đối mỏng, không chịu nổi đậu."
Da mặt mỏng sao...... Triển Thanh Việt cảm thấy dùng từ này để hình dung Ninh Thu Thu tương đối mới lạ, có điều anh không vạch trần, chỉ cười khẽ nói: "Dù sao cũng là con gái."
Ba Ninh lại vòng đề tài câu chuyện trở lại việc Triển Thanh Việt tới quản lý Ninh Hòa, mẹ Ninh đối với mấy vấn đề liên quan đến thương trường dốt đặc cán mai, lại thêm việc đã hồi lâu bà chưa nói chuyện cùng Ninh Thu Thu nên bà cũng đứng dậy qua phòng bên tìm Ninh Thu Thu.
Không gian hoạt động của Diệu Diệu bị hạn chế ở trong phòng khách phụ nên hết sức bất mãn, nhưng nó không dám phát tiết bởi vì như vậy sẽ phải chịu phạt. Diệu Diệu buồn bực tựa đầu vào cửa, hai mắt vô tội nhìn chằm chằm ra bên ngoài, giả vờ thành bộ dáng nhỏ yếu đáng thương lại bất lực, nhằm mục đích khiến chủ nhân động lương tâm.
Chiêu này đã được nó áp dụng nhiều lần ở thành phố G, lần nào cũng thành công, mỗi lần nó giả bộ như vậy người hầu sẽ mang nó ra ngoài đi bộ.
Thế nhưng thời điểm đẩy cửa đi vào Ninh Thu Thu không để ý Diệu Diệu đang nằm phía sau cửa, thiếu chút nữa ép nó bép dí trên tường, may là Diệu Diệu phản ứng mau lẹ, nhanh chóng nhảy ra mới tránh được khoảnh khắc nguy hiểm
Nhìn thấy người đến là Ninh Thu Thu, ngay lập tức Diệu Diệu phủ phục trên mặt đất như muốn nói "ta đang chán, mau mang ta ra ngoài đi!".
"Hửm?" Quả nhiên Ninh Thu Thu chú ý đến, cô ngồi xổm xuống vuốt vuốt cái đầu đầy lông của nó vài cái, "Thời tiết bên này không không hợp ngươi sao."
Đáng tiếc Diệu Diệu nghe không hiểu tiếng người, quan sát phản ứng của Ninh Thu Thu nó còn cho rằng mình sắp lừa được con mồi rồi, mệt mỏi mà quẫy cái đuôi hai cái, hận không thể viết to năm chữ "Ta muốn đi ra ngoài chơi" lên trán.
Trong mắt Ninh Thu Thu, chó ngốc Diệu Diệu vẫn luôn dồi dào tinh lực để quậy trời quậy đất, đột nhiên nhu nhược như vậy khiến tim cô lập tức mềm nhũn: "Ta quên mất mi không hợp thời tiết bên này, đừng sợ, ta sẽ nhờ quản gia mang mi đi bệnh viện thú ý kiểm tra xem."
"......" Diệu Diệu nghe không hiểu tiếng người, nhưng nó lại có phản xạ đăc biệt với bốn chữ bệnh viện thú y, bởi vì ở nơi đó nó vĩnh viễn mất đi hai "viên bi nhỏ"!
Nghe thấy bốn chữ này, nó lập tức ngẩng đầu, thân thể ốm yếu chạy cái "vèo" ra xa mấy chục mét, cúc hoa dán vào tường cảnh giác nhìn Ninh Thu Thu.
Ninh Thu Thu: "???"
CMN, đến con chó ngốc còn biết giả bênh! Loạn hết rồi!!
Thời điểm Ninh Thu Thu còn đang không hiểu tại sao con chó ngốc này tự nhiên giả bệnh, có phải nó lại có âm mưu gì giống chủ nó hay không thì Ninh phu nhân gõ cửa tiến vào, nhìn thấy Diệu Diệu đang mắt to trừng mắt nhỏ với Ninh Thu Thu, bộ dáng hung hăng có chút đáng sợ, hỏi: "Sao tự nhiên nuôi con chó dữ vậy? Nó định làm gì, có phải muốn cắn con không?"
Ninh Thu Thu nói: "Không phải, nó bày trò, đang chờ ăn đòn đây."
Diệu Diệu sợ nữ chủ nhân nhưng không biết Ninh phu nhân, lúc này nó còn đang cho rằng nữ chủ nhân lại muốn mang nó đến bệnh viện thú y để lấy đi bộ phận quý giá nào đó ở trên người nó nên không dám hung dữ với cô.
Thời điểm nhìn thấy người phụ nữ xa lạ đi vào nó lập tức sợ hãi, cuống cuồng dùng uy phong chó ngốc dọa đối phương, lớn giọng kêu gâu gâu vài tiếng với Ninh phu nhân.
Ninh phu nhân vốn sợ chó mèo nhất, nghe thấy chó ngốc sủa vài tiếng với mình, theo bản năng bà lui về sau vài bước, kết quả là đụng phải đồ vật trưng bày trên giá.
"Ầm!" Một tiếng vang thanh thúy truyền lên từ phía dưới —— có gì đó đã bị bà làm rớt trên mặt đất.
Hai người một chó đều bị thanh âm đột ngột làm cho hoảng sợ, Ninh Thu Thu nhanh nhóng nhìn sang nơi phát ra tiếng động, khi thấy đồ vật rơi vỡ trên mặt đất thì đôi mắt tối sầm lại.
Mẹ nó,đây không phải đồ vật mà thằng bé họ hàng đòi chơi khi Triển gia mời mọi người qua đây ăn cơm mừng Triển Thanh Việt mới ra viện sao, chỉ mới đòi chơi mà đã bị Triển Thanh Việt dọa đền 10 cái rồi đó!
Quản gia nói đây là vật Triển Thanh Việt tự mình đặt làm, có ý nghĩa quan trọng, hiện tại nó cứ nhẹ nhàng mà chia thành hai nửa.
Nếu cô đổ lỗi lên đầu Diệu Diệu, liệu nó có bị vặt lông làm lẩu không nhỉ?
"Ai da làm mẹ sợ muốn chết," Ninh phu nhân bị dọa hai lần, vỗ vỗ ngực thở hổn hển, nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Ninh Thu Thu khi cúi xuống nhặt hai mảnh vỡ dưới đất lên, trái tim đang đập thình thịch của bà lại khựng lại một chút, "Có phải mẹ làm hỏng vật gì quý giá rồi không?"
"Không có gì, chỉ là một vật trang trí thôi, lát nữa con nhờ quản gia đổi cái khác." Ninh Thu Thu nói như không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra.
Không thể đổ cho Diệu Diệu, nó làm chó ngốc đã không dễ dàng rồi, càng không thể để cho mẹ gánh vác, nồi này đành úp lên đầu Ninh Thu Thu rồi.
Chỉ là nếu cứ như vậy mà nhận tội thì nhất định Triển Thanh Việt sẽ đào cái hố sâu ngàn mét cho cô mất, vẫn là đừng nên nhận tội vội, lén đặt làm một cái khác giống hệt cái này rồi để lại chỗ cũ, đảm bảo Triển Thanh Việt không nhận ra được khác biệt!
Ninh Thu Thu cảm thấy chủ ý này thật là thiên tài.
Sau khi Ôn Linh xác nhận lại lần nữa chó ngốc Diệu Diệu chỉ giả vờ hung dữ thì rốt cuộc cũng yên lòng, ngồi xuống vị trí cách nó xa nhất.
Bà kéo Ninh Thu Thu lại ngồi cùng, nắm lấy tay cô nói: "Vừa rồi ba mẹ cũng không nói đùa, con phải nhanh chóng thổi gió bên gối Thanh Việt, bắt hắn đi lĩnh giấy kết hôn với mình đi chứ, sau đó sinh vài đứa nhỏ thì vị trí chính thê của mình mới có thể ổn định, người tính không bằng trời tính, Thanh Việt như vậy ưu tú, thân thể hắn lại ngày một tốt hơn, nhỡ có mấy con hồ ly tinh tới câu dẫn hắn thì con làm thế nào."
Ninh Thu Thu: "...... Mẹ, thật sự, mẹ xem ít phim cung đấu thôi ạ."
"Đứa nhỏ này," Ninh phu nhân sắp tức chết rồi, "Cái gì mà phim thần tượng với phim cung đấu, tất cả đều là được lấy từ hiện thực máu chảy đầm đìa đấy, con cho rằng đàn ông thế giới này ai cũng đơn thuần như con nghĩ sao, nhất thời cảm thấy mới mẻ thì sẽ yêu con cả đời sao?"
"......" Cô cũng không nghĩ như vậy mà.
"Còn phải nhìn đâu xa, Triển Thanh Viễn kia ra vẻ yêu con bé hồ ly tinh đến chết đi sống lại, không phải bây giờ đang gian díu với người phụ nữ khác đấy sao, có điều cũng xứng đáng thôi, cướp đàn ông người khác, con bé đấy có thể thì người khác cũng có thể."
"Dạ dạ.. hả?," Dường như Ninh Thu Thu nghe được tin tức trọng đại, "Triển Thanh Viễn có quan hệ với người phụ nữ sao, ai vậy?"
"Thì là thế đó, nghe nói trước kia cũng từng theo đuổi Thanh Việt, mẹ cũng chỉ được nghe người khác kể lại thôi, hình như là cháu gái họ hàng gì đó, chậc chậc chậc, may là con không chọn hắn, đúng là củ cải già đòi nở hoa,* thật là không đáng tin chút nào."
(*) Củ cải nở hoa: củ cải già đi thì thân cây sẽ khô vài, sợi củ cải nhìn giống bông hoa nhưng thực chất không có gì, cả câu nói để chỉ người không chung thủy trong tình yêu.
Ninh Thu Thu: "......"
Hình như cô đã...... "load" được tường tận câu chuyện tình cẩu huyết của nam nữ chính rồi.
Căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm đọc tiểu thuyết trên mạng, cô có thể tổng kết sơ lược nút thắt yêu hận giữa Giả Tình và nam nữ chính là như sau:
Sau khi hết hy vọng với Triển Thanh Việt, Giả Tình bắt đầu không biết xấu hổ mà quấn lấy Triển Thanh Viễn, dù sao thì sau khi nhân vật Ninh Thu Thu "bỏ mình" xong cũng cần có người đảm nhiệm vị trí "Ninh Thu Thu" tiếp theo, tạo ra vài chướng ngại vật để nam nữ chính gia tăng tình cảm.
Bởi vì không thể chen chân vào cốt truyện, mắt thấy nam nữ chính song túc song phi nhu tình mật ý, Giả Tình rất không phục, tâm sinh ghen ghét nên cô ta nghĩ ra độc chiêu "gạo nấu thành cơm".
Chắc hẳn sẽ có sự kiện đánh thuốc trong truyền thuyết, thời điểm hai người quần áo bất chỉnh lăn lộn trên giường thì nữ chính vừa vặn xuất hiện, bắt gian tại trận rồi từ đó dẫn ra một loạt tình huống cẩu huyết.
Sau đó nam nữ chính nảy sinh hiểu lầm này, chia tay này, Triển Thanh Viễn bị nữ phụ Giả Tình không biết xấu hổ lại thủ đoạn quấy nhiễu khiến cho tâm phiền ý loạn, dưới sự tức giận, hắn dứt khoát nhường lại quyền điều hành công ty cho Triển Thanh Việt, nghĩ rằng chỉ còn hai bàn tay trắng thì Giả Tình sẽ hết hy vọng với mình.
Đồng thời, hắn chạy đi lấy lòng nữ chính, mong cô cho mình một cơ hội nữa, hai người một lần nữa trở về bên nhau, trải qua cuộc sống tình yêu nồng cháy, kết thúc mỹ mãn, tung hoa tung hoa.
"......" Sức tưởng tượng như vậy mà không đi viết tiểu thuyết quả là đáng tiếc mà.
Ninh phu nhân tiếp tục nói: "Không phải mẹ không tin Thanh Việt, nhưng dù sao hắn cũng là anh trai Thanh Viễn, huyết mạch tương liên, hơn nữa có con sớm hay muộn có khác gì nhau đâu?"
Tâm hồn Ninh Thu Thu bị chuyện tình cẩu huyết của nam nữ chính lôi ra ngoại ô không có khả năng phục hồi lại rồi nên cô chỉ trả lời lấy lệ, nói: "Con sẽ suy nghĩ."
"Thế mới phải chứ," Ninh phu nhân vui vẻ ra mặt, "Tuy Thanh Việt nói sinh trai hay gái hắn đều thích nhưng lời nói này chỉ để dỗ con thôi, chắc chắn hắn thích con trai hơn, bụng con cần phải hăng hái lên"
"???" Còn nói không phải trúng kịch độc cẩu huyết đi!
Ninh Thu Thu tí thì thổ huyết, chẳng lẽ cô còn có thể quyết định mình sinh trai hay gái sao.
Hơn nữa, mẹ à, không phải mẹ cũng chỉ có mỗi đứa con gái thôi sao!
Ba Ninh mẹ Ninh ăn cơm chiều xong mới trở về, tâm trạng Ninh phụ thoạt nhìn không được tốt lắm, Ninh Thu Thu đoán có lẽ là Triển Thanh Việt đã từ chối lời mời của ông,khiến người vốn dĩ không mấy hứng thú với thương trường đang tính toán lui về phía sau - Ninh phụ không được như ý nên trong lòng ông hết sức mất mát.
Có điều Ninh Hòa cũng không phải là công ty hái ra tiền, hơn nữa nó mới trở về từ bờ vực phá sản xong, muốn phát triển lớn mạnh đâu có dễ dàng như vậy, Triển Thanh Việt người này, sao có thể bị một công ty như vậy ràng buộc dã tâm bừng bừng của mình.
Ninh Thu Thu dùng keo dính hai mảnh ngọc cốt* kia lại rồi đặt về chỗ cũ, chỉ cần không ai cầm lên xem thì sẽ không phát hiện điểm bất thường, mặt khác, cô đi hỏi quản gia công ty chế tạo để đặt làm lại một cây nữa y hệt.
Ngày hôm sau cô nhận được bưu kiện chuyển phát nhanh, người gửi là Ninh phu nhân, bên trong là một quyển sách, tiêu đề là 《 bí quyết sinh con trai 》.
Ninh Thu Thu: "......"
Mẹ ơi là mẹ!
***
Về sự tình mặt nạ, đêm trước hôm Ninh Thu Thu chuẩn bị tham gia 《người bình thường siêu việt 》rốt cuộc cũng nhận được lời hồi đáp.
Đối phương tỏ vẻ mình đã nghiệm chứng hàng mẫu cô gửi, phát hiện thứ nước thoạt nhìn hết sức bình thường này hiệu quả lại vượt xa dự kiến của bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy hết sức hứng thú, đề nghị cô sắp xếp thời gian thích hợp để gặp mặt nói chuyện.
Ninh Thu Thu biết chắc chắn là phải đến gặp mặt nói chuyện thì mới có thể nói rõ ràng được, cho nên không chối từ, vừa vặn công ty bọn họ cũng có trụ sở ở thành phố A, hai bên liền hẹn gặp tại một quán cà phê.
Ninh Thu Thu rất có tự tin với tấm bùa nhan sắc của mình, chính cô cũng đã từng kiểm chứng qua, phát hiện hiệu quả của bùa mỹ dung này phải cần được tích lũy, nghĩa là càng dùng làn da càng tốt, cũng không có bất kỳ tác dụng phụ nào.
Đương nhiên nếu chỉ dùng một lần, sau này bỏ bê không dùng tiếp, làn da cũng không chú ý chăm sóc mà lại muốn đạt được hiệu quả vĩnh viễn là chuyện không có khả năng, làn da vẫn sẽ chậm rãi trở nên kém đi, nhưng mà đây cũng không thể xem như tác dụng phụ, xét cho cùng thì bùa nhan sắc cũng không phải phẫu thuật thẩm mỹ.
Hiện tại có rất nhiều phụ nữ da không được tốt lắm, một khi loại mặt nạ này được tung ra thị trường thì độ hot của nó là không thể đoán trước, nếu thật sự có thể đàm phán dựa theo ý kiến của Triển Thanh Việt thì lợi nhuận thu vào có thể hù chết người.
Cho nên, này tuyệt đối làmối làm ăn lớn, nhất định phải nói chuyện ra đầu ra cuối.
Ở phương diện đàm phán khẳng định Triển Thanh Việt là người lợi hại nhất, cô vốn định nhờ anh nhưng gần đây Triển Thanh Việt hết sức bận rộn, bởi vì Triển Thanh Viễn tùy hứng theo đuổi tình yêu vứt Trác Sâm sang cho anh, mà anh lại không có khả năng mặc kệ, hơn nữa hiện tại mỗi ngày anh đều tốn khoảng thời gian lớn để phục kiện, bên cạnh đó còn phải chuẩn bị cho công ty mới, có thể nói là bận ngập đầu.
Ninh Thu Thu quyết định không làm phiền anh nữa, dù sao cứ đến đàm phán trước, không đồng ý thì tính tiếp, cùng lắm thì đi tìm một công ty khác, bùa mỹ dung trong tay, thiên hạ trong tay.
Cô mặc một bộ quần áo hơi hướng công sở, tự mình lái xe đến điểm hẹn, lúc cô đến thì người ở công ty đối phương đã tới rồi, đối phương dàn trận khá hoành tráng, hẳn ba người cùng tới, hai nam một nữ, khi thấy Ninh Thu Thu đeo khẩu trang đội mũ tiến vào, người phụ nữ ngồi gần cửa đứng dậy, có chút ngập ngừng hỏi: "Ngài chính là...... Ninh tiểu thư?"
Sao giống chiến tranh ngầm vậy.
Ninh Thu Thu gỡ khẩu trang với mũ xuống, hơi mỉm cười với đối phương, nói: "Đúng là tôi, xin chào."
Đối phương sửng sốt, cảm thấy Ninh Thu Thu rất quen mắt nhưng lại không nhận ra là ai, người đi cùng cô ấy hiển nhiên cũng thấy thế, dù sao thì hiện tại Ninh Thu Thu mới chỉ là người có chút ảnh hưởng trên Weibo, không tới mức nhà nhà đều biết, rời khỏi Weibo, người biết cô lại càng ít hơn.
Thêm vào đó, màn ảnh và ngoài hiện thực tồn tại khác biệt nhất định, hiện tại nữ minh tinh lớn lớn bé bé cũng phải đến ngàn ngàn vạn vạn, không nhận cô hoàn toàn có thể tha thứ.
Đối phương rất nhanh khôi phục trấn định, cho rằng cô chỉ là một nữ minh tinh nhỏ bé nào đấy đang nổi, bắt tay với Ninh Thu Thu, lễ phép nói: "Xin chào Ninh tiểu thư, tôi là người liên hệ với cô Diệp Cầm."
Ninh Thu Thu bắt tay: "Giám đốc Diệp."
"Đây là giám đốc thị trường của chúng tôi Vương tổng, đây là nhân viên kỹ thuật A Ninh." Diệp Cầm giới thiệu hai người còn lại với Ninh Thu Thu.
Ninh Thu Thu cũng bắt tay hai người còn họ, sau khi nói vài lời khách khí thì hai bên bắt đầu đi vào chủ đề chính, gọi đồ xong, Vương tổng lên tiếng hỏi trước: "Làn da Ninh tiểu thư tốt như vậy là nhờ dùng mặt nạ tự chế này sao?"
Làn da Ninh Thu Thu là đẹp tự nhiện, tác dụng của bùa nhan sắc thực ra không quá lớn, nhưng mà đây là đàm phán nên Ninh Thu Thu mỉm cười nói: "Đúng vậy."
Nhân viên kỹ thuật A Ninh hỏi: "Chúng tôi đã nghiệm qua vài lần, phát hiện thành phần dung dịch Ninh tiểu thư gửi cho công ty chúng tôi chỉ là nước hoa hồng thông thường, nói cách khác thì đây chỉ là nước hoa hồng của hãng, nhãn hiệu tôi sẽ không nhắc đến, theo hiểu biết của tôi thì nước hoa hồng của bọn họ đúng là có công dụng nhất định trên phương diện phục hồi và chống lão hóa, chỉ là hiệu quả không quá rõ ràng, cho nên, có phải Ninh tiểu thư đã cho thêm gì đó vào mặt nạ đúng không?"
Ninh Thu Thu gật đầu: "Không sai."
Bọn họ nhìn thoáng qua lẫn nhau, ngay sau đó, giám đốc Diệp hỏi: "Dường như cô chỉ tình cờ phát hiện rồi liên hệ với chúng tôi?"
"Đúng vậy, khá là tình cờ, ngày thường tôi thích tự chế một ít mặt nạ." Ninh Thu Thu nhắc lại lời thoại trước đó đã chuẩn bị tốt.
Lúc này người phục vụ bưng cà phê của bọn họ lên, mọi người dừng nói chuyện với nhau, chờ khi người phục vụ rời khỏi đây, Vương tổng mới nhấp một ngụm cà phê rồi nói: "Nói thật, Ninh tiểu thư, chúng tôi cảm thấy rất hứng thú với phương pháp...... - chúng ta tạm thời gọi nó là công thức của cô đi, cũng hết sức chờ mong cơ hội hợp tác với cô."
Vương tổng nói tới đây thì ngừng lại một lúc, lát sau mới nói tiếp: "Chỉ là những sản phẩm như này hẳn Ninh tiểu thư cũng hiểu, nó liên quan trực tiếp đến nhan sắc của người dùng, chúng tôi không thể khẳng định nó sẽ có tác dụng trong thời gian ngắn, ngoài ra còn có chi phí sản xuất, gia nhập thị trường, nếu chỉ nhanh chóng cầm tiền rồi chạy thì đó là không phụ trách phải không."
Vương tổng làm giám đốc đã lâu, nói chuyện đều mang hơi thở một vị lãnh đạo, khiến người nghe vô cớ cảm thấy sợ hãi.
Ninh Thu Thu nói: "Điều này là đương nhiên."
"Cho nên," Vương tổng mỉm cười, "Công thức này của Ninh tiểu thư, chúng tôi sẽ mua về nghiên cứu trước. Công ty sẽ đặt trước một khoản với cô, nếu có thể thành công gia nhập thị trường thì chuyển nốt khoản còn lại, Ninh tiểu thư cảm thấy thế nào?"
Ninh Thu Thu đương nhiên hiểu ý của của Vương tổng, bọn họ không hoàn toàn tin tưởng công dụng của sản phẩm này, cho nên không thể ký hợp đông với cô chỉ qua một lần thử nghiệm.
Để không lỗ vốn, bọn họ đặt trước một khoản tiền, lấy công thức về nghiên cứu chế tạo, nếu viễn cảnh tương lai tươi sáng sẽ trả nốt phần còn lại, không được, vậy không có lời.
Ninh Thu Thu biết đây là cách giao dịch của thương nhân, tuy khiến người người khác không thoải mái nhưng đây rất chi là bình thường, cô quấy ly cà phê trong tay, cười cười nói: "Xin lỗi Vương tổng, tôi không bán công thức."
Lời này khiến ba người đối diện đều sửng sốt một chút, A Ninh nhíu mày nói: "Không bán công thức, nghĩa là về sau chỉ có Ninh tiểu thư cung cấp toner cho công ty chúng tôi?"
Ninh Thu Thu gật đầu.
"Việc này......" Vương tổng do dự, nói, "Chỉ sợ có chút khó khăn, mặt nạ của chúng tôi cần phải ghi rõ ràng từng thành phần trong đó, nếu Ninh tiểu thư không tiện tiết lộ công thức thì chúng tôi cũng không có cách nào sản xuất, người tiêu dùng thông minh cũng không thể yên tâm sử dụng, Ninh tiểu thư cũng dùng mỹ phẩm hẳn cũng rõ ràng điểm này."
Ninh Thu Thu ngạc nhiên nói: "Nhân viên kỹ thuật của các anh không phải đã kiểm tra thành phần rồi sao? Đừng quy chụp lên công thức của tôi chứ."
May là Ninh Thu Thu gọi loại nước này là công thức, nói trắng ra là không bao gồm bất kỳ thành phần gì, nếu có chắc chỉ có một ít tro giấy mà thôi, hơn nữa Ninh Thu Thu bị Triển Thanh Việt hố nhiều nên tính cảnh giác rất mạnh, bằng không cô thật sự bị lừa dối từ rồi.
Lời nói này của Ninh Thu Thu khiến sắc mặt Vương tổng có chút không tốt, quả thực bọn họ đã kiểm tra rất kỹ loại nước mà Ninh Thu Thu đưa cho, ngoại trừ việc nó loãng hơn toner bình thường một chút thì thành phần không có gì khác nhau, thế nên họ mới muốn bằng được công thức của cô, bằng không cần gì phải lằng nhằng như vậy.
Hắn nhìn bộ dáng mới chỉ hơn 20 tuổi đầu của cô gái này, nếu chỉ nhìn thoáng qua thì cô không khác gì sinh viên đại học cả, hẳn rất dễ lừa, hiện tại xem ra đối phương thật ra khá là cảnh giác và thông minh.
Nghĩ vậy, Vương tổng nói: "Ninh tiểu thư chắc chắn không suy nghĩ đến việc bán công thức? Bên công ty chúng tôi có thể tăng giá, đơn sau cao hơn đơn trước, dù sao thì chúng tôi cũng còn phải kiểm tra quan sát thêm vài lần mới coi như ổn thỏa, một lần mua tốn rất nhiều thời gian."
Ninh Thu Thu biết mấy lời nói này thực ra là đang dụ cô mà thôi, cho nên trả lời hết sức hào sảng: "Thật ra bây giờ tôi cũng không thiếu tiền, chút tiền bán công thứcc với ta mà nói có thể có có thể không, nói thật, ngay cả nước tôi cũng không có ý định bán."
Tuy Vương tổng đã có nhiều năm kinh nghiệm đàm phán nhưng khi nghe được lời này cũng không cao hứng: "Ninh tiểu thư đây là có ý gì, định lừa chúng tôi sao?"
"Đương nhiên không phải," Ninh Thu Thu nói, "Để cho hai bên yên tâm, cũng không khiến công ty lỗ vốn, tôi sẽ cung cấp nước miễn phí cho phía các anh, nếu các anh còn cảm thấy không yên tâm thì có thể bỏ thời gian nghiên cứu kỹ lưỡng hơn nữa, một hai năm thí ghiệm cũng không thành vấn đề, xét cho cùng thì ngành mỹ phẩm có liên quan trực tiếp đến nhan sắc người dùng, vấn đề này không thể qua loa, lời Vương tổng tôi hết sức tán thành, chỉ có điều..."
Ninh Thu Thu nói tiếp: "... chờ khí nó chính thức gia nhập thị trường thì mỗi tấm mặt nạ được bán ra, tôi yêu cầu nhận về 60% lợi nhuận."
"Cô nghĩ nhiều quá đấy," Diệp Cầm nghe được từ 60% lập tức mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin được, "Công ty chúng tôi không phải chỗ làm công miễn phí cho cô, chuyện này không có khả năng."
Vương tổng nghe thấy con số 60% cũng không kìm được không vui trên mặt, nói: "Ninh tiểu thư còn trẻ, lời vừa rồi chúng tôi có thể coi như lời nói đùa, chúng tôi là người làm ăn, không phải nơi làm từ thiện, nếu đồng ý thì coi như công ty làm công cho Ninh tiểu thư, e rằng công ty phải uống gió Tây Bắc mà sống."
Ninh Thu Thu ngữ khí cường ngạnh: "Vương tổng, giám đốc Diệp, tuy tôi còn trẻ nhưng không có nghĩa là dễ lừa gạt, đừng nói 60% lợi nhuận, 80% thậm chí 90% khẳng định quý công ty vẫn có thể kiếm lời, công thức này tôi mới chỉ tạm thời liên hệ với quý công ty, nhưng dường như các anh cũng không thật lòng đàm phán, nếu không thì quý công ty đi cứ trở về thảo luận kỹ xem có nên tiếp tục cuộc giao dịch này không, nhé?"
Ý tứ câu nói rất rõ ràng: Đồ vật trong tay tôi không sợ không có thị trường, hiện tại tôi mới chỉ liên hệ với các anh, chúng ta có duyên thì ký kết hợp đồng, nhưng nếu các anh không đồng ý, thì phát tài chi thuật của tôi liền tìm người khác.
Vương tổng nhìn thoáng qua hai người còn lại, sắc mặt ai nấy cũng không quá tốt, Diệp Cầm miễn cưỡng cười cười nói: "Xin lỗi Ninh tiểu thư, vừa rồi ngữ khí của tôi không được phải phép, chỉ là tôi quá mức kinh ngạc, mức lợi nhuận này chúng tôi cần phải cân nhắc lại một chút, Ninh tiểu thư có thể cho chúng tôi mấy ngày không?"
Ninh Thu Thu gật đầu, mỉm cười: "Đương nhiên, quý công ty suy xét ổn thỏa rồi liên hệ với tôi là được."
Chờ sau khi Ninh Thu Thu đi rồi, trong phòng nhất thời lâm vào trầm mặc, Diệp Cầm vỗ tay một cái: "Tôi nhớ ra cô ấy là ai rồi, Ninh tiểu thư, còn không phải là nữ minh tinh tên Ninh Thu Thu sao!"
"Nữ minh tinh à......" Vương tổng hiển nhiên không biết Ninh Thu Thu là ai, nhưng đột nhiên hắn hiểu được nguyên nhân công phu sư tử ngoạm của đối phương.
Ninh Thu Thu rời khỏi quán cà phê rồi mới thở phào nhẹ nhõm —— lòng bàn tay cô đổ mồ hôi ròng ròng.
May là tên Vương tổng kia chỉ là giám đốc nhỏ, trừ bỏ cái mác khá lớn thì hắn cũng không phải người quá mức lợi hại khôn khéo, nếu người tới là kẻ giống Triển Thanh Việt thì hôm nay cô xác định là không có khả năng kiếm lời.
Hiện tại việc cần làm chỉ là chờ kết quả từ phía đối phương, khẳng định bọn họ còn phái người tới đàm phán với cô lần nữa, nói không chừng người lần tới sẽ là cao thủ đàm phán, cô cần phải chuẩn bị sẵn sàng.
**
Gần đây Triển Thanh Việt bị tên phá hoại Triển Thanh Viễn khiến cho giận không chịu được, dưới sự tức giận anh đã chọn biện pháp đóng băng toàn bộ thẻ ngân hàng cùng vốn lưu động của hắn, danh mục hắn đứng tên đầu tư cũng thu hồi lại toàn bộ, giúp hắn "an tâm" theo đuổi tình yêu.
Triển Thanh Viễn không phải trẻ con, hắn cần phải trả giả đại giới cho hành động của chính mình, lớn như vậy còn hành động theo xảm tính, động một chút liền quẳng gánh giữa đường, không dạy dỗ lại hắn sẽ còn tiếp tục làm thế.
Nhưng ngược lại, anh cần phải thu Trác Sâm tiếp lại.
Việc Triển Thanh Việt tỉnh lại toàn công ty đã biết từ mấy tháng trước, cơn tò mò của mọi người bừng bừng như lửa cháy, sôi nổi suy đoán xem liệu có tình cảnh huynh đệ tương tàn vì miếng bánh kem Trác Sâm không.
Mắt thấy giám đốc công ty đổi người, ai nấy cũng hết sức hưng phấn, cảm thán boss quả nhiên là boss, em trai vất vả hơn hai năm, cứ vô tình hữu ý như vậy mà trở thành kẻ lót đường.
Triển Thanh Việt không quá quan tâm suy nghĩ của mọi người, cũng không điên cuồng thu quyền vào tay, xử lý "tâm phúc" của Triển Thanh Viễn giống như mọi người đồn đoán, tất cả những gì anh làm chỉ là đổi tên người ký quyết sách hằng ngày thành tên mình.
Mặt khác, thể chế Trác Sâm khá rõ ràng nghiêm khắc, mặc dù không có người điều hành nhưng không phải muốn lật đổ là có thể làm được.
Nhưng cũng phải mất thời gian xử lý, quá mức bận rộn. Sáng sớm khi anh chuẩn bị đến công ty thì bắt gắp Ninh Thu Thu kéo cái vali chuẩn bị lên đường, mấy ngày nay nghỉ ngơi cô ngủ đến khi mặt trời lên cao mới dậy, lười biếng không còn gì để nói. Nhìn thấy cô, anh mới phát hiện đã nhiều ngày mình chưa từng nói chuyện với Ninh tiểu thư.
Triển Thanh Việt tự kiểm điểm lại một chút, hỏi cô: "Lại phải đi nơi khác sao?"
"Quay show á," Ninh Thu Thu đi đến trước mặt anh, thuận tay sửa lại giúp anh tấm chăn mỏng đang phủ trên chân, hỏi "Anh chuẩn bị ra ngoài sao?"
"Ừ, đến công ty một chuyến," Triển Thanh Việt nhìn lọn tóc rủ trên đầu gối của mình, không nhịn được duỗi tay kéo kéo, "Cẩn thận một chút, tới nơi gọi điện hoặc nhắn WeChat cho anh."
Ninh Thu Thu thu lại lọn tóc trừ trong tay anh, vén ra sau tai, nghe vậy vẻ mặt đưa đám nói: "Khó mà cẩn thận được a, tráng sĩ một đi không trở lại rồi."
Lọn tóc đen mềm mại trên tay biến mất, Triển Thanh Việt có điểm tiếc nuối, vừa nghe vậy thì hơi nhíu mày, hỏi: "......Chương trình gì vậy."
"Chương trình quốc gia, cụ thể tôi tạm thời cũng không biết nhưng tôi sợ quá đi, tôi còn đang phân vân xem có nên viết một phong di thư hay không đây."
Mấy ngày nay Ninh Thu Thu đi tìm vài chương trình quốc gia để xem thử, phát hiện show của họ có hai đặc điểm, một là không coi khách mời là người, hai là quả nhiên không hổ danh đài quốc gia, những thứ mà chương trình này quay chụp đều là những thứ mà chương trình khác không thể nào động đến.
Hầy, nhưng mà người ta cũng là đài quốc gia, không chết được.
Trực giác cô cho rằng Triển Thanh Việt giờ phút này hẳn sẽ an ủi an ui mình, nhưng anh lại lấy một hộp kẹo cao su từ trong túi áo khoác ra đưa cô, nói: "Cho em."
"Ơ!" phản ứng đầu tiên của Ninh Thu Thu là che miệng lại, "Miệng tôi có mùi sao?"
Ngày hôm qua cô ăn rau xào tỏi!
"......"Mặt Triển Thanh Việt tỉnh bơ nói, "Ừ, xông vào mũi anh."
Tinh Tinh ở một bên trộm che miệng cười.
Mặt Ninh Thu Thu lập tức đỏ lên, cô đường đường là một tiểu tiên nữ, sao có thể liên quan đến hai từ "hôi miệng" tầm thường kia được, mấu chốt là Triển Thanh Việt này còn nói toẹt ra trước mặt quản gia cùng Tinh Tinh, khiến Ninh Thu Thu nháy mắt cảm thấy rất mất mặt.
Cô cầm lấy kẹo cao su trong tay anh, dậm dậm chân, thở phì phì chạy.
"Ơ......" Triển Thanh Việt không ngờ Ninh tiểu thư nói bực liền bực nên có chút khó hiểu, thì ra đây không phải chủ đề tình thú mà là đề tài mất mạng.
Không phải ngày thường Ninh tiểu thư rất thích đùa, da mặt dày như tường gạch sao? Hay là gió bắc mạnh quá, thổi mỏng da mặt cô rồi?
Triển Thanh Việt nhìn bóng dáng Ninh Thu Thu mà lắc lắc đầu, con gái thật là sinh vật khó hiểu, muốn theo đuổi họ quả nhiên phải đọc hiểu bách khoa toàn thư về phụ nữ cái đã.
- ---------------------------------------------------------
(*) [Nguyên văn 骨玉]: này có được gọi là quyền trượng không nhỉ? Pháp sư trong game hay dùng lắm này.
Tuần này của mọi người thế nào?
Ninh Thu Thu vốn định về thăm ba mẹ vào hôm Tết Nguyên Đán nhưng kết quả là hai người bọn họ không nhịn được mà chạy qua đây trước.
Bởi vì trong thời khắc nguy nan Triển Thanh Việt đã ra tay kéo ba Ninh một phen, giúp Ninh Hòa thuận lợi vượt qua nguy hiểm cho nên bây giờ ba Ninh quả thực coi Triển Thanh Việt thành thần hộ mệnh, cảm thấy mình cần phải thắp hương cảm ơn tổ tiên vì đã giúp ông có được người con rể tài giỏi như này.
Sau vài câu khách sáo, Ninh phụ đột nhiên ngừng lại một lát, lúc sau mới nói với Triển Thanh Việt: "Thanh Việt này, ở phương diện quản lý con so có tài hơn kẻ mù mờ như ta nhiều, chờ thân thể con tốt hơn ba sẽ lui sau nhường chỗ, giao Ninh Hòa cho con quản lý."
"Khụ khụ khụ khụ," Triển Thanh Việt còn chưa kịp trả lời, Ninh Thu Thu đã bị câu nói của ba mình làm cho sặc nước, nói "Ba, ba đừng linh tinh."
"Linh tinh cái gì, ba con suy nghĩ cặn kẽ rồi," Ba Ninh lườm cô, "Thanh Việt ưu tú như vậy, đương nhiên ba yên tâm giao Ninh Hòa lại cho hắn rồi, còn có, hai đứa các ngươi bao giờ thì đi lãnh giấy kết hôn đây?"
"......" Sao tự nhiên lại nhắc đến giấy kết hôn vậy, mới nói có mỗi câu mà đã giục hôn, Ninh Thu Thu tỏ vẻ oan uổng thấu trời.
"Đúng rồi, nhân lúc còn trẻ thì sinh em bé đi, tuổi trẻ thích hợp có con, em bé sinh ra cũng thông minh, mẹ 28 tuổi mới sinh được con nên con mới ngốc nghếch như thế này đấy, may là Thanh Việt không chê." Mẹ Ninh tiếp lời.
"???" Đến mẹ còn đả kích con như vậy sao?!
Thanh Việt mỉm cười: "Không chê, rất đáng yêu."
"......" Anh biến đi.
Lời này như ủng hộ mẹ Ninh, bà càng nói càng hăng hái: "Đúng không, vừa vặn mẹ cũng không có việc gì làm, có thể hỗ trợ chăm con cho mấy đứa, thời buổi này bảo mẫu nguyệt tẩu đều không thể tin tưởng, tin tức ngược đãi trẻ con nhiều như kiến vậy, mà trẻ con đâu biết nói đâu biết mách tội, nghĩ lại mẹ cũng thấy lo lắng."
"Đúng đúng," Ba Ninh phụ họa, "Trẻ con vẫn nên được người nhà chăm sóc, không nên mù quáng tin tưởng bảo mẫu nguyệt tẩu đến từ công ty."
Ninh Thu Thu: "......"
Cô từ bỏ giãy giụa.
Vì sao cha mẹ cô luôn có vài suy nghĩ cùng ý tưởng kỳ quái vậy?!
Mẹ Ninh lại hỏi Triển Thanh Việt: "Thanh Việt, con thích con trai hay con gái?"
"Con sao?" Triển Thanh Việt nhìn biểu cảm sống không còn gì luyến tiếc của Ninh Thu Thu một cái, nói, "Chỉ cần là Thu Thu sinh con đều thích."
Ninh Thu Thu: "......"
Bà đây sinh cho anh cái đại đầu quỷ nhé.
Ninh Thu Thu hết cách tiếp tục vui vẻ nói chuyện phiếm với bọn họ nói, sau khi suy xét kỹ lưỡng khả năng ra bài của ba Ninh mẹ Ninh, thấy mình cũng không còn nhược điểm gì để Triển Thanh Việt có thể nắm lấy nữa, cô dứt khoát đứng lên nói: "Con đi xem Diệu Diệu, nó bị nhốt ở phòng bên hơn nửa ngày rồi."
Nói xong cô liền đứng dậy đi sang phòng khách phụ. Cô đi khá nhanh nên không nghe được Ninh phu nhân chê cười mình: "Ai da, như vậy đã thẹn thùng, Thu Thu nhà chúng ta da mặt tương đối mỏng, không chịu nổi đậu."
Da mặt mỏng sao...... Triển Thanh Việt cảm thấy dùng từ này để hình dung Ninh Thu Thu tương đối mới lạ, có điều anh không vạch trần, chỉ cười khẽ nói: "Dù sao cũng là con gái."
Ba Ninh lại vòng đề tài câu chuyện trở lại việc Triển Thanh Việt tới quản lý Ninh Hòa, mẹ Ninh đối với mấy vấn đề liên quan đến thương trường dốt đặc cán mai, lại thêm việc đã hồi lâu bà chưa nói chuyện cùng Ninh Thu Thu nên bà cũng đứng dậy qua phòng bên tìm Ninh Thu Thu.
Không gian hoạt động của Diệu Diệu bị hạn chế ở trong phòng khách phụ nên hết sức bất mãn, nhưng nó không dám phát tiết bởi vì như vậy sẽ phải chịu phạt. Diệu Diệu buồn bực tựa đầu vào cửa, hai mắt vô tội nhìn chằm chằm ra bên ngoài, giả vờ thành bộ dáng nhỏ yếu đáng thương lại bất lực, nhằm mục đích khiến chủ nhân động lương tâm.
Chiêu này đã được nó áp dụng nhiều lần ở thành phố G, lần nào cũng thành công, mỗi lần nó giả bộ như vậy người hầu sẽ mang nó ra ngoài đi bộ.
Thế nhưng thời điểm đẩy cửa đi vào Ninh Thu Thu không để ý Diệu Diệu đang nằm phía sau cửa, thiếu chút nữa ép nó bép dí trên tường, may là Diệu Diệu phản ứng mau lẹ, nhanh chóng nhảy ra mới tránh được khoảnh khắc nguy hiểm
Nhìn thấy người đến là Ninh Thu Thu, ngay lập tức Diệu Diệu phủ phục trên mặt đất như muốn nói "ta đang chán, mau mang ta ra ngoài đi!".
"Hửm?" Quả nhiên Ninh Thu Thu chú ý đến, cô ngồi xổm xuống vuốt vuốt cái đầu đầy lông của nó vài cái, "Thời tiết bên này không không hợp ngươi sao."
Đáng tiếc Diệu Diệu nghe không hiểu tiếng người, quan sát phản ứng của Ninh Thu Thu nó còn cho rằng mình sắp lừa được con mồi rồi, mệt mỏi mà quẫy cái đuôi hai cái, hận không thể viết to năm chữ "Ta muốn đi ra ngoài chơi" lên trán.
Trong mắt Ninh Thu Thu, chó ngốc Diệu Diệu vẫn luôn dồi dào tinh lực để quậy trời quậy đất, đột nhiên nhu nhược như vậy khiến tim cô lập tức mềm nhũn: "Ta quên mất mi không hợp thời tiết bên này, đừng sợ, ta sẽ nhờ quản gia mang mi đi bệnh viện thú ý kiểm tra xem."
"......" Diệu Diệu nghe không hiểu tiếng người, nhưng nó lại có phản xạ đăc biệt với bốn chữ bệnh viện thú y, bởi vì ở nơi đó nó vĩnh viễn mất đi hai "viên bi nhỏ"!
Nghe thấy bốn chữ này, nó lập tức ngẩng đầu, thân thể ốm yếu chạy cái "vèo" ra xa mấy chục mét, cúc hoa dán vào tường cảnh giác nhìn Ninh Thu Thu.
Ninh Thu Thu: "???"
CMN, đến con chó ngốc còn biết giả bênh! Loạn hết rồi!!
Thời điểm Ninh Thu Thu còn đang không hiểu tại sao con chó ngốc này tự nhiên giả bệnh, có phải nó lại có âm mưu gì giống chủ nó hay không thì Ninh phu nhân gõ cửa tiến vào, nhìn thấy Diệu Diệu đang mắt to trừng mắt nhỏ với Ninh Thu Thu, bộ dáng hung hăng có chút đáng sợ, hỏi: "Sao tự nhiên nuôi con chó dữ vậy? Nó định làm gì, có phải muốn cắn con không?"
Ninh Thu Thu nói: "Không phải, nó bày trò, đang chờ ăn đòn đây."
Diệu Diệu sợ nữ chủ nhân nhưng không biết Ninh phu nhân, lúc này nó còn đang cho rằng nữ chủ nhân lại muốn mang nó đến bệnh viện thú y để lấy đi bộ phận quý giá nào đó ở trên người nó nên không dám hung dữ với cô.
Thời điểm nhìn thấy người phụ nữ xa lạ đi vào nó lập tức sợ hãi, cuống cuồng dùng uy phong chó ngốc dọa đối phương, lớn giọng kêu gâu gâu vài tiếng với Ninh phu nhân.
Ninh phu nhân vốn sợ chó mèo nhất, nghe thấy chó ngốc sủa vài tiếng với mình, theo bản năng bà lui về sau vài bước, kết quả là đụng phải đồ vật trưng bày trên giá.
"Ầm!" Một tiếng vang thanh thúy truyền lên từ phía dưới —— có gì đó đã bị bà làm rớt trên mặt đất.
Hai người một chó đều bị thanh âm đột ngột làm cho hoảng sợ, Ninh Thu Thu nhanh nhóng nhìn sang nơi phát ra tiếng động, khi thấy đồ vật rơi vỡ trên mặt đất thì đôi mắt tối sầm lại.
Mẹ nó,đây không phải đồ vật mà thằng bé họ hàng đòi chơi khi Triển gia mời mọi người qua đây ăn cơm mừng Triển Thanh Việt mới ra viện sao, chỉ mới đòi chơi mà đã bị Triển Thanh Việt dọa đền 10 cái rồi đó!
Quản gia nói đây là vật Triển Thanh Việt tự mình đặt làm, có ý nghĩa quan trọng, hiện tại nó cứ nhẹ nhàng mà chia thành hai nửa.
Nếu cô đổ lỗi lên đầu Diệu Diệu, liệu nó có bị vặt lông làm lẩu không nhỉ?
"Ai da làm mẹ sợ muốn chết," Ninh phu nhân bị dọa hai lần, vỗ vỗ ngực thở hổn hển, nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Ninh Thu Thu khi cúi xuống nhặt hai mảnh vỡ dưới đất lên, trái tim đang đập thình thịch của bà lại khựng lại một chút, "Có phải mẹ làm hỏng vật gì quý giá rồi không?"
"Không có gì, chỉ là một vật trang trí thôi, lát nữa con nhờ quản gia đổi cái khác." Ninh Thu Thu nói như không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra.
Không thể đổ cho Diệu Diệu, nó làm chó ngốc đã không dễ dàng rồi, càng không thể để cho mẹ gánh vác, nồi này đành úp lên đầu Ninh Thu Thu rồi.
Chỉ là nếu cứ như vậy mà nhận tội thì nhất định Triển Thanh Việt sẽ đào cái hố sâu ngàn mét cho cô mất, vẫn là đừng nên nhận tội vội, lén đặt làm một cái khác giống hệt cái này rồi để lại chỗ cũ, đảm bảo Triển Thanh Việt không nhận ra được khác biệt!
Ninh Thu Thu cảm thấy chủ ý này thật là thiên tài.
Sau khi Ôn Linh xác nhận lại lần nữa chó ngốc Diệu Diệu chỉ giả vờ hung dữ thì rốt cuộc cũng yên lòng, ngồi xuống vị trí cách nó xa nhất.
Bà kéo Ninh Thu Thu lại ngồi cùng, nắm lấy tay cô nói: "Vừa rồi ba mẹ cũng không nói đùa, con phải nhanh chóng thổi gió bên gối Thanh Việt, bắt hắn đi lĩnh giấy kết hôn với mình đi chứ, sau đó sinh vài đứa nhỏ thì vị trí chính thê của mình mới có thể ổn định, người tính không bằng trời tính, Thanh Việt như vậy ưu tú, thân thể hắn lại ngày một tốt hơn, nhỡ có mấy con hồ ly tinh tới câu dẫn hắn thì con làm thế nào."
Ninh Thu Thu: "...... Mẹ, thật sự, mẹ xem ít phim cung đấu thôi ạ."
"Đứa nhỏ này," Ninh phu nhân sắp tức chết rồi, "Cái gì mà phim thần tượng với phim cung đấu, tất cả đều là được lấy từ hiện thực máu chảy đầm đìa đấy, con cho rằng đàn ông thế giới này ai cũng đơn thuần như con nghĩ sao, nhất thời cảm thấy mới mẻ thì sẽ yêu con cả đời sao?"
"......" Cô cũng không nghĩ như vậy mà.
"Còn phải nhìn đâu xa, Triển Thanh Viễn kia ra vẻ yêu con bé hồ ly tinh đến chết đi sống lại, không phải bây giờ đang gian díu với người phụ nữ khác đấy sao, có điều cũng xứng đáng thôi, cướp đàn ông người khác, con bé đấy có thể thì người khác cũng có thể."
"Dạ dạ.. hả?," Dường như Ninh Thu Thu nghe được tin tức trọng đại, "Triển Thanh Viễn có quan hệ với người phụ nữ sao, ai vậy?"
"Thì là thế đó, nghe nói trước kia cũng từng theo đuổi Thanh Việt, mẹ cũng chỉ được nghe người khác kể lại thôi, hình như là cháu gái họ hàng gì đó, chậc chậc chậc, may là con không chọn hắn, đúng là củ cải già đòi nở hoa,* thật là không đáng tin chút nào."
(*) Củ cải nở hoa: củ cải già đi thì thân cây sẽ khô vài, sợi củ cải nhìn giống bông hoa nhưng thực chất không có gì, cả câu nói để chỉ người không chung thủy trong tình yêu.
Ninh Thu Thu: "......"
Hình như cô đã...... "load" được tường tận câu chuyện tình cẩu huyết của nam nữ chính rồi.
Căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm đọc tiểu thuyết trên mạng, cô có thể tổng kết sơ lược nút thắt yêu hận giữa Giả Tình và nam nữ chính là như sau:
Sau khi hết hy vọng với Triển Thanh Việt, Giả Tình bắt đầu không biết xấu hổ mà quấn lấy Triển Thanh Viễn, dù sao thì sau khi nhân vật Ninh Thu Thu "bỏ mình" xong cũng cần có người đảm nhiệm vị trí "Ninh Thu Thu" tiếp theo, tạo ra vài chướng ngại vật để nam nữ chính gia tăng tình cảm.
Bởi vì không thể chen chân vào cốt truyện, mắt thấy nam nữ chính song túc song phi nhu tình mật ý, Giả Tình rất không phục, tâm sinh ghen ghét nên cô ta nghĩ ra độc chiêu "gạo nấu thành cơm".
Chắc hẳn sẽ có sự kiện đánh thuốc trong truyền thuyết, thời điểm hai người quần áo bất chỉnh lăn lộn trên giường thì nữ chính vừa vặn xuất hiện, bắt gian tại trận rồi từ đó dẫn ra một loạt tình huống cẩu huyết.
Sau đó nam nữ chính nảy sinh hiểu lầm này, chia tay này, Triển Thanh Viễn bị nữ phụ Giả Tình không biết xấu hổ lại thủ đoạn quấy nhiễu khiến cho tâm phiền ý loạn, dưới sự tức giận, hắn dứt khoát nhường lại quyền điều hành công ty cho Triển Thanh Việt, nghĩ rằng chỉ còn hai bàn tay trắng thì Giả Tình sẽ hết hy vọng với mình.
Đồng thời, hắn chạy đi lấy lòng nữ chính, mong cô cho mình một cơ hội nữa, hai người một lần nữa trở về bên nhau, trải qua cuộc sống tình yêu nồng cháy, kết thúc mỹ mãn, tung hoa tung hoa.
"......" Sức tưởng tượng như vậy mà không đi viết tiểu thuyết quả là đáng tiếc mà.
Ninh phu nhân tiếp tục nói: "Không phải mẹ không tin Thanh Việt, nhưng dù sao hắn cũng là anh trai Thanh Viễn, huyết mạch tương liên, hơn nữa có con sớm hay muộn có khác gì nhau đâu?"
Tâm hồn Ninh Thu Thu bị chuyện tình cẩu huyết của nam nữ chính lôi ra ngoại ô không có khả năng phục hồi lại rồi nên cô chỉ trả lời lấy lệ, nói: "Con sẽ suy nghĩ."
"Thế mới phải chứ," Ninh phu nhân vui vẻ ra mặt, "Tuy Thanh Việt nói sinh trai hay gái hắn đều thích nhưng lời nói này chỉ để dỗ con thôi, chắc chắn hắn thích con trai hơn, bụng con cần phải hăng hái lên"
"???" Còn nói không phải trúng kịch độc cẩu huyết đi!
Ninh Thu Thu tí thì thổ huyết, chẳng lẽ cô còn có thể quyết định mình sinh trai hay gái sao.
Hơn nữa, mẹ à, không phải mẹ cũng chỉ có mỗi đứa con gái thôi sao!
Ba Ninh mẹ Ninh ăn cơm chiều xong mới trở về, tâm trạng Ninh phụ thoạt nhìn không được tốt lắm, Ninh Thu Thu đoán có lẽ là Triển Thanh Việt đã từ chối lời mời của ông,khiến người vốn dĩ không mấy hứng thú với thương trường đang tính toán lui về phía sau - Ninh phụ không được như ý nên trong lòng ông hết sức mất mát.
Có điều Ninh Hòa cũng không phải là công ty hái ra tiền, hơn nữa nó mới trở về từ bờ vực phá sản xong, muốn phát triển lớn mạnh đâu có dễ dàng như vậy, Triển Thanh Việt người này, sao có thể bị một công ty như vậy ràng buộc dã tâm bừng bừng của mình.
Ninh Thu Thu dùng keo dính hai mảnh ngọc cốt* kia lại rồi đặt về chỗ cũ, chỉ cần không ai cầm lên xem thì sẽ không phát hiện điểm bất thường, mặt khác, cô đi hỏi quản gia công ty chế tạo để đặt làm lại một cây nữa y hệt.
Ngày hôm sau cô nhận được bưu kiện chuyển phát nhanh, người gửi là Ninh phu nhân, bên trong là một quyển sách, tiêu đề là 《 bí quyết sinh con trai 》.
Ninh Thu Thu: "......"
Mẹ ơi là mẹ!
***
Về sự tình mặt nạ, đêm trước hôm Ninh Thu Thu chuẩn bị tham gia 《người bình thường siêu việt 》rốt cuộc cũng nhận được lời hồi đáp.
Đối phương tỏ vẻ mình đã nghiệm chứng hàng mẫu cô gửi, phát hiện thứ nước thoạt nhìn hết sức bình thường này hiệu quả lại vượt xa dự kiến của bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy hết sức hứng thú, đề nghị cô sắp xếp thời gian thích hợp để gặp mặt nói chuyện.
Ninh Thu Thu biết chắc chắn là phải đến gặp mặt nói chuyện thì mới có thể nói rõ ràng được, cho nên không chối từ, vừa vặn công ty bọn họ cũng có trụ sở ở thành phố A, hai bên liền hẹn gặp tại một quán cà phê.
Ninh Thu Thu rất có tự tin với tấm bùa nhan sắc của mình, chính cô cũng đã từng kiểm chứng qua, phát hiện hiệu quả của bùa mỹ dung này phải cần được tích lũy, nghĩa là càng dùng làn da càng tốt, cũng không có bất kỳ tác dụng phụ nào.
Đương nhiên nếu chỉ dùng một lần, sau này bỏ bê không dùng tiếp, làn da cũng không chú ý chăm sóc mà lại muốn đạt được hiệu quả vĩnh viễn là chuyện không có khả năng, làn da vẫn sẽ chậm rãi trở nên kém đi, nhưng mà đây cũng không thể xem như tác dụng phụ, xét cho cùng thì bùa nhan sắc cũng không phải phẫu thuật thẩm mỹ.
Hiện tại có rất nhiều phụ nữ da không được tốt lắm, một khi loại mặt nạ này được tung ra thị trường thì độ hot của nó là không thể đoán trước, nếu thật sự có thể đàm phán dựa theo ý kiến của Triển Thanh Việt thì lợi nhuận thu vào có thể hù chết người.
Cho nên, này tuyệt đối làmối làm ăn lớn, nhất định phải nói chuyện ra đầu ra cuối.
Ở phương diện đàm phán khẳng định Triển Thanh Việt là người lợi hại nhất, cô vốn định nhờ anh nhưng gần đây Triển Thanh Việt hết sức bận rộn, bởi vì Triển Thanh Viễn tùy hứng theo đuổi tình yêu vứt Trác Sâm sang cho anh, mà anh lại không có khả năng mặc kệ, hơn nữa hiện tại mỗi ngày anh đều tốn khoảng thời gian lớn để phục kiện, bên cạnh đó còn phải chuẩn bị cho công ty mới, có thể nói là bận ngập đầu.
Ninh Thu Thu quyết định không làm phiền anh nữa, dù sao cứ đến đàm phán trước, không đồng ý thì tính tiếp, cùng lắm thì đi tìm một công ty khác, bùa mỹ dung trong tay, thiên hạ trong tay.
Cô mặc một bộ quần áo hơi hướng công sở, tự mình lái xe đến điểm hẹn, lúc cô đến thì người ở công ty đối phương đã tới rồi, đối phương dàn trận khá hoành tráng, hẳn ba người cùng tới, hai nam một nữ, khi thấy Ninh Thu Thu đeo khẩu trang đội mũ tiến vào, người phụ nữ ngồi gần cửa đứng dậy, có chút ngập ngừng hỏi: "Ngài chính là...... Ninh tiểu thư?"
Sao giống chiến tranh ngầm vậy.
Ninh Thu Thu gỡ khẩu trang với mũ xuống, hơi mỉm cười với đối phương, nói: "Đúng là tôi, xin chào."
Đối phương sửng sốt, cảm thấy Ninh Thu Thu rất quen mắt nhưng lại không nhận ra là ai, người đi cùng cô ấy hiển nhiên cũng thấy thế, dù sao thì hiện tại Ninh Thu Thu mới chỉ là người có chút ảnh hưởng trên Weibo, không tới mức nhà nhà đều biết, rời khỏi Weibo, người biết cô lại càng ít hơn.
Thêm vào đó, màn ảnh và ngoài hiện thực tồn tại khác biệt nhất định, hiện tại nữ minh tinh lớn lớn bé bé cũng phải đến ngàn ngàn vạn vạn, không nhận cô hoàn toàn có thể tha thứ.
Đối phương rất nhanh khôi phục trấn định, cho rằng cô chỉ là một nữ minh tinh nhỏ bé nào đấy đang nổi, bắt tay với Ninh Thu Thu, lễ phép nói: "Xin chào Ninh tiểu thư, tôi là người liên hệ với cô Diệp Cầm."
Ninh Thu Thu bắt tay: "Giám đốc Diệp."
"Đây là giám đốc thị trường của chúng tôi Vương tổng, đây là nhân viên kỹ thuật A Ninh." Diệp Cầm giới thiệu hai người còn lại với Ninh Thu Thu.
Ninh Thu Thu cũng bắt tay hai người còn họ, sau khi nói vài lời khách khí thì hai bên bắt đầu đi vào chủ đề chính, gọi đồ xong, Vương tổng lên tiếng hỏi trước: "Làn da Ninh tiểu thư tốt như vậy là nhờ dùng mặt nạ tự chế này sao?"
Làn da Ninh Thu Thu là đẹp tự nhiện, tác dụng của bùa nhan sắc thực ra không quá lớn, nhưng mà đây là đàm phán nên Ninh Thu Thu mỉm cười nói: "Đúng vậy."
Nhân viên kỹ thuật A Ninh hỏi: "Chúng tôi đã nghiệm qua vài lần, phát hiện thành phần dung dịch Ninh tiểu thư gửi cho công ty chúng tôi chỉ là nước hoa hồng thông thường, nói cách khác thì đây chỉ là nước hoa hồng của hãng, nhãn hiệu tôi sẽ không nhắc đến, theo hiểu biết của tôi thì nước hoa hồng của bọn họ đúng là có công dụng nhất định trên phương diện phục hồi và chống lão hóa, chỉ là hiệu quả không quá rõ ràng, cho nên, có phải Ninh tiểu thư đã cho thêm gì đó vào mặt nạ đúng không?"
Ninh Thu Thu gật đầu: "Không sai."
Bọn họ nhìn thoáng qua lẫn nhau, ngay sau đó, giám đốc Diệp hỏi: "Dường như cô chỉ tình cờ phát hiện rồi liên hệ với chúng tôi?"
"Đúng vậy, khá là tình cờ, ngày thường tôi thích tự chế một ít mặt nạ." Ninh Thu Thu nhắc lại lời thoại trước đó đã chuẩn bị tốt.
Lúc này người phục vụ bưng cà phê của bọn họ lên, mọi người dừng nói chuyện với nhau, chờ khi người phục vụ rời khỏi đây, Vương tổng mới nhấp một ngụm cà phê rồi nói: "Nói thật, Ninh tiểu thư, chúng tôi cảm thấy rất hứng thú với phương pháp...... - chúng ta tạm thời gọi nó là công thức của cô đi, cũng hết sức chờ mong cơ hội hợp tác với cô."
Vương tổng nói tới đây thì ngừng lại một lúc, lát sau mới nói tiếp: "Chỉ là những sản phẩm như này hẳn Ninh tiểu thư cũng hiểu, nó liên quan trực tiếp đến nhan sắc của người dùng, chúng tôi không thể khẳng định nó sẽ có tác dụng trong thời gian ngắn, ngoài ra còn có chi phí sản xuất, gia nhập thị trường, nếu chỉ nhanh chóng cầm tiền rồi chạy thì đó là không phụ trách phải không."
Vương tổng làm giám đốc đã lâu, nói chuyện đều mang hơi thở một vị lãnh đạo, khiến người nghe vô cớ cảm thấy sợ hãi.
Ninh Thu Thu nói: "Điều này là đương nhiên."
"Cho nên," Vương tổng mỉm cười, "Công thức này của Ninh tiểu thư, chúng tôi sẽ mua về nghiên cứu trước. Công ty sẽ đặt trước một khoản với cô, nếu có thể thành công gia nhập thị trường thì chuyển nốt khoản còn lại, Ninh tiểu thư cảm thấy thế nào?"
Ninh Thu Thu đương nhiên hiểu ý của của Vương tổng, bọn họ không hoàn toàn tin tưởng công dụng của sản phẩm này, cho nên không thể ký hợp đông với cô chỉ qua một lần thử nghiệm.
Để không lỗ vốn, bọn họ đặt trước một khoản tiền, lấy công thức về nghiên cứu chế tạo, nếu viễn cảnh tương lai tươi sáng sẽ trả nốt phần còn lại, không được, vậy không có lời.
Ninh Thu Thu biết đây là cách giao dịch của thương nhân, tuy khiến người người khác không thoải mái nhưng đây rất chi là bình thường, cô quấy ly cà phê trong tay, cười cười nói: "Xin lỗi Vương tổng, tôi không bán công thức."
Lời này khiến ba người đối diện đều sửng sốt một chút, A Ninh nhíu mày nói: "Không bán công thức, nghĩa là về sau chỉ có Ninh tiểu thư cung cấp toner cho công ty chúng tôi?"
Ninh Thu Thu gật đầu.
"Việc này......" Vương tổng do dự, nói, "Chỉ sợ có chút khó khăn, mặt nạ của chúng tôi cần phải ghi rõ ràng từng thành phần trong đó, nếu Ninh tiểu thư không tiện tiết lộ công thức thì chúng tôi cũng không có cách nào sản xuất, người tiêu dùng thông minh cũng không thể yên tâm sử dụng, Ninh tiểu thư cũng dùng mỹ phẩm hẳn cũng rõ ràng điểm này."
Ninh Thu Thu ngạc nhiên nói: "Nhân viên kỹ thuật của các anh không phải đã kiểm tra thành phần rồi sao? Đừng quy chụp lên công thức của tôi chứ."
May là Ninh Thu Thu gọi loại nước này là công thức, nói trắng ra là không bao gồm bất kỳ thành phần gì, nếu có chắc chỉ có một ít tro giấy mà thôi, hơn nữa Ninh Thu Thu bị Triển Thanh Việt hố nhiều nên tính cảnh giác rất mạnh, bằng không cô thật sự bị lừa dối từ rồi.
Lời nói này của Ninh Thu Thu khiến sắc mặt Vương tổng có chút không tốt, quả thực bọn họ đã kiểm tra rất kỹ loại nước mà Ninh Thu Thu đưa cho, ngoại trừ việc nó loãng hơn toner bình thường một chút thì thành phần không có gì khác nhau, thế nên họ mới muốn bằng được công thức của cô, bằng không cần gì phải lằng nhằng như vậy.
Hắn nhìn bộ dáng mới chỉ hơn 20 tuổi đầu của cô gái này, nếu chỉ nhìn thoáng qua thì cô không khác gì sinh viên đại học cả, hẳn rất dễ lừa, hiện tại xem ra đối phương thật ra khá là cảnh giác và thông minh.
Nghĩ vậy, Vương tổng nói: "Ninh tiểu thư chắc chắn không suy nghĩ đến việc bán công thức? Bên công ty chúng tôi có thể tăng giá, đơn sau cao hơn đơn trước, dù sao thì chúng tôi cũng còn phải kiểm tra quan sát thêm vài lần mới coi như ổn thỏa, một lần mua tốn rất nhiều thời gian."
Ninh Thu Thu biết mấy lời nói này thực ra là đang dụ cô mà thôi, cho nên trả lời hết sức hào sảng: "Thật ra bây giờ tôi cũng không thiếu tiền, chút tiền bán công thứcc với ta mà nói có thể có có thể không, nói thật, ngay cả nước tôi cũng không có ý định bán."
Tuy Vương tổng đã có nhiều năm kinh nghiệm đàm phán nhưng khi nghe được lời này cũng không cao hứng: "Ninh tiểu thư đây là có ý gì, định lừa chúng tôi sao?"
"Đương nhiên không phải," Ninh Thu Thu nói, "Để cho hai bên yên tâm, cũng không khiến công ty lỗ vốn, tôi sẽ cung cấp nước miễn phí cho phía các anh, nếu các anh còn cảm thấy không yên tâm thì có thể bỏ thời gian nghiên cứu kỹ lưỡng hơn nữa, một hai năm thí ghiệm cũng không thành vấn đề, xét cho cùng thì ngành mỹ phẩm có liên quan trực tiếp đến nhan sắc người dùng, vấn đề này không thể qua loa, lời Vương tổng tôi hết sức tán thành, chỉ có điều..."
Ninh Thu Thu nói tiếp: "... chờ khí nó chính thức gia nhập thị trường thì mỗi tấm mặt nạ được bán ra, tôi yêu cầu nhận về 60% lợi nhuận."
"Cô nghĩ nhiều quá đấy," Diệp Cầm nghe được từ 60% lập tức mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin được, "Công ty chúng tôi không phải chỗ làm công miễn phí cho cô, chuyện này không có khả năng."
Vương tổng nghe thấy con số 60% cũng không kìm được không vui trên mặt, nói: "Ninh tiểu thư còn trẻ, lời vừa rồi chúng tôi có thể coi như lời nói đùa, chúng tôi là người làm ăn, không phải nơi làm từ thiện, nếu đồng ý thì coi như công ty làm công cho Ninh tiểu thư, e rằng công ty phải uống gió Tây Bắc mà sống."
Ninh Thu Thu ngữ khí cường ngạnh: "Vương tổng, giám đốc Diệp, tuy tôi còn trẻ nhưng không có nghĩa là dễ lừa gạt, đừng nói 60% lợi nhuận, 80% thậm chí 90% khẳng định quý công ty vẫn có thể kiếm lời, công thức này tôi mới chỉ tạm thời liên hệ với quý công ty, nhưng dường như các anh cũng không thật lòng đàm phán, nếu không thì quý công ty đi cứ trở về thảo luận kỹ xem có nên tiếp tục cuộc giao dịch này không, nhé?"
Ý tứ câu nói rất rõ ràng: Đồ vật trong tay tôi không sợ không có thị trường, hiện tại tôi mới chỉ liên hệ với các anh, chúng ta có duyên thì ký kết hợp đồng, nhưng nếu các anh không đồng ý, thì phát tài chi thuật của tôi liền tìm người khác.
Vương tổng nhìn thoáng qua hai người còn lại, sắc mặt ai nấy cũng không quá tốt, Diệp Cầm miễn cưỡng cười cười nói: "Xin lỗi Ninh tiểu thư, vừa rồi ngữ khí của tôi không được phải phép, chỉ là tôi quá mức kinh ngạc, mức lợi nhuận này chúng tôi cần phải cân nhắc lại một chút, Ninh tiểu thư có thể cho chúng tôi mấy ngày không?"
Ninh Thu Thu gật đầu, mỉm cười: "Đương nhiên, quý công ty suy xét ổn thỏa rồi liên hệ với tôi là được."
Chờ sau khi Ninh Thu Thu đi rồi, trong phòng nhất thời lâm vào trầm mặc, Diệp Cầm vỗ tay một cái: "Tôi nhớ ra cô ấy là ai rồi, Ninh tiểu thư, còn không phải là nữ minh tinh tên Ninh Thu Thu sao!"
"Nữ minh tinh à......" Vương tổng hiển nhiên không biết Ninh Thu Thu là ai, nhưng đột nhiên hắn hiểu được nguyên nhân công phu sư tử ngoạm của đối phương.
Ninh Thu Thu rời khỏi quán cà phê rồi mới thở phào nhẹ nhõm —— lòng bàn tay cô đổ mồ hôi ròng ròng.
May là tên Vương tổng kia chỉ là giám đốc nhỏ, trừ bỏ cái mác khá lớn thì hắn cũng không phải người quá mức lợi hại khôn khéo, nếu người tới là kẻ giống Triển Thanh Việt thì hôm nay cô xác định là không có khả năng kiếm lời.
Hiện tại việc cần làm chỉ là chờ kết quả từ phía đối phương, khẳng định bọn họ còn phái người tới đàm phán với cô lần nữa, nói không chừng người lần tới sẽ là cao thủ đàm phán, cô cần phải chuẩn bị sẵn sàng.
**
Gần đây Triển Thanh Việt bị tên phá hoại Triển Thanh Viễn khiến cho giận không chịu được, dưới sự tức giận anh đã chọn biện pháp đóng băng toàn bộ thẻ ngân hàng cùng vốn lưu động của hắn, danh mục hắn đứng tên đầu tư cũng thu hồi lại toàn bộ, giúp hắn "an tâm" theo đuổi tình yêu.
Triển Thanh Viễn không phải trẻ con, hắn cần phải trả giả đại giới cho hành động của chính mình, lớn như vậy còn hành động theo xảm tính, động một chút liền quẳng gánh giữa đường, không dạy dỗ lại hắn sẽ còn tiếp tục làm thế.
Nhưng ngược lại, anh cần phải thu Trác Sâm tiếp lại.
Việc Triển Thanh Việt tỉnh lại toàn công ty đã biết từ mấy tháng trước, cơn tò mò của mọi người bừng bừng như lửa cháy, sôi nổi suy đoán xem liệu có tình cảnh huynh đệ tương tàn vì miếng bánh kem Trác Sâm không.
Mắt thấy giám đốc công ty đổi người, ai nấy cũng hết sức hưng phấn, cảm thán boss quả nhiên là boss, em trai vất vả hơn hai năm, cứ vô tình hữu ý như vậy mà trở thành kẻ lót đường.
Triển Thanh Việt không quá quan tâm suy nghĩ của mọi người, cũng không điên cuồng thu quyền vào tay, xử lý "tâm phúc" của Triển Thanh Viễn giống như mọi người đồn đoán, tất cả những gì anh làm chỉ là đổi tên người ký quyết sách hằng ngày thành tên mình.
Mặt khác, thể chế Trác Sâm khá rõ ràng nghiêm khắc, mặc dù không có người điều hành nhưng không phải muốn lật đổ là có thể làm được.
Nhưng cũng phải mất thời gian xử lý, quá mức bận rộn. Sáng sớm khi anh chuẩn bị đến công ty thì bắt gắp Ninh Thu Thu kéo cái vali chuẩn bị lên đường, mấy ngày nay nghỉ ngơi cô ngủ đến khi mặt trời lên cao mới dậy, lười biếng không còn gì để nói. Nhìn thấy cô, anh mới phát hiện đã nhiều ngày mình chưa từng nói chuyện với Ninh tiểu thư.
Triển Thanh Việt tự kiểm điểm lại một chút, hỏi cô: "Lại phải đi nơi khác sao?"
"Quay show á," Ninh Thu Thu đi đến trước mặt anh, thuận tay sửa lại giúp anh tấm chăn mỏng đang phủ trên chân, hỏi "Anh chuẩn bị ra ngoài sao?"
"Ừ, đến công ty một chuyến," Triển Thanh Việt nhìn lọn tóc rủ trên đầu gối của mình, không nhịn được duỗi tay kéo kéo, "Cẩn thận một chút, tới nơi gọi điện hoặc nhắn WeChat cho anh."
Ninh Thu Thu thu lại lọn tóc trừ trong tay anh, vén ra sau tai, nghe vậy vẻ mặt đưa đám nói: "Khó mà cẩn thận được a, tráng sĩ một đi không trở lại rồi."
Lọn tóc đen mềm mại trên tay biến mất, Triển Thanh Việt có điểm tiếc nuối, vừa nghe vậy thì hơi nhíu mày, hỏi: "......Chương trình gì vậy."
"Chương trình quốc gia, cụ thể tôi tạm thời cũng không biết nhưng tôi sợ quá đi, tôi còn đang phân vân xem có nên viết một phong di thư hay không đây."
Mấy ngày nay Ninh Thu Thu đi tìm vài chương trình quốc gia để xem thử, phát hiện show của họ có hai đặc điểm, một là không coi khách mời là người, hai là quả nhiên không hổ danh đài quốc gia, những thứ mà chương trình này quay chụp đều là những thứ mà chương trình khác không thể nào động đến.
Hầy, nhưng mà người ta cũng là đài quốc gia, không chết được.
Trực giác cô cho rằng Triển Thanh Việt giờ phút này hẳn sẽ an ủi an ui mình, nhưng anh lại lấy một hộp kẹo cao su từ trong túi áo khoác ra đưa cô, nói: "Cho em."
"Ơ!" phản ứng đầu tiên của Ninh Thu Thu là che miệng lại, "Miệng tôi có mùi sao?"
Ngày hôm qua cô ăn rau xào tỏi!
"......"Mặt Triển Thanh Việt tỉnh bơ nói, "Ừ, xông vào mũi anh."
Tinh Tinh ở một bên trộm che miệng cười.
Mặt Ninh Thu Thu lập tức đỏ lên, cô đường đường là một tiểu tiên nữ, sao có thể liên quan đến hai từ "hôi miệng" tầm thường kia được, mấu chốt là Triển Thanh Việt này còn nói toẹt ra trước mặt quản gia cùng Tinh Tinh, khiến Ninh Thu Thu nháy mắt cảm thấy rất mất mặt.
Cô cầm lấy kẹo cao su trong tay anh, dậm dậm chân, thở phì phì chạy.
"Ơ......" Triển Thanh Việt không ngờ Ninh tiểu thư nói bực liền bực nên có chút khó hiểu, thì ra đây không phải chủ đề tình thú mà là đề tài mất mạng.
Không phải ngày thường Ninh tiểu thư rất thích đùa, da mặt dày như tường gạch sao? Hay là gió bắc mạnh quá, thổi mỏng da mặt cô rồi?
Triển Thanh Việt nhìn bóng dáng Ninh Thu Thu mà lắc lắc đầu, con gái thật là sinh vật khó hiểu, muốn theo đuổi họ quả nhiên phải đọc hiểu bách khoa toàn thư về phụ nữ cái đã.
- ---------------------------------------------------------
(*) [Nguyên văn 骨玉]: này có được gọi là quyền trượng không nhỉ? Pháp sư trong game hay dùng lắm này.
Tuần này của mọi người thế nào?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook