Exit
14: Phát Hiện


Alva sau khi về đến phủ công tước thì về thẳng phòng, không quên khóa trái cửa.

Lôi những món đồ cô vừa mua được và cất kĩ ở nơi khó nhìn thấy
Cô đợi đến đêm thì lẻn đến chỗ ông Matthew như mọi ngày, kĩ thuật lét lút của Alva đã thành thục đến mức chẳng cần đợi bọn lính thay ca vẫn vượt qua mà không bị phát hiện.

Đến nơi thì cô gõ mãi chẳng thấy ông Matthew mở cửa, cô sờ tay nắm mới phát hiện cửa không khóa.

Sợ có điều chẳng lành nên Alva vào trong kiểm tra thì đột nhiên bị đột kích
Tiếng va chạm kim loại vang lên trong căn phòng, cô theo phản xạ rút cặp dao găm ra để đỡ.

Mọi thứ tối đen như mực nên cô dựa vào kĩ năng đã được dạy để chiến đấu, cô hất mạnh cây kiếm và lùi về sau.

Alva chủ động tấn công vào các chỗ hiểm, tên kia cũng không phải dạng vừa nên đã chặn đứng hết các đường dao.

Sau đó hắn dùng sức chém xuống nhưng cô lại đỡ được lần nữa, dao găm chẳng cản nổi lực của kiếm nên cô rơi vào thất thế.


Để lật ngược tình hình thì Alva buông lỏng dao rồi nhân lúc hắn đang sơ ý đạp mạnh vào bụng đối phương làm hắn ngã ra đất.

Alva vung dao chuẩn bị ra đòn kết thúc thì tiếng nói quen thuộc phát ra
"Khoan....khoan đã, là tôi....là Matthew đây"
Rất may là cô kịp dừng tay ở phút chót nên chỉ làm cổ ông ấy xước nhẹ
"Matthew...?"
"Tôi chỉ định kiểm tra kỹ năng của ngài thôi...không ngờ ngài vượt ngoài mong đợi như thế"
"Trời ạ, ông làm ta một phen hú vía đấy"
"Tôi mới là người hú vía đây..hahaa"-Matthew cười khổ
Alva đỡ ông ấy ngồi lên giường, bật đèn lên mới thấy được Matthew đã bị cô đánh cho bầm người
"Ta..ta xin lỗi, ta có hơi mạnh tay"
Alva đổ thuốc khử trùng ra bông rồi lau nhẹ vết thương của ông Matthew
"Không sao không sao, chút vết thương này chỉ là chuyện vặt vãnh.

Tôi không ngờ ngài đã thành thạo sử dụng dao găm chỉ trong một tháng ngắn ngủi"
"Nhờ ông giảng dạy cả"-Alva nắm tay ông ấy
"Ngài thậm chí còn suýt nữa giết tôi, tôi nghĩ rằng ngài đủ sức dùng các vũ khí khác rồi"
Nói xong Matthew lấy tay lau mồ hôi trên trán, Alva nhìn thấy cảnh này không nhịn được mà bật cười
"Do ta ăn may cả thôi, mắt ông đã lão hóa mà còn đấu trong bóng tối thì quá có lợi cho ta rồi.

Ta nghĩ phải đấu lại một lần nữa mới biết được năng lực thật sự chứ hahah"-Alva cười trêu chọc
"Tôi nghĩ..không cần đấu lại đâu.."-Matthew toát mồ hôi
Cuộc trò chuyện bị cắt ngang do cánh cửa được ai đó mở ra, ngay lập tức mọi chuyện rơi vào căng thẳng.

Matthew cầm kiếm chỉa vào cổ rồi đẩy tên đó vào tường
"Fe..lix?"-Alva ngạc nhiên
"Ngài biết tên này sao? tôi e rằng phải giết tên này để bịt miệng hắn"
"Khoan đã, anh ta.."
"Ngài không thể để hắn đi được, ngài chưa đủ mạnh! Nếu hắn báo với công tước thì nguy to"

"Phô mai...?anh nghe tiếng động nên đến đây....!sao...em lại ở đây?..."-Felix hoang mang
"Im lặng! Nếu ngươi dám la lên thì ta sẽ cắt đầu ngươi"- Matthew gằn giọng
'Đúng là nên nghe theo ông Matthew diệt trừ hậu họa về sau nhưng anh ấy rất tốt với mình, từng cử chỉ và lời nói quá đỗi giống anh trai kiếp trước nên có chút không nỡ'-Alva trầm tư
"Anh ta sẽ không nói"- Cô khẳng định
"Sau ngài chắc chắn như vậy, ngài biết rõ hắn ta à?"
"Ta..ta không.."
"Thế thì hãy để tôi giết hắn thưa ngài.

Chỉ là một tên người hầu, không đáng để ngài phải chịu rủi ro"
Sau khi nhìn vào mắt Felix thì cô càng quyết tâm hơn, Alva chậm rãi bước đến chỗ ông Matthew đang đứng
"Ta tin anh ta"
Cô đẩy mũi kiếm của ông Matthew xuống với ánh mắt kiên định
"Còn ta tin ngài"
Matthew cất kiếm đi và lùi về sau để hai người có không gian riêng nói chuyện.

Felix thấy đã an toàn nên lo lắng nắm tay Alva
"Chuyện này là sao, tại sao em lại ở đây và ông ta là ai??"
"Ta không thể kể chi tiết nhưng trước tiên anh phải biết là ta và ông ấy không điên"
"..."
Felix nhìn cô bằng ánh mắt kì quặc, miễn cưỡng gật đầu cho có
"Không...phải như vậy.....ý ta là....ta thật sự không điên"

"Anh tin em mà"
"Chữ không tin viết thẳng trên mặt anh kia kìa"
"..."
"a thật ra trước đây ta buộc phải giả điên nên mới có mấy hành động điên rồ như vậy"-Alva vò đầu
Felix im lặng lắng nghe, thấy vậy nên cô nói tiếp
"Chuyện ta đến gặp ông ấy anh không được kể với bất kì ai.

Nếu anh dám hé miệng nữa lời, tự tay ta sẽ kết liễu anh"
"Anh sẽ không nói với ai cả được chứ, em không cần phải cảnh giác với anh như vậy"
"Được rồi..và ta cũng xin lỗi vì đã dọa anh như vậy"
"Không sao, anh sẽ giữ kín chuyện này"
"Anh không cần biết lí do sao?"
"Không cần, chẳng hiểu sao khi nhìn vào em anh thấy rất đáng tin"
"Cảm ơn...Felix, anh cũng cho ta cảm giác đáng tin"
Felix cười rồi xoa đầu cô, cảm giác dễ chịu này càng làm Alva tin vào quyết định của mình

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương