Ép Khô Nam Phụ
Quyển 1 - Chương 19: VƯỜN TRƯỜNG (PN.1) Đột nhiên cô muốn liếm nó [H+]

《》







🌵🌵🌵🌵🌵🌵🌵🌵🌵🌵🌵🌵🌵

“Cô ơi, mau mở cửa đi ~ nếu không Dung Dung đáng thương hề hề của cô sẽ phải đau khổ tịch mịch đó! Cô ơi ~~” thanh âm quen thuộc từ ngoài cửa truyền đến không ngừng nghỉ, rất có ý vị nếu cô không mở cửa em sẽ kêu mãi không ngừng.

Mộc Khanh Khanh đứng phía bên kia cánh cửa, thật sự chịu không nổi hắn cứ gọi mãi như vậy, đành phải mở miệng đáp lại, nhưng thanh âm lại lộ ra sự cẩn thận, “Lần này anh thật sự không mang hành lý đến đây?”

“Thật sự không mang! Không tin em nhìn xem! Bên ngoài thật sự chỉ có một mình anh cô đơn chiếc bóng."

Mộc Khanh Khanh nhìn xuyên thấu qua mắt mèo, quả nhiên nhìn thấy ngoài cửa không còn túi lớn túi nhỏ chồng chất như vừa rồi nữa, chỉ có một Đường Kỳ Dung đang lã chã chực khóc.

Nhìn thấy hắn bộ dạng đáng thương hề hề kia của hắn, Mộc Khanh Khanh cũng không kiềm được có chút mềm lòng, nghĩ lại, dù sao thì ngày mai hắn cũng phải khai giảng rồi, đêm nay đến ở một đêm chắc không có việc gì… Đâu nhỉ?

Trong lòng còn đang dao động không ngừng, trên tay cũng đã trực tiếp mở cửa, “Đêm nay đừng nháo đấy, ngày mai còn phải đi học, sẽ mệt!”

“Được được, anh sẽ ngoan ngoãn nghe lời.” Đúng vậy, ngày mai xác thật sẽ rất mệt ~

Hai chân Đường Kỳ Dung vừa bước vào cửa phòng, không nói hai lời, chuyện thứ nhất hắn làm, chính là trực tiếp khóa cửa lại.

Mộc Khanh Khanh vừa nghe thấy tiếng khóa cửa răng rắc, trong lòng run lên, xong rồi xong rồi! Bị tên nhóc này lừa hai năm, sao cô vẫn không rút ra được bài học nào chứ!

Mộc Khanh Khanh tận lực không dấu vết di động bước chân về phía sau, ý đồ thoát khỏi hiện trường. Còn chưa kịp xoay người, thì đã bị một lực mạnh mẽ đè xuống sô pha.

Đường Kỳ Dung sử dụng tay chân cùng lúc, toàn thân đều gắt gao quấn lên người Mộc Khanh Khanh, vừa hết sức dịu dàng triền miên nhẹ gọi, “Lão sư, lão sư…, Khanh Khanh… Khanh Khanh…” động tác lại nhẹ nhàng điều chỉnh vị trí của cô, khiến thân thể Mộc Khanh Khanh hoàn toàn nằm trên sô pha, sau đó trực tiếp dùng toàn bộ thân thể áp chế giam cầm Mộc Khanh Khanh.

Trong thanh tuyến trong trẻo của thiếu niên xen lẫn một chút thanh âm khàn khàn của người trưởng thành, giọng nói miên man tình ý quanh quẩn bên tai cô; các loại thanh âm làm nũng bán manh ngày xưa giờ đây lại trở nên dịu dàng tinh tế, lực sát thương vô cùng lớn, trực tiếp khiến Mộc Khanh Khanh dần dần dừng động tác giãy giụa lại… Hai người ở phương diện này cũng đã coi như là vợ chồng già, thật sự không cần giả vờ rụt rè làm gì, với lại ít nhất đã một tuần rồi hai người không gặp mặt, không bằng, đêm nay thuận theo ý hắn?

Nghĩ thông suốt rồi nên Mộc Khanh Khanh thả lỏng thân thể của mình, hai năm nay thân thể đã sớm biết được mùi vị của tình dục nên rất dễ dàng bị châm lửa, huống chi Đường Kỳ Dung còn biết rất rõ các điểm mẫn cảm trên cơ thể cô.

Cảm nhận được người dưới thân im lặng đồng ý, Đường Kỳ Dung ở phía trên càng không ngừng lại, bắt đầu động tác tiếp theo của mình.



Biết vành tai là nơi mẫn cảm của cô, vì thế hắn ác độc hướng về phía lỗ tai cô thổi một hơi, vừa lòng cảm giác được phản ứng run rẩy của thân thề mẫn cảm; một ngụm nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai trắng nõn tinh xảo kia, hết sức dịu dáng liếm hôn, đầu lưỡi linh hoạt lướt từ trên xuống dưới, hoặc câu cuốn, hoặc mạnh mẽ liếm…

Một đầu tóc ngắn mềm mại của Đường Kỳ Dung cọ xát ở cổ cô, cảm giác ngưa ngứa có chút khó chịu, Mộc Khanh Khanh không tự chủ được vặn vẹo thân thể, muốn trốn tránh.

Không ngờ lại cảm nhận được tiếng thở dốc của Đường Kỳ Dung càng nặng nề, “Lão sư lại ở dụ hoặc em… Quá xấu xa rồi…”

Mộc Khanh Khanh sao có thể nhận cái tội danh có lẽ có này, ý thức tan rã thoáng thu hồi, “Em… em không có, là…”

Còn chưa nói xong đã bị Đường Kỳ Dung dùng miệng lấp kín, đầu lưỡi linh hoạt trực tiếp thâm nhập vào đôi môi khẽ nhếch của Mộc Khanh Khanh, vội vã xâm chiếm, càn quét, sau khi nghiêm túc cẩn thận tuần tra mỗi một “Lãnh địa”, cuốn lấy cái lưỡi mềm mại đã sớm tê dại vô lực của Mộc Khanh Khanh chơi đùa triền miên, nước bọt sáng lấp lánh dọc theo khóe miệng hai người đang tương dán chảy xuống, theo thân thể thẳng tắp nằm xuống trên sô pha của Mộc Khanh Khanh mà nhỏ giọt trên cái cổ tinh tế; đôi tay tác loạn của Đường Kỳ Dung cũng không ngừng sờ soạng các điểm mẫn cảm trên người cô.

Chờ Mộc Khanh Khanh từ trong nụ hôn vừa dài vừa sâu thanh tỉnh lại, mới phát hiện áo ngủ của mình không biết khi nào đã bị bong ra từng mảng, quần áo của Đường Kỳ Dung cũng không thấy bóng dáng từ lâu; hiện tại lúc này, toàn thân trên dưới của hai người đều chỉ còn lại một cái quần lót.

Đường Kỳ Dung chống thân thể mình vốn dính trên người Mộc Khanh Khanh lên, tách hai chân ra quỳ đứng trên sô pha, dùng cẳng chân rắn chắc kẹp lấy hai chân đang khép chặt của Mộc Khanh Khanh, phần bên trong đùi khó nhịn không ngừng ma xát hai chân Mộc Khanh Khanh, côn th*t không biết từ khi nào đã lặng lẽ cương cứng cách quần lót cọ xát trên bụng nhỏ của Mộc Khanh Khanh; Đường Kỳ Dung cúi thân trên xuống, cả khuôn mặt đều chôn trên hai bầu ngực mềm mại của Mộc Khanh Khanh, giữa cánh mũi đều là u hương thúc giục tình ái, hắn thỉnh thoảng dùng lưỡi khẽ liếm đầu v* hồng nhạt cùng với xung quanh quầng vú, hoặc nhẹ nhàng cắn đầu v* đã sớm đứng thẳng lên, dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn, lặp lại lôi kéo…

Mộc Khanh Khanh vươn đôi tay ấn lên ót Đường Kỳ Dung, ngón tay trắng nõn xuyên qua đầu tóc đen nhánh, động tác kia tựa như kháng cự lại tựa như đang cổ vũ. Một gương mặt kiều mị bị dục vọng lan tràn đến đỏ ửng, chỉ có thể si ngốc nhìn chằm chằm bóng dáng đang làm loạn trước ngực cô.

Mộc Khanh Khanh đã sớm bị Đường Kỳ Dung làm động tình, hiện tại hai vú mẫn cảm lại bị dâm loạn lăn lộn như vậy, hoa huy*t dưới thân đã sớm chảy ra một cỗ chất lỏng ngọt ngào, côn th*t nóng bỏng có thể cách quần lót của hắn truyền đến da thịt cô, nhưng Đường Kỳ Dung vẫn không nhanh không chậm khiêu khích cô, một chút cũng không có bộ dạng gấp gáp giống như khi hai người mới hoan ái trước kia, “Nhanh… chút, Ư…, Đừng… đùa…, A…” hoa huy*t đói khát thật sự chịu không nổi từng đợt tê ngứa từ sâu bên trong truyền đến, Mộc Khanh Khanh há mồm thúc giục, còn lắc lư thân thể ma sát côn th*t sưng to của Đường Kỳ Dung vài cái.

Sau khi Đường Kỳ Dung nghe được lão sư nũng nịu yêu cầu, rốt cuộc cũng nâng đầu đang bận rộn lên, có điều trong miệng vẫn còn ngậm một đầu v* phấn nộn tràn đầy ánh nước, “Lão sư muốn? Nhưng mà anh không vội, em giúp anh cởi quần lót ra đi.” Đêm nay hắn một chút cũng không nóng nảy, có rất nhiều kiên nhẫn từ từ nhấm nháp lão sư ~

u

“Anh… A…” Còn chưa mở miệng nói đã bị động tác ngoài miệng của Đường Kỳ Dung chặn lại, hắn… Hắn vậy mà lại dùng đầu lưỡi liếm láp lên đỉnh đầu v* mẫn cảm nhất; còn không dừng mà đong đưa thân thể phía sau, nhiệt độ côn th*t thiêu đốt người khiến bụng nhỏ của cô bốc lên một ngọn lửa, hai cái trứng thậm chí còn ngẫu nhiên chạm tới gắt gao bao vây lấy môi âm hộ cách quần lót của cô.

Chỗ sâu nhất trong hoa huy*t truyền đến ngứa ngáy càng ngày càng khó chịu đựng, cảm giác hư không mãnh liệt đánh úp lại, hai năm sinh hoạt tình dục sớm đã khiến thân thể hiện tại của cô khó có thể chịu đựng loại tra tấn này.

Mộc Khanh Khanh nhớ tới trước kia khi hai người hoan ái, mỗi một lần côn th*t thô to đều thao lộng rất sâu vào bên trong, mỗi một lần côn th*t lớn luật động đều có thể đâm đến tận hoa tâm vô cùng ngứa ngáy của cô, còn có côn th*t lớn ma sát với âm đ*o mang đến khoái cảm mãnh liệt…

Hồi ức hương diễm dâm mỹ cùng hoa huy*t hư không như hiện tại hình thành tương phản mãnh liệt, khiến đáy lòng của Mộc Khanh Khanh dâng lên một loại khát vọng, thậm chí cô đã bắt đầu vội vàng mà muốn nhìn thấy côn th*t của hắn, cũng là côn th*t của riêng cô.

Thấy lão sư vươn tay, Đường Kỳ Dung săn sóc mà dừng động tác trong miệng lại, để cô càng thuận lợi giúp hắn cởi quần lót, phóng xuất ra côn th*t của mình.

Kết quả Mộc Khanh Khanh lại bất mãn khi hai vú của mình không có ai an ủi, trong miệng rầm rì hai câu không rõ ràng lắm, giật giật vòng eo của mình.

“A, lúc này lại đói khát như vậy cơ à, chờ một lát, côn th*t lớn của anh sẽ thao tiểu hoa huy*t của em, bảo đảm sẽ khiến lão sư dục tử dục tiên cao trào tiếp nối không ngừng ~”

Nghe được lời này, Mộc Khanh Khanh cũng không thẹn thùng, cô bị dục vọng tra tấn ngược lại lại vì lời nói kích thích này mà chảy ra một một lượng lớn tình dịch.

Mộc Khanh Khanh hơi hơi ngồi dậy, vươn một bàn tay trắng nõn ra, động tác mềm nhẹ kéo quần lót vẫn luôn trói buộc cứng rắn kia xuống, cự hành mất đi khống chế lập tức thẳng tắp đứng lên.

Ánh mắt Mộc Khanh Khanh si mê nhìn chằm chằm côn th*t to lớn đang nổi gân xanh kia, đôi tay bắt đầu tự động mềm nhẹ vuốt ve, thậm chí không tự chủ được hạ thấp vòng eo, muốn càng thêm tới gần côn th*t lớn vô cùng quen thuộc của cô.

Cái lưỡi phấn nộn liếm qua đôi môi khô cạn, đột nhiên cô muốn liếm nó, dùng cái miệng nhỏ của chính mình bao bọc lấy côn th*t lớn thô tráng kia, tựa như hắn đã từng vì cô mà làm như vậy, ý niệm vừa xuất hiện này trong nháy mắt đã lấp đầy đại não cô.

Đường Kỳ Dung không biết cô suy nghĩ cái gì, căn bản vẫn chưa kịp phản ứng, Mộc Khanh Khanh cũng đã trực tiếp ngậm lấy quy đầu hơi nhếch lên kia.

Cảm nhận được đỉnh côn th*t của mình được một mảnh ướt át ấm áp bao vây lấy, Đường Kỳ Dung hoảng sợ, vội vàng kéo ra người đang chôn giữa hai chân hắn ra, “Hít ——”

Khi hắn đẩy ra cô ra, vậy mà cô còn dùng đầu lưỡi liếm quy đầu của hắn! Lão sư là muốn cho hắn trải qua một lần chuyện mất mặt như sớm tiết ra hay sao!

“Sao thế? Em muốn… Em muốn giúp anh mà…” Mộc Khanh Khanh bị kéo ra lại trưng ra một khuôn mặt vô tội, cái miệng nhỏ vừa mới ngậm lấy côn th*t hắn còn ở đằng kia không ngừng nói lời dụ hoặc hắn!

Dẹp hết đi! Hắn hiện tại chỉ muốn hung hăng thao tiểu tao huyệt của cô!

Không muốn tiếp tục tra tấn lẫn nhau nữa, Đường Kỳ Dung quyết định tạm thời vứt bỏ kế hoạch lúc đầu, trực tiếp đè lão sư trên sô pha lần nữa, cởi quần lót đã sớm ướt đẫm dính đầy ái dịch của cô ra, tiếp theo nâng lên một chân cô lên vai mình.

Đường Kỳ Dung không nhịn được nữa cứ như vậy nhắm thẳng tiểu huyệt, trực tiếp đâm vào! Một cú duy nhất, thẳng đến đỉnh hoa tâm!

hoa huy*t của Mộc Khanh Khanh đã sớm một mảnh ướt át, khi côn th*t cắm vào tiểu huyệt tao ngứa vô cùng, một tiếng nước “Phụt” phát ra dị thường rõ ràng.

Bị côn th*t lớn trực tiếp chọc mở môi âm hộ, thọc đến hoa tâm, Mộc Khanh Khanh cũng chỉ có một chút cảm giác không khoẻ, có điều nếu so với khoái cảm ngập đầu khi hoa huy*t bị lấp đầy thì hoàn toàn có thể bỏ qua.

Khi toàn bộ côn th*t tiến vào sâu bên trong hoa huy*t, hai người cùng đồng thời phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, ánh mắt Đường Kỳ Dung dịu dàng nhìn lão sư đang nở rộ dưới thân hắn, không chỉ đơn giản là côn th*t cảm nhận được chặt chẽ bao vây cùng với trơn trượt ướt át của cô mà mang đến khoái cảm, thỏa mãn trong lòng cũng khiến hắn hưng phấn đến tột đỉnh.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương