Eothur Phiêu Lưu Ký
-
Chương 9: Máu Và Thép (2)
Eothur đâm thanh kiếm xuyên ngực tên Orc còn sống sót, kết liễu cuộc đời nó. Hắn từ từ rút ra, nhìn xung quanh mình, dưới chân là những cái xác của tên Orc đã chết, với khuôn mặt xấu xí, nhăn nheo, và méo mó. Ngoài ra bọn này cũng hôi thối thật, kiểu không phải chỉ là mùi máu tanh, mà có cả sự kết hợp cả mùi cống khó chịu nữa.
Trận chiến cũng đã kết thúc vào lúc này, chỉ còn vài tên Orc đang bỏ chạy ở phía bên kia bờ, họ cũng không muốn đuổi theo bọn chúng quá sâu, nhất là đạp lên lãnh địa của một tên nguy hiểm, với những bùa chú kỳ lạ. Không chỉ thế, khúc sông này cũng không phải là cạn, việc bơi qua bên đó khá tốn thời gian, trong lúc đấy thì lũ Orc cũng đã chạy thoát.
Eomer bước tới đối diện hắn, anh ta khen ngợi.
“ Trận chiến đã kết thúc, em làm tốt lắm. “
Hắn nhún vai, khóe môi mỉm cười đáp - “ Em chỉ phát huy những gì mình có thể làm thôi. “
…
Sau trận chiến cũng là lúc bọn họ cần dọn dẹp, những cái xác của lũ Orc cần phải được chồng lên và đốt. Nếu để chúng ở hiện trường như vậy sẽ gây ô nhiễm dòng sông, hay gây ra những bệnh dịch nguy hiểm cho dân cư xung quanh.
Eothur tới phụ giúp một tay, bọn họ tạo thành 2 chồng xác chết. Ngoài ra, để dễ cháy, họ cũng vứt khá nhiều lá cây khô, cành gỗ vào trong đấy. Việc đó còn có thể giữ ngọn lửa cháy lâu hơn, những cái xác sẽ nhanh chóng sẽ bị thiêu rụi.
Ngoài việc xử lý những cái xác chết tên Orc, họ cũng kiểm kê lại số người bị thương, mạnh khỏe, hay… người chết.
Người chết là điều không thể tránh khỏi trong một cuộc chiến. Dù họ đã tấn công bất ngờ, có nhiều lợi thế lớn, và những điều đó, cũng không thể nào ngăn cản được sức mạnh của số phận. Họ chỉ có thể an ủi một điều trong lòng, những chiến binh đã khuất sẽ được chào đón về với tổ tiên họ.
Eothur yên ắng đứng nhìn cái xác của ngài Tholr, hắn thật sự là không ngờ đến, chiến binh quả cảm như ngài đã trở thành một trong mười người đã khuất. Mới chỉ ngày hôm qua, ông ấy và hắn vừa cụng ly với nhau, mà ngày hôm nay hắn phải chứng kiến cái chết của ông.
Không sai, Tholr chính là người đã chết dưới tay tên Orc chỉ huy, vào lúc đấy hắn cũng không nghĩ tới đó là ông.
Trong lúc một nỗi buồn tràn ngập tâm trí, Eomer bước chân nhẹ nhàng, anh di chuyển đến bên cạnh hắn, nhìn xác ông ấy anh cất tiếng.
“ Tholr là một chiến binh lâu đời, ông ấy đã sống qua nhiều cuộc chiến. Có thể nói, ông cũng là một người trưởng bối của ta “
“ Và ngày hôm nay, ông cũng không thể ngăn cản được cái chết của mình, chết trong một cuộc chiến vô danh. “
Eomer thở dài, vài giây sau anh nói tiếp.
“ Cuộc sống chúng ta là vậy, Eothur. Nếu em đã bước vào con đường này, thì hãy luôn chuẩn bị đi, vào một ngày nào đó, những người em biết, những người em thân, thậm chí có cả anh, cũng sẽ chết trong một chiến trường nào đấy “ Kết thúc lời khuyên, Eomer vỗ lên vai hắn, và rời đi.
Eothur đứng ở đó không trả lời, hay có hành động gì. Gần nửa tiếng sau, họ bắt đầu lên đường trở về doanh trại.
…
Eothur và mọi người đứng nhìn những cái xác đang bốc cháy, họ đã làm một buổi lễ trang nghiêm đưa tiễn bạn bè, chiến hữu của mình. Mọi người đã cùng nhau cất lên tiếng hát, một bản nhạc dân tộc, lời ca hào hùng, và tang thương.
Một hồi sau khi kết thúc, Eothur quay trở lại lều của mình, hắn lấy khăn lau thanh kiếm, chăm sóc nó kỹ lưỡng sau mỗi trận chiến. Eomer bước vào phía bên trong căn lều, tay anh ta cầm hai chiếc ly lớn, chứa đầy bia.
“ Uống đi, mọi thứ đã hoàn thành rồi. Nó sẽ làm em thấy khá hơn. “
Hắn đặt Bloodblade trở lại trong bao, nhận lấy ly bia từ tay Eomer.
“ Thế nào, em có tính đổi ý của mình chứ. Quay về Edoras, hay ở lại đây. “ Eomer hỏi lấy hắn
Eothur suy nghĩ một chút rồi mới trả lời.
“ Em nghĩ mình sẽ trả lời, sau khi chúng ta trở lại Helm’s Deep. “
Eomer gật đầu, rồi cụng ly với hắn. Anh uống cạn hết rồi quay đầu nói tiếp.
“ Hãy nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta sẽ trở về sớm. Elfhelm chắc hẳn đang vui mừng vì chúng ta đã xử hết bọn chúng đây. “
Sáng hôm sau, Eothur và đoàn người của mình trở về Helm’s Deep. Đúng như Eomer dự đoán, Elfhelm rất vui mừng khi họ đã trả thù cho những người dân đã mất. Kết quả là đêm hôm ấy, ông ta lại tiếp tục mở bữa tiệc chúc mừng bọn họ.
…
Khoảng một tuần sau, trong chuồng ngựa, Eomer chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Anh ta đã ở nơi này khá lâu, và đến lúc anh phải quay về Edoras, hay phía cực đông của Rohan, nơi anh thường cắm quân ở đấy.
“ Này Eothur, em có chắc là ở lại đây chứ, nếu không thì hãy đi về phía đông cùng với anh. “
Eothur lắc đầu, hắn đáp lại. “ Không phải anh từng khuyên em nên ở lại Helm’s Deep này sao, và giờ anh đổi ý rồi à. “
Eomer là người ngoài lạnh trong nóng, nếu như bình thường với người khác, anh là một chiến binh sắt đá, có một trái tim cứng rắn, và mạnh mẽ, luôn là một chỗ dựa tinh thần cho những người lính. Vì đó là nghĩa vụ của anh, một viên chỉ huy, người chỉ đạo không bao giờ được sụp đổ trước những người theo mình.
Với Eothur, anh luôn thể hiện lòng tốt của mình, và anh hay đưa ra những lời khuyên tốt nhất cho hắn. Dù sao, hắn là em trai duy nhất của anh. Nên bây giờ, anh ta đổi ý lại, muốn đưa hắn gần anh, sẵn tiện dạy bảo hết những gì mình biết, cho đến khi hắn có thể tự mình điều khiển một nhánh quân.
“ Được rồi, anh sẽ không hỏi em nữa. Hãy ở lại đây đi. “
…
Hai năm sau, tại một doanh trại ở gần khe núi Rohan. Giữa ánh nắng chang chang, ở phía dưới mặt đất có một chàng trai trẻ tuổi, anh ta cao khoảng 1m8, với mái tóc màu đen được buộc ra phía sau đầu. Tay đang cầm lấy một thanh kiếm gỗ, trước mặt anh là ba người đàn ông khác nhau cởi trần, trên tay họ cũng cầm lấy vũ khí.
Ba người kia di chuyển từ từ, một lát sau họ đứng thành một vòng tròn, bao vây lấy chàng trai trẻ tuổi ở bên trong. Chỉ một giây sau, ánh mắt họ liếc nhìn nhau, ý bảo đã đến lúc.
Mỗi người đều lao tới cùng lúc, vũ khí được nắm chặt, tấn công người ở phía trong vòng tròn. Có một người hai tay cầm chặt một thanh gỗ, giả làm thành ngọn giáo. Vì đây là một vũ khí dài, nên đòn tấn công người đó đã tới đầu tiên.
Ngay khi họ vừa tiến công, vị thanh niên kia mỉm cười, cậu ta chỉ với một cái lách người cộng thêm xoay hông, liền nhanh chóng đã tránh được đòn đâm từ phía sau lưng. Đầu gỗ hiện lên trước mặt cậu, cầm trên tay thanh kiếm, cậu sử dụng một đòn vung ngang, lưỡi kiếm gỗ đập vào ngực người đàn ông cầm giáo, đẩy lùi ông ta về phía sau.
Nhưng nguy hiểm vẫn chưa dừng lại ở đó, hai người phía trước sử dụng kiếm đã tiến tới gần, người bên phải sử dụng đòn bổ đầu, kiếm ông ta giơ lên cao, còn người bên trái thì sử dụng đòn chém từ ngoài vào trong.
Trong chớp mắt, kiếm gỗ của chàng trai lại dịch chuyển với tốc độ nhanh nhẹn, cậu ta vung kiếm đón đỡ lấy đòn bổ đôi nguy hiểm. Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó, bằng sức mạnh, và sự khống chế tuyệt vời, cậu ta khiến vũ khí của mình cuốn theo vũ khí đối phương, chúng vòng thành hình tròn từ phải sang trái, đỡ lấy cả vũ khí thứ ba.
Thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, chàng trai mượn lực hồi nãy. Khiến phần thân gỗ đập vào phía bên vai của người bên phải, hạ lấy ông ta. Rồi thêm một đòn nhẹ nhàng, đập vào cổ tay cầm kiếm của người bên trái, kết thúc trận chiến trên sân cát.
Chàng trẻ tuổi thả vũ khí của mình xuống, giơ tay kéo người bên trái đứng dậy, nói: “ Thedes, nếu đó là một đòn đâm thì sẽ nguy hiểm hơn đấy. “
Thedes lắc đầu cười, đáp lại.
“ Không, là do ngài thôi, Eothur. Đây là lần thứ 15 chúng tôi đã bại trận dưới tay ngài rồi, kiếm thuật ngài đúng là tinh xảo nhất ở Rohan này. “
Thì ra, những người hồi nãy là Eothur cùng với chiến hữu của mình. Họ đang tập luyện với nhau, và hắn là người bị bao vây trong vòng tròn. Eothur lắc đầu, đáp:
“ Đừng quá tâng bốc ta nữa Thedes, thế giới này còn rộng lắm. “ Dừng một chút, rồi hắn nói tiếp, lần này là với tất cả mọi người xung quanh.
“ Buổi tập sáng nay kết thúc, mọi người hãy chuẩn bị nghỉ trưa. ”
Xung quanh bốn người là những người đàn ông khác, bọn họ cũng đang tập luyện với nhau. Nghe được lệnh của Eothur, họ dừng cuộc chiến lại, từng người di chuyển thả vũ khí trở về kho.
“ Thedes, chiều này cậu hãy tới gặp ta. “
Nói xong Eothur cũng nhanh chóng cất vũ khí trên tay, rồi hắn trở lại túp lều của mình.
Hắn ngồi nghỉ ngơi ở trên ghế, đôi mắt đang nhìn chằm chằm về phía trước, như đang suy nghĩ lấy một thứ hay ho gì đó. Thật ra hắn đang nhìn lấy bảng thuộc tính của bản thân mình.
Tính danh: Eothur
Huyết thống: Human (???)
Kỹ năng:
Kiếm thuật: lv 4 tinh thông (49%)
Bắn cung, phóng lao: lv3 cao cấp (30%)
Chiến đấu tay không: lv3 cao cấp (10%)
...
Thiên phú: Ngôn ngữ tinh thông,???,???
Kiếm thuật của hắn từ lúc đến lv 4, gần như toàn bộ khu vực phía tây Rohan này không ai có thể so tài được với hắn. Thậm chí bằng vài đòn đánh, hắn đã đánh bại được nhiều chiến binh mạnh mẽ. Tuy nhiên gần đây hơn 1 tháng trôi qua kỹ năng hắn vẫn không tiến thêm được bao nhiêu cả.
Eothur lắc đầu thở dài, rồi ngã người lên chiếc ghế cong. Một lúc sau hắn bước ra khỏi lều của mình, tiến vào khu tắm rửa, lúc này người hầu đã chuẩn bị sẵn sàng thùng nước. Hắn nhanh chóng cởi áo giáp ra ngoài, một đường cong cơ thể khỏe mạnh hiển lộ, nét cơ ngực hay phần cơ bụng 8 múi nổi lên một cách rõ rệt.
Cơ bắp ở cánh tay cũng không qua lớn, nhưng lại săn chắc và cứng rắn, những đặc điểm đó hiện rõ lên trong mắt thường. Ngoài ra, trên cơ thể hắn cũng lưu trên người là vài vết sẹo do những vết tích vũ khí mũi tên, ngọn giáo, lưỡi búa,... gây lên.
Eothur ngâm mình trong dòng nước, hai chân để lên thành. Đầu ngã ra phía sau, với một tư thế thoải mái, trong tâm trí hắn đang suy nghĩ về cơ thể của mình.
Cơ thể của Eothur bây giờ khỏe mạnh, nhanh nhẹn hơn những người Rohan bình thường. Nhờ việc lên cấp kỹ năng nên hệ thống giúp hắn tăng sức mạnh và đột phá một số giới hạn bản thân.
Nếu như 2 năm trước, lúc hắn mới 16 tuổi đang trong quá trình phát triển thì hắn có thể sánh ngang sức mạnh với một người đàn ông Rohan khỏe mạnh. Như vậy, vào lúc này hắn mạnh hơn người Rohan bình thường là 1.5 lần, đừng coi thường con số 0.5 lần, với tầm của một người lính Rohan rèn luyện chiến đấu nhiều năm thì chỉ nằm khoảng 1.2 hay 1.3.
Ngay cả những lũ Orc Uruk-hai đều mạnh hơn hắn chỉ một phần.
Lũ Uruk-Hai tuy to và khỏe, nhưng chúng chiến đấu vẫn còn khá thô sơ, hầu như đánh theo bản năng là chính, chỉ có một số tên đặc biệt, có kỹ thuật, sức chiến đầu khá tốt. Còn bình thường, với một người lính Rohan cũng có thể chiến đấu với chúng trên mặt đất, chưa kể là trên lưng ngựa, đi theo đội hình tấn công.
Còn một số quái vật khỏe mạnh đáng sợ như Troll, người sói,... hắn chưa từng gặp những sinh vật này bao giờ, nên không biết so sánh như thế nào. Nhưng hắn chắc chắn, chúng vẫn phải có sức mạnh gấp hắn vài lần, nhất là lũ Troll, với cơ thể to lớn, đồ sộ, cộng thêm một cây búa bự, đấy sẽ là một pháo đài khổng lồ trên chiến trường.
Tất nhiên, trong hai năm này, ngoài người Dunlend, Orc hắn còn giết một số con sói, không phải lũ sói bình thường, mà là bọn sói Wargs. Chúng phải cao đến 1,5m đấy là chiều cao bình thường khi đứng bằng bốn chân, chưa kể đến có những con khỏe mạnh trong đàn, còn to hơn thế nữa.
Eothur nghĩ chút rồi lắc đầu, hơn hai năm rèn luyện, hắn có vẻ đã đến bình cảnh. Và bây giờ cũng nên là lúc hắn sẽ rời khỏi doanh trại, trở về Edoras, sau đó là một chuyến phiêu lưu dài khắp thế giới.
Trên đường đi, hắn cũng sẽ rèn luyện kiếm thuật của mình, nhất là chiến đấu với những kiếm sĩ tài giỏi của các vương quốc khác, như người Gondor,… Từ đó hắn tin chắc rằng, kiếm thuật hắn nhất định sẽ đột phá lv 5, ngày đó sẽ không xa đâu.
Trận chiến cũng đã kết thúc vào lúc này, chỉ còn vài tên Orc đang bỏ chạy ở phía bên kia bờ, họ cũng không muốn đuổi theo bọn chúng quá sâu, nhất là đạp lên lãnh địa của một tên nguy hiểm, với những bùa chú kỳ lạ. Không chỉ thế, khúc sông này cũng không phải là cạn, việc bơi qua bên đó khá tốn thời gian, trong lúc đấy thì lũ Orc cũng đã chạy thoát.
Eomer bước tới đối diện hắn, anh ta khen ngợi.
“ Trận chiến đã kết thúc, em làm tốt lắm. “
Hắn nhún vai, khóe môi mỉm cười đáp - “ Em chỉ phát huy những gì mình có thể làm thôi. “
…
Sau trận chiến cũng là lúc bọn họ cần dọn dẹp, những cái xác của lũ Orc cần phải được chồng lên và đốt. Nếu để chúng ở hiện trường như vậy sẽ gây ô nhiễm dòng sông, hay gây ra những bệnh dịch nguy hiểm cho dân cư xung quanh.
Eothur tới phụ giúp một tay, bọn họ tạo thành 2 chồng xác chết. Ngoài ra, để dễ cháy, họ cũng vứt khá nhiều lá cây khô, cành gỗ vào trong đấy. Việc đó còn có thể giữ ngọn lửa cháy lâu hơn, những cái xác sẽ nhanh chóng sẽ bị thiêu rụi.
Ngoài việc xử lý những cái xác chết tên Orc, họ cũng kiểm kê lại số người bị thương, mạnh khỏe, hay… người chết.
Người chết là điều không thể tránh khỏi trong một cuộc chiến. Dù họ đã tấn công bất ngờ, có nhiều lợi thế lớn, và những điều đó, cũng không thể nào ngăn cản được sức mạnh của số phận. Họ chỉ có thể an ủi một điều trong lòng, những chiến binh đã khuất sẽ được chào đón về với tổ tiên họ.
Eothur yên ắng đứng nhìn cái xác của ngài Tholr, hắn thật sự là không ngờ đến, chiến binh quả cảm như ngài đã trở thành một trong mười người đã khuất. Mới chỉ ngày hôm qua, ông ấy và hắn vừa cụng ly với nhau, mà ngày hôm nay hắn phải chứng kiến cái chết của ông.
Không sai, Tholr chính là người đã chết dưới tay tên Orc chỉ huy, vào lúc đấy hắn cũng không nghĩ tới đó là ông.
Trong lúc một nỗi buồn tràn ngập tâm trí, Eomer bước chân nhẹ nhàng, anh di chuyển đến bên cạnh hắn, nhìn xác ông ấy anh cất tiếng.
“ Tholr là một chiến binh lâu đời, ông ấy đã sống qua nhiều cuộc chiến. Có thể nói, ông cũng là một người trưởng bối của ta “
“ Và ngày hôm nay, ông cũng không thể ngăn cản được cái chết của mình, chết trong một cuộc chiến vô danh. “
Eomer thở dài, vài giây sau anh nói tiếp.
“ Cuộc sống chúng ta là vậy, Eothur. Nếu em đã bước vào con đường này, thì hãy luôn chuẩn bị đi, vào một ngày nào đó, những người em biết, những người em thân, thậm chí có cả anh, cũng sẽ chết trong một chiến trường nào đấy “ Kết thúc lời khuyên, Eomer vỗ lên vai hắn, và rời đi.
Eothur đứng ở đó không trả lời, hay có hành động gì. Gần nửa tiếng sau, họ bắt đầu lên đường trở về doanh trại.
…
Eothur và mọi người đứng nhìn những cái xác đang bốc cháy, họ đã làm một buổi lễ trang nghiêm đưa tiễn bạn bè, chiến hữu của mình. Mọi người đã cùng nhau cất lên tiếng hát, một bản nhạc dân tộc, lời ca hào hùng, và tang thương.
Một hồi sau khi kết thúc, Eothur quay trở lại lều của mình, hắn lấy khăn lau thanh kiếm, chăm sóc nó kỹ lưỡng sau mỗi trận chiến. Eomer bước vào phía bên trong căn lều, tay anh ta cầm hai chiếc ly lớn, chứa đầy bia.
“ Uống đi, mọi thứ đã hoàn thành rồi. Nó sẽ làm em thấy khá hơn. “
Hắn đặt Bloodblade trở lại trong bao, nhận lấy ly bia từ tay Eomer.
“ Thế nào, em có tính đổi ý của mình chứ. Quay về Edoras, hay ở lại đây. “ Eomer hỏi lấy hắn
Eothur suy nghĩ một chút rồi mới trả lời.
“ Em nghĩ mình sẽ trả lời, sau khi chúng ta trở lại Helm’s Deep. “
Eomer gật đầu, rồi cụng ly với hắn. Anh uống cạn hết rồi quay đầu nói tiếp.
“ Hãy nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta sẽ trở về sớm. Elfhelm chắc hẳn đang vui mừng vì chúng ta đã xử hết bọn chúng đây. “
Sáng hôm sau, Eothur và đoàn người của mình trở về Helm’s Deep. Đúng như Eomer dự đoán, Elfhelm rất vui mừng khi họ đã trả thù cho những người dân đã mất. Kết quả là đêm hôm ấy, ông ta lại tiếp tục mở bữa tiệc chúc mừng bọn họ.
…
Khoảng một tuần sau, trong chuồng ngựa, Eomer chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Anh ta đã ở nơi này khá lâu, và đến lúc anh phải quay về Edoras, hay phía cực đông của Rohan, nơi anh thường cắm quân ở đấy.
“ Này Eothur, em có chắc là ở lại đây chứ, nếu không thì hãy đi về phía đông cùng với anh. “
Eothur lắc đầu, hắn đáp lại. “ Không phải anh từng khuyên em nên ở lại Helm’s Deep này sao, và giờ anh đổi ý rồi à. “
Eomer là người ngoài lạnh trong nóng, nếu như bình thường với người khác, anh là một chiến binh sắt đá, có một trái tim cứng rắn, và mạnh mẽ, luôn là một chỗ dựa tinh thần cho những người lính. Vì đó là nghĩa vụ của anh, một viên chỉ huy, người chỉ đạo không bao giờ được sụp đổ trước những người theo mình.
Với Eothur, anh luôn thể hiện lòng tốt của mình, và anh hay đưa ra những lời khuyên tốt nhất cho hắn. Dù sao, hắn là em trai duy nhất của anh. Nên bây giờ, anh ta đổi ý lại, muốn đưa hắn gần anh, sẵn tiện dạy bảo hết những gì mình biết, cho đến khi hắn có thể tự mình điều khiển một nhánh quân.
“ Được rồi, anh sẽ không hỏi em nữa. Hãy ở lại đây đi. “
…
Hai năm sau, tại một doanh trại ở gần khe núi Rohan. Giữa ánh nắng chang chang, ở phía dưới mặt đất có một chàng trai trẻ tuổi, anh ta cao khoảng 1m8, với mái tóc màu đen được buộc ra phía sau đầu. Tay đang cầm lấy một thanh kiếm gỗ, trước mặt anh là ba người đàn ông khác nhau cởi trần, trên tay họ cũng cầm lấy vũ khí.
Ba người kia di chuyển từ từ, một lát sau họ đứng thành một vòng tròn, bao vây lấy chàng trai trẻ tuổi ở bên trong. Chỉ một giây sau, ánh mắt họ liếc nhìn nhau, ý bảo đã đến lúc.
Mỗi người đều lao tới cùng lúc, vũ khí được nắm chặt, tấn công người ở phía trong vòng tròn. Có một người hai tay cầm chặt một thanh gỗ, giả làm thành ngọn giáo. Vì đây là một vũ khí dài, nên đòn tấn công người đó đã tới đầu tiên.
Ngay khi họ vừa tiến công, vị thanh niên kia mỉm cười, cậu ta chỉ với một cái lách người cộng thêm xoay hông, liền nhanh chóng đã tránh được đòn đâm từ phía sau lưng. Đầu gỗ hiện lên trước mặt cậu, cầm trên tay thanh kiếm, cậu sử dụng một đòn vung ngang, lưỡi kiếm gỗ đập vào ngực người đàn ông cầm giáo, đẩy lùi ông ta về phía sau.
Nhưng nguy hiểm vẫn chưa dừng lại ở đó, hai người phía trước sử dụng kiếm đã tiến tới gần, người bên phải sử dụng đòn bổ đầu, kiếm ông ta giơ lên cao, còn người bên trái thì sử dụng đòn chém từ ngoài vào trong.
Trong chớp mắt, kiếm gỗ của chàng trai lại dịch chuyển với tốc độ nhanh nhẹn, cậu ta vung kiếm đón đỡ lấy đòn bổ đôi nguy hiểm. Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó, bằng sức mạnh, và sự khống chế tuyệt vời, cậu ta khiến vũ khí của mình cuốn theo vũ khí đối phương, chúng vòng thành hình tròn từ phải sang trái, đỡ lấy cả vũ khí thứ ba.
Thoát khỏi tình trạng nguy hiểm, chàng trai mượn lực hồi nãy. Khiến phần thân gỗ đập vào phía bên vai của người bên phải, hạ lấy ông ta. Rồi thêm một đòn nhẹ nhàng, đập vào cổ tay cầm kiếm của người bên trái, kết thúc trận chiến trên sân cát.
Chàng trẻ tuổi thả vũ khí của mình xuống, giơ tay kéo người bên trái đứng dậy, nói: “ Thedes, nếu đó là một đòn đâm thì sẽ nguy hiểm hơn đấy. “
Thedes lắc đầu cười, đáp lại.
“ Không, là do ngài thôi, Eothur. Đây là lần thứ 15 chúng tôi đã bại trận dưới tay ngài rồi, kiếm thuật ngài đúng là tinh xảo nhất ở Rohan này. “
Thì ra, những người hồi nãy là Eothur cùng với chiến hữu của mình. Họ đang tập luyện với nhau, và hắn là người bị bao vây trong vòng tròn. Eothur lắc đầu, đáp:
“ Đừng quá tâng bốc ta nữa Thedes, thế giới này còn rộng lắm. “ Dừng một chút, rồi hắn nói tiếp, lần này là với tất cả mọi người xung quanh.
“ Buổi tập sáng nay kết thúc, mọi người hãy chuẩn bị nghỉ trưa. ”
Xung quanh bốn người là những người đàn ông khác, bọn họ cũng đang tập luyện với nhau. Nghe được lệnh của Eothur, họ dừng cuộc chiến lại, từng người di chuyển thả vũ khí trở về kho.
“ Thedes, chiều này cậu hãy tới gặp ta. “
Nói xong Eothur cũng nhanh chóng cất vũ khí trên tay, rồi hắn trở lại túp lều của mình.
Hắn ngồi nghỉ ngơi ở trên ghế, đôi mắt đang nhìn chằm chằm về phía trước, như đang suy nghĩ lấy một thứ hay ho gì đó. Thật ra hắn đang nhìn lấy bảng thuộc tính của bản thân mình.
Tính danh: Eothur
Huyết thống: Human (???)
Kỹ năng:
Kiếm thuật: lv 4 tinh thông (49%)
Bắn cung, phóng lao: lv3 cao cấp (30%)
Chiến đấu tay không: lv3 cao cấp (10%)
...
Thiên phú: Ngôn ngữ tinh thông,???,???
Kiếm thuật của hắn từ lúc đến lv 4, gần như toàn bộ khu vực phía tây Rohan này không ai có thể so tài được với hắn. Thậm chí bằng vài đòn đánh, hắn đã đánh bại được nhiều chiến binh mạnh mẽ. Tuy nhiên gần đây hơn 1 tháng trôi qua kỹ năng hắn vẫn không tiến thêm được bao nhiêu cả.
Eothur lắc đầu thở dài, rồi ngã người lên chiếc ghế cong. Một lúc sau hắn bước ra khỏi lều của mình, tiến vào khu tắm rửa, lúc này người hầu đã chuẩn bị sẵn sàng thùng nước. Hắn nhanh chóng cởi áo giáp ra ngoài, một đường cong cơ thể khỏe mạnh hiển lộ, nét cơ ngực hay phần cơ bụng 8 múi nổi lên một cách rõ rệt.
Cơ bắp ở cánh tay cũng không qua lớn, nhưng lại săn chắc và cứng rắn, những đặc điểm đó hiện rõ lên trong mắt thường. Ngoài ra, trên cơ thể hắn cũng lưu trên người là vài vết sẹo do những vết tích vũ khí mũi tên, ngọn giáo, lưỡi búa,... gây lên.
Eothur ngâm mình trong dòng nước, hai chân để lên thành. Đầu ngã ra phía sau, với một tư thế thoải mái, trong tâm trí hắn đang suy nghĩ về cơ thể của mình.
Cơ thể của Eothur bây giờ khỏe mạnh, nhanh nhẹn hơn những người Rohan bình thường. Nhờ việc lên cấp kỹ năng nên hệ thống giúp hắn tăng sức mạnh và đột phá một số giới hạn bản thân.
Nếu như 2 năm trước, lúc hắn mới 16 tuổi đang trong quá trình phát triển thì hắn có thể sánh ngang sức mạnh với một người đàn ông Rohan khỏe mạnh. Như vậy, vào lúc này hắn mạnh hơn người Rohan bình thường là 1.5 lần, đừng coi thường con số 0.5 lần, với tầm của một người lính Rohan rèn luyện chiến đấu nhiều năm thì chỉ nằm khoảng 1.2 hay 1.3.
Ngay cả những lũ Orc Uruk-hai đều mạnh hơn hắn chỉ một phần.
Lũ Uruk-Hai tuy to và khỏe, nhưng chúng chiến đấu vẫn còn khá thô sơ, hầu như đánh theo bản năng là chính, chỉ có một số tên đặc biệt, có kỹ thuật, sức chiến đầu khá tốt. Còn bình thường, với một người lính Rohan cũng có thể chiến đấu với chúng trên mặt đất, chưa kể là trên lưng ngựa, đi theo đội hình tấn công.
Còn một số quái vật khỏe mạnh đáng sợ như Troll, người sói,... hắn chưa từng gặp những sinh vật này bao giờ, nên không biết so sánh như thế nào. Nhưng hắn chắc chắn, chúng vẫn phải có sức mạnh gấp hắn vài lần, nhất là lũ Troll, với cơ thể to lớn, đồ sộ, cộng thêm một cây búa bự, đấy sẽ là một pháo đài khổng lồ trên chiến trường.
Tất nhiên, trong hai năm này, ngoài người Dunlend, Orc hắn còn giết một số con sói, không phải lũ sói bình thường, mà là bọn sói Wargs. Chúng phải cao đến 1,5m đấy là chiều cao bình thường khi đứng bằng bốn chân, chưa kể đến có những con khỏe mạnh trong đàn, còn to hơn thế nữa.
Eothur nghĩ chút rồi lắc đầu, hơn hai năm rèn luyện, hắn có vẻ đã đến bình cảnh. Và bây giờ cũng nên là lúc hắn sẽ rời khỏi doanh trại, trở về Edoras, sau đó là một chuyến phiêu lưu dài khắp thế giới.
Trên đường đi, hắn cũng sẽ rèn luyện kiếm thuật của mình, nhất là chiến đấu với những kiếm sĩ tài giỏi của các vương quốc khác, như người Gondor,… Từ đó hắn tin chắc rằng, kiếm thuật hắn nhất định sẽ đột phá lv 5, ngày đó sẽ không xa đâu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook