Thi Ngọc cân nhắc một chút, cảm thấy hắn đúng là người nói được làm được, cô cảm thấy mình có phản kháng cũng không phản kháng nổi.

Thế là, cô bò về phía trước, nhỏ giọng nói: “Vậy tôi ngoan ngoãn đi tới, anh lát nữa...!Có thể nhẹ một chút không?”
Cô gái nhỏ điềm đạm đáng yêu nhìn hắn, bởi vì vừa rồi bị ngâm trong nước nên hốc mắt hồng lên, khiến cho Quý Tranh nhìn càng muốn chà đạp cô hơn.
Hắn mặt không đổi sắc nhìn cô chằm chằm khoảng hơn mười giây, sau đó co chân tiến lên giường, nắm lấy mắt cá chân cô kéo lại, tách ra hai bên.
“A...” Thi Ngọc giật nảy mình.
“Tất nhiên...” Người đàn ông khẽ cong môi lên, biểu lộ thái độ của mình: “Không được.”
Thi Ngọc bị kéo đến bên giường, người đàn ông sau khi tách hai chân cô ra thì nhìn thẳng vào nơi tư mật giữa hai chân cô.
Tiểu huyệt phấn nộn mở ra, giống như một chiếc miệng nhỏ xinh xắn đang mời gọi người đàn ông tiến vào.
Bởi vì vừa mới ở trong thùng tắm đi ra nên phần lông mu của cô vẫn còn ướt sũng dính vào âm hộ, nhìn giống như đã bị giày xéo một trận.
Quý Tranh nhìn nơi đó của cô một chút, sau đó đột nhiên vươn tay kéo ngăn kéo tủ đầu giường, lấy ra một chiếc dao cạo râu.

Thi Ngọc sợ hãi kêu lên: “Anh...!Anh định làm gì?”
“Đừng lo lắng.” Ngón tay của Quý Tranh vuốt nhẹ lên dao cạo râu, sau đó đưa lưỡi dao tiến về phía hạ thể của cô.
Thi Ngọc không dám nhúc nhích, giọng nói nghẹn ngào: “Tôi sai rồi, đừng mà...”
“Khóc cái gì mà khóc, tôi cũng không giết cô.” Giọng nói lạnh lùng của hắn vang lên.
“Vậy anh định làm gì...”
Người đàn ông không có ý định trả lời, lưỡi dao lạnh lẽo đặt lên nơi mẫn cảm, sau đó nhẹ nhàng cạo lông mu của cô.

Những sợi lông rơi lả tả trên đùi, Thi Ngọc cảm thấy ngưa ngứa.
Hắn linh hoạt cạo hết phần lông ở nơi đó của cô, nhìn thấy bên dưới vẫn còn một chút lông, hắn nhìn cô một cái: “Dạng chân rộng ra, nếu không, chảy máu cũng đừng có trách tôi.”
Lưỡi dao sắc bén lại dán tới, Thi Ngọc sợ hãi vội vàng dạng rộng hai chân ra, tiểu huyệt phơi ra hoàn toàn trước mặt Quý Tranh.
Đầu của người đàn ông cúi xuống rất thấp, cách tiểu huyệt của cô rất gần.

Thi Ngọc xấu hổ vô cùng, nhưng cô không dám loạn động, lưỡi dao rất sắc, không cẩn thận rất dễ cứa vào da thịt.
Lúc người đàn ông cạo lông cho cô, bàn tay thỉnh thoảng sẽ đụng phải miệng huyệt của cô.

Vừa rồi khi ở trong thùng tắm thì cô đã ẩm ướt rồi, lúc này, dưới sự trêu chọc của hắn thì càng thêm ướt át hơn.
Quý Tranh nhìn tiểu huyệt trắng nõn trước mặt chảy nước thì vươn một ngón tay vào trong, đào khoét bên trong một chút.
“A...” người phụ nữ rên lên một tiếng, phản xạ có điều kiện mà ưỡn người lên, cũng may là hắn đã rút dao cạo râu về, nếu không chắc chắn cô sẽ bị thương.
Chóp mũi cao thẳng của hắn chỉ cách hạ thể của cô khoảng ba centimet.
Xung quanh mũi thoang thoảng một mùi không diễn tả được thành lời, nhưng lại rất thơm, rất hấp dẫn.

Yết hầu của Quý Tranh nhấp nhô hai lần, hắn lấy một chiếc khăn sạch sẽ để lau những sợi lông vụn trên hạ thể của cô, sau đó vạch hai mép thịt của cô ra, vươn đầu lưỡi liếm một chút.
“A...!Đừng mà...” Thi Ngọc bị kích thích đến mức giật bắn người, đầu lưỡi ấm áp và trơn trượt của hắn đảo quanh tiểu huyệt của cô, tất cả mọi ngóc ngách đều bị liếm láp một lần.

Chóp mũi cao thẳng của hắn vừa vặn chọc tới âm đế mẫn cảm của cô, ma sát với nó, tạo ra càng nhiều khoái cảm.
Đầu lưỡi của hắn quét tới quét lui trong tiểu huyệt non nớt, sau đó mạnh mẽ mút vào.

Thi Ngọc lập tức cứng người, đến cả ngón chân cũng co quắp lại.

Cô vô thức lắc đầu, muốn kẹp hai chân lại, cảm giác khoái cảm mới lạ này khiến cô vô cùng sợ hãi, cũng sắp làm cô phát điên rồi.

Cô liên tục lắc đầu, miệng lắp bắp những lời hàm hồ không rõ: “Không...!Không muốn...”
Nước bên trong tiểu huyệt càng lúc càng chảy ra nhiều hơn, làm ướt hết cả một mảng ga giường, tạo ra mảng màu đậm hơn bình thường rất nhiều.
“A...!Tư lệnh...!Đừng thế nữa...!Tôi...!Tôi thực sự không chịu nổi nữa...!A...”
Ánh mắt Quý Tranh tối sầm lại, vạch tiểu huyệt của cô ra, càng thêm hút mạnh hơn.


Thi Ngọc rên lên một tiếng thật dài, cả người uốn cong như hình cánh cung, cao trào ập tới vô cùng mãnh liệt, dâm thủy phun trào mạnh mẽ.

Toàn thân cô run rẩy, tiểu huyệt không ngừng co rút, bởi vì quá kích thích mà không biết nước mắt đã rơi từ bao giờ.
Quý Tranh đứng lên, cúi đầu nhìn người phụ nữ vì đạt tới cao trào mà ánh mắt trở nên mê ly, hắn khẽ nhếch môi, cười nhạo: “Bên trên và bên dưới đều chảy nước, thoải mái tới mức đó cơ à?”
Đầu óc Thi Ngọc vẫn còn đang trong trạng thái trống rỗng, chưa kịp nghe lời hắn nói.

Nhưng một giây sau, tiểu huyệt vừa mới lên cao trào còn chưa được nghỉ ngơi thì đã bị quy đầu gạt mở, dùng sức đâm vào.
“A...” Quý Tranh thoải mái thở phào một tiếng, sau đó duỗi thẳng eo, nhanh chóng di chuyển.
“A...!Không muốn...!Không chịu nổi...”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương