Ép Gả Cho Cố Tổng
Chương 1: Đi Theo Tôiđánh Bài

“T…thua, l…lại…lại thua rồi”

Giọng một người đàn ông lớn tuổi vang lên, giọng nói run rẩy khiến câu nói đứt quãng

" Lại…lại một lần nữa, tôi…tôi xin cậu cho tôi lại lần cuối, tôi hứa đây sẽ là lần cuối cùng mà"

" Ông già à, đây là lần cuối thứ bao nhiêu rồi?"

Người quản lý đáp lại sự van xin ấy

" Tôi…tôi xin cậu ch

"Tôi cho ông hai ngày "

Chưa kịp nói hết câu đã bị giọng nói nam nhân đó cắt ngang, có lẽ hắn ta biết người này nghĩ gì và muốn thứ gì.

Ông ta nghe hắn nói vậy cũng đã biết nếu hai ngày sau không mang tiền đến trả thì cái mạng này của ông coi như xong.

Trên đường về nhà, ông như người mất hồn, hai ngày…trong vòng hai ngày ông phải có đủ 5 ngàn vạn, nhưng điều đó là bất khả thi với ông.

Hai ngày qua ông cứ lủi thủi trong ngôi nhà nhỏ, không dám bước ra ngoài.

Mới đó đã một ngày rồi gai ngày trôi qua, nỗi sợ ngày càng tới gần nhưng ông không biết làm gì.

Tối đó

Cốc…cốc…

Ông mở của ra thư kí của hắn ta tới còn hắn thì đáng ngồi trong xe, đi theo là hàng chục tên đàn em đã đứng trước cửa nhà

" Tôi.

…tôi xin cậu…cho tôi khất thêm vài hôm, hiện tai tôi chưa xoay sở kiệp…"

“Xin? nếu biết tới hậu quả như bây giờ tại sao không ngoan ngoãn nghe lời ngay từ đầu hửm”

“Bây giờ có trả không?”

" Tôi…không có tiền"

Chưa để ông phản bác, đàn em của hắn đã xông vào nhà đập đồ, tiếng đồ đạc trong nhà bị đập vang liên tục, ông thất thanh cầu xin

“Đừng…đừng đập nữa mà…tôi xin các người…đừng đập nữa”

Đúng lúc đó con gái ông vừa đi học về, thấy trước nhà có gần chụp chiếc xe, trong nhà lại có tiếng đập đồ và tiếng la của ba, cô liền đi vào trong thì thấy ba mình đang cầu xin ai đó, cô vội chạy đến chỗ ba mình

"Ba! ba sao vậy sao lại quỳ?

Cô nhìn người đan ôn trước mặt mà nói lớn

“Còn anh ai sao lại đến nhà tối kiếm chuyện? Anh có dừng lại hay không, nếu không tôi báo cảnh sát đấy”

“Con gái ông?”

Thư ký của hắn lên tiếng

" Ph…phải…"

" Đủ rồi, dừng lại"

Bên trong không có thêm động tĩnh đám đàn em bước ra ngoài.

Không nói thêm gì chỉ thấy thư ký của hắn đi lại chiếc xe mà hắn đang ngồi, sau một lúc thì anh ta quay lại

" Nếu không có tiền trả thì giao con gái ông cho boss chúng tôi"

" Ba chuyện này là sao? ".

Cô vẫn thắc mắc hỏi

“Khiết Nhi à! coi như lần này ba xin con, nếu con còn thương người cha vô dụng này thì hãy nghe theo Cố tổng, cứu giúp ba lần này thôi”

“…” Cô vừa nghe thấy gì vậy chứ ba cô lại muốn cô đi theo một kẻ lạ mặt đó sao

“Ba à, ba đang nói gì vậy”

" Ông đang lãng phí thời gian của tôi đó"

Hắn bước xuống từ chiếc Lamborghini phiên bản giới hạn.

Thân hình cao ráo, vạm vỡ, đôi mắt như chim ưng đang nhìn về phía hai cha con nhà Du Khiết Nhi, lông mày rậm-sắc, môi mỏng, gương mặt tuấn tú không góc chết nhưng trên gương mặt đó lại là sự u ám, lạnh lẽo.

Anh ta khoác trên người bộ âu phục đen được cắt may tỉ mỉ giúp tôn thêm từng đường nét trên cơ thể.

Anh ta bước lại lên tiếng

" Cho cô 3 giây suy nghĩ

1 ba cô chết cô không cần theo tôi

2 cô theo tôi, ba cô sống"

Giọng nói trầm tĩnh mang theo sự uy nghiêm, cao ngạo, lạnh lẽo.

Đôi mắt sâu thẳm khó đoán ấy nhìn chằm chằm cô, sự quyền lực phát ra từ người hắn khiến cô lạnh cả sống lưng, cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng.

“Cô tốn thời gian của tôi quá đấy” hắn lên tiếng

" Tôi… đi theo các người chỉ cần tha cho ba tôi".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương