Em Gái Cưng Của Ngũ Đại Tài Phiệt
-
Chương 24
Nhật Nam và tất cả mọi người trong công ty đều đứng hình, chết trân tại chỗ.Ai nấy đều nín thở, há hốc mồm mắt trợn to hết cỡ như không tin vào mắt mình khi chứng kiến cảnh tượng còn hơn cả gặp ma này.Tất cả mọi người trong đầu đều hiện lên cùng một câu hỏi:"Cô gái này là ai mà tớ gan quá vậy chứ?"
Một nhân viên nghiêng người nói nhỏ với Nhật Nam:
- Thật đáng tiếc cho cô gái còn trẻ và xinh đẹp như vậy mà đã phải chết rồi!
Đông Phương Long Thần nhìn cô gái đang ôm chặt lấy mình, hàng lông mày hơi nâng lên không biết là đang vui hay buồn, vẻ mặt của anh thoáng vẻ ngạc nhiên cất giọng:
- Bé con! Sao em lại ở đây?Em về nước khi nào?
Tất cả mọi người lại thêm một lần nữa kinh hãi,há hốc mồm chữ O mắt chữ A như không tin những gì mình nhìn thấy, có người còn đưa tay lên dụi dụi mắt để nhìn rõ hơn.
Tổng giám đốc của bọn họ không những không đẩy cô gái trẻ vô lễ này xuống mà còn dùng giọng điệu ôn nhu, chứa đựng sự cưng chiều vô hạn mà nói chuyện với cô gái trước mặt.
- Em vừa về đến! Nhớ anh nên em mới đi tìm anh đó! Vậy anh có nhớ em không? _ Trong lời nói của cô thể hiện rất rõ ràng rằng đối với cô anh là người rất quan trọng.
Đông Phương Long Thần lạnh lùng liếc mắt quan sát xung quanh rồi chuyển tầm mắt nhìn Phượng Hoàng Ngọc Băng hết mực ôn nhu, gương mặt lạnh lùng ban nãy cũng có phần dịu đi nhưng vẫn mang nét nghiêm nghị:
- Anh cũng rất rất nhớ bé con! Được rồi!Ngoan! em mau xuống khỏi người anh đi, ở đây là công ty, em xem có biết bao nhiêu người đang nhìn chúng ta đấy!
Phượng Hoàng Ngọc Băng bĩu môi xuống khỏi người Đông Phương Long Thần, anh cưng chiều véo nhẹ cái má phúng phính của cô, chầm chậm lên tiếng đầy cưng chiều và quan tâm:
- Em đi đường đài chắc cũng mệt rồi! Để anh cho người đưa em về Băng Phong nghỉ ngơi!
- Không chịu đâu! Em muốn anh đưa em về cơ! Người khác em không cần! _ Phượng Hoàng Ngọc Băng lắc đầu từ chối bày ra dáng vẻ nũng nịu nhất quyết muốn anh đưa về mới được.
- Bé con của anh! Ngoan nào! Anh còn phải làm việc không thể đưa em về được!_ Đông Phương Long Thần ôn nhu dỗ dành cô rồi anh quay đầu sang nhìn Nhật Nam lạnh lùng ra lệnh:
- Nam! Cậu đưa em ấy về Băng Phong giúp tôi!
- Vâng! Boss!_ Nhưng không Nhật Nam vừa định bước đến thì ngày lập tức Phượng Hoàng Ngọc Băng lên tiếng ngăn cản,cô nắm tay Đông Phương Long Thần lay lay,chu môi làm nũng:
- Anh Thần! Em không chịu đâu! Em muốn anh đưa em về cơ! Anh đưa em về rồi quay lại đây làm việc cũng được mà,anh ko chịu thì em sẽ ở đây đợi anh tan làm rồi đưa em về cũng được.
- Được rồi! Anh đưa em về!_Đông Phương Long Thần thở mạnh một hơi bó tay với cô em gái bướng bỉnh,cứng đầu này của mình.
Hai năm trôi qua cô ko hề thay đổi một chút nào vẫn là bộ dạng trẻ con, bướng bỉnh, cứng đầu và khó chiều như ngày nào.
Phượng Hoàng Ngọc Băng nhận được câu trả lời vừa ý, vui vẻ cười tít cả mắt,cô cùng Đông Phương Long Thần ra xe rồi đích thân anh lái xe đưa cô về Băng Phong - nhà chung của 5 anh em cô.
Tất cả những lời nói, hành động,cử chỉ của Đông Phương Long Thần dành cho Phượng Hoàng Ngọc Băng đều được thu vào tầm mắt của nhân viên có mặt ở đây,họ vẫn còn đứng hình, chết trân ở đấy không thể tin vào mắt và tai mình.
Tổng giám đốc của họ thường ngày lạnh lùng,vô tình vậy mà giờ lại có cử chỉ thân mật với một cô gái, còn chiều theo ý của cô gái đó nữa chứ! Thật khó tin mà!Mấy nhân viên ở đây bắt đầu bắt đầu bàn tán xôn xao với nhau:
- Cô gái đó là ai? Bạn gái của tổng giám đốc sao?
- Ko phải chứ! Từ trước đến giờ chủ tịch chưa bao giờ có tin đồn tình cảm với bất kỳ ai, đặc biệt ngài ấy rất ghét sự đụng chạm của phụ nữ.
Tôi còn nghĩ ngài ấy thích đàn ông nữa chứ!!!
- Đừng bàn tán nữa!Đi làm việc của mình đi! Các người ko cần công việc này nữa đúng ko?_ Nhật Nam cau mày, nét mặt nghiêm túc lên tiếng nhắc nhở.
Mọi người im bặt ko ai dám bàn tán thêm gì nữa, vội vàng đi làm việc của mình.Ai mà ko biết nếu đã bị Tập đoàn Sunny đuổi việc thì có công ty nào dám nhận họ.
Nhưng chuyện sốt dẻo, nóng hổi như thế này làm sao họ có thể bỏ qua được chứ.
Ko bàn tán công khai thì họ lén lút bàn tán với nhau, chuyện phiếm công sở là chuyện quá đỗi bình thường.
...----------------...
⭐⭐⭐Chân thành cảm ơn sự ủng hộ của cả bạn.
Hãy ủng hộ thật nhiều cho tác phẩm các bạn nhé!
Like: Nếu chapter hay, có ý nghĩa và thu hút bạn
Comment: Để lại nhận xét, đánh giá về tác phẩm cũng như góp ý để tác phẩm được hoàn thiện hơn nhé!
Lưu: Để theo dõi tác phẩm và nhận được thông báo chap mới cập nhật sớm nhất nhé!
Vote and tặng quà: Giúp cho tác giả có động lực????để hoàn thành tác phẩm trong thời gian sớm nhất.
...Thank you for reading ????....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook