Nhà báo: “Đạo diễn Trương, xin phép phỏng vấn ông một chút.

Chúng tôi được biết ông là một trong những đạo diễn khó tính và cầu toàn nhất showbiz, vì đâu mà ông lại chọn một gương mặt mới tinh cho dự án sắp tới của mình?”
Đạo diễn nghe xong liền nhìn sang cô, đáp
“Thư Nhiên quả thực là người mới, hơn nữa cô ấy còn không học ngành diễn xuất...”
Phóng viên bên dưới ồ lên một tiếng.
“...nhưng mà mọi người hãy tin tưởng vào mắt nhìn người của tôi, cô ấy là người có tài, hứa hẹn sẽ là một lá bài ẩn đáng giá đó!”
Thư Nhiên bên này phối hợp
“Cảm ơn đạo diễn Trương đã tin tưởng tôi như vậy, nhưng mà có đáng giá thật hay không vẫn phải nhờ phần lớn vào ngài rồi!”
Mọi người bị lời nói đùa của cô mà cười.
Lúc này, nữ chính cũng đã hóa trang xong.

Cô ấy diện cùng một bộ cánh trắng với cô, nhưng mà kiểu tóc và trang sức đính kèm đều cầu kì và hoa lệ hơn một phần.

Cánh nhà báo: “Mau chụp Tần Lan đi! Cô ấy đẹp quá đi mất!”
“Ai da, lễ khai máy mà cũng cầu kì tới vậy sao?”
“Biết sao được, nữ phụ đẹp thế kia, cô ấy là nữ chính đương nhiên phải hơn chứ không thể ngang bằng!”
Thư Nhiên đương nhiên nghe được mấy lời này, trong lòng thầm oán tránh mấy tên không biết giữ mồm giữ miệng kia.


Họ không biết rằng họ đây là gián tiếp gây thù chuốc oán hộ cô sao? Vừa nãy là nữ 2, giờ lại là nữ chính.

Cô biết là cô đẹp nhưng cũng không cần họ nói giúp đâu! Kia kia, ánh mắt chị nữ chính chưa gì đã ghim lên người cô rồi kìa! Tiểu bảo bảo thật đáng thương mà!
Dưới tình hình này, cô chỉ có thể nở nụ cười công nghiệp, giả câm giả điếc chứ biết sao? Miệng là của họ, cô chỉ có thể mắng họ trong lòng thôi!
.
.
Tối.

Tin tức của cánh nhà báo đúng là nhanh hơn tia chớp.

Vừa mới chiều phỏng vấn, giờ liền có bài đăng tràn ngập trên mạng xã hội rồi.

Đúng như họ dự kiến, trong phần bình luận dưới các bài đăng, ngoài fan có sẵn của các diễn viên thì có một phần lớn fan nguyên tác tràn vào khen nữ 3 quá đẹp, nhân vật này không khác gì được đo ni đóng giày cho cô.
[Ôi má ơi, Tần Lan của em vẫn xuất sắc như thường!]
[Khả Ninh xinh ghê!]
[Đạo diễn chọn dàn diễn viên ổn đấy! Tôi hóng phim lên sóng nha!]
[Ôi trời, không lẽ chỉ có mình tôi thấy nữ 3 quá mận à?]
[Cuối cùng cũng có người nói lên tiếng lòng của tôi rồi! Diễn viên này tôi chưa thấy trước đó bao giờ, chưa biết diễn xuất ra sao, nhưng khuôn mặt và khí chất này thì chắc chắn không chê vào đâu được rồi!]
[Má ơi, đẹp dữ thần luôn! Tiểu tiên nữ thế hệ mới chắc chắn là cô ấy rồi! Thậm chí Tần Lan với Khả Ninh còn có phần lép vế luôn ấy chứ! Diễm áp cả đoàn!]
[Cô ấy tên Tạ Thư Nhiên đó! Có ai có weibo cô ấy không? Cho mị xin link đi!]
Phản ứng tích cực của khán giả đã thành công đưa cô lên hotsearch ngồi suốt mấy tiếng đồng hồ sau đó.
….
Trong phòng VIP, Tần Lan đang cởi bỏ y phục trên người, trước khi bước vào phòng tắm, cô ta quay sang nhìn trợ lý
“Cô đi điều tra lai lịch của Tạ Thư Nhiên cho tôi, càng kĩ càng tốt!”
Cô trợ lý gật đầu rồi nói
“Hừ, với cái gương mặt tầm thưởng của cô ta mà cũng dám so với chị, thật là không biết xấu hổ! Em chắc chắn là cô ta đã mua chuộc phe báo chí trước để tạo nhiệt cho mà coi!”
Tần Lan xua tay
“Đừng nói bậy.

Cô ta là người mới nhưng đã có thể vào làm nữ 3 trong phim của đạo diễn Trương, chứng tỏ thế lực phía sau cũng không đơn giản! Trước cứ điều tra rõ ràng đã, sau đó muốn làm gì, muốn nói gì cũng được!”
“Vẫn là chị Tần cẩn thận! Em biết rồi!”
.
.
Khả Ninh bên này cũng không kém.

Cô ta vừa nhìn hotsearch đỏ rực vừa gọi điện cho vị thiếu gia chống lưng cho mình rồi nũng nịu nói

“Anh yêu à, hôm nay Ninh Ninh không vui!”
“Sao vậy bé? Có gì kể anh nghe, anh làm chủ cho em!”
“Cũng không có gì, chỉ là cô diễn viên mới vào đoàn bọn em có chút không vừa mắt thôi!”
“Cô ta dám trọc tới bảo bảo của anh sao? Được rồi, nói anh nghe cô ta là ai, anh liền giúp em một tay!”
“Là Tạ Thư Nhiên! Em muốn cô ta cuốn xéo khỏi đoàn trong nhục nhã và xấu xí!”
“Được, đều nghe em hết!”
.
.
Lúc này, Tạ Thư Nhiên đang thoải mái cuộn mình trên chiếc ghế mây ngoài ban công nói chuyện điện thoại cùng Bắc Thần.

Bên Mĩ hiện tại là buổi sáng, cô liền hỏi
“Anh bắt máy nhanh vậy? Công việc giải quyết xong rồi sao?”
“Chưa xong.”
Cô cong môi
“Hửm? Thế là vừa nhìn thấy tên em liền không làm việc nổi nữa đúng không? Yêu em tới vậy à?”
Cô giở giọng trêu ghẹo, mục đích là muốn thấy anh đỏ mặt, nhưng không ngờ cô mới là người phải xấu hổ, ngại ngùng
“Đúng vậy, vừa nhìn thấy liền muốn ‘yêu’ em!”
Không biết từ bao giờ mà anh trai cô lại mặt dày thế nhỉ? Mấy lời đen tối như vậy mà cũng dám nói, còn đâu dáng vẻ lạnh lùng ban đầu
“Tạ Bắc Thần, em phát hiện ra anh thay đổi rồi!”
Anh cười bất lực lại cưng chiều đáp
“Hửm? Vậy em nói xem anh thay đổi gì rồi?”
Cô làm bộ suy ngẫm rồi nói
“Anh lúc trước lãnh đạm, nam tính, tích chữ như vàng, nói chung là nam thần băng lãnh đó! Anh của lúc trước chắc chắn sẽ không mặt không đổi sắc mà nói mấy lời sến sấm như này nha!”
“Vậy em muốn anh đối xử với em như người bình thường sao?” – anh cau mày

“Không phải nha! Ý em là anh phải dành lời đó để nói bên tai em, chỉ nói cho em nghe thôi! Ai biết giờ anh đang ở cùng cô nào chứ, anh nói cho cả cô ta nghe thì sao?”
Tạ Bắc Thần cạn lời rồi
“Cô nhóc hay giận dỗi, em làm diễn viên hay làm đạo diễn luôn vậy hả?”
Cô bĩu môi
“Em mới không dỗi nha! Em đây là đánh dấu chủ quyền trước! Cô gái bên kia nghe thấy thì mau lượn đi!”
Cặp mày của anh duỗi ra, mọi căng thẳng từ áp lực công việc suốt hai ngày nay của anh cứ như vậy mà tiêu tán hết.

Khóe miệng anh bất giác cong lên cùng giọng cười trầm thấp nhưng đầy chân thực.
“Ai da, Bắc Thần của em cười cho người ta xem rồi à? Không chịu đâu!”
Đúng lúc này, có tiếng hét lớn vang lên phía sau
“Chị Nhiên, chị nổi tiếng rồi!”
Cửa phòng sau lưng cô vang lên tiếng kéo.

Cô giật mình quay đầu lại.

Du Du cầm theo chiếc điện thoại đưa đến trước mặt cô.

Cô vừa nhìn thấy tên mình trên No 1, còn chưa kịp cảm thán thì cô nhóc lại lần nữa hét lên
“Oa, chị quen với Tạ tổng sao?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương