Người phụ nữ đi vào công ty xuất bản của mình, tổng biên tập đi ra khỏi văn phòng, bước nhanh tới, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn lại hiện lên vẻ căm giận và không cam lòng. “Cô ta đã trở lại rồi sao?”
Người phụ nữ ừ một tiếng, mở laptop trong văn phòng lên.
“Cô ta trở về làm cái gì!?” Giọng nói tổng biên tập trở nên chói tai chanh chua, không còn sự dịu dàng êm đềm như bình thường nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Là tôi mời cậu ấy trở về, tôi sắp kết hôn, chị đã quên rồi sao?” Giọng nói của người phụ nữ đầy lạnh lùng và mất kiên nhẫn.
Tổng biên tập không nghe ra sự không vui không lời nói của cô ấy. “Cô ta dự lễ xong rồi đi luôn chứ?”
Trong mắt người phụ nữ tràn đầy sắc bén, chỉ là khi nghĩ đến giá trị lợi dụng của tổng biên tập, lại còn cực kì trung thành với mình thì thái độ của cô ấy mới dịu lại. “Ừ, cậu ấy còn có việc ở nước ngoài, không thể nào ở trong nước mãi được.”
Tổng biên tập nhẹ nhàng thở phào. “Tôi không thích em tiếp xúc với cô ta.”
Cả người Nghiên Vân đều toát lên vẻ xinh đẹp gợi cảm đến chói lóa, phụ nữ đều không thích kiểu người như vậy, trừ phi là có mục đích đặc biệt thì mới đi tiếp cận cô.
“Trước kia có tin đồn là cô ta cướp chồng của bạn thân, bị người nhà bạn thân chặn kế sinh nhai nên cô ta mới không thể không ra nước ngoài, vậy mà em còn mời cô ta trở về? Em sắp kết hôn rồi, không sợ Dung Thần bị cô ta cướp đi sao?”
Người phụ nữ dịu dàng mà vuốt cổ tổng biên tập, hành động đầy mập mờ nhưng ánh mắt lại cực kì lạnh lùng. “Người đàn ông có thể bị cướp đi, dù có tốt thì tôi cũng không cần.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một câu của cô ấy có hai nghĩa, như là không quan tâm đến Dung Thần, người đàn ông sắp trở thành chồng mới của mình, giọng điệu hơi khinh miệt, thậm chí còn ám chỉ tổng biên tập hoặc những thông tin không đáng tin của cô ta.
“Cô ta về thì ở đâu?” Tổng biên tập không yên tâm mà truy hỏi.
“Đương nhiên là ở trong khách sạn chứ còn ở đâu được nữa?” Người phụ nữ nói dối, hiện tại Nghiên Vân đang ở trong nhà cô ấy, hơn nữa còn ở đến ba tháng mới rời đi.
Lúc này tổng biên tập mới yên tâm, bị người phụ nữ dùng dăm ba câu mà đuổi đi.
==============================
Buổi tối, Dung Thần mang theo hoa tươi tới ăn tối cùng người phụ nữ, Nghiên Vân không xuống lầu, cô đang theo chế độ ăn uống healthy, bởi vì đang cai thuốc nên cô rất sợ béo phì nên bữa tối cô hầu như không ăn gì, chỉ ăn chút đồ ăn nhẹ vào lúc 4, 5 giờ chiều.
Người phụ nữ rửa sạch bát đũa, nói với Dung Thần về hành trình ngày mai, hỏi anh xem có muốn đi cùng không.
Dung Thần suy nghĩ một chút, nói là có thể sắp xếp được.
Khi Dung Thần đi ra khỏi phòng, đi dạo ở vườn hoa thì ánh mắt anh quét về phía phòng ngủ chính của người phụ nữ. Trước cửa sổ sát đất, đèn đã được bật lên, có một thân ảnh yêu kiều thướt tha đang dựa vào lan can hút thuốc. Bởi vì đứng ngược sáng nên không thấy rõ vẻ mặt của cô, chỉ có thể thấy được điếu thuốc sáng ngời.
Dung Thần đến gần thì thấy người phụ nữ đang ngơ ngẩn, cô không phát hiện anh đang ở dưới lầu, hoặc là chỉ coi thân ảnh của anh như một bóng cây.
Trên người cô khoác áo ngủ mỏng manh, dây lưng trên eo không được thắt chặt, miêu tả sinh động bộ ngực đầy đặn, một tay người đàn ông cũng không thể nắm hết. Bởi vì tư thế mà đôi đùi xinh đẹp trắng nõn mảnh khảnh của cô hiện ra rõ nét, chỗ bắp đùi như ẩn như hiện.
Sự gợi cảm của cô đến từ chính những hành động lơ đãng, rõ ràng là cô không cố ý nhưng không lúc nào là cô không toát lên vẻ quyến rũ mê người.
Anh biết rõ rằng, thật ra người phụ nữ này căn bản là không hề quyến rũ mình, thậm chí là còn làm lơ mình, không chỉ vì anh là chồng sắp cưới của bạn thân cô mà còn vì cô thật sự không thèm để ý.
===================================
Cô ngồi trên quầy bar thông giữa phòng khách và phòng bếp, đọc bản nháp mà người phụ nữ viết, theo miêu tả của người phụ nữ mà tưởng tượng ra bối cảnh ở trong sách, thay người phụ nữ kiểm tra những điểm chưa phù hợp, chưa logic rồi chỉnh sửa lại giúp cô ấy.
Cô đọc được một tình tiết khiến mình phải nhíu mày. “Cái đoạn Trừng Hân phát hiện ra gian tình giữa chồng mình và Đường Duẫn Nhi, cảm giác chưa được mượt lắm.”
Người phụ nữ đưa lưng về phía cô, ngồi trên sofa, cầm ly rượu vang đỏ, nhấp nhẹ một ngụm. “Chỗ nào chưa mượt? Cái mà tớ trải qua nhiều nhât, chính là bị bạn thân và chồng cắm sừng sau lưng, tình tiết này hẳn là tình tiết chân thực, sắc nét nhất trong cả cuốn sách này chứ.”
“Cảm giác không ổn lắm, quá hời hợt.” Cô không đồng tình với đoạn độc thoại miêu tả trong sách.
Người phụ nữ cười nhạo, cầm ly rượu đi tới chỗ cô. “Đương nhiên là không ổn, bởi vì tớ căn bản là không yêu bọn họ, đương nhiên là không viết ra được cảm xúc phẫn nộ và bi thương trong nội tâm rồi.”
Tay người phụ nữ, một tay cầm cốc chân dài, một tay vuốt ve đôi chân lộ ra ngoài áo tắm của cô, nâng chân của cô lên, áp sát thân mình vào giữa hai chân cô, hai người dán sát gần nhau.
Người phụ nữ hôn lên môi cô, khoang miệng tràn ngập vị chua ngọt và hương rượu. Tay cô ấy hơi dùng sức, siết chặt vòng eo thon nhỏ của người trong lồng ngực về phía mình, bộ ngực đầy đặn tròn trịa chọc vào người cô ấy, cảm xúc mềm mại, hương thơm cơ thể, toàn thân cô đều là những yếu tố hấp dẫn trí mạng với cô ấy.
“Nếu cậu trở thành tình nhân của tớ mà cậu lại lên giường với Dung Thần, thì có lẽ tớ sẽ cảm nhận được cảm giác này.” Cô ấy để Nghiên Vân dựa lưng vào cạnh bàn ở quầy bar, đè lên người cô mà đong đưa mông. Từ trên cao nhìn xuống Nghiên Vân đang dần dần sa vào bể dục vọng, càng ngày càng không khống chế được vẻ mặt mê loạn, cô ấy ngửa đầu uống cạn ly rượu vang đỏ.
Nghiên Vân ngửa đầu híp mắt, cảm nhận cảm giác như điện giật trong cơ thể, bị người phụ nữ ôm eo, bị động uống rượu vang đỏ mà người phụ nữ truyền vào, rơi vào cơn mê loạn, phóng đãng mà đong đưa thân thể, rên rỉ không ngừng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook