Fic Ngắn Của Bangtan Và Army
-
Chương 43: Bangtan all
Khi bạn được tên nhóc khóa dưới tỏ tình.
>Kim Namjoon.
- Lo học đi Ami, dạo này em học sút làm rồi đó!
- Nhưng mà...
- Sa sút vì một Kim Namjoon chưa đủ, còn muốn sa sút thêm nữa?
Người ấy nói, vẻ mặt hết sức cảm thông và thấu hiểu luôn cơ…
>Kim Seokjin.
Từ xưa tới giờ con người này luôn có một bài ca quen thuộc: “Làm gì có ai thương em hơn anh, anh là nhà, là tất cả, bỏ anh rồi coi như em mất hết, mất hết...”
(Đôi khi chỉ muốn hỏi anh, anh lấy đâu tự tin nhiều như thế:))))
‘Tìm được ai đó mỗi sáng đều nấu cho em món ngon, tối lại ôm em ngủ qua đêm đông rét mướt...
Còn có thể nhìn không biết chán khuôn mặt mộc ‘lông mày chạy trốn’ của em ngày qua ngày, còn có thể chịu đựng tính cách ương bướng lúc đói của em…
Để có được ‘kĩ năng’ này là cả một thời gian đấy, không phải ai cũng làm được như anh đâu! Không phải ai cũng bao dung em như anh đâu!’
“Lo mà giữ!! Mất hết tìm à!” - Jin thản nhiên nói.
>Min Yoongi.
- Em kể anh nghe mấy thứ đó làm gì, muốn thấy anh ghen à?
- Anh có ghen không?
- Tất nhiên...không, vì anh biết em sẽ không chia tay anh để quen một THẰNG NHÓC đâu!
- ...
>Jung Hoseok.
- Em có thích cậu ta không?
- Để xem...
- Không được, để xem cũng không được!-Hoseok nhíu mày-Này nhé, thằng nhóc đó làm gì đẹp trai như anh, làm gì nhảy giỏi như anh, làm gì có nụ cười thiên thần như anh, làm gì...
- Làm gì tự luyến bằng anh nữa đấy, anh Jung!
=)
>Park Jimin.
“Anh yêu em hơn nhóc con ấy những 2 năm, trung bình chắc khoảng 1.036.000ph và số giây là...”
“Thôi thôi em xin...”
“Nên là đợi tới khi nó thương em nhiều như anh đi!” - vuốt tóc bạn, nụ cười trên môi Jimin thật ngọt ngào làm sao, cứ như nắng ấm, chói chang mà không bỏng rát, vô cùng cưng chiều =)
>Kim Taehyung.
“Anh không biết em có quen với người nam nào ngoài anh và bố!” - xem đấy, bố người ta mà cứ thích thì “Bố bố...”, mất cả duyên người ta-.-
“Thế thì anh coi thường em quá rồi!” - bạn nhoẽn môi cười lắc đầu.
“Không phải anh coi thường mà là anh không nghĩ em ấy có thể chơi với em tới giờ mà anh...KHÔNG...BIẾT...”
“...”
>Jeon Jungkook.
Nói về anh chàng này hả, haizz...
Chỉ hai từ thôi...ĐÁNG SỢ!!
Khi nghe bạn ca tụng về sự dễ thương của cậu nhóc kia, về tấm thiệp handmade cậu nhóc tặng bạn, Jungkook im lặng ngẫm nghĩ gì đó một lúc rồi quay sang hỏi:
"Thằng nhóc đó học lớp nào, để anh sang gặp nó tính chuyện?"
>Kim Namjoon.
- Lo học đi Ami, dạo này em học sút làm rồi đó!
- Nhưng mà...
- Sa sút vì một Kim Namjoon chưa đủ, còn muốn sa sút thêm nữa?
Người ấy nói, vẻ mặt hết sức cảm thông và thấu hiểu luôn cơ…
>Kim Seokjin.
Từ xưa tới giờ con người này luôn có một bài ca quen thuộc: “Làm gì có ai thương em hơn anh, anh là nhà, là tất cả, bỏ anh rồi coi như em mất hết, mất hết...”
(Đôi khi chỉ muốn hỏi anh, anh lấy đâu tự tin nhiều như thế:))))
‘Tìm được ai đó mỗi sáng đều nấu cho em món ngon, tối lại ôm em ngủ qua đêm đông rét mướt...
Còn có thể nhìn không biết chán khuôn mặt mộc ‘lông mày chạy trốn’ của em ngày qua ngày, còn có thể chịu đựng tính cách ương bướng lúc đói của em…
Để có được ‘kĩ năng’ này là cả một thời gian đấy, không phải ai cũng làm được như anh đâu! Không phải ai cũng bao dung em như anh đâu!’
“Lo mà giữ!! Mất hết tìm à!” - Jin thản nhiên nói.
>Min Yoongi.
- Em kể anh nghe mấy thứ đó làm gì, muốn thấy anh ghen à?
- Anh có ghen không?
- Tất nhiên...không, vì anh biết em sẽ không chia tay anh để quen một THẰNG NHÓC đâu!
- ...
>Jung Hoseok.
- Em có thích cậu ta không?
- Để xem...
- Không được, để xem cũng không được!-Hoseok nhíu mày-Này nhé, thằng nhóc đó làm gì đẹp trai như anh, làm gì nhảy giỏi như anh, làm gì có nụ cười thiên thần như anh, làm gì...
- Làm gì tự luyến bằng anh nữa đấy, anh Jung!
=)
>Park Jimin.
“Anh yêu em hơn nhóc con ấy những 2 năm, trung bình chắc khoảng 1.036.000ph và số giây là...”
“Thôi thôi em xin...”
“Nên là đợi tới khi nó thương em nhiều như anh đi!” - vuốt tóc bạn, nụ cười trên môi Jimin thật ngọt ngào làm sao, cứ như nắng ấm, chói chang mà không bỏng rát, vô cùng cưng chiều =)
>Kim Taehyung.
“Anh không biết em có quen với người nam nào ngoài anh và bố!” - xem đấy, bố người ta mà cứ thích thì “Bố bố...”, mất cả duyên người ta-.-
“Thế thì anh coi thường em quá rồi!” - bạn nhoẽn môi cười lắc đầu.
“Không phải anh coi thường mà là anh không nghĩ em ấy có thể chơi với em tới giờ mà anh...KHÔNG...BIẾT...”
“...”
>Jeon Jungkook.
Nói về anh chàng này hả, haizz...
Chỉ hai từ thôi...ĐÁNG SỢ!!
Khi nghe bạn ca tụng về sự dễ thương của cậu nhóc kia, về tấm thiệp handmade cậu nhóc tặng bạn, Jungkook im lặng ngẫm nghĩ gì đó một lúc rồi quay sang hỏi:
"Thằng nhóc đó học lớp nào, để anh sang gặp nó tính chuyện?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook