Vào mùa xuân, Di Di thuận lợi hạ sinh một chú sói con.

Sói con có hình hài giống như bao đứa trẻ loài người khác, nhưng có bộ lông rất dài, đôi tai nhỏ và nhọn, cùng với một cái đuôi ngắn ngủn.

Ngoài phòng sinh, Chiếu Dã chưa bao giờ lo lắng như vậy trong đời, phải đến khi vợ của hươu sao bước ra báo tin: “Hai mẹ con đều bình an vô sự”, trái tim treo lơ lửng giữa không trung của Chiếu Dã mới coi như được thả lỏng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Có người ôm đứa bé đến cho anh nhìn, toàn thân đứa bé xám xịt, anh liếc nhìn nó với vẻ chán ghét, sau đó vội vàng đi tìm Di Di.

Trên trán Di Di chảy đầy mồ hôi, may nhờ có mấy năm nay sống cùng Chiếu Dã, thể chất của cô đã tốt lên không ít vậy nên khi sinh cũng không phải chịu quá nhiều đau đớn.

“Vợ à, em vất vả rồi.” Chiếu Dã hôn lên trán cô: “Sau này không sinh con nữa.”

Câu nói đầu tiên của Di Di là: "Cho em xem đứa bé..."

"..."

Có lẽ từ câu nói này, giữa Chiếu Dã và đứa bé kia đã chính thức bắt đầu một cuộc tranh giành Di Di không có hồi kết.


Di Di đặt tên cho đứa trẻ là Chiếu Tiên.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Chiếu Tiên là con trai, Di Di có chút lo lắng cái tên này hơi thục nữ, nhưng cô không thể nghĩ ra cái tên nào khác, hỏi ý Chiếu Dã thì anh bày ra bộ mặt thản nhiên như không.

"Xin anh đấy, nó cũng là con anh mà."

"Cứ lấy cái tên em chọn đi, nghe cũng hay."

Lần đầu tiên Chiếu Dã nhìn thấy Di Di cho Chiếu Tiên bú sữa, tròng mắt của anh như muốn rơi ra ngoài.

“Bà xã.” Anh vô cùng ghen tị nói: “Em có thể đừng cho nó bú được không?”

Di Di dở khóc dở cười: “Vậy anh muốn con trai anh uống gió Tây Bắc để sống à?”

Chiếu Dã cò kè mặc cả: "Không phải là em có thể vắt sữa ra rồi bảo quản cẩn thận. Đợi đến lúc nó đói thì lấy ra cho nó ăn là được rồi mà.Máy vắt sữa anh đều đã mua đầy đủ hết rồi. Sói con sinh ra đã rất cứng cáp, em không cần phải chăm sóc nó từng tí một thế đâu. Giờ em có ném nó lên núi, nó cũng sống được ấy chứ.”

Di Di lườm Chiếu Dã một cái, ném sói con lên núi là chuyện không thể nào xảy ra.

Tiểu Chiếu Tiên có lực cắn mạnh hơn những đứa trẻ khác, lúc bú thường cắn mạnh khiến cô rất đau, cuối cùng Di Di chấp nhận lời đề nghị của Chiếu Dã: "Vậy thì thử hút sữa ra xem sao."

Chiếu Dã chủ động đảm nhận công việc vắt sữa, nghiên cứu thật kỹ các máy móc và các bước tiến hành sau đó cứ cách vài giờ lại giúp Di Di vắt sữa.

Một ngày nọ, sau khi uống sữa xong, Chiếu Tiên vừa khóc vừa quấy, Di Di bế nó lên dỗ dành mãi vẫn không được.

Cô đành phải cởi áo ra cho nó bú, Chiếu Tiên đã quen bú bình, dùng sức mút mạnh như mút vú giả khiến Di Di đau đến nhíu mày.

Chiếu Dã cầm vào gáy Chiếu Tiên nhấc nó lên, lạnh lùng nói: "Này, lúc ăn có thể biết nặng nhẹ một chút không hả?"

Anh tát vào mông sói con một cái, Tiểu Chiếu Tiên khóc thút thít, sau đó như thể nó hiểu những gì anh nói, không dám dùng lực mạnh nữa.

Vài phút sau, Tiểu Chiếu nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ, Chiếu Dã bế nó đặt vào cũi.

“Vẫn còn thừa nhiều như vậy, mau dậy uống hết bình sữa của con đi.” Câu trước là anh nói với Di Di, câu sau là nói với Chiếu Tiên.


Di Di cười: “Sao anh lại trẻ con vậy chứ, giống hệt như em bé.”

Trong lòng Chiếu Dã không thoải mái, chủ yếu là vì nó là con trai, cho dù trí tuệ vẫn chưa phát triển hoàn chỉnh thì nó vẫn là con trai…

Chiếu Dã nằm bên cạnh Di Di, nhìn cô chằm chằm, nói: "Làm em bé là có thể bú sữa mẹ sao?"

“Hả?” Di Di không kịp phản ứng.

"Vậy thì anh nguyện ý làm em bé."

Nói xong, Chiếu Dã vén áo ngủ của Di Di lên, ngậm khối thịt tròn trịa mềm mại kia vào trong miệng.

Hai bầu ngực của Di Di căng tròn hơn trước, bên trong chứa đầy sữa.

Chiếu Dã rất khát nước, nhẹ nhàng liếm mút đầu vú, dòng sữa thơm mát chảy xuống yết hầu của anh.

“Anh làm gì vậy?” Di Di bị anh làm cho giật mình.

“Bú sữa mẹ.” Chiếu Dã nhả đầu vú của cô ra, dùng cách vắt sữa chuyên nghiệp xoa nắn bầu ngực mềm mại của cô, những tia sữa trắng nhạt bắn ra, Chiếu Dã dùng miệng ngậm lấy.

"Anh muốn chết à… Chiếu Dã!" Di Di giãy giụa, đánh lên người anh.


Cơ thể của Chiếu Dã di chuyển nhẹ, miệng anh trượt khỏi đầu vú, sữa bắn tung toé lên làn da trắng mịn của cô, Chiếu Dã nhẹ nhàng liếm sạch sẽ.

"Sữa của vợ ngon quá."

“… Anh im đi.” Ở bên nhau lâu như vậy, Di Di vẫn hay đỏ mặt vì những lời nói không có liêm sỉ của anh.

Chiếu Dã không nỡ cắn bầu sữa trắng nõn kia, chỉ khàn giọng nói: "Còn một tuần nữa..."

Di Di vô thức hỏi lại: "Còn một tuần gì cơ?"

Chiếu Dã nhìn cô thật sâu.

Hai má Di Di ửng hồng, không dám nói nữa.

Bác sĩ nói rằng, sau khi sinh xong, sáu tuần sau mới được làm tình.

Còn một tuần nữa là đủ sáu tuần…


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương