_Chúng ta về thôi nhi nhi ba mẹ cũng mong gặp lại em lắm"phải ngăn cách hắn với nhi nhi ra mới được".(M.đằng)




_Dạ vâng.(Băng nhi)



_Cậu đi theo chúng tôi làm gì, bộ không có việc làm sao.(M.đằng)



_Anh hai, dù sao tụi em cũng có quen biết và ở chung với nhau mà nên cũng phải lịch sự để em giới thiệu với ba mẹ nhi nhi chứ.(T.tuấn)



_Haiz, không sao đâu anh hai cứ để cho anh ta đi theo đi, không cho anh ta đi theo anh ta cũng lén theo sau thôi.(nhi nhi )



_Ha ha em hiểu anh thật đó...nè đợi anh với mèo hoang đáng yêu. ( t.tuấn)


_Mama, papa con gái về rồi đây.( nhi nhi)



_Chào mừng cô chủ đã về, ông/ bà chủ đang đợi tiểu thư"tại sao tên này lại đi theo nhi nhi chứ, chết tiệt lại thêm một ruồi nhặng nữa rồi" (t.anh)





_Ôi con gái yêu dấu của mẹ về rồi, mẹ nhớ con quá đi.( mama)


_Ơ sao bà dành hết lời của tôi rồi.(papa)


_Con chào hai bác.(t.tuấn)

....................không gian im lặng..........................


_Mời cậu ngồi.(papa)


_Vâng, cám ơn chú.(t.tuấn)


_Tôi đã nghe về cậu từ T.anh rồi, gia đình cậu thật sự không còn ai sao.( papa)




_Dạ vâng ba mẹ cháu mất trong 1 vụ tai nạn khi cháu 6 tuổi, cháu vẫn còn 1 đứa em kém hơn cháu 1tuổi anh em cháu nương tựa nhau mà sống đến khi cháu 18 tuổi thì em cháu qua đời do mắc bệnh hiểm nghèo mà không có tiền cứu chữa ạ*rưng rưng nước mắt*.(t.tuấn) *tg: anh xạo quá đi, diễn vừa thôi 0-0*



_"Thật đáng thương"cháu có ngại khi chúng ta nhận cháu làm con nuôi không? ( mama)



_Không được đâu mẹ/bà xã/phu nhân.( minh đằng, papa, tuấn anh)



_Tại sao lại không được? Lí do?( mama)



_Bởi vì...bởi vì thưa phu nhân...chúng ta chưa biết nhiều về hắn và cũng không thể chắc chắn câu chuyện hắn kể là thật, tốt nhất là đừng tin những gì hắn ta nói.( t.anh)



_Đúng đó mẹ, không biết hắn tiếp cận chúng ta có mục đích gì tốt nhất là nên đề phòng hắn.(M.đằng)



_ Tôi đồng ý với hai đứa nó, còn bà lí do nào mà bà nhận câu tạ làm con nuôi vậy hả*tg : ghen ghen ghen đó*



_Hử, bởi vì tôi thấy cậu trai này đẹp trai thế mà gom về dùm cho nhi nhi lun cần gì lý do, hơn nữa tiện thể khi nào rảnh tui cũng có thể ngắm hay tâm sự với cậu ta cũng được à nha~~(mama)



_Mẹ ơi..."ba ba đang ghen kìa, mẹ đừng chọc nữa"nhi nhi em cũng nói gì đi chứ.(m.đằng)





_Nói gì bây giờ, trong nhà không phải mama là lớn nhất sao, cứ nghe theo quyết định của mama đi.( nhi nhi)




_Ahihi, nhi nhi con mới là lớn nhất trong nhà, yêu con quá đi😚😚.( mama)


_Nhi nhi ba mới là lớn nhất mới đúng.( papa)



_*mếu máo * híc híc híc có việc cỏn con như vậy mà cũng không nhường cho người ta được sao vậy mà nói yêu, thương người ta lắm, hu hu hu sao số tui khổ quá vậy nè.~T_T~(mama)



_Cho tui xin lỗi là tui sai, được rồi được rồi bà là lớn nhất, bà mún gì tui cũng chiều mà đừng khóc nữa.(papa)



_*Rõ ràng là ba dưới cơ mama rồi, đúng là thê nô có khác.😏😏* (M.đằng) * tg: Mai mốt anh cũng sẽ như vậy thôi anh M.đằng yêu dấu ạ:33 *



_Đó cháu thấy lời đề nghị của cô như thế nào, đòng ý chứ.(mama)



_Thôi cháu chào cả nhà cho cháu xin đi về ạ, còn về vấn đề con nuôi cháu sẽ suy nghĩ thêm😊😊😊.(t.tuấn)




_Thôi cũng được cháu cứ suy nghĩ đi mà cháu không ở lại ăn 1 bữa rồi hẳn đi.(mama)

_Dạ thôi, cháu cám ơn cô nhưng có lẽ chắc phải để lần sau ạ.( t.tuấn)





_Vậy cũng được, Tuấn Anh phiền cậu tiễn Thiên Tuấn về nhà của cậu ấy.(mama)


_Vâng thưa phu nhân.(t. Anh)


_Anh có mục đích gì khi tiếp cận nhi nhi.(t.anh)




_Tui chẳng có mục đích gì cả nếu có thì....*nghé vào lỗ tai t.anh, nói nhỏ+giọng gian manh* chỉ là mún cưới nhi nhi làm vợ thôi. ( thiên tuấn)



_Đừng hòng nhi nhi đồng ý lấy anh, bang chủ của bang* BÍCH LONG* mà có thời gian rảnh rỗi làm kẻ ăn xin sao, công nhận anh diễn sâu thật đó.



_Ồ tui còn thua xa anh nhiều thiếu gia của gia tộc Thương gia mà lại đi làm vệ sĩ cho người ta, tui còn phải học tập anh nhiều.



×××××××××××đây là dãy ngăn cách××××××××××



_Nhi nhi à mẹ thấy cậu thiên tuấn đó được đó, sao con có ưng người ta không nói đi bắt quá nó ở rể nhà mình rồi tìm công việc nào phù hợp cho nó lun.( mama)


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương