Em Là Nữ Quỷ!
Chương 27: Cưỡng hôn

Sau một hồi nói chuyện phiếm, nữ quỷ cũng hiểu sơ sơ tình tình, nói chung là cũng ko có gì quan trọng. Con ma hôm qua bị đưa giải cho gã Thần chết thực, cậu nhóc Hạ Anh 1 được đưa về nhà, vì bị cướp xác một thời gian nên hiện tại cơ thể chưa hồi phục hẳn, còn ở nhà nghỉ dài dài, hậu quả sức khỏe cũng ko nhiều lắm, chưa ảnh hưởng đến cái đầu là được, ko phí phạm một nhân tài cho Tổ quốc lắm! Mấy cô cậu nhóc dọa ma hôm qua, vì nữ quỷ giữa chừng dồn nhiều yêu lực dẫn đến tốn kém, nên thuật ''mê cung trận'' mất tác dụng, mấy nhóc đó mau mau chóng chóng chạy khỏi căn nhà. Nữ quỷ cũng thắc mắc sao mình có thể ngủ được, thì nhận được giọng nói khinh bỉ từ tên thần:

- Mệt quá ngủ đi có gì lạ đâu! Nói lúc nhập xác tiêu tốn rất nhiều yêu lực ko nghe...

Cái tên này, ta ra nông nỗi này rồi ngươi còn bắt nạt luôn à? Mà mà, hình như... đêm qua mình khóc? Cái tư thế...

Từ từ ngước lên nhìn cái áo đên có vết dung dịch đã khô của tên thần, nữ quỷ vội cúi đầu xuống, coi như không thấy gì. Trời đất! Mất mặt quá đi! Ai lại vừa khóc còn bôi nước mắt nước mũi tèm lem lên áo hắn ta... Cái danh dự danh tiết của nữ quỷ a còn đâu...

Nhưng mà, chuyện hôm qua... thực sự rưởng quên rồi chứ, ai ngờ lại kích động như vậy... Ngay cả khi tìm đường trở lại được Đại Việt, việc đầu tiên làm cũng chẳng phải đi tìm hắn ta...

Cũng từng nghĩ việc nếu gặp lại hắn sẽ tâm trạng ra sao, lần này đã rõ, là tâm trạng đó!

Cười khổ. Cúi đầu xuống. Hai chân co lại, hai tay từ từ đặt lên đầu gối.

Thần chết thấy nữ quỷ càng cố thu mình lại, định tiến gần nói mấy câu an ủi, nhưng chưa kịp nói, một tiếng thét chói tai vang lên. Thần chết giật mình lùi lại, ngã phịch xuống sàn, hai tay bịt tai lại.

- Aaaaaaaaaa.... Cái gì! Cái gì! Sắp hết thời gian rồi a! Sao đay! Sao ngươi ko nói với ta! Còn bảo ko có gì quan trọng! Này, sao ko lên tiếng?... Ơ?

Nữ quỷ hét một hồi mới nhận ra thần chết ngồi phich ở đất, còn mình ngơ ngác tròn mắt ngồi trên giường êm.

Thần chết đứng dậy, phủi bụi, mặc dù chẳng có tí bụi nào bám cả, lấy lại phong độ.

Nữ quỷ thấy cái vẻ ấy ngay lập tức bỏ đi suy nghĩ tội nghiệp tên thần, ném cái gối vào mặt gã:

- Còn ở đó làm dáng!

rồi giơ tay ra cho gã xem:

- Này này, nhìn đi nhìn đi! Sắp đen kịt cả vòng tròn rồi. Ngươi bảo nghĩ cách cho ta mà. Làm sao đây? Ta còn bị đình chỉ học nữa.

Lấy tay vò đầu làm tóc bết càng rối tung lên. Thần chết tháy nữ quỷ có vẻ có ''sức sống'' như vậy, miệng ko khỏi nhếch lên:

- Dùng thuật di chuyển đến trường là được. Thôi thôi, hỏng hết bộ tóc. Mặt xấu xí như vậy tỏ tình ko ai thèm đồng ý đâu.

Nữ quỷ chợt bừng tỉnh, quay ra lườm tên thần. Mải móng thay quần áo và buộc bộ tóc bê bết định thi triển yêu thuật thì nhận ra cơ thể còn rất yếu, ko làm được.

Một dãy âm thanh kì lạ vang lên. Nữ quỷ chỉ kịp nhận ra mấy âm thanh đó hình như là một loại thần chú mà tên thần niệm, cả hai biến khỏi căn phòng.

Lần này bị ném ra không gian khác nhưng ko bị đập vào đâu, coi như tên thần chét còn có tí nhân đức, biết ta hiện tại yếu nên nhẹ tay. Quay ra ko thấy tên thần đâu. Cái này ko có gì lạ, hắn lúc nào chả vậy, lúc ẩn lúc hiện! Hiện tại đang là giờ học, cả trường tương đối yên, ngoài hành lang trống trơn, ko ai qua lại. Nữ quỷ dễ dàng chạy đến chỗ lớp 10A1 kia.

Ngó ngó ngoài cửa, ông thầy đầu hói một tay đút tui quần đang giảng bài. Cả lớp yên lặng.

- Thế bây giờ các anh các chị đã học về tế bào, vậy tôi hỏi các anh các chị câu này. Thế liệu có cái tế bào nào mà ta có thể cầm được, rồi sờ nắn, vo ve nó thế này, rồi lúc muốn cất nó đi thì ta cất bỏ nó vào túi thế này. Khi cần ngắm thì lại lôi nó ra. Đố các anh chị tìm đượ cái tế bào nào như thế.

Ông thầy với giọng hài hước vừa nói vừa giơ một tay không xỏ túi quần ra làm động tác, như vân vê thú gì đó rồi bỏ thứ đó vào túi áo, rồi lại thò tay vào túi áo móc thứ ''vô hình'' đó ra, hai mắt ngắm nghía đúng chuẩn si mê.

Mấy học sinh dưới lớp hơi ồn ào chút, nhưng chẳng có một cánh tay giơ lên. Nữ quỷ thấp thó ngoài cửa, trong lòng thầm nghĩ: Là trứng đó, trúng gà đó. Mấy cái đứa này, có đúng A1 lớp chọn đỉnh không vậy? Là trứng gà chưa kịp thụ tinh đã được đẻ rồi. Trời ạ!

- Thưa thầy!

Thầy giáo khá vui khi có học sinh xung phong, niềm nở:

- Ừ Phong, anh trả lời tôi nghe!

Cậu học sinh tên Phong đứng lên, cười trừ:

- Dạ thưa thầy, em không phải giơ tay trử lời.

Ngay lập tức thay đổi sắc mặt, ông thầy bảo:

- Vậy anh kêu tôi làm gì?

- Dạ, ngoài cửa... có bạn đứng hình như muốn gặp ai... Em chi muốn nói vậy thôi.

Cậu học sinh nói xong lại cười lấy lòng lần nữa, vẫn đứng nghiêm trang rất ra dáng học sinh ngoan.

Ông thầy bây giờ mới để ý nhìn ra ngoài, thấy một học sinh nữ đứng nghiêm chỉnh chihr giữa cửa.

- Em cần gặp ai?

- Thưa thầy, e muốn gặp bạn Hạ Anh một chút.

Cả lớp lúc đầu một phen ồn ào, sau khi nghe nữ quỷ nói lập tức thay đổi thái độ.

- Tao đã đoán mà!

- Xì, tưởng gì!

- Lại một đứa con gái nữa!

- Tao cũng là hotboy mà, đời thật bất công!

...

Cái đứa tên Phong kia cố tình nói vọng ra:

- Bạn gì đó ơi, Hạ Anh hôm nay nghỉ học, bạn để lần sau gặp đi.

Này này này cái thằng nhóc kia, ta rõ ràng thấy thằng đó ngồi một xó kia còn nói nó điêu toa nói nó nghỉ hả? Chợt thấy cô bạn đứng cửa trừng mắt nhìn mình cảnh cáo, Phong ngay lập tức quay phắt mặt về phía bảng tiếp tục nghiêm chỉnh làm học sinh ngoan.

Nữ quỷ lần này chỉ tay về một phía lớp, dõng dạc:

- Thưa thầy, em muốn gặp bạn Hạ Anh kia!

''Ồ''-Cả lớp theo hướng tay của nữ quỷ chỉ, nhìn xuống Hạ Anh 2-thành viên không mấy nổi bật trong lớp thỉnh thoảng lại mang mấy tờ giấy cũ cũ ghi trên đó toàn chữ Nôm mà chẳng ai đọc hiểu (chữ Nôm là cậu ta nói thôi, chứ ai mà biết đấy là chữ gì)- hiện tại đang ngơ ngác tròn mắt.

Ông thầy chợt cười rất gian:

- Hạ Anh, ra ngoài có bạn gái muốn gặp kìa!

Bạn Hạ Anh đứng dậy, mặt chút đỏ:

- Xin phép thầy em ra ngoài.

Thầy giáo xua xua tay:

- Ừ ừ, ra mau không để bạn gái đợi.

Hạ Anh vừa ra đến cưa thì ông thầy tiếp tục nói:

- Này anh Phong, đừng tưởng đứng đấy là xong! Đang lúc tôi giảng bài mà ngó ra ngoài hóng chuyện hả? Trả lời được thì tôi tha, không thì tôi ghi sổ đầu bài không chú ý nghe giảng để giáo viên chủ nhiệm xử.

Tên Phong run người, than khổ: Trời ơi, làm anh hùng làm chi, bây giờ chịu vạ thế này?

Nữ quỷ cũng thấy tội tội cậu học sinh ấy, nên quay xuống, nhắc nhỏ:

- Trứng gà! Trứng gà! Nghe không? Trứng gà!

- Vậy anh có trả ời được không?- Ông thầy tiếp tục gây sức ép.

Cậu học sinh nhìn những cử động miệng của nữ quỷ, nghe ông thầy thúc, vội nói theo phản xạ:

- Trứng gà!

Ông thầy liếc xéo phía nữ quỷ. Vội vàng, nữ quỷ lôi tay cậu nhóc Hạ Anh đi!

Lôi một hồi ra chỗ cầu thang, ngó qua ngó lại không thấy ai, nữ quỷ vẫn cầm cổ tay Hạ Anh. Ngó xuống cổ tay mình, thấy vòng tròn trên tay sặp đen kịt, càng thêm luống cuống. Ngẩng mặt lên, cố tỏ ra đôi mắt chân thành nhất, ngọt ngào nói:

- Hạ Anh à, tớ thích cậu...

Bạn Hạ Anh thấy ánh mắt long lanh và nghe giọng nói đó, thực sự sởn gai ốc, lắp bắp:

- Cậu à, Hạ Anh hôm nay nghỉ... Cậu gặp nhầm người... A, cậu muốn nhờ tớ gửi lời với Hạ Anh, vậy tớ sẽ cố gắng. Tớ phải vào lớp học.

Muốn giật tay mình ra, nhưng phải cái cô bé kia cầm chặt quá không lôi ra được. Lại nhớ cái cảm giác hôm trước bị cầm tay, trong lòng... bất an! Có thể hay không kéo tay ra cô bạn này sẽ bẻ gẫy tay mình luôn không chứ? Rất có thể! Kinh nghiệm chứng minh, kẻ chỉ trong tích tắc hạ ngục mấy đứa ''đầu trâu mặt ngựa'' rất có nguy cơ bẻ gẫy tay một đứa yếu ớt như mình.

Nữ quỷ thấy vẻ lúng túng của cậu nhóc, lại ngó qua cổ tay, nghĩ mình chưa đủ chân thành, mắt càng long lanh hơn, chân bước đến gần hơn:

- Tớ chỉ thích cậu thôi. Lần trước là hiểu nhầm. Làm bạn trai tớ nhé!

Cậu trai Hạ Anh cứ từ từ bị chèn ép vào góc tường như thế...

- Cậu... Tớ xin lỗi. Tớ nghĩ trước tiên chúng ta vẫn nên chú tâm vào việc học, còn chuyện yêu đương...

- Nghĩa là cậu từ chối tớ!

Nữ quỷ hét toáng lên. Đằng kia các lớp có đứa nhoi nhoi nghe lỏm chuyện rồi.

Thực ra thì, nếu trong trường hợp khác, nữ quỷ chắc chắn vỗ tay hoan hô cậu trai này và nói:''Thế này mới là tuổi trẻ Việt Nam!''. Tất nhiên, đó là khi có chữ ''nếu'', còn hiện tại, haizz...

Nữ quỷ chỉ biết đã tỏ tình rồi, cũng đã có câu trả lời, nhưng chưa biết được mình đã hoàn thành nguyện ước chưa. Nếu như lời tên thần cảnh cáo, phải để đối tượng đồng ý, không phải đi tong công sức hay sao?

- Ngươi chưa hoàn thành nguyện ước.

Tiếng nói tên thần vang vẳng đâu đây nhưng nữ quỷ chưa kịp bất ngờ, một luồng lực vây hãm, ngay lập tức đẩy mình về phía cậu nhóc Hạ Anh, và kết quả là... môi chạm môi. Cả hai-Hạ Anh và nữ quỷ- đều ngạc nhiên. Nữ quỷ theo phản xạ muốn đẩy ra.

Cái này không phải mình bị hiểu nhầm cưỡng ép con cái nhà lành, trẻ trai chưa lớn sao?

- Muốn hoàn thành lượt, ngoan ngoãn nghe lời ta. Trước tiên, đừng cử động!

Tên thần lơ lửng đằng sau lưng, hai chân không khoanh lại mà buông xuống, cầm trong tay cái lưỡi hái, đưa ra phía trước. Lưới hái đen bóng với lưỡi sắc nhọn chỉ cách tấm lưng nữ quỷ vài mili, tạo dòng lực vô hình dữ dội nâng nữ quỷ lên, và đẩy về phía trước.

Nữ quỷ nghe câu kia, ngay lập tức bỏ ý định cựa quậy, ngoan ngoãn nghe lời, tiếp tục tình trạng môi chạm môi lạnh ngắt. Vâng, là lạnh ngắt! Một xác chết thì mọi người nghĩ môi sẽ thế nào? Thực sự chân thành thông cảm, thương tiếc cho chàng trai trẻ Hạ Anh bị người ta tính kế mà không hay biết... Chàng trai này hiện tại... đầu óc trống rỗng. Lần đầu tiên đấy, nụ hôn đầu tiên của chàng ta! Anh chàng ngây ngây không nhận ra tư thế hiện tại của nữ quỷ đang chân không chạm đất (đều nhờ công của lưỡi hái, đành chịu, cô nàng thấp quá!).

- Bây giờ từ từ buông ra, cằm chạm vai trái anh cậu nhóc, hai tay quàng ôm cổ.

Khụ khụ! Qủa nhiên là dụ dỗ trai tân rồi! Danh tiết của... Aaaa, sắp hết thời gian rồi. Vậy là ngay lập tức ném ''lương tâm" qua một bên, tiếp tục ngoan ngoãn nghe theo lời tên thần không chút nghi ngờ.

- Tiếp theo từ từ nói theo ta... Em yêu anh...

Nữ quỷ biến mình thành cái máy lặp lại:

- Em yêu anh...

-Chúng mình hẹn hò nhé.

Tiếp tục làm máy lặp lại, trong lòng nghi ngờ lắm lắm:

-Chúng mình hẹn hò nhé!

Á, sao chưa xong vậy?

- Bây giờ từ từ ngẩng mặt lên, nhìn vào mắt cậu nhóc.

Nhưng mà mắt nào?-Nữ quỷ hét lên trong lòng. Thần chết tự dưng thêm vào:

- Đừng nhìn bằng ánh mắt ghê rợn như lúc nãy, cứ nhìn như bình thường.

Nữ quỷ vẫn chưa hiểu: Bình thường là bình thường làm sao? Hình như nhận ra suy nghĩ nữ quỷ, thần chết đành tiếp tục giải thích:

- Nhìn như khi ngươi trong không gian trắng một mình... kiểu xa xăm.

Cái này thì hiểu, vậy là trưng ra bộ mặt suy tư nhìn thẳng mắt Hạ Anh.

- Anh...

- Được.

Nhẹ như bông gòn, âm thanh phát ra. Vòng tròn đen hoàn toàn. Thân xác Hạ An ngã ra trong lòng cậu nhóc. Hạ Anh ngạc nhiên ôm cô nhóc:

-Cậu, cậu sao vậy? Cậu ơi...

Nữ quỷ đã thoát xác, cùng với thần chết biến về không gian trắng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương