Ép Khô Nam Phụ
-
Quyển 2 - Chương 2: TU CHÂN (2) Ta biết nàng chắc chắn cũng thích ta mà [Hơi H]
🌸🌿🌸🌿🌸🌿🌸🌿🌸🌿🌸🌿🌸
Sau khi Mộc Khanh Khanh được Thần Dung đưa tới Ma giới, bị hắn trực tiếp đưa vào trong tẩm cung của hắn. Trong tẩm cung trang trí rất ít đồ vật, chỉ có một ít dụng cụ cần thiết, ngoại trừ diện tích đủ lớn, tầm nhìn đủ tốt, thì thật sự không hề giống chỗ nghỉ ngơi của một quân vương Ma giới tà mị cuồng vọng.
"Ta rất nhớ nàng..." Thanh âm khàn khàn trầm thấp không hề báo trước vang lên, khiến trong cung chỉ có hai người giật nảy mình.
Bỗng nhiên Mộc Khanh Khanh bị hắn nói nhớ một câu thì không thể hiểu nổi, "Hả?" Tẩm cung cũng không có ai khác mà.
Hắn không trả lời nghi vấn của cô, bởi vì hắn cũng không biết tại sao hắn lại có thể nói ra câu kia một cách tự nhiên như vậy. Chỉ là nhìn thấy cô bình bình an an mà đứng ở nơi đó, một loại tưởng niệm mất mà tìm lại được chợt mãnh liệt ùa tới, không thể kìm nén, tình cảm đã chôn sâu với thời gian lại dâng lên, "Ta rất nhớ nàng, rất muốn Khanh Khanh."
Nhìn hắn từng bước đi về phía mình mình, Mộc Khanh Khanh theo bản năng mà muốn dời bước chân, lại phát hiện không thể nhúc nhích nửa phần, sắc mặt biến đổi, "Thần Dung!"
Bước chân của hắn vẫn không ngừng, thẳng đến khi hoàn toàn ôm Mộc Khanh Khanh vào trong lòng ngực, "Ta cũng không biết ta bị sao nữa, chờ ta một lát, chỉ một lát thôi..."
"..."【 Sao không có ai nói cho cô biết, nam phụ là người tâm thần phân liệt chứ! 】
Rõ ràng là một cái ôm vẫn không thể thỏa mãn, thể xác và tinh thần kêu gào muốn càng nhiều hơn, trước khao khát dục vọng một cách khó hiểu, lý trí của hắn bắt đầu quân lính tan rã.
Hắn nghĩ, hắn biết mình nên làm cái gì đó.
Hắn bế thân thể không thể động đậy của cô lên, động tác mềm nhẹ đặt cô trên giường lớn mềm mại, rũ mắt xuống lại thấy Mộc Khanh Khanh không lên tiếng không biết đang nghĩ cái gì, ánh mắt tối sầm lại, sắc mặt có chút ảm đạm, nhưng động tác trên tay hắn vẫn không ngừng lại, hắn cởi quần áo của mình ra, thân hình to lớn trần như nhộng không chút ngượng ngùng hiện ra trước mắt Mộc Khanh Khanh, cơ bắp màu đồng cổ gợi cảm, tỉ lệ hoàn mỹ, không hề có bất cứ thịt thừa nào, dáng người tiêu chuẩn vai rộng mông hẹp, tứ chi hữu lực thon dài, cùng với... cự vật cứng rắn đã bừng bừng phấn chấn.
u
Mộc Khanh Khanh trợn mắt há hốc mồm mà nhìn cốt truyện phát triển như thần, đây là muốn chuyển sang tiết tấu bạch bạch bạch sao?
Thời gian hai ngày nghỉ ngơi, cô cũng không phát hiện thân thể của mình có phản ứng không bình thường gì với dục vọng, trạng thái thân thể vẫn thoải mái trước sau như một, nên cô muốn bình tĩnh tâm tình công tác ở tổ tình dục, làm tốt nhiệm vụ công lược của mình.
Nếu nhiệm vụ trong thế giới tình dục không có ảnh hưởng với mình ở thế giới hiện thực, tình dục quả là một vũ khí sắc bén đối với việc hoàn thành nhiệm vụ của cô... Dù sao thì, dùng tình dục bắt được nam nhân quả thực không cần quá đơn giản, nam xứng có thể thoải mái cả về thể xác lẫn tinh thần, chính mình cũng có thể có được lạc thú, cho nên, "Thần Dung? Giải trừ pháp thuật cho ta trước đi được không, ta sẽ không chạy trốn đâu..."
Ánh mắt xẹt qua biểu cảm hồn nhiên đơn thuần của cô, tầm mắt hắn rơi xuống phía dưới, nhẹ nhàng cởi bỏ cẩm y la sam trên người cô, lỗ tai truyền đến giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng lại nhã nhặn lịch sự của cô, nhưng hắn vẫn không dám giải trừ thuật pháp... Hắn biết hắn đã mất đi một đoạn ký ức, nhưng hiện tại hắn đã chắc chắn, đoạn ký ức kia nhất định là cô, cô cũng đã từng nói với hắn là sẽ không đi, sẽ không đột nhiên biến mất, lần này, nhất định phải hoàn toàn chiếm hữu cô, triệt để!
"Khanh Khanh, chờ ta khiến hai người chúng ta vĩnh viễn ràng buộc với nhau trước đã." Sau đó, ta sẽ càng không buông tay, nàng cũng sẽ không thể rời đi nữa.
Cởi ra từng lớp y phục trên người nàng, hắn nhìn thân hình trần trụi mê người trắng nõn như ngọc, trong lòng chỉ cảm thấy mình làm như vậy là đang vấy bẩn sự tinh khiết ấm áp của cô, nhưng loại cảm giác áy náy khiến trái tim hắn hơi đau này lại dần dần vặn vẹo, ý định muốn kéo nàng vào hố sâu địa ngục lại khiến hắn hưng phấn kích động một cách khó hiểu, bụng dưới nóng lên, dục vọng bành trướng.
Hắn thật cẩn thận vươn một bàn tay cầm lấy tuyết nhũ kiều nộn của nàng, nhẹ nhàng xoa nắn, một cái tay khác thuận thế nắm lấy eo nhỏ, hơi hơi cúi đầu, hơi thở nóng rực phun bên vành tai mẫn cảm của cô, "Như vậy có thoải mái không?" Hắn cũng không trông cậy vào cô có thể trả lời hắn.
"Ừm... Thoải mái..." Nhưng cô lại thật sự rất thích động tác dịu dàng vuốt ve hai vú cô của hắn, cô chỉ thành thật nói ra cảm giác của mình.
Sắc mặt hắn hơi giật mình, hai tròng mắt ngày thường âm trầm cô lãnh hiện giờ lại tràn đầy vui sướng bão táp, không kiềm được cúi đầu ngậm lấy đôi môi anh đào nho nhỏ của nàng, kịch liệt cắn mút cánh môi mềm mại của cô, mạnh mẽ mà lại dịu dàng đưa lưỡi xâm nhập, tiến vào chỗ sâu nhất, ma xát lưỡi thơm kiều kiều nộn nộn của cô, tùy ý câu dẫn châm ngòi, đốt lên ngọn lửa trong lòng cô.
Một nụ hôn qua đi, giữa hai đôi môi hơi sưng đỏ kéo ra một sợi chỉ bạc ái muội dâm mĩ.
Hắn duỗi tay sờ giữa hai chân cô, chạm được một mảnh chất nhầy ướt át, hắn thấp giọng cười, "Khanh Khanh, ta biết nàng chắc chắn cũng thích ta mà." Giọng nói êm tai dễ nghe bởi vì nhuộm đẫm tình dục mà trở nên hơi khàn khàn, "Chờ ta nếm hết thân thể của nàng, ta sẽ khiến cho hai chúng ta luôn ở bên nhau tuy hai mà một." Nhất định hắn phải nghiêm túc cảm thụ thân thể của cô một lần, lấp đầy khoảng trống cô đã mang đến cho hắn, an ủi cảm giác đã khô cạn từ lâu của hắn.
Mộc Khanh Khanh bị ý tứ trong lời nói của hắn khiến cho chấn kinh, ý thức vừa mới trầm luân trong bể dục hơi thu hồi, "Thần Dung, không cần... Ưm Ưm... Đừng... A..."
Cô cảm thấy xấu hổ bởi vì động tác môi lưỡi của hắn bắt đầu tán loạn, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều vừa thẹn thùng vừa sung sướng. Lưỡi dài mềm mại linh động xâm lược qua mỗi một chỗ da thịt của cô, trêu đùa tán tỉnh dịu dàng như vậy khiến cô không thể khắc chế mà bắt đầu rùng mình, cô muốn vặn vẹo thân hình né tránh môi lưỡi của hắn đang quấn quanh trên người cô kia, nhưng cô lại không thể nhúc nhích nửa phần, tình dục quấn quanh, động tác vừa cắn vừa hút vừa liếm láp của hắn đối với người đang không thể cử động như cô mà nói, là một loại khổ hình tra tấn, dục vọng khó nhịn.
"Ưm... A a... Đừng... Dừng lại..."
Hắn không để ý tới tiếng rên rỉ yêu kiều sảng khoái khẩu thị tâm phi kia, tiếp tục thưởng thức bữa ăn ngon long trọng lại mê người, hắn vô cùng nghiêm túc liếm mút mỗi một tấc da thịt khiến hắn mê muội của cô, xúc cảm mềm mại khiến tâm thần hắn vừa nhộn nhạo lại thỏa mãn vui sướng. Da thịt như ngọc kiều nộn dưới động tác liếm mút của hắn đã trở nên đỏ bừng kiều tiếu, một đám dấu hôn đỏ tươi lưu lại dấu vết trên thân thể cô, dưới sự tra tấn như vậy, thân thể nàng lúc thì căng chặt lúc thì lơi lỏng lặp lại không ngừng, tiếng rên rỉ vỡ vụng thành từng mảnh nhỏ, chỉ còn lại âm thanh ưm ưm a a, khi cánh môi hắn liếm hôn kiều nhũ của cô, liếm mút ngón chân cô, hướng về phần đùi trong vô cùng mẫn cảm của cô, toàn thân cô cứng đờ, run rẩy kịch liệt, "A a... Ư..." Vô cùng khuây khoả thổi quét đến, thân thể mẫn cảm vậy mà đã trực tiếp cao trào.
"Đã cao trào rồi sao? Khanh Khanh..." Hắn hơi tà khí cười cười, vươn ngón tay lướt qua cánh hoa còn đang run rẩy, nhìn chất lỏng óng ánh dính trên đầu ngón tay, đưa vào trong miệng, liếm mút hương vị chỉ thuộc về cô, "Khanh Khanh, d*m thủy của nàng thật ngọt, ăn rất ngon..."
u
Tuy rằng không nhìn thấy động tác của hắn, nhưng lời nói và thanh âm liếm láp ngón tay của hắn khiến nàng càng thêm kích thích, dâm dịch giữa hai chân không chịu khống chế mà dần dần chảy ra, "Ư... Vậy ngươi ăn nhiều một chút a... Tất cả d*m thủy chảy ra đều là của ngươi..." Đừng trêu đùa cô nữa! Nhanh lên đi! Cao trào qua đi, hoa huy*t càng thêm hư không ép buộc cô nói ra dâm lãng phóng túng chôn sâu trong đáy lòng mình.
Nghe được cô không biết xấu hổ mà nói ra những dâm từ lãng ngữ đó, đôi mắt đen của hắn càng thêm sáng ngời, dục vọng giữa hai chân sưng to rít gào, đầu từ trước đến nay chưa từng cúi xuống trước bất cứ kẻ nào giờ lại thật mạnh hôn lên dâm huyệt không ngừng chảy nước của cô, không hề lãng phí một giọt dâm dịch thơm ngát ngon miệng mà cô sản xuất ra.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
:
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook