Ép Khô Nam Phụ
Quyển 1 - Chương 16: VƯỜN TRƯỜNG (15) Mới sáng sớm đã động dục [H+]









🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹

Mộc Khanh Khanh vốn tưởng rằng sau khi trải qua một loạt vận động lớn như vậy, mình sẽ an ổn ngủ yên giấc, nhưng sau nửa đêm cô lại không ngừng mơ thấy mấy giấc mộng kỳ kỳ quái quái.

Đầu tiên là bị một đám sinh vật kỳ quái có rất nhiều xúc tu gắt gao quấn quanh thân thể, sau đó lại cảm giác được có người lấy một cây gậy cứng rắn ma sát giữa hai chân mình, còn có cảm giác trên mặt bị ai đó liếm láp ướt dính dính một mảng…

Mộc Khanh Khanh nghĩ có thể là mình bị bóng đè rồi, cưỡng ép chính mình mở đôi mắt khốn đốn mỏi mệt ra, “Đường! Kỳ! Dung! Ưm ——”

Rốt cuộc chờ đến lúc mỹ nhân tỉnh ngủ, một cái hôn sâu ập đến…

Sau khi cảm giác được cô sắp thở không nổi, Đường Kỳ Dung chuyển qua hôn nhẹ bên tai cô, “Cô ơi ~ chào buổi sáng.”

“Lấy gậy gộc của anh ra chỗ khác.” Thấy cô đã tỉnh mà hắn còn dám vừa ra vẻ đứng đắn nói chào buổi sáng với cô, vừa không biết xấu hổ dùng cây gậy nào đó đặt ở trong đùi cô thọc vào rút ra!

“Lão sư à… Em sớm đã ướt rồi…” Tầm mắt hắn nhìn xuống phía dưới, “Rõ ràng tối hôm qua anh đã dùng sức đâm tiểu huyệt của em như vậy, thế mà sáng nay nó lại trở nên…”

“Câm miệng! Mới sáng sớm đã động dục, cẩn thận sau này tinh tẫn nhân vong đấy!” Bị hắn nói khiến mặt đỏ bừng, Mộc Khanh Khanh thẹn quá hóa giận, với lấy cái chăn bên cạnh che thân thể trần trụi lại.

Đường Kỳ Dung dùng tay chặng cô lại, để cảnh đẹp tiếp tục nở rộ trước mắt mình, ánh mắt hắn chưa từng dời khỏi dâm huyệt phấn phấn nộn nộn đang lan tràn xuân thủy không ngừng kia, “Lão sư à,"chào cờ" là ứng sinh lý bình thường, em cũng không cần lo lắng anh không thể cho em ăn no, bất cứ lúc nào tiểu huyệt của em đói bụng, anh cũng đều có thể cung cấp sữa bò cho nó.”

“Ư… Sẽ đến trễ…” Cô có ý đồ lập công cứu quốc, muốn theo đó phân tích một chút sự thật khách quan cho hắn, hy vọng hắn có thể buông tha cho cô.

“Còn sớm mà, em không cần lo lắng thời gian.” Đường Kỳ Dung hoàn mỹ đánh trả lại, ôm lấy sung sướng vui mừng tươi cười.

“Một lần… Chỉ một lần thôi đấy…” Hồi tưởng lại khoái cảm bị lấp đầy thao lộng tối hôm qua, tiểu huyệt đói khát bắt đầu không ngừng ăn mòn kiên trì của cô.

“Một lần à?” Đường Kỳ Dung nhíu mày, giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì, mày giãn ra, tươi cười nguy hiểm, “Một lần cũng được.”

“Anh lại nghĩ ra cái gì… A…” Cô muốn mở miệng hỏi hắn lại nghĩ đến ý tưởng xấu xa gì, nhưng đột nhiên bị đâm vào khiến cô trong nháy mắt không còn khả năng đặt hỏi câu hỏi nữa.

Không có trải qua màn khuếch trương dạo đầu, chỉ nương theo dâm dịch bôi trơn chảy ra xâm nhập vào tiểu huyệt qua một đêm đã chặt chẽ như ban đầu của cô, có chút chua xót đau đớn khiến cô thở nhẹ, “Lớn quá… Chậm một chút…”

“Không phải tiểu huyệt của em cũng muốn như vậy sao…” Hắn cũng không nói dối, sau khi hắn vừa tiến vào, tiểu huyệt của cô đã không kiềm nổi cắn nuốt lấy lửa nóng của hắn, hơn nữa còn không ngừng phun ra một lượng lớn dâm dịch bôi trơn con đường tiến công của hắn.

“Ưm… Thật thoải mái…” âm đ*o dần dần trở nên ướt át vô cùng hoàn mỹ thừa nhận cực đại của hắn, khoái cảm quen thuộc bắt đầu nhấn chìm tâm thần của cô.

Nghe thấy cô vì vui sướng hắn mang lại mà nỉ non kêu lên, đáy mắt hắn hiện lên một tia sáng, bắt đầu càng thêm dùng sức va chạm, tận tình dùng dục vọng đang sôi sục của mình ma sát hoa huy*t chặt chẽ ẩm ướt của cô, khoái cảm đoạt hồn nhiếp phách cũng khiến hắn dần dần mê loạn.

Hắn đột nhiên kéo cô dậy ngồi lên trên người mình, để đôi tay cô vòng qua cổ hắn, đôi tay của hắn đang hoành hành khắp nơi trên lưng cô, kéo sát cô vào thân thể hắn.

Cô khẽ cau mày, vùi đầu vào cổ hắn, bất lực thấp giọng rên rỉ, tư thế thay đổi khiến hoa huy*t mẫn cảm run rẩy của cô càng thêm siết chặt lấy nóng rực của hắn, mãnh liệt ma xát, khiến cô vừa ngứa ngáy vừa khuây khoả, âm thanh dâm mỹ khi thọc vào rút ra cùng với tiếng nước khi hai thân thể va chạm tràn ngập thế giới của cô.

Đường Kỳ Dung làm càn dùng côn th*t thô to kia của hắn cắm Mộc Khanh Khanh đến đầy tràn, nhanh chóng đưa đẩy qua lại vô số lần khiến chỗ sâu nhất trong hoa huy*t vui sướng đến cực điểm, vách trong của cô bắt đầu co rút, chuẩn bị nghênh đón cao trào dưới sự thao lộng của hắn, nhưng lúc này hắn lại ác liệt chợt dừng động tác lại.

Hai tay của hắn không ngừng hoạt động trên tấm lưng bóng loáng của cô, hơi thở ấm áp tê dại rơi vào chỗ mẫn cảm trên cổ, khiến bên trong hoa huy*t càng thêm ngứa ngáy, “Động đi… A… Nhanh… Động động… Ưm… Xin anh…” Dục vọng được thỏa mãn chỉ còn kém một chút lại không chiếm được đã hoàn toàn đánh bại cô, thậm chí cô còn muốn tự mình vuốt ve côn th*t đang chôn trong cơ thể nhưng lại bị hắn tàn nhẫn ngăn lại, cô chỉ có thể càng thêm siết chặt vách tường bên trong, thu hoạch một chút an ủi.

u

“Hít —— Lão sư, đừng kẹp chặt như vậy…” Đường Kỳ Dung cũng rất khó chịu, bị ấm áp của cô bao lấy toàn bộ, vách tường trong tiểu huyệt bởi vì không chiếm được thỏa mãn mà càng thêm kịch liệt mấp máy siết chặt hắn… Hắn cũng sắp nhịn không được nữa muốn mạnh mẽ thao lộng cô, “Lão sư… Có muốn anh động hay không?”

Tiếng thì thầm bên tai tựa như tiếng trời, cô gật đầu loạn xạ, đôi bàn tay trắng muốt sờ soạng lung tung sau lưng hắn, “Muốn… Kỳ Dung… Động động đi… A…”

“Vậy em phải đồng ý với anh, để tinh dịch anh bắn ra hôm nay có thể ngoan ngoãn ở lại trong tiểu huyệt của em…” Nghe được thanh âm ý loạn tình mê xin tha của cô, ánh sáng trong mắt hắn càng thêm rực rỡ, to lớn giữa hai chân vẫn không chút động đậy.

Khi một chút lý trí còn sót lại của hắn sắp hoàn toàn biến mất, cô lung tung gật đầu, “Ừm… Được… Động động… Tiểu huyệt… Ngoan ngoãn… Ăn hết tinh dịch của anh…”

Đường Kỳ Dung gầm nhẹ một tiếng, tiếp tục động tác mạnh mẽ thọc vào rút ra, khi côn th*t đỉnh lộng về phía trước tiểu huyệt, tay đặt trên mông cô kéo theo phần hông nhấn mạnh cả người cô xuống, hai lực mạnh mẽ đón đầu chạm vào nhau, khiến mỗi một lần hắn thao lộng đều vừa sâu vừa nặng vừa tàn nhẫn.

Đỉnh lộng thêm vài cái, Mộc Khanh Khanh run thân mình sắp tiết ra, khi Đường Kỳ Dung cảm nhận được vách tường chặt chẽ của cô co rút lại, hắn nhanh chóng dùng hết sức lực đâm thêm vài cái, “Lão sư… Chúng ta… Cùng nhau… Ư!”

“A ——”

Khoái cảm đồng thời thổi quét đến, hai người cùng nhau đi đến cao trào của dục vọng.

Sau khi lý trí hồi phục, nhớ tới chính mình vừa mới đáp ứng yêu cầu đáng sợ nào đó, Mộc Khanh Khanh hoảng sợ, không phải hắn muốn để như vậy luôn đấy chứ? Thanh âm của cô có chút khàn khàn “Nhanh lên… Lấy ra ngoài đi…”

“Ưm —— Nơi này của em vừa ấm áp vừa ướt át, không muốn ra ngoài…” côn th*t sau cao trào có chút mềm nhũn còn không biết xấu hổ đưa đẩy vài cái.

“Đừng quậy nữa… Còn phải đến trường…” Cô thật sự mệt mỏi quá đi… Mặc dù cảm giác giao hoan cùng hắn rất mỹ diệu, nhưng bộ xương già này của cô thật sự không chịu nổi đòi hỏi vô độ của hắn …

“Ừ… Có phải em đã quên chuyện gì rồi không…”



Hôm nay Mộc Khanh Khanh và Đường Kỳ Dung hiếm khi ngồi xe taxi đến trường học, nguyên nhân không phải vì hắn, mà là vì Mộc Khanh Khanh rất không thích hợp để lái xe… Đúng… Vì sự an toàn của bách tín muôn dân.

“Hai vị muốn đi đâu?” Tài xế taxi thoạt nhìn cũng là người hoạt bát nhiệt tình.

“Cao trung Tinh Long.” Thanh âm trong trẻo của thiếu niên nghe có vẻ bừng bừng phấn chấn.

Tài xế taxi bớt chút thời gian nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, ngữ khí hơi tạm dừng, nghi hoặc hỏi, “Hai vị… Đều là học sinh?”

Người nam có vẻ giống học sinh cao trung, nhưng người nữ còn lại sắc mặt ửng hồng, thoạt nhìn có vẻ hơi không thoải mái, khí chất vũ mị quyến rũ kia, nữ sinh nào có thể tích ra được chứ? Muốn nhìn vưu vật cả đời khó có thể nhìn thấy này nhiều thêm vài lần, nửa đường lại bị một tầm mắt âm trầm phóng tới, ngượng ngùng cười cười, cũng không dám nhìn loạn thêm nữa.

“Đây là lão sư của tôi, có điều bọn tôi là… Người yêu.” Trừng mắt cảnh cáo nhìn người đang mơ ước cô giáo của mình kia, Đường Kỳ Dung tuyên cáo chủ quyền kéo thân thể vẫn luôn cứng đờ của Mộc Khanh Khanh vào trong lòng ngực.

u

Nhưng hắn làm động tác lôi kéo như vậy, khiến Mộc Khanh Khanh vẫn luôn nhẫn nại lại không kiềm chế được than nhẹ một câu, “Ưm —— đừng nhúc nhích!” Phía trước còn có tài xế taxi đang ngồi đấy! Hắn còn dám không báo trước một tiếng đã xê dịch cô!

Đường Kỳ Dung nhìn lão sư đỏ rần mặt nằm trong lòng ngực hắn, không kiềm nổi ý định trêu chọc, dán môi lên lỗ tai mẫn cảm thì thầm: “Lão sư à… Hiện tại đang ở trên xe taxi… Em kiềm giọng lại một chút…”

“Kỳ Dung… Sáng hôm nay em đã đồng ý với anh rồi… Đừng…” Vành tai bị hắn ngậm lấy liếm hôn, trong tiểu huyệt tràn ngập tinh dịch nồng đậm của hắn, dị vật chỗ huyệt khẩu cũng bởi vì cô động tình mà không an phận bắt đầu động tác…

"Lão sư à… Để anh kiểm tra một chút xem tinh dịch của anh có bị chảy ra khỏi tiểu huyệt hay không…” Ôm lão sư trong ngực dịch đến phía sau ghế điều khiển, đảm bảo lát nữa cảnh xuân sẽ không bị nhìn thấy, Đường Kỳ Dung chuẩn bị bắt đầu công tác kiểm tra của hắn.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

🌵🌵🌵🌵🌵🌵🌵🌵

:

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương