Em Thích Nắng Anh Thích Mưa
-
C11: Thử vai
Tuy nhiên trái ngược với sự lo lắng của Hoa Châu, Giang Tịnh Thi lại vô cùng bình tĩnh nhìn hai con người quấn quýt ngoài kia.
"Này, mọi người không thấy mối quan hệ hai người họ rất tốt sao?"
"Chắc đây là bảo bối của Kim Thiếu rồi. Chậc chậc, khổ thân mấy người kia. May sao mình lựa lựa không chọc vào."
Hoa Châu thấy cục diện bị lật ngược tái mét mặt mày nhìn Giang Tịnh Thi. Nhìn rồi cũng bất lực vỗ trán vì ai đó vãn ngông nghênh không chút biểu hiện sợ sệt gì
"Này, chị cảm khích cái tính của em đấy. Nhưng đây là việc không đùa được đâu. Người ta sắp phá mồi ăn của chúng ta đến nơi rồi này."
Giang Tịnh Thi mỉm cười một cách kì lạ nhìn Hoa Châu, Tiểu Ngạn rồi lại nhìn đám người kia một lượt.
"Kim thị sao? Như muỗi." Cô thả một câu với giọng điệu bâng quơ nhẹ nhàng.
Cả hộ trường lại im bặt một phen sau đó lại ầm lên tiếng cười rộ
Giang Tịnh Thi cười khẩy, hai tay đút túi quần, dáng đi vô cùng tự tại.
Thương Hạ hả hê xem như một trò đùa đang bày trước mặt cô ta vậy.
"Kim Mạnh Cường!" Bỗng Giang Tịnh Thi hét lên thật to khiến ai đó giật mình.
"D..dạ..con ngh...Hầy chết tiệt, con khốn đó. Nó...nó.." Tên họ Kim có chút run rẩy, xấu hổ nhìn xung quanh.
Khóe môi Giang Tịnh Thi nhoẻn lên thành một đường cong mĩ miều nhưng phần gian xảo không thể lộ rõ hơn nữa.
"Tịnh Thi, em làm càn vậy không sợ bị gì sao?". Hoa Châu lo lắng thay cho cô ấy lên tiếng nhắc nhở.
"Em mà sợ sao? Chị quên gia thế của em như nào à." Giang Tinh Thi bình thản.
Như nhớ lại điều gì đó cả Tiểu Ngạn và Hoa Châu hiểu ra, nhanh chóng nhường sân khấu lại cho Giang Tịnh Thi.
" Kim thiếu à? Nhà cậu giàu lắm nhỉ?". Mặc kệ có bao nhiêu sự chỉ trích Giang Tịnh Thị vẫn tiếp tục nói.
"Ừ thì...giàu nhất nhì cái thành phó này đó. Sao nào? Hứng thú không cô gái xinh láo?".Hắn ta đê tiện châm chọc bằng con mặt dê già.
Thương Hạ bị cắm sừng ngay trước mắt trước bàn dân thiên hạ, điều này đúng là sự sỉ nhục lớn với cô ta mà.
"Tôi chỉ muốn nói một điều, nếu anh quyết bảo vệ đứng sau hậu thuẫn cô ta thì chắc bố anh không yên ổn đâu."
"Cô nói cái gì? Cấm hỗn xược với bố tôi."
Giang Tịnh Thi không thèm nghe như thế nào, nhìn thẳng vào mắt hắn, hùng hổ như chó sói đe dọa kẻ xâm lược vào lãnh thổ của mình.
" Đừng ăn nói hàm hồ. Bố tôi là ai mọi người đều biết. Dễ để cho đứa vô ăn vô làm như cô xúc phạm sao? Rất nhiều người làm chứng đó. Tôi đủ kiện cô ra tòa.."
"Im ngay!"
"Dạ vâng..."
Bee~~🐐
Ôi trời, mặt mũi thiếu gia họ Kim để đâu rồi vây.
Mọi người cũng bị cái tình thế lật đi lật lại làm chóng mặt không còn hơi đâu mà nói can vào nữa.
"Alo, Em đây." Bỗng Giang Tịnh Thi gọi điện thoại cho ai đó.
"Mày...mày dám coi thường tao? " Kim Mạnh Cường không chịu nổi nữa, tay chân ngứa ngáy thế nào mà giơ lên không trung.
Đúng lúc máy điện thoại quay thẳng vào mặt hắn khiến mọi cử chỉ bị quan sát hết lại.
Là video call. Cô ta đang nói chuyện với một người đàn ông lạ mặt nào đó trông rất phong độ như một tổng tài
Đang thắc mắc trước sự việc kì lạ thì tiếng người đàn ông trong điện thoại thiết kế tối giản của Giang Tịnh Thi vang lên.
" Tên nào vừa động đến em?"
Kế theo giọng tức giận cực độ của người đàn ông đó là một âm thanh khác nữa được nói vọng đến
"Giang Trung Kiên, em gái bé bỏng của ông lại gọi đến à."
Nghe thấy giọng đùa cợt quen thuộc đến mức chói tai Giang Tịnh Thi liền quay máy lại không ngừng chửi rủa.
"Tên họ Triệu mắc dịch, tránh xa anh trai tôi ra. Đừng hòng dụ anh tôi chơi mấy trò hư hỏng đó."
Hư hỏng? Từ này khiến cho đầu óc các chị em thiếu nữ điên đảo, mặt nóng hừng hực lên. Aaa, chết mất.
"Này cô gái, có nói chuyện với anh trai trong giây phút trên bờ hố sâu này thì có còn lưu luyến gì không?" Kim Mạnh Cường bị làm lơ, nổi đóa nói.
"Ai?". Giọng trầm thấp cực đại của người đàn ông kia vang lên. Dù chỉ qua điện thoại chất lượng kém cũng không thể làm lu mờ đi sự uy nghiêm lãnh đạm mà đáng sợ ấy.
"Kim thị. Kim Trạch Trì."
"Được."
Phải công nhận rằng anh trai mình nổi giận giọng điệu cuốn hút quá đi. Ai đó tự sướng.
Kim Mạnh Cường kinh ngạc khi nghe tên bố anh ta bị réo lên rành rọt và suồng sã như vậy.
"Đúng là mấy trò lừa đảo, rẻ tiền mà. Cô dám nói thẳng tên bố tôi sao?"
...
"Anh Cường!!!."..một tên ăn mặc lịch sự như hầu cận của hắn chạy thộc mạng vào.
Kim Mạnh Cường tái mét mắt mày khi nghe câu chuyện được kể lại.
Nhanh chóng hắt hủi Thương Hạ, ánh mắt hoảng sợ tột cùng nhìn Giang Tịnh Thi.
"Còn không mau xin lỗi.".
Cả hội trường ngơ ngác trước sự đổi thay này, há hốc miệng nhìn cục diện đổi thay lần nữa.
"Tại sao anh lại nói thế? Sao em phải xin lỗi..."
"Một là ngoan ngoãn nghe lời tôi. Hai là tôi kệ cô."
Thương Hạ bị sự việc xảy ra làm chóng mặt, hoa mắt.
Cái quái gì thế này?
Thương Hạ không chịu phục, cô ta ngang nhiên nói.
"Cô kia, cô làm cách nào mà quyến rũ người đàn ông của tôi, khiến anh ấy đối xử với tôi như vậy."
Giang Tịnh Thi không nói lời nào, giơ tay lên làm cử chỉ chém ngang cổ khiến Kim Mạnh Cường sợ mất mật.
Hắn quay sang ép Thương Hạ mãi, cô nàng cũng đành xin lỗi trong uất ức.
"Giang Tiểu thư, ngài còn cần gì nữa không ạ?".Hắnn khoanh tay lịch sự hỏi.
"ừm..Kêu cô ta rút khỏi vai chính."
Sau một hồi lê thê cuối cùng Thương Hạ cũng chịu ra đi
. Hắn thật ngu ngốc mà, suýt nữa vì cái tát của hắn mà khiến Kim thị mới dậy sóng không lâu sắp tắt
Mọi việc quay lại bình thường nhưng chỉ khác là ánh mắt của tất cả mọi người đối với đám người Hoa Châu đã thay đổi hoàn toàn.
Đạo diễn khép lép tiến tới chỗ Giang Tịnh Thi. Ông ta xấu hổ khi vừa nãy góp phần cản trở cô
"Cô Giang, về việc vừa nãy, thực lòng xin lỗi vì đã không hiểu chuyện."
"À, không sao. Tôi nhờ ông một việc được chứ?"
Tâm trạng đạo diễn hồ hởi hẳn lên, nhiệt tình lắng nghe.
"Cho cô ấy đóng vai chính. Các vai còn lại để tôi chọn. Hãy quay lại từ đầu đi." Cô ấy vừa nói vừa chỉ tay về phía Hoa Châu.
Đạo diễn và biên kịch gần đấy nghe vậy mà giật mình, lo ngại.
"Nhưng..Về chi phí...chúng tôi căn bản khó mà...."
"Cái đấy tôi đầu tư."
Nói đoạn, một dãy con số không làm lóa mắt đa số mọi người.
"1..2..3..9..10!!! 10 tỷ?!".Đạo diễn không thể tin được mà hét lên.
Cả hội trường một phen lóe mắt. Đại gia. Đương kim tiểu thư thứ thiệt của Giang Thị đây mà.
"Xong chưa? Cho chị ấy thử vai nhé."
...
Sau khi diễn một đoạn xong, đạo diễn và biên kịch trầm tư một hồi, cuối cùng khi thảo luận xong họ nói
"Cô ấy đóng thực sự tốt. Tốt hơn nhiều so với Thương Hạ.Nhưng...."
"Này, mọi người không thấy mối quan hệ hai người họ rất tốt sao?"
"Chắc đây là bảo bối của Kim Thiếu rồi. Chậc chậc, khổ thân mấy người kia. May sao mình lựa lựa không chọc vào."
Hoa Châu thấy cục diện bị lật ngược tái mét mặt mày nhìn Giang Tịnh Thi. Nhìn rồi cũng bất lực vỗ trán vì ai đó vãn ngông nghênh không chút biểu hiện sợ sệt gì
"Này, chị cảm khích cái tính của em đấy. Nhưng đây là việc không đùa được đâu. Người ta sắp phá mồi ăn của chúng ta đến nơi rồi này."
Giang Tịnh Thi mỉm cười một cách kì lạ nhìn Hoa Châu, Tiểu Ngạn rồi lại nhìn đám người kia một lượt.
"Kim thị sao? Như muỗi." Cô thả một câu với giọng điệu bâng quơ nhẹ nhàng.
Cả hộ trường lại im bặt một phen sau đó lại ầm lên tiếng cười rộ
Giang Tịnh Thi cười khẩy, hai tay đút túi quần, dáng đi vô cùng tự tại.
Thương Hạ hả hê xem như một trò đùa đang bày trước mặt cô ta vậy.
"Kim Mạnh Cường!" Bỗng Giang Tịnh Thi hét lên thật to khiến ai đó giật mình.
"D..dạ..con ngh...Hầy chết tiệt, con khốn đó. Nó...nó.." Tên họ Kim có chút run rẩy, xấu hổ nhìn xung quanh.
Khóe môi Giang Tịnh Thi nhoẻn lên thành một đường cong mĩ miều nhưng phần gian xảo không thể lộ rõ hơn nữa.
"Tịnh Thi, em làm càn vậy không sợ bị gì sao?". Hoa Châu lo lắng thay cho cô ấy lên tiếng nhắc nhở.
"Em mà sợ sao? Chị quên gia thế của em như nào à." Giang Tinh Thi bình thản.
Như nhớ lại điều gì đó cả Tiểu Ngạn và Hoa Châu hiểu ra, nhanh chóng nhường sân khấu lại cho Giang Tịnh Thi.
" Kim thiếu à? Nhà cậu giàu lắm nhỉ?". Mặc kệ có bao nhiêu sự chỉ trích Giang Tịnh Thị vẫn tiếp tục nói.
"Ừ thì...giàu nhất nhì cái thành phó này đó. Sao nào? Hứng thú không cô gái xinh láo?".Hắn ta đê tiện châm chọc bằng con mặt dê già.
Thương Hạ bị cắm sừng ngay trước mắt trước bàn dân thiên hạ, điều này đúng là sự sỉ nhục lớn với cô ta mà.
"Tôi chỉ muốn nói một điều, nếu anh quyết bảo vệ đứng sau hậu thuẫn cô ta thì chắc bố anh không yên ổn đâu."
"Cô nói cái gì? Cấm hỗn xược với bố tôi."
Giang Tịnh Thi không thèm nghe như thế nào, nhìn thẳng vào mắt hắn, hùng hổ như chó sói đe dọa kẻ xâm lược vào lãnh thổ của mình.
" Đừng ăn nói hàm hồ. Bố tôi là ai mọi người đều biết. Dễ để cho đứa vô ăn vô làm như cô xúc phạm sao? Rất nhiều người làm chứng đó. Tôi đủ kiện cô ra tòa.."
"Im ngay!"
"Dạ vâng..."
Bee~~🐐
Ôi trời, mặt mũi thiếu gia họ Kim để đâu rồi vây.
Mọi người cũng bị cái tình thế lật đi lật lại làm chóng mặt không còn hơi đâu mà nói can vào nữa.
"Alo, Em đây." Bỗng Giang Tịnh Thi gọi điện thoại cho ai đó.
"Mày...mày dám coi thường tao? " Kim Mạnh Cường không chịu nổi nữa, tay chân ngứa ngáy thế nào mà giơ lên không trung.
Đúng lúc máy điện thoại quay thẳng vào mặt hắn khiến mọi cử chỉ bị quan sát hết lại.
Là video call. Cô ta đang nói chuyện với một người đàn ông lạ mặt nào đó trông rất phong độ như một tổng tài
Đang thắc mắc trước sự việc kì lạ thì tiếng người đàn ông trong điện thoại thiết kế tối giản của Giang Tịnh Thi vang lên.
" Tên nào vừa động đến em?"
Kế theo giọng tức giận cực độ của người đàn ông đó là một âm thanh khác nữa được nói vọng đến
"Giang Trung Kiên, em gái bé bỏng của ông lại gọi đến à."
Nghe thấy giọng đùa cợt quen thuộc đến mức chói tai Giang Tịnh Thi liền quay máy lại không ngừng chửi rủa.
"Tên họ Triệu mắc dịch, tránh xa anh trai tôi ra. Đừng hòng dụ anh tôi chơi mấy trò hư hỏng đó."
Hư hỏng? Từ này khiến cho đầu óc các chị em thiếu nữ điên đảo, mặt nóng hừng hực lên. Aaa, chết mất.
"Này cô gái, có nói chuyện với anh trai trong giây phút trên bờ hố sâu này thì có còn lưu luyến gì không?" Kim Mạnh Cường bị làm lơ, nổi đóa nói.
"Ai?". Giọng trầm thấp cực đại của người đàn ông kia vang lên. Dù chỉ qua điện thoại chất lượng kém cũng không thể làm lu mờ đi sự uy nghiêm lãnh đạm mà đáng sợ ấy.
"Kim thị. Kim Trạch Trì."
"Được."
Phải công nhận rằng anh trai mình nổi giận giọng điệu cuốn hút quá đi. Ai đó tự sướng.
Kim Mạnh Cường kinh ngạc khi nghe tên bố anh ta bị réo lên rành rọt và suồng sã như vậy.
"Đúng là mấy trò lừa đảo, rẻ tiền mà. Cô dám nói thẳng tên bố tôi sao?"
...
"Anh Cường!!!."..một tên ăn mặc lịch sự như hầu cận của hắn chạy thộc mạng vào.
Kim Mạnh Cường tái mét mắt mày khi nghe câu chuyện được kể lại.
Nhanh chóng hắt hủi Thương Hạ, ánh mắt hoảng sợ tột cùng nhìn Giang Tịnh Thi.
"Còn không mau xin lỗi.".
Cả hội trường ngơ ngác trước sự đổi thay này, há hốc miệng nhìn cục diện đổi thay lần nữa.
"Tại sao anh lại nói thế? Sao em phải xin lỗi..."
"Một là ngoan ngoãn nghe lời tôi. Hai là tôi kệ cô."
Thương Hạ bị sự việc xảy ra làm chóng mặt, hoa mắt.
Cái quái gì thế này?
Thương Hạ không chịu phục, cô ta ngang nhiên nói.
"Cô kia, cô làm cách nào mà quyến rũ người đàn ông của tôi, khiến anh ấy đối xử với tôi như vậy."
Giang Tịnh Thi không nói lời nào, giơ tay lên làm cử chỉ chém ngang cổ khiến Kim Mạnh Cường sợ mất mật.
Hắn quay sang ép Thương Hạ mãi, cô nàng cũng đành xin lỗi trong uất ức.
"Giang Tiểu thư, ngài còn cần gì nữa không ạ?".Hắnn khoanh tay lịch sự hỏi.
"ừm..Kêu cô ta rút khỏi vai chính."
Sau một hồi lê thê cuối cùng Thương Hạ cũng chịu ra đi
. Hắn thật ngu ngốc mà, suýt nữa vì cái tát của hắn mà khiến Kim thị mới dậy sóng không lâu sắp tắt
Mọi việc quay lại bình thường nhưng chỉ khác là ánh mắt của tất cả mọi người đối với đám người Hoa Châu đã thay đổi hoàn toàn.
Đạo diễn khép lép tiến tới chỗ Giang Tịnh Thi. Ông ta xấu hổ khi vừa nãy góp phần cản trở cô
"Cô Giang, về việc vừa nãy, thực lòng xin lỗi vì đã không hiểu chuyện."
"À, không sao. Tôi nhờ ông một việc được chứ?"
Tâm trạng đạo diễn hồ hởi hẳn lên, nhiệt tình lắng nghe.
"Cho cô ấy đóng vai chính. Các vai còn lại để tôi chọn. Hãy quay lại từ đầu đi." Cô ấy vừa nói vừa chỉ tay về phía Hoa Châu.
Đạo diễn và biên kịch gần đấy nghe vậy mà giật mình, lo ngại.
"Nhưng..Về chi phí...chúng tôi căn bản khó mà...."
"Cái đấy tôi đầu tư."
Nói đoạn, một dãy con số không làm lóa mắt đa số mọi người.
"1..2..3..9..10!!! 10 tỷ?!".Đạo diễn không thể tin được mà hét lên.
Cả hội trường một phen lóe mắt. Đại gia. Đương kim tiểu thư thứ thiệt của Giang Thị đây mà.
"Xong chưa? Cho chị ấy thử vai nhé."
...
Sau khi diễn một đoạn xong, đạo diễn và biên kịch trầm tư một hồi, cuối cùng khi thảo luận xong họ nói
"Cô ấy đóng thực sự tốt. Tốt hơn nhiều so với Thương Hạ.Nhưng...."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook