Ép Khô Nam Phụ
-
Quyển 1 - Chương 14: VƯỜN TRƯỜNG (13) Sơ HHH (Thượng) [H+]
🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹
==> Đổi xưng hô anh - em từ chương này nhá.
"A --?" Nghe thanh âm từ lồng ngực của mình truyền đến, Đường Kỳ Dung ngốc lăng, hai mảnh đỏ ửng rõ ràng lại lần nữa bay lên má hắn, tầm mắt ngượng ngùng chuyển sang chỗ khác không chịu nhìn Mộc Khanh Khanh, "Lão sư... Anh... Anh là lần đầu tiên..."
"Ừ? Lần đầu tiên thì sao?" Nhìn dáng vẻ Đường Kỳ Dung kiều nộn ngon miệng, xấu hổ ngượng ngùng, không kiềm được oán trách chính mình nghĩ thông suốt quá chậm, đáng lẽ nên sớm ăn tiểu thịt tươi cực kỳ mỹ vị này mới phải...
Khuôn mặt bóng loáng non mịn, đôi mày thanh tú, đôi mắt ngập nước cùng với lông mi rậm dài cong cong, mũi cao môi đỏ... Đêm nay nhất định phải ăn!
"Anh... anh không có kinh nghiệm... Chờ anh học tốt một chút đã..." Nghe nói loại tiểu xử nam giống như hắn này, nếu không học tập cho tốt, lần đầu tiên sẽ thành trò cười, hắn tuyệt đối không cho phép cô lưu lại ấn tượng không hoàn mỹ về tiểu huynh đệ của hắn!
"Không sao không sao ~ em cũng là lần đầu tiên mà, chúng ta cùng nhau học tập ~" Mị ý trong mắt Mộc Khanh Khanh lưu chuyển, một đôi mị nhãn nhẹ chớp chớp, hai tay bắt đầu tùy ý đốt lửa khắp nơi trên người hắn, còn không có ý tốt cọ qua cọ lại vật luôn phấn chấn bừng bừng đang chống trên mông cô.
Hầu kết trên cổ Đường Kỳ Dung không tự chủ được lăn lộn một chút, cô đã nói cùng nhau học tập rồi, vậy chắc là... Không thành vấn đề nhỉ?
Nghĩ thông suốt xong Đường Kỳ Dung xoay người một cái, áp Mộc Khanh Khanh dưới thân, "Lão sư... Vậy anh... lên..."
Mộc Khanh Khanh có thể cảm giác được ngón tay Đường Kỳ Dung run rẩy dừng lại trên da thịt mình, hắn và cô đều đang khẩn trương như nhau...
Hắn hôn lung tung trên cổ cô, lưu lại tùng độ ấm ướt nóng theo cánh môi hắn, thử mở ra từng cúc áo ngủ của cô, nhưng động tác hoảng loạn không có kết cấu lại không có một chút tác dụng.
Đường Kỳ Dung hơi hơi ngồi dậy, một đôi mắt ủy khuất và vội vàng nhìn Mộc Khanh Khanh, không mở được... Giúp anh cởi bỏ quần áo của em đi...
Không tiếng động cầu khẩn làm Mộc Khanh Khanh căn bản không có sức cự tuyệt, nhưng hắn nhìn chăm chú không chớp mắt khiến thân thể cô chậm rãi đỏ bừng, cởi sạch quần áo trước mặt hắn, quá mức khiến người ta thẹn thùng.
"Đừng... Đừng nhìn em như vậy." Tầm mắt không che dấu lửa nóng của hắn cũng bất tri bất giác kéo thân thể của cô vào ngọn lửa, thậm chí cô còn cảm giác được trong cơ thể có một chất lỏng ấm nóng tuôn trào, đó là từ hạ thể của cô chảy ra, d*m thủy ào ào chảy xuống, mới chỉ bị hắn nhìn mà thân thể của cô đã phấn khởi khát khao như thế.
Đường Kỳ Dung không chớp mắt nhìn thoáng qua ngọc thể gần như đã lộ ra trọn vẹn của cô, dành ra vài giây thời gian nhanh chóng cởi quần áo của mình.
"Lão sư, em thật xinh đẹp..." Gương mặt ửng đỏ kiều mị, bộ ngực đầy đặn mượt mà, vòng eo tinh tế không đầy nắm tay, đôi chân thon dài đến không thể tưởng tượng, còn có loáng thoáng cảnh xuân vô hạn vì ngượng ngùng mà giao hòa cùng một chỗ.
Mộc Khanh Khanh không muốn nghe hắn nói những lời ngượng ngùng đó, càng thêm xấu hổ khi ánh mắt nóng rát của hắn chuyên chú nhìn toàn thân trên dưới đều trần trụi của cô, mềm mại vươn cánh tay, ý bảo hắn ôm.
"Ưm --"
Dục vọng là bản năng nguyên thủy của con người, căn bản không cần học tập, một khi đã chạm vào nhau, bước tiếp theo sẽ diễn ra một cách tự nhiên...
u
Hai người ôm nhau tiếp xúc da thịt như vậy vẫn là lần đầu tiên, dục vọng nóng như lửa khiến người ta khẩn trương vô cùng, bọn họ như hai con rắn đang giao phối gắt gao quấn chặt lấy nhau.
Tiếng rên rỉ vụn vặt từ giữa môi lưỡi đang liếm hôn truyền ra, sau khi hai đôi môi chia lìa, một sợi chỉ bạc dâm mĩ kéo ra, hắn chuyển sang hôn lên cổ cô, "Lão sư, anh sẽ khiến em thoải mái..."
Hô hấp nóng rực phun trên cần cổ mẫn cảm của cô, hắn khẽ cắn mút mang lại cho cô cảm giác tê dại, dòng điện truyền khắp toàn thân, cô mềm mại rên rỉ: "Đừng ~ sẽ để lại dấu..."
"Lão sư..." Hắn nghe lời liên tục chiến đấu ở các trận địa khác, cánh môi đến trước bộ ngực mềm mại đầy đặn của cô, nhẹ nhàng hút lấy nụ hồng non mềm, lại nghe được giọng cô nũng nịu hút không khí, động tác không khỏi tạm dừng, dùng đầu lưỡi linh hoạt chơi đùa hạt châu hồng nhạt mềm mại nho nhỏ kia, hàm răng phụ trợ khẽ cắn ma xát khiêu khích khiến nó càng lúc càng đứng thẳng; hắn cũng không chậm trễ một bên khác, dùng ngón tay xoa bóp nụ hồng của cô, lòng bàn tay đặt trên bầu ngực trắng nõn vểnh cao cũng không ngừng động tác.
Toàn thân cô đều không tự chủ được run rẩy, tiếng rên rỉ tinh tế vũ mị lại dễ nghe vô cùng, hình ảnh cô ở dưới sự trêu đùa của hắn mà nở rộ khiến hắn khó mà kiềm được hưng phấn, dục vọng cứng rắn nơi hạ thân chống lên nơi mềm mại của cô nhẹ nhàng đưa đẩy cọ xát.
Cô nhẹ nhàng thở ra, hô hấp rối loạn thêm mấy phần, vui sướng nhắm chặt đôi mị nhãn, cảm giác thấm ướt ấm áp cùng với động tác mút cắn không có quy luật khiến cô cảm thấy ngực vừa trướng đau khó chịu lại vừa vui sướng tới cực điểm, cô chưa bao giờ biết khi ngực của mình được người khác chạm vào sẽ có loại cảm giác này, từng đợt khoái cảm theo động tác của hắn không ngừng càn quét đến.
"Lão sư, đầu v* của em cứng quá... Rõ ràng là mềm, lại bị anh liếm đến cứng rắn..." Trong miệng hắn còn ngậm nụ hồng của cô, lại ác liệt nói ra khiến Mộc Khanh Khanh cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nhưng lời nói kia lại khiến tiểu huyệt động tình.
Cô hơi nâng mi mắt lên, đôi mắt kiều mị tràn đầy mê hoặc, "Đừng... Nói những lời như vậy... A... Nhanh lên..." Hư không giữa hai chân cùng với dục vọng mãnh liệt khiến cô bắt đầu không thể nhịn nổi chà xát hai chân.
Buông nụ hồng trong miệng ra, Đường Kỳ Dung còn không tha liếm láp một chút, đổi lấy một tiếng rên rỉ từ Mộc Khanh Khanh, Đường Kỳ Dung khẽ cười nói, "Em gấp như vậy sao..."
Tuy ngoài miệng trêu đùa Mộc Khanh Khanh gấp gáp, nhưng thật ra Đường Kỳ Dung cũng gấp đến lợi hại, cứng rắn giữa hai chân sưng to dán toàn bộ lên bụng nhỏ, nếu không phải sợ bị cô ghét bỏ hắn không có kinh nghiệm làm cô đau, hắn đã sớm vọt vào chốn đào nguyên kia...
u
Đường Kỳ Dung tách cặp đùi đẹp thon dài đang rụt rè khép chặt kia ra, gấp khúc đầu gối của cô, khiến toàn bộ nơi riêng tư của cô hiện ra trước mắt mình, "Lão sư... Nơi này của em thật là đẹp mắt, hồng nhạt non nớt... Còn chảy rất nhiều nước..."
Tầm mắt của hắn phảng phất như thực chất hóa, từng tấc từng tấc xâm phạm mảnh đất hoang u hương kia, ánh mắt và lời nói của hắn đều dâm đãng đến cực điểm, nhưng dâm đãng nhất vẫn là tiểu huyệt của cô, vậy mà vì lời nói và hành động của hắn, lại không biết hổ thẹn phun ra từng luồng ái dịch sền sệt trong suốt.
Tận mắt nhìn thấy hai cánh phấn thịt non mềm không ngừng tràn ra dâm dịch óng ánh, Đường Kỳ Dung như bị mê hoặc, cử động ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve trên môi âm hộ ướt dầm dề của cô, sau khi tìm được tiểu hoa hạch được giấu kín, mới vừa duỗi tay nhấn xuống, một cổ dâm dịch cực lớn trực tiếp phun ra, bên tai truyền đến tiếng Mộc Khanh Khanh cao vút kêu lên.
Đây là... Cao trào sao? Đường Kỳ Dung mỉm cười, "Lão sư, em mẫn cảm thật đấy... Anh chỉ mới chạm vào âm hạch một chút thôi mà..."
Biết sẽ không nghe được câu trả lời của Mộc Khanh Khanh khi cô còn đang cao trào, Đường Kỳ Dung tiếp tục động tác của mình, còn muốn khuếch trương... Một bàn tay trực tiếp dùng ngón cái ấn lên hoa hạch mẫn cảm nhẹ nhàng xoa nắn, một cái tay khác vươn ngón giữa thon dài thử đến gần hoa huy*t còn đang run rẩy ướt dầm dề của cô, nương theo dâm dịch đã đầy đủ, chậm rãi xâm nhập vào trong.
"Ưm..." Cô thấp giọng nỉ non, hoa huy*t vừa mới cao trào lại càng thêm hư không lần đầu tiên bị xâm nhập, "Trướng quá..." Không tự chủ vươn thẳng vòng eo, nhẹ híp mắt, cảm thụ cảm giác bị căng trướng và khoái cảm xa lạ.
"Lão sư thoải mái không?" Trên mặt Đường Kỳ Dung mồ hôi cuồn cuộn, ngón tay cảm nhận được chặt chẽ ấm áp khiến hắn hầu như sắp bị dục vọng tra tấn đến chết, hắn không cách nào tưởng tượng đến khi côn th*t của hắn bị bao vây, sẽ là một cảm giác vui sướng như thế nào...
Dùng một ngón tay nhẹ nhàng đưa đẩy khuếch trương, động tác mềm nhẹ lại chen vào thêm một ngón tay, hai ngón tay thon dài cùng động, nhanh chóng đâm vào bên trong khe hở nhỏ bé kia, hắn vừa đảo lộng vừa khuếch trương, khiến cô không cách nào thừa nhận ngửa đầu rên rỉ, "Thoải mái a... Ưm... Thoải mái." Cô xoắn thân thể mềm mại, khó khăn mở hai mắt bị dục vọng che mờ.
Đường Kỳ Dung... Trong mắt hắn là dục vọng đỏ đậm đáng sợ, mồ hôi trên trán nhỏ giọt trên giường, cô biết dục vọng khiến người ta có bao nhiêu khó chịu, nhưng hắn vẫn chịu đựng dục vọng kêu gào, vô cùng dịu dàng làm công tác chuẩn bị cho cô... Hắn ấy, luôn khiến cô phải đau lòng.
"Kỳ Dung... Tiến vào đi..." Ánh mắt mê say tràn đầy dịu dàng, "Em muốn anh... Tiến vào... A... Dung..."
"Lão sư... Khanh Khanh..." Hắn thật sự nhịn không nổi nữa, mặc dù còn thiếu một ngón tay, nhưng hắn sẽ nhẹ nhàng, chỉ cần để côn th*t của hắn chậm rãi đi vào --
Rút hai ngón tay bị dâm dịch xối ướt ra, "Phụt --" một tiếng khiến Mộc Khanh Khanh thẹn thùng không thôi, nhưng cảm giác hư không kèm theo khiến cô lại khó chịu mà vặn vẹo vòng eo.
"Lão sư... Anh... Muốn đi vào..." Hắn dùng ngón trỏ và ngón giữa căng hoa huy*t màu hồng phấn ra hết cỡ, hoa huy*t vừa mới được đầu ngón tay khuếch trương đưa đẩy có chút phiếm hồng, ái dịch trong suốt sền sệt không ngừng từ trong hoa huy*t chảy ra, hoa huy*t đói khát run lên, như muốn hoan nghênh côn th*t sắp lấp đầy nó.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^
: ~ 😚😚😚
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook