Exit
Chương 7


Hàng loạt gia nhân tăng tốc hiệu suất, trong chốc lát đã hoàn thành xong mọi việc.

Tất cả đổ xô ra những cái cây gần cổng, Alva cũng chạy theo.

Chỉ có công tước và những gia nhân cấp cao như ông quản gia, bà hầu trưởng và các người hầu lâu năm mới được đón tiếp khách một cách chính thức.

Những người còn lại chỉ có thể đứng nhìn từ xa mà thôi, rất nhanh đã có người đầu tiên đến
"Quý bà gia tộc Edward đến"-Người lính hô lên
"Rất vinh hạnh vì bà không ngại đường xá xa xôi mà đến tham dự tiệc của chúng tôi"
Vừa nói công tước vừa đỡ người phụ nữ xuống xe
"Không không, gia tộc chúng tôi mới thật vinh hạnh khi được ngài mời đến"
"Chắc bà đã mệt sau chuyến đi dài, chúng tôi đã chuẩn bị phòng nghỉ cho bà.

Quản gia dẫn đường!"
Ông quản gia đón tiếp người phụ nữ vào trong dinh thự, các xe khác nối đuôi nhau đến.

Rất nhiều quý tộc đến đây, nhưng cô quan sát chăm chú thì chẳng thấy cái tên hay gương mặt nào đáng chú ý cả
"Không biết bao giờ hoàng tộc đến nhỉ?"-Một người làm vườn thắc mắc
"Ngươi không biết à? Đúng 8h tổ chức tiệc thì hoàng tộc và các quý tộc trong thủ đô mới đến, bây giờ chỉ là những quý tộc vùng sâu vùng xa đến trước nghỉ ngơi thôi"
Ra là chưa đến giờ tổ chức, tưởng gì chứ mấy quý tộc vùng quê thì cô không cần quan tâm.

Thế là Alva lẳng lặng rời khỏi đám đông, định về phòng và ngủ bù cho hôm qua.


Đang đi thì cậu trai mới gặp lúc ăn chắn đường
"Lại gặp nhau rồi, em có muốn cùng anh ra phố mua chút đồ không? Đang trang trí vài thứ thì bị thiếu đột xuất"
"Oa ta được đi sao, đi chứ đi chứ"
Cô được tận mắt chứng kiến đời sống nơi đây thì tội gì không đi, tiện thể xem có gì để mua không.

Mấy ngày qua cô phát hiện một ít vàng dưới gối, có lẽ Alva cũ đã để dành từ lâu
"Cuối cùng em cũng chịu nói chuyện rồi nhỉ, thế tên em là gì"
"Ta thấy ta giống phô mai, anh có thể gọi ta là phô mai"
"Haha..em kì lạ thật đấy"
Felix dắt cô đi qua cổng sau, đưa tờ giấy gì đó cho canh cổng
"Được rồi hai ngươi đi đi"
Tên đó lùi ra, cô không kiềm được phấn khởi mà chạy trước.

Đập vào mắt là một con đường đầy hoa, cô nhảy chân sáo ngắm nhìn xung quanh
"Nơi đây xa hơn thành phố rất nhiều nên chúng ta phải đi bằng xe mới tới"
"anh thông minh quá, cái gì cũng biết hết"
"...vì anh đã từng sống ở thành phố"
Đi bộ một chút thì cũng tới một khu để đầy xe hơi đời cũ và xe ngựa.

Felix lại đưa tờ giấy hồi nãy cho người đánh xe ngựa, ông ta bước lên hằn học có vẻ không mặn mà gì lắm với hai gia nhân thấp kém.

Felix mở cánh cửa và đưa tay về phía cô
"Nào lên đi, để anh dìu em lên"
Chẳng biết sao anh ta đối xử dịu dàng như vậy với kẻ điên, chắc cô chưa đủ điên với Felix.

Thế là cô quyết không nắm tay
"Bế ta...bế lên mới chịu cơ"
"Không ngờ em lại nũng nịu vậy...haha"
Anh cười trông rất cưng chiều, nhẹ nhàng bế cô lên xe rồi đóng cửa lại.

Chuyến xe nhanh chóng khởi hành, có vẻ lão kia muốn làm cho xong việc nên quất roi mạnh làm ngựa chạy rất nhanh.

Xe rung lắc kinh khủng, cô ngồi ở trong bất đầu cảm thấy buồn nôn
"Còn...!bao lâu mới tới vậy...ọe"
"Còn 20p nhưng với tốc độ này thì 10 phút đã tới rồi.

Em say xe hả??"
Felix đứng dậy lục lọi các tủ xung quanh để tìm túi đựng, kiếm được một cái thì đưa cho Alva.

Dù rất muốn nôn nhưng cô ráng nhịn vì nếu nôn ra mùi sẽ kinh lắm, cô không chịu được mùi hôi

Vật vả một hồi thì cũng đến nơi, cô phi xuống xe hít lấy hít để khí trời.

Sau khi bình tĩnh lại thì cô mới để ý xung quanh, khung cảnh rất giống các khu phố ngày xưa.

Không chỉ có các loại thực phẩm được bày bán tại sạp mà còn có các đồ mỹ nghệ, đông đúc người qua lại cho thấy nơi đây rất phát triển
"Đỡ hơn chưa?? em còn đi được không"- Felix đỡ cô
"Ổn..ta ổn"
Felix dẫn đường đến một cửa hàng rất tráng lệ để mua một cái bình bằng vàng.

Cô thật sự mở mang tầm mắt, ở đây người ta không chỉ dùng vàng để làm trang sức, tiền tệ mà còn làm các đồ trang trí, xem ra nơi đây rất giàu khoáng sản
Alva cứ lẳng lặng đi theo Felix, âm thầm ghi nhớ các con đường đi ở đây.

Tới một ngã ba Felix đi vào tiệm vải, cô dừng lại không đi theo nữa
"Anh ở đây mua nhé, ta muốn tham quan chút"
"Nơi đây rộng lắm, em đi lạc đó!! Đợi anh mua xong đồ cho công tước rồi dẫn em đi"
"Ta đi gần đây thôi, sẽ về trước khi anh mua xong"
Nói rồi cô chạy đi, tới một tiệm vũ khí mà cô đã để ý từ đầu.

Lựa một con dao găm tuy hơi cũ nhưng vẫn còn bén rồi mang ra tính tiền
"Hết 3 vàng"
"Con dao cũ thế này 3 vàng, ông chặt cũng vừa vừa"
Chắc ông ta nhìn qua vẻ ngoài đoán nhà giàu nên muốn kiếm chút ấy mà.

Nhưng mà xui cho ông rồi, cô đây kiếp trước chính là nhờ vào trả giá mà sống
"1 vàng không giảm nữa"
"Thế ông giữ nó lại mà sài, ta đi tiệm khác mua"
"Ấy ấy đợi đã quý cô, cô nhìn xem tuy dao đã cũ nhưng đường vân trên cán dao điêu khắc rất tỉ mỉ, không khéo đây là đồ cổ đấy nhưng khổ nỗi ta không rành nên đành nhượng lại với cô giá cực kì phải chăng, 15 bạc"
"Ta mua để dùng không phải trang trí, nếu chỉ có vậy thì ta đi đây"
"10 bạc không thể giảm nữa, đây là giá nhập hàng rồi cô phải để cho ta làm ăn nữa chứ"

"7 bạc ta mua 2 cây mở hàng, ta thấy tiệm ông vắng khách chắc bán ế lắm chứ gì"
"Rồi rồi lấy đi giùm cái, nhìn giàu mà keo kinh"
"Hê hê chúc ông mua may bán đắt"- cô cười gian xảo
Thế là Alva mua được 2 con dao phòng thân với giá rất chi là hời, cô cất vội vào túi
"Xời ông chú này còn thua tài hét giá với mấy bà thím bán rau trước kia nhiều, giờ thì quay lại thôi"
Cô tung tăng đi về tiệm vải, vừa hay ngay lúc Felix mua xong đồ đi ra
"Sao rồi, nơi đây rất thú vị đúng không? Anh mua xong đồ rồi, để dẫn em đi chỗ này vui lắm"
"Hả? Đi đâu"
"Đến rồi biết, ngay gần đây thôi"
Felix kéo tay cô đi vào một con ngõ nhỏ, đi xuyên qua đó thì thấy mọi người đang đứng xung quanh thành vòng tròn.

Felix lấy thân người che cho cô chen vào trong, lúc này cô mới thấy 2 người đang biểu diễn tài nghệ bằng ma thuật
Một người thì búng tay một cái là biến mất rồi xuất hiện ở chỗ khác, người còn lại đặt hai tay chồng lên nhau rồi thổi ra lửa.

Rồi dùng lửa tạo thành vòng tròn quanh người như một loại trang sức, sau đó hóa lửa thành hình con voi rồi người kia búng tay một phát đã ngồi trên lưng cưỡi voi lửa.

Cô ngây người trước màn biểu diễn mới lạ này
"Rất thú vị đúng không, anh nói mà" -Felix cười mỉm
Thật sự cái anh Felix này đem đến cho Alva cái cảm giác cực kì giống với anh hai của cô.

Dịu dàng và ấm áp như mặt trời
"Vâng.."- cô đáp có chút ngập ngừng

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương