Fan Cp Của Tôi Và Ảnh Đế Trải Dài Khắp Mạng Xã Hội
-
Chương 56: Con người tôi xuống tay thường không khách khí đâu
"Hôm qua tôi hơi mệt." Diệp Phù Dư sắc mặt không thay đổi, ánh mắt hơi nâng lên, ngũ quan tinh xảo tỏa ra hơi lạnh nhàn nhạt, "Cô La muốn tôi tới đây rốt cuộc là có chuyện gì?
Người sáng suốt đều nhìn ra được sự lãnh đạm* của Diệp Phù Dư, La Mộng Vũ có mắt tự nhiên cũng sẽ không xem nhẹ thái độ của cô.
lãnh đạm*: nguyên văn là "冷淡", nghĩa là thờ ơ, không có biểu hiện tình cảm, tỏ ra không muốn quan tâm đến (Nguồn: Wikipedia)
Sắc mặt cô ta có chút khó coi, chẳng qua là ngại Tôn Hưng Lợi đang ở đây nên không phát tác.
Trên mặt gian nan nở một nụ cười, cô ta ngượng ngùng nói: "Cũng không có chuyện gì, chính là cách đây không lâu, tôi đã nói với tổng giám đốc về chuyện của cô. Tổng giám đốc Mã cảm thấy cô là một tài năng cần được bồi dưỡng nên dự định để tôi dẫn dắt cô, cô thấy thế nào?"
Người đại diện của công ty nhất định là có cạnh tranh, La Mộng Vũ và Hồ Ngọc Thiến đương nhiên cũng là quan hệ đối chọi gay gắt.
Tuy tính tình của Hồ Ngọc Thiến nóng nảy, nghệ sĩ dưới trướng cũng không phải đều nổi tiếng nhưng người ta phụ trách nha. Những người từng làm việc với Hồ Ngọc Thiến đều cảm thấy cô là một người đại diện tốt.
Nói cách khác, các mối quan hệ lớn mà hàng năm công ty lấy về được đều nhờ Hồ Ngọc Thiến.
Về phần La Mộng Vũ ——
Trái với tính tình nóng nảy của Hồ Ngọc Thiến, La Mộng Vũ mỗi ngày đều cười khanh khách, nhưng có một số người vừa cười liền thấy giả tạo.
So sánh hai người với nhau, La Mộng Vũ chỉ cần nghe thấy tên Hồ Ngọc Thiến liền thấy ghê tởm.
Lúc này còn bị Diệp Phù Dư giẫm thêm một cái, không tức giận mới là lạ.
Nhưng mà ngay lúc cô ta muốn bộc phát, Tôn Hưng Lợi lại đứng lên.
Người đàn ông hơn ba mươi tuổi mang theo nụ cười, ấn bả vai La Mộng Vũ, gắt gao ấn cô ta ngồi lên sofa, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn cô ta, thuận lợi làm cho La Mộng Vũ run rẩy thân thể mà cúi đầu.
Diệp Phù Dư lạnh lùng nhìn một màn trước mắt.
Tôn Hưng Lợi lớn lên bộ dạng bình thường, hoàn toàn không có nửa điểm gì kỳ lạ nhưng trên mặt lại có một vết sẹo dễ thấy. Đó là do khi Diệp Phù Dư nhìn chằm chằm khuôn mặt này đã không thể nhịn được mà cào.
Dừng một chút, lại tiếp tục, "Diễn viên nữ như các em làm sao có thể luôn nổi được nhiều năm, đều phải nhờ ăn cơm thanh xuân*. Đợi đến khi em lớn tuổi hơn một chút, lấy đâu ra tài nguyên nữa. Em nghĩ anh nói đúng không?"
ăn cơm thanh xuân*: nguyên văn là "吃青春饭", nghĩa là sự nghiệp của các diễn viên dựa trên tuổi trẻ vốn có, sau này già đi thì cũng sẽ giảm khả năng cạnh tranh với các diễn viên trẻ hơn hoặc thậm chí là bỏ nghề
"Đúng cái rắm, Tôn Hưng Lợi con mẹ nó cậu muốn chết à?"
Cửa văn phòng "bang" một cái bị hất văng ra, Hồ Ngọc Thiến lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông.
Diệp Phù Dư và Vu Lam đều bị cách Hồ Ngọc Thiến lên sàn làm cho kinh ngạc.
"Khỏi phải nghĩ ngợi gì cả, bà đây lập tức từ chức, Diệp Phù Dư cũng sẽ không ở lại đây, cậu nên đem những tâm tư xấu xa đó thu dọn sạch sẽ cho tôi."
Hồ Ngọc Thiến dứt lời, nháy mắt ra hiệu cho Diệp Phù Dư và Vu Lam rồi dắt theo hai người rời đi.
Nhưng lúc đi ngang qua cửa, Diệp Phù Dư lại dừng một chút, cô một tay chống cửa, quay đầu hướng về phía một nam một nữ sắc mặt đang khó coi, nhếch môi cười, "Tôn Hưng Lợi, có phải anh đã quên vết sẹo trên mặt mình làm sao mà có không? Con người tôi xuống tay thường không khách khí đâu."
Dứt lời, đầu ngón tay điểm điểm cánh cửa, đuôi lông mày nhướng lên, trong mắt mơ hồ hiện lên màu đỏ sậm.
---
Editor có lời muốn nói:
Kế hoạch hôm nay là online sớm cập nhật chương mới cho cả nhà, ai dè tui vô tình lọt vào một cái hố dễ thương hài hước tên Sau khi ly hôn với nhân vật phản diện của nhà Packha (╥﹏╥)
Thôi thì đăng trước một chương, mai trèo lên khỏi hố rồi tui lại đăng tiếp nha~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook