Em Là Nữ Quỷ!
-
Chương 11: Xin lỗi thì ra cũng thật khổ!
Lại một lần nữa đi hỏi nguyện ước, sau lần thành công kia, ngoại trừ lúc đầu có chút băn khoăn nhưng sau đó sự băn khoăn đó hoàn toàn bị ném vào thùng rác, chỉ còn lại niềm vui, chút tự hào, lần đầu nữ quỷ ta hoàn thành mà. Dù lần này gã thần chết kia lại tự dưng xuất hiện với nụ cười gian không còn gì gian hơn, và còn nhẫn tâm "bạo lực" ném ta vào không gian khác, nhưng không sao chỉ cần có cái vào bụng là được rồi!
Đến nơi, sắc mặt đang vui vẻ của nữ quỷ đột nhiên thay đổi, trở nên lãnh lẽo như gió mùa đông! Một căn phòng ngủ lớn, chăn giường tủ bàn ghế đầy đủ. Nhưng tất cả đều lộn xộn, bẩn thỉu. Cái linh hồn ma nữ kia chỉ độ tuổi học sinh, đang ngơ ngác nhìn cái thân xác cô ta nằm lăn dưới nền đất, miệng sùi bọt, trên bàn tay vương dưới đất vẫn còn vài viên thuốc màu đỏ, xung quanh là lăn lộn rất nhiều viên thuốc khác, và còn một lọ thuốc lăn lóc bên cạnh. Nữ quỷ mặt lạnh, nhớ đến việc cần làm, cất giọng:
- Ta đến để thực hiện nguyện ước, nói ta cho biết nguyện ước của ngươi là gì.
Ma nữ vẻ mặt xanh xao, ngơ ngác quay sang nhìn, rồi lại tỏ vẻ sợ sệt, cả người run lên.
- Có nói không?
Giọng nói càng thở nên lạnh hơn, nhiệt độ xung quanh giảm mạnh.
Ma nữ đưa tay chỉ về quyển sổ nhỏ trên bàn:
- Giúp tôi xin lỗi những người trong đó!
Biến mất. Nữ quỷ ngồi dậy trong thân xác cô bé kia, vẻ mặt vẫn rất khó coi. Đáng chết! Không muốn quý trọng mạng sống, quả đáng chết!
- Suy nghĩ gì cũng nhanh lên, thời gian không có nhiều đâu.
Giọng nói cợt nhả rất quen tai.
- Thần chết à, ông đến đây làm gì?
- Đương nhiên để hướng dẫn ngươi... Đừng lằng nhằng nữa, nhìn tay mình đi!
Đột nhiên cảm thấy tên kia nghiêm túc, nhìn thử cổ tay mình...
- Áaaaa!!!!! Sao quay nhanh quá vậy!
Biết ngay mà...Thần chết thở dài nhìn nữ quỷ hiện nay đang rất khẩn trương với lấy quyển sổ trên bàn và mở liên hoàn, mắt lia lịa nhìn vào các trang giấy mở soành soạnh.
- Cái quỷ quái gì thế này, sao lắm quá vậy? Con ranh này không cần phạm nhiều lỗi như vậy chứ! Chỉ khổ ta đây. Mẹ kiếp! Thời gian của ta...
- Đừng lằng nhằng nữa. Thời gian trong lần này là 2 tiếng 19 phút 52 giây, ngươi đã tiêu tốn hơn hai phút rồi đấy.
- Vậy phải làm sao đây? Từng đây người...
- Trong đó không phải có hình ảnh, địa chỉ của mỗi người sao? Sử dụng thuật di chuyển tức thời đến nơi là được.
Nữ quỷ ngây ngốc nhận ra phương pháp, rồi lại nhớ lại điều gì:
- Không phải rất tốn yêu thuật sao?
- Có phương án khác, là nhận thất bại làm lại 3 lần...
Chưa nói xong, nữ quỷ đã dùng thuật di chuyển tức thời biến mất tăm.
Đứng trước mặt một bà bác, nữ quỷ mở cuốn sổ ra, giơ trước mặt:
- Cháu xin lỗi bác vì đã làm bác ngã và đánh vỡ trứng của bác, sau đó chạy đi và không xin lỗi bác.
Sau khi nói xong một tràng, thân ảnh nhỏ bé biến mất vào trong gió, để lại bác gái kia ngơ ngác chưa rõ chuyện gì.
- Cháu xin lỗi...
- Cháu xin lỗi...
- Cháu xin lỗi...
- Tôi xin lỗi...
...(sau từ xin lỗi là lí do)
Sau khoảng gần bốn chục lần nói xin lỗi kèm lí do, nữ quỷ vì quá mệt quyết định cải biên thành rất ngắn gọn:"Xin lỗi!"
Còn trường nữa...
Chạy ngay vào trường, đang định chạy vào lớp 11a4 để xin lỗi đứa tiếp theo, nhưng đột nhiên suy nghĩ lại, chuyển hướng đi. Con nhóc đó trong trường này phải xin lỗi cả chục đứa nữa, chạy từng lớp chắc chắn mệt đứt hơi.
Tìm được cái phòng trong có nhiều giáo viên, thấy mấy gương mặt quen quen, ngay lập tức đứng trước toàn thể nói rất nhanh:
- Em xin lỗi vì tất cả những gì đã làm với thầy cô ở đây. Cho em hỏi loa đài micro ở đâu?
Giọng nói khàn khàn do nói quá nhiều.
- Em là ai mà chạy vào đây?
- Ô, không phải Khánh Ly đấy sao?
- Sao em lại đi học, không phải nhà trường đã đình chỉ học em rồi sao?
Mẹ kiếp, đình chỉ cái gì ta không thèm quan tâm, sao không tên nào trả lời đúng câu hỏi gì cả.
- Em muốn tìm micro làm gì? - Lại đâu ra một thầy cuối cùng chú ý đến lời nữ quỷ nói.
...
- Loa loa loa! Một hai ba bốn a lô a lô!(đang thử giọng) Tôi là Khánh Ly, tôi muốn xin lỗi bạn Nam lớp 11a4 vì đã thuê học sinh trường khác đánh bạn, xin lỗi bạn Hòa và bạn Huệ lớp 10a12 vì đã đăng lên face hai bạn có quan hệ với nhau, xin lỗi bạn...
Một lô một lốc cái tên cũng như các tôi khác cứ thế oang oang trên loa trường, mọi người nghe những thông tin trên loa mà hết hồn, không ai thèm chú ý đến giọng nói khàn đặc sắp mất giọng của người nói. Còn trong phòng, các thầy các cô đều cứ thế "ngủ gục" trên bàn, cửa phòng khóa chặt còn phảng phất mùi thuật phong ấn.
Vội vã dùng thuật di chuyển trở về nhà. Còn một phút nữa, hai đối tượng kia... Mẹ kiếp!
- Đã trở về! - đó là câu chào hỏi của thần chết đáng kính.
Nữ quỷ mặt mũi bơ phờ, giống như không còn hơi sức đâu mà tranh cãi nữa. Hai đối tượng kia chính là cha mẹ con bé này... vì thế địa chỉ cũng chính là nhà con nhỏ này. Nhưng mà thực ra cha mẹ con này ở đâu ta đâu có biết. Nữ quỷ hiện tại chỉ còn biết than khóc trong lòng...
- Khánh Ly, bố mẹ về rồi, con ở nhà có ngoan không?
Cãnh cửa mở ra cùng với tiếng hét oang oang này. Còn tia hy vọng. Nữ quỷ cố mở cái cái cuống họng khô khốc ra:
- Con... xin lỗi... bố mẹ... nhiều lắm...
Lập tức ngã lăn xuống đất. Ngay cả khi thân xác kia không ngã lăn ra thì ta cũng muốn ngất luôn rồi.
- Tốt lắm!
Tốt cái đầu ngươi đấy! Tên thần chết đáng ghét! Giờ ta đã hiểu, thì ra xin lỗi cũng thật khổ...
Đến nơi, sắc mặt đang vui vẻ của nữ quỷ đột nhiên thay đổi, trở nên lãnh lẽo như gió mùa đông! Một căn phòng ngủ lớn, chăn giường tủ bàn ghế đầy đủ. Nhưng tất cả đều lộn xộn, bẩn thỉu. Cái linh hồn ma nữ kia chỉ độ tuổi học sinh, đang ngơ ngác nhìn cái thân xác cô ta nằm lăn dưới nền đất, miệng sùi bọt, trên bàn tay vương dưới đất vẫn còn vài viên thuốc màu đỏ, xung quanh là lăn lộn rất nhiều viên thuốc khác, và còn một lọ thuốc lăn lóc bên cạnh. Nữ quỷ mặt lạnh, nhớ đến việc cần làm, cất giọng:
- Ta đến để thực hiện nguyện ước, nói ta cho biết nguyện ước của ngươi là gì.
Ma nữ vẻ mặt xanh xao, ngơ ngác quay sang nhìn, rồi lại tỏ vẻ sợ sệt, cả người run lên.
- Có nói không?
Giọng nói càng thở nên lạnh hơn, nhiệt độ xung quanh giảm mạnh.
Ma nữ đưa tay chỉ về quyển sổ nhỏ trên bàn:
- Giúp tôi xin lỗi những người trong đó!
Biến mất. Nữ quỷ ngồi dậy trong thân xác cô bé kia, vẻ mặt vẫn rất khó coi. Đáng chết! Không muốn quý trọng mạng sống, quả đáng chết!
- Suy nghĩ gì cũng nhanh lên, thời gian không có nhiều đâu.
Giọng nói cợt nhả rất quen tai.
- Thần chết à, ông đến đây làm gì?
- Đương nhiên để hướng dẫn ngươi... Đừng lằng nhằng nữa, nhìn tay mình đi!
Đột nhiên cảm thấy tên kia nghiêm túc, nhìn thử cổ tay mình...
- Áaaaa!!!!! Sao quay nhanh quá vậy!
Biết ngay mà...Thần chết thở dài nhìn nữ quỷ hiện nay đang rất khẩn trương với lấy quyển sổ trên bàn và mở liên hoàn, mắt lia lịa nhìn vào các trang giấy mở soành soạnh.
- Cái quỷ quái gì thế này, sao lắm quá vậy? Con ranh này không cần phạm nhiều lỗi như vậy chứ! Chỉ khổ ta đây. Mẹ kiếp! Thời gian của ta...
- Đừng lằng nhằng nữa. Thời gian trong lần này là 2 tiếng 19 phút 52 giây, ngươi đã tiêu tốn hơn hai phút rồi đấy.
- Vậy phải làm sao đây? Từng đây người...
- Trong đó không phải có hình ảnh, địa chỉ của mỗi người sao? Sử dụng thuật di chuyển tức thời đến nơi là được.
Nữ quỷ ngây ngốc nhận ra phương pháp, rồi lại nhớ lại điều gì:
- Không phải rất tốn yêu thuật sao?
- Có phương án khác, là nhận thất bại làm lại 3 lần...
Chưa nói xong, nữ quỷ đã dùng thuật di chuyển tức thời biến mất tăm.
Đứng trước mặt một bà bác, nữ quỷ mở cuốn sổ ra, giơ trước mặt:
- Cháu xin lỗi bác vì đã làm bác ngã và đánh vỡ trứng của bác, sau đó chạy đi và không xin lỗi bác.
Sau khi nói xong một tràng, thân ảnh nhỏ bé biến mất vào trong gió, để lại bác gái kia ngơ ngác chưa rõ chuyện gì.
- Cháu xin lỗi...
- Cháu xin lỗi...
- Cháu xin lỗi...
- Tôi xin lỗi...
...(sau từ xin lỗi là lí do)
Sau khoảng gần bốn chục lần nói xin lỗi kèm lí do, nữ quỷ vì quá mệt quyết định cải biên thành rất ngắn gọn:"Xin lỗi!"
Còn trường nữa...
Chạy ngay vào trường, đang định chạy vào lớp 11a4 để xin lỗi đứa tiếp theo, nhưng đột nhiên suy nghĩ lại, chuyển hướng đi. Con nhóc đó trong trường này phải xin lỗi cả chục đứa nữa, chạy từng lớp chắc chắn mệt đứt hơi.
Tìm được cái phòng trong có nhiều giáo viên, thấy mấy gương mặt quen quen, ngay lập tức đứng trước toàn thể nói rất nhanh:
- Em xin lỗi vì tất cả những gì đã làm với thầy cô ở đây. Cho em hỏi loa đài micro ở đâu?
Giọng nói khàn khàn do nói quá nhiều.
- Em là ai mà chạy vào đây?
- Ô, không phải Khánh Ly đấy sao?
- Sao em lại đi học, không phải nhà trường đã đình chỉ học em rồi sao?
Mẹ kiếp, đình chỉ cái gì ta không thèm quan tâm, sao không tên nào trả lời đúng câu hỏi gì cả.
- Em muốn tìm micro làm gì? - Lại đâu ra một thầy cuối cùng chú ý đến lời nữ quỷ nói.
...
- Loa loa loa! Một hai ba bốn a lô a lô!(đang thử giọng) Tôi là Khánh Ly, tôi muốn xin lỗi bạn Nam lớp 11a4 vì đã thuê học sinh trường khác đánh bạn, xin lỗi bạn Hòa và bạn Huệ lớp 10a12 vì đã đăng lên face hai bạn có quan hệ với nhau, xin lỗi bạn...
Một lô một lốc cái tên cũng như các tôi khác cứ thế oang oang trên loa trường, mọi người nghe những thông tin trên loa mà hết hồn, không ai thèm chú ý đến giọng nói khàn đặc sắp mất giọng của người nói. Còn trong phòng, các thầy các cô đều cứ thế "ngủ gục" trên bàn, cửa phòng khóa chặt còn phảng phất mùi thuật phong ấn.
Vội vã dùng thuật di chuyển trở về nhà. Còn một phút nữa, hai đối tượng kia... Mẹ kiếp!
- Đã trở về! - đó là câu chào hỏi của thần chết đáng kính.
Nữ quỷ mặt mũi bơ phờ, giống như không còn hơi sức đâu mà tranh cãi nữa. Hai đối tượng kia chính là cha mẹ con bé này... vì thế địa chỉ cũng chính là nhà con nhỏ này. Nhưng mà thực ra cha mẹ con này ở đâu ta đâu có biết. Nữ quỷ hiện tại chỉ còn biết than khóc trong lòng...
- Khánh Ly, bố mẹ về rồi, con ở nhà có ngoan không?
Cãnh cửa mở ra cùng với tiếng hét oang oang này. Còn tia hy vọng. Nữ quỷ cố mở cái cái cuống họng khô khốc ra:
- Con... xin lỗi... bố mẹ... nhiều lắm...
Lập tức ngã lăn xuống đất. Ngay cả khi thân xác kia không ngã lăn ra thì ta cũng muốn ngất luôn rồi.
- Tốt lắm!
Tốt cái đầu ngươi đấy! Tên thần chết đáng ghét! Giờ ta đã hiểu, thì ra xin lỗi cũng thật khổ...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook