Em Đồng Ý Gọi Anh Là Chồng
-
Chương 25
Triệu Gia Kỳ ném cái điện thoại
đang hiển thị chức năng tính toán sang một bên, cầm điều khiển tắt luôn ti vi.
Sự yên lặng đột ngột khiến Chu Thuyền ngơ ngác rồi quay lại nhìn Triệu Gia Kỳ.
Trong phòng chỉ bật đèn vách tường, ánh sáng nhờ nhờ chiếu xuống tô đậm lên vẻ
ghen tuông trên mặt, khiến cho các thớ gân trên mặt anh ta như đang giật giật.
Triệu Gia Kỳ là một người đàn bà hiếu thắng và sĩ diện, trước đây đã biết điều này, nhưng chính tính cách đó ở Triệu Gia Kỳ lại là đặc điểm thu hút anh ta. Một Triệu Gia Kỳ hiếu thắng có thể tự do tung hoành trong công ty, một Triệu Gia Kỳ sĩ diện lại mang cảm giác phóng khoáng và thoải mái cho những người xung quanh. Đấy từng là suy nghĩ của Chu Thuyền.
Nhưng sau khi kết hôn anh ta mới ngộ ra, lấy một người đàn bà hiếu thắng như vậy đối với mỗi thằng đàn ông chẳng khác nào sự chịu tội. Bởi vì hiếu thắng nên cô ta nhìn đâu cũng thấy những điểm không vừa mắt ở bạn, Triệu Gia Kỳ thường xuyên chê bai Chu Thuyền không có chí tiến thủ, không có đầu óc, cô ta rất hay mang người khác ra so bì. Sống chung với Triệu Gia Kỳ, Chu Thuyền phải chịu không biết bao nhiêu là ấm ức.
Thực ra từ sau khi lấy Triệu Gia Kỳ, Chu Thuyền bắt đầu cảm thấy hối hận, thường trộm nghĩ nếu hồi đầu mình tiếp tục ở bên Hạ Tử Khâm, mọi chuyện cứ đều đều diễn ra, mặc dù cuộc sống có thể vô cùng bình lặng, nhưng chắc chắn sẽ dễ chịu hơn thế này nhiều. Việc Chu Thuyền phản bội Hạ Tử Khâm còn có một nguyên nhân khác nữa, anh ta biết cô bị bệnh tim, bản thân Chu Thuyền lại là con trai độc nhất, sau này nếu không thể sinh con đẻ cái, anh ta làm sao ăn nói với bề trên.
Trong lòng Chu Thuyền hiểu rõ Triệu Gia Kỳ cũng rất bất mãn với mình, nhưng lấy thì cũng lấy rồi, mà li hôn thì lại rắc rối. Tài sản mặc dù không nhiều, căn nhà này do gia đình Triệu Gia Kỳ giúp trả tiền đợt đầu, còn nhà Chu Thuyền cũng đã đưa cho Triệu Gia Kỳ đủ mười vạn tiền lễ đen, còn cả những chuyện lặt vặt khác như trả nợ tiền mua xe nữa. Nói tóm lại, cho dù không hợp nhưng hai người vẫn phải nghiến răng mà tiếp tục chung sống. Bọn họ không thể li hôn, đây là hiện thực, bọn họ đều là những người đàn ông, đàn bà tầm thường nhất ở cái thành phố này.
Trong lòng thừa hiểu mọi chuyện nhưng vẻ mặt của Triệu Gia Kỳ lúc này khiến Chu Thuyền không khỏi nổi cáu. Kể từ sau khi lấy nhau, Triệu Gia Kỳ không bao giờ che giấu tâm trạng của mình trước mặt anh ta, lúc này Chu Thuyền có thể nhìn thấy rõ ràng vẻ hối hận trên mặt Triệu Gia Kỳ. Ánh mắt cô ta nhìn mình cứ như thể nhìn một đồ vật, một đồ vật từng thuộc về người khác, cướp được về tay rồi mới biết chẳng có giá trị.
“Thế nào, nhìn thấy người tình cũ bây giờ sống vẻ vang trong lòng cảm thấy khó chịu phải không? Hôm nay tôi mới biết, Hạ Tử Khâm trông ngơ ngơ thế thôi nhưng thực chất là hồ ly tinh đội lốt, còn tinh ranh hơn bất cứ ai!”
Giọng nói the thé của Triệu Gia Kỳ qua tai Chu Thuyền bỗng châm bùng lên ngọn lửa trong lòng anh ta. Chu Thuyền đứng bật dậy, gắt: “Triệu Gia Kỳ, cô nói vậy là có ý gì hả?”
“Có ý gì? Anh thấy tôi có ý gì thì tôi có ý đó đấy. Không biết chừng lúc trước chính Hạ Tử Khâm vì đã ngắm được cành cao rồi cũng nên. Anh còn tưởng mình đá cô ta, nào ngờ cô ta chỉ mong chia tay với anh cho sớm chợ!”
Mặt Chu Thuyền lúc xanh lúc tím, anh ta hít một hơi thật sâu, nghiến răng trèo trẹo: “Triệu Gia Kỳ, cô đừng có quá quắt quá!”
“Tôi cứ quá quắt đấy thì sao nào? Anh không nhìn lại mình đi, hồi đầu anh chỉ là một thằng đàn ông nghèo kiết xác, chẳng có cái gì hết. Công việc, nhà cửa, xe anh đang lái, còn cả trên người anh từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân, có cái gì không phải của Triệu Gia Kỳ này? Có cái gì kiếm được nhờ vào sức lực của anh chứ? Hồi đó tôi để mắt đến anh là vì thấy anh có chút ý chí, ai dè anh cũng chỉ là đồ bỏ đi.”
Hai mắt Chu Thuyền đỏ vằn, ngọn lửa giận dữ bùng lên dữ dội, anh ta lao đến vung tay cho Triệu Gia Kỳ một cái tát.
“Giỏi lắm, anh dám đánh tôi, tôi liều với anh!”
Triệu Gia Kỳ tức tối xông đến cấu xé Chu Thuyền, Chu Thuyền sau khi giáng cho Triệu Gia Kỳ một cái tát, trong lòng cũng hơi hối hận, nhìn thấy cô ta lao đến cấu xé mình như một con điên, từ mặt đến cổ chỗ nào cũng có vết cào cấu, Chu Thuyền đành hất cô ta ra rồi quay người bỏ đi.
Triệu Gia Kỳ tiện tay chộp lấy cái lọ thủy tinh trên bàn, ném về phía Chu Thuyền. Choang một tiếng, cái lọ đập vào cửa vỡ tan. Cô ta giận dữ hất hết đồ đạc trên bàn xuống đất, nằm bò ra ghế sô pha mà khóc nức nở.
Chu Thuyền lái xe ra ngoài, đúng lúc đứng chờ đèn đỏ, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy màn hình lớn bên đường đang phát lại tin tức nóng hổi ban nãy, Hạ Tử Khâm được người đàn ông cao sang kia ôm chặt trong lòng, trên mặt người đàn ông ấy mặc dù toát lên vẻ lạnh lùng nhưng thể hiện rõ sự quan tâm đến người con gái trong vòng tay anh ta. Thậm chí chính Chu Thuyền cũng cảm thấy còn cảm động hơn câu chuyện tình yêu trong cổ tích, mà ở đó anh ta và Triệu Gia Kỳ chẳng qua chỉ là những nhân vật phụ có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Chu Thuyền nhận ra cuộc sống của mình bây giờ đã rớt xuống vực thẳm, có lẽ cả đời này chẳng thể xoay chuyển được tình thế, vì vậy mà khi Vinh Phi Lân tìm đến anh ta, Chu Thuyền vô cùng bất ngờ.
Trong mắt Vinh Phi Lân ánh lên sự khinh bỉ và bất cần. Anh đẩy một tấm thẻ ngân hàng ra trước mặt Chu Thuyền, thẳng thừng nói:
“Trong này có hai trăm vạn, chỉ cần anh làm theo những gì tôi bảo, không những sẽ được chỗ này, sau khi hoàn thành, Vinh Thị sẽ cho anh ra nước ngoài đào tạo.”
Điều kiện Vinh Phi Lân đưa ra cho Chu Thuyền quá hời. Trong suốt thời gian chiến tranh lạnh với Triệu Gia Kỳ, Chu Thuyền ở lại nhà một người bạn, cho dù hai người họ có gặp nhau ở công ty cũng chỉ làm mặt lạnh, không ai nói với ai câu nào.
Chu Thuyền cảm thấy mình nhịn đủ rồi, lần này quyết sẽ không chịu nhượng bộ Triệu Gia Kỳ nữa, anh ta cũng tính đến cả chuyện li hôn, nhưng cứ nghĩ tới vấn đề nhà cửa và công việc thì lại vò đầu bứt tai. Đúng lúc ấy Vinh Phi Lân tìm đến, Chu Thuyền sao có thể không động lòng chứ? Món hời béo bở như vậy, hai trăm vạn tệ là món tiền cả đời này anh ta có nằm mơ cũng chẳng có, còn được ra nước ngoài nữa chứ, cho dù không có tài cán gì đi chăng nữa, cứ ra nước ngoài rồi còn ai biết Chu Thuyền này là ai chứ?
Chỉ có điều anh chàng Vinh thiếu gia này vì sao phải làm thế? Điều này khiến người khác lấy làm lạ, anh ta hoàn toàn chẳng có lí do gì để làm như vậy. Chu Thuyền thừa biết Hạ Tử Khâm lười biếng đến mức nào, thế nên bảo Hạ Tử Khâm làm gì đắc tội với thiếu gia nhà họ Vinh chắc chắn là không thể. Mà việc Vinh Phi Lân bảo anh ta làm cũng tương đối đơn giản, chỉ là tiết lộ với giới truyền thông rằng anh ta trước đây từng là người yêu của Hạ Tử Khâm, chính vì sự xuất hiện của Tịch Mộ Thiên mà Hạ Tử Khâm thay lòng đổi dạ.
Chuyện này rõ ràng là nói láo, Chu Thuyền biết chị gái Vinh Phi Lân là vợ trước của Tịch Mộ Thiên, anh ta đoán có thể do Vinh Phi Lân bất bình thay cho chị mình nên mới làm vậy. Tóm lại, đây là ân oán của đám nhà giàu, anh ta cũng chẳng rõ nữa Chu Thuyền chẳng cần đắn đo nhiều, nhận lời ngay tức khắc.
Chu Thuyền đi rồi, Vinh Phi Lân lại ném cái nhìn khinh bỉ về phía anh ta, đây là loại đàn ông gì mà đê tiện, hèn hạ thế chứ. Chợt sắc mặt Vinh Phi Lân sầm xuống, còn mình thì sao? Dùng thủ đoạn như thế này, mình không bỉ ổi chắc? Nhưng anh bất chấp tất cả, anh buộc phải giành được Hạ Tử Khâm, cho dù phải dùng thủ đoạn gì, dùng cách gì, có bỉ ổi hay hạ lưu đến đâu anh cũng phải thử.
Triệu Gia Kỳ có nằm mơ cũng không ngờ người đề nghị li hôn trước lại là Chu Thuyền. Gã đàn ông này bỗng nhiên ăn phải gan hùm, khăng khăng đòi li hôn, thậm chí còn không cần nhà cửa, xe cộ.
Mới đầu Triệu Gia Kỳ còn tưởng Chu Thuyền giở thủ đoạn gì, mục đích là để trấn áp cô ta nên thản nhiên hừ giọng và nhận lời ngay, với điều kiện nhà và xe đều thuộc về mình. Gã đàn ông này có hay không cũng thế, Triệu Gia Kỳ đang chờ xem anh ta sẽ hối hận như thế nào.
Đáng tiếc lần này Triệu Gia Kỳ đã nhầm to, Chu Thuyền cầm lấy tờ đơn li hôn, chẳng buồn liếc cô ta đến nửa cái mà bỏ đi thẳng. Mấy hôm sau, trên truyền thông ồn áo thông tin vợ của Tổng giám đốc Tịch Thị trước kia câu được Tịch Mộ Thiên đã thay lòng đổi dạ, đá anh chàng người yêu đã bên nhau bốn năm đại học.
Cô bé lọ lem được bao người ngưỡng mộ bỗng chốc bị người đời phỉ nhổ, xếp vào danh sách những người đàn bà tham tiền bỏ người cũ, chẳng khác gì một bộ phim thị trường hút khách. Không chỉ có vậy, tin đồn về Tịch Mộ Thiên cùng lúc được đưa ra trước dư luận. Người tình đã theo Tịch Mộ Thiên năm năm trời đột nhiên xuất hiện với cái bụng bầu to tướng, một mực khẳng định đứa bé trong bụng mình là con của Tịch Mộ Thiên. Hai luồng thông tin dồn dập này khiến cho bên Tịch Thị trở tay không kịp.
Tin đồn thất thiệt đã gây ảnh hưởng không nhỏ đến giá cả cổ phiếu của Tịch Thị. Tịch Mộ Thiên vừa bước chân xuống sân bay đã bị đám phóng viên điên cuồng đeo bám.
“Xin hỏi Tổng giám đốc Tịch, anh định xử lí thế nào với hai luồng thông tin trực tiếp gây ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của Tịch Thị?”
Đấy còn có phần khách khí, có người còn thẳng thừng hơn:
“Theo như cô Hàn nói, cô ta đã làm tình nhân của anh năm năm trời, anh có phủ nhận đứa con trong bụng cô ta…”
“Anh nhìn nhận như thế nào về nhân phẩm và thiên tình sử của vợ anh hiện nay? Liệu anh có cân nhắc đến việc li hôn không?”
Tịch Mộ Thiên vốn luôn lạnh lùng, không đoái hoài đến mấy câu hỏi của đám phóng viên, nhưng vừa nghe đến đây, anh đột ngột dừng bước, chộp lấy micro, lạnh lùng nói:
“Nhân phẩm của vợ tôi chẳng có gì phải bàn cãi, đối với những kẻ đặt điều bậy bạ, luật sư của Tịch Thị sẽ nhanh chóng đưa họ ra tòa. Còn nữa, danh dự của cô ấy không thể bị hủy hoại. Trong lòng tôi, vợ tôi mãi mãi là người phụ nữ lương thiện, thuần khiết nhất, vì vậy vấn đề li hôn mà anh nói đến không có gì phải cân nhắc cả, hãy thận trọng với lời nói của mình!”
Ánh mắt Tịch Mộ Thiên lướt qua gã phóng viên khiến anh ta hoang mang lùi lại sau một bước, Tịch Mộ Thiên ném micro trả lại rồi sải bước bỏ đi.
Tịch Mộ Thiên sau khi nhận được tin đã ngay lập tức tìm cách ứng phó, nhưng vẫn chậm một bước, hơn nữa anh còn phải nghĩ cho vợ mình, mặc dù bây giờ vẫn chưa tìm ra kẻ chủ mưu đứng đằng sau thao túng chuyện này và mục đích cuối cùng là gì? Nhưng có một điểm về cơ bản anh có thể khẳng định đó là, đối tượng mà hắn đả kích lần này chính là anh, Tịch Mộ Thiên.
Trải qua chuyện lần trước, có lẽ tất cả mọi người đều biết điểm yếu của Tịch Mộ Thiên ở đâu, cô vợ Hạ Tử Khâm chính là điểm yếu lớn nhất trong đời anh, vì vậy công kích cô sẽ chiếm lợi thế hơn so với việc nhắm thẳng vào anh.
Tịch Mộ Thiên sao có thể để tâm đến chuyện tình trong quá khứ của Hạ Tử Khâm cơ chứ? Từ lúc quen biết cho đến bây giờ, Hạ Tử Khâm luôn là một người “trong suốt” trước mắt anh, cô là người phụ nữ không có tâm địa xấu, điều này Tịch Mộ Thiên dám khẳng định
Hơn nữa vào chính buổi tối cô thất tình, chính mắt anh đã nhìn thấy vẻ buồn bã và hụt hẫng của cô. Kể ra anh còn phải cảm ơn gã đàn ông đã đá cô, nếu không sao cô có thể là vợ của anh được chứ?
Tịch Mộ Thiên không thể nào lí giải được, tại sao bạn trai cũ của Hạ Tử Khâm lại dựng lên chuyện này. Những người có chút hiểu biết đều phải hiểu rõ việc đặt điều phỉ báng người khác là phạm tội, huống hồ đối tượng mà anh ta đặt điều lại chính là vợ của Tịch Mộ Thiên này. Gã đàn ông đó thật sự ngu dốt hay anh ta bị điên rồi, chắc chắn có kẻ nào đứng đằng sau chỉ đạo. Mà kẻ đứng đằng sau này lại cực kì tinh ranh, rất hiểu Tịch Mộ Thiên, đến mức khiến người ta phải giơ tay thán phục.
Bình tĩnh suy nghĩ và tổng hợp tất cả những yếu tố trên, Tịch Mộ Thiên không thể không nghi ngờ Vinh Phi Lân, một người luôn quang minh chính đại. Tịch Mộ Thiên chưa bao giờ nghĩ có ngày Vinh Phi Lân sẽ dùng những thủ đoạn bỉ ổi, làm ra chuyện xấu xa đến thế. Nếu mục đích của hành động này là Hạ Tử Khâm, Tịch Mộ Thiên có thể khẳng định, chắc chắn Vinh Phi Lân đã bị trúng tà rồi
Triệu Gia Kỳ là một người đàn bà hiếu thắng và sĩ diện, trước đây đã biết điều này, nhưng chính tính cách đó ở Triệu Gia Kỳ lại là đặc điểm thu hút anh ta. Một Triệu Gia Kỳ hiếu thắng có thể tự do tung hoành trong công ty, một Triệu Gia Kỳ sĩ diện lại mang cảm giác phóng khoáng và thoải mái cho những người xung quanh. Đấy từng là suy nghĩ của Chu Thuyền.
Nhưng sau khi kết hôn anh ta mới ngộ ra, lấy một người đàn bà hiếu thắng như vậy đối với mỗi thằng đàn ông chẳng khác nào sự chịu tội. Bởi vì hiếu thắng nên cô ta nhìn đâu cũng thấy những điểm không vừa mắt ở bạn, Triệu Gia Kỳ thường xuyên chê bai Chu Thuyền không có chí tiến thủ, không có đầu óc, cô ta rất hay mang người khác ra so bì. Sống chung với Triệu Gia Kỳ, Chu Thuyền phải chịu không biết bao nhiêu là ấm ức.
Thực ra từ sau khi lấy Triệu Gia Kỳ, Chu Thuyền bắt đầu cảm thấy hối hận, thường trộm nghĩ nếu hồi đầu mình tiếp tục ở bên Hạ Tử Khâm, mọi chuyện cứ đều đều diễn ra, mặc dù cuộc sống có thể vô cùng bình lặng, nhưng chắc chắn sẽ dễ chịu hơn thế này nhiều. Việc Chu Thuyền phản bội Hạ Tử Khâm còn có một nguyên nhân khác nữa, anh ta biết cô bị bệnh tim, bản thân Chu Thuyền lại là con trai độc nhất, sau này nếu không thể sinh con đẻ cái, anh ta làm sao ăn nói với bề trên.
Trong lòng Chu Thuyền hiểu rõ Triệu Gia Kỳ cũng rất bất mãn với mình, nhưng lấy thì cũng lấy rồi, mà li hôn thì lại rắc rối. Tài sản mặc dù không nhiều, căn nhà này do gia đình Triệu Gia Kỳ giúp trả tiền đợt đầu, còn nhà Chu Thuyền cũng đã đưa cho Triệu Gia Kỳ đủ mười vạn tiền lễ đen, còn cả những chuyện lặt vặt khác như trả nợ tiền mua xe nữa. Nói tóm lại, cho dù không hợp nhưng hai người vẫn phải nghiến răng mà tiếp tục chung sống. Bọn họ không thể li hôn, đây là hiện thực, bọn họ đều là những người đàn ông, đàn bà tầm thường nhất ở cái thành phố này.
Trong lòng thừa hiểu mọi chuyện nhưng vẻ mặt của Triệu Gia Kỳ lúc này khiến Chu Thuyền không khỏi nổi cáu. Kể từ sau khi lấy nhau, Triệu Gia Kỳ không bao giờ che giấu tâm trạng của mình trước mặt anh ta, lúc này Chu Thuyền có thể nhìn thấy rõ ràng vẻ hối hận trên mặt Triệu Gia Kỳ. Ánh mắt cô ta nhìn mình cứ như thể nhìn một đồ vật, một đồ vật từng thuộc về người khác, cướp được về tay rồi mới biết chẳng có giá trị.
“Thế nào, nhìn thấy người tình cũ bây giờ sống vẻ vang trong lòng cảm thấy khó chịu phải không? Hôm nay tôi mới biết, Hạ Tử Khâm trông ngơ ngơ thế thôi nhưng thực chất là hồ ly tinh đội lốt, còn tinh ranh hơn bất cứ ai!”
Giọng nói the thé của Triệu Gia Kỳ qua tai Chu Thuyền bỗng châm bùng lên ngọn lửa trong lòng anh ta. Chu Thuyền đứng bật dậy, gắt: “Triệu Gia Kỳ, cô nói vậy là có ý gì hả?”
“Có ý gì? Anh thấy tôi có ý gì thì tôi có ý đó đấy. Không biết chừng lúc trước chính Hạ Tử Khâm vì đã ngắm được cành cao rồi cũng nên. Anh còn tưởng mình đá cô ta, nào ngờ cô ta chỉ mong chia tay với anh cho sớm chợ!”
Mặt Chu Thuyền lúc xanh lúc tím, anh ta hít một hơi thật sâu, nghiến răng trèo trẹo: “Triệu Gia Kỳ, cô đừng có quá quắt quá!”
“Tôi cứ quá quắt đấy thì sao nào? Anh không nhìn lại mình đi, hồi đầu anh chỉ là một thằng đàn ông nghèo kiết xác, chẳng có cái gì hết. Công việc, nhà cửa, xe anh đang lái, còn cả trên người anh từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân, có cái gì không phải của Triệu Gia Kỳ này? Có cái gì kiếm được nhờ vào sức lực của anh chứ? Hồi đó tôi để mắt đến anh là vì thấy anh có chút ý chí, ai dè anh cũng chỉ là đồ bỏ đi.”
Hai mắt Chu Thuyền đỏ vằn, ngọn lửa giận dữ bùng lên dữ dội, anh ta lao đến vung tay cho Triệu Gia Kỳ một cái tát.
“Giỏi lắm, anh dám đánh tôi, tôi liều với anh!”
Triệu Gia Kỳ tức tối xông đến cấu xé Chu Thuyền, Chu Thuyền sau khi giáng cho Triệu Gia Kỳ một cái tát, trong lòng cũng hơi hối hận, nhìn thấy cô ta lao đến cấu xé mình như một con điên, từ mặt đến cổ chỗ nào cũng có vết cào cấu, Chu Thuyền đành hất cô ta ra rồi quay người bỏ đi.
Triệu Gia Kỳ tiện tay chộp lấy cái lọ thủy tinh trên bàn, ném về phía Chu Thuyền. Choang một tiếng, cái lọ đập vào cửa vỡ tan. Cô ta giận dữ hất hết đồ đạc trên bàn xuống đất, nằm bò ra ghế sô pha mà khóc nức nở.
Chu Thuyền lái xe ra ngoài, đúng lúc đứng chờ đèn đỏ, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy màn hình lớn bên đường đang phát lại tin tức nóng hổi ban nãy, Hạ Tử Khâm được người đàn ông cao sang kia ôm chặt trong lòng, trên mặt người đàn ông ấy mặc dù toát lên vẻ lạnh lùng nhưng thể hiện rõ sự quan tâm đến người con gái trong vòng tay anh ta. Thậm chí chính Chu Thuyền cũng cảm thấy còn cảm động hơn câu chuyện tình yêu trong cổ tích, mà ở đó anh ta và Triệu Gia Kỳ chẳng qua chỉ là những nhân vật phụ có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Chu Thuyền nhận ra cuộc sống của mình bây giờ đã rớt xuống vực thẳm, có lẽ cả đời này chẳng thể xoay chuyển được tình thế, vì vậy mà khi Vinh Phi Lân tìm đến anh ta, Chu Thuyền vô cùng bất ngờ.
Trong mắt Vinh Phi Lân ánh lên sự khinh bỉ và bất cần. Anh đẩy một tấm thẻ ngân hàng ra trước mặt Chu Thuyền, thẳng thừng nói:
“Trong này có hai trăm vạn, chỉ cần anh làm theo những gì tôi bảo, không những sẽ được chỗ này, sau khi hoàn thành, Vinh Thị sẽ cho anh ra nước ngoài đào tạo.”
Điều kiện Vinh Phi Lân đưa ra cho Chu Thuyền quá hời. Trong suốt thời gian chiến tranh lạnh với Triệu Gia Kỳ, Chu Thuyền ở lại nhà một người bạn, cho dù hai người họ có gặp nhau ở công ty cũng chỉ làm mặt lạnh, không ai nói với ai câu nào.
Chu Thuyền cảm thấy mình nhịn đủ rồi, lần này quyết sẽ không chịu nhượng bộ Triệu Gia Kỳ nữa, anh ta cũng tính đến cả chuyện li hôn, nhưng cứ nghĩ tới vấn đề nhà cửa và công việc thì lại vò đầu bứt tai. Đúng lúc ấy Vinh Phi Lân tìm đến, Chu Thuyền sao có thể không động lòng chứ? Món hời béo bở như vậy, hai trăm vạn tệ là món tiền cả đời này anh ta có nằm mơ cũng chẳng có, còn được ra nước ngoài nữa chứ, cho dù không có tài cán gì đi chăng nữa, cứ ra nước ngoài rồi còn ai biết Chu Thuyền này là ai chứ?
Chỉ có điều anh chàng Vinh thiếu gia này vì sao phải làm thế? Điều này khiến người khác lấy làm lạ, anh ta hoàn toàn chẳng có lí do gì để làm như vậy. Chu Thuyền thừa biết Hạ Tử Khâm lười biếng đến mức nào, thế nên bảo Hạ Tử Khâm làm gì đắc tội với thiếu gia nhà họ Vinh chắc chắn là không thể. Mà việc Vinh Phi Lân bảo anh ta làm cũng tương đối đơn giản, chỉ là tiết lộ với giới truyền thông rằng anh ta trước đây từng là người yêu của Hạ Tử Khâm, chính vì sự xuất hiện của Tịch Mộ Thiên mà Hạ Tử Khâm thay lòng đổi dạ.
Chuyện này rõ ràng là nói láo, Chu Thuyền biết chị gái Vinh Phi Lân là vợ trước của Tịch Mộ Thiên, anh ta đoán có thể do Vinh Phi Lân bất bình thay cho chị mình nên mới làm vậy. Tóm lại, đây là ân oán của đám nhà giàu, anh ta cũng chẳng rõ nữa Chu Thuyền chẳng cần đắn đo nhiều, nhận lời ngay tức khắc.
Chu Thuyền đi rồi, Vinh Phi Lân lại ném cái nhìn khinh bỉ về phía anh ta, đây là loại đàn ông gì mà đê tiện, hèn hạ thế chứ. Chợt sắc mặt Vinh Phi Lân sầm xuống, còn mình thì sao? Dùng thủ đoạn như thế này, mình không bỉ ổi chắc? Nhưng anh bất chấp tất cả, anh buộc phải giành được Hạ Tử Khâm, cho dù phải dùng thủ đoạn gì, dùng cách gì, có bỉ ổi hay hạ lưu đến đâu anh cũng phải thử.
Triệu Gia Kỳ có nằm mơ cũng không ngờ người đề nghị li hôn trước lại là Chu Thuyền. Gã đàn ông này bỗng nhiên ăn phải gan hùm, khăng khăng đòi li hôn, thậm chí còn không cần nhà cửa, xe cộ.
Mới đầu Triệu Gia Kỳ còn tưởng Chu Thuyền giở thủ đoạn gì, mục đích là để trấn áp cô ta nên thản nhiên hừ giọng và nhận lời ngay, với điều kiện nhà và xe đều thuộc về mình. Gã đàn ông này có hay không cũng thế, Triệu Gia Kỳ đang chờ xem anh ta sẽ hối hận như thế nào.
Đáng tiếc lần này Triệu Gia Kỳ đã nhầm to, Chu Thuyền cầm lấy tờ đơn li hôn, chẳng buồn liếc cô ta đến nửa cái mà bỏ đi thẳng. Mấy hôm sau, trên truyền thông ồn áo thông tin vợ của Tổng giám đốc Tịch Thị trước kia câu được Tịch Mộ Thiên đã thay lòng đổi dạ, đá anh chàng người yêu đã bên nhau bốn năm đại học.
Cô bé lọ lem được bao người ngưỡng mộ bỗng chốc bị người đời phỉ nhổ, xếp vào danh sách những người đàn bà tham tiền bỏ người cũ, chẳng khác gì một bộ phim thị trường hút khách. Không chỉ có vậy, tin đồn về Tịch Mộ Thiên cùng lúc được đưa ra trước dư luận. Người tình đã theo Tịch Mộ Thiên năm năm trời đột nhiên xuất hiện với cái bụng bầu to tướng, một mực khẳng định đứa bé trong bụng mình là con của Tịch Mộ Thiên. Hai luồng thông tin dồn dập này khiến cho bên Tịch Thị trở tay không kịp.
Tin đồn thất thiệt đã gây ảnh hưởng không nhỏ đến giá cả cổ phiếu của Tịch Thị. Tịch Mộ Thiên vừa bước chân xuống sân bay đã bị đám phóng viên điên cuồng đeo bám.
“Xin hỏi Tổng giám đốc Tịch, anh định xử lí thế nào với hai luồng thông tin trực tiếp gây ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của Tịch Thị?”
Đấy còn có phần khách khí, có người còn thẳng thừng hơn:
“Theo như cô Hàn nói, cô ta đã làm tình nhân của anh năm năm trời, anh có phủ nhận đứa con trong bụng cô ta…”
“Anh nhìn nhận như thế nào về nhân phẩm và thiên tình sử của vợ anh hiện nay? Liệu anh có cân nhắc đến việc li hôn không?”
Tịch Mộ Thiên vốn luôn lạnh lùng, không đoái hoài đến mấy câu hỏi của đám phóng viên, nhưng vừa nghe đến đây, anh đột ngột dừng bước, chộp lấy micro, lạnh lùng nói:
“Nhân phẩm của vợ tôi chẳng có gì phải bàn cãi, đối với những kẻ đặt điều bậy bạ, luật sư của Tịch Thị sẽ nhanh chóng đưa họ ra tòa. Còn nữa, danh dự của cô ấy không thể bị hủy hoại. Trong lòng tôi, vợ tôi mãi mãi là người phụ nữ lương thiện, thuần khiết nhất, vì vậy vấn đề li hôn mà anh nói đến không có gì phải cân nhắc cả, hãy thận trọng với lời nói của mình!”
Ánh mắt Tịch Mộ Thiên lướt qua gã phóng viên khiến anh ta hoang mang lùi lại sau một bước, Tịch Mộ Thiên ném micro trả lại rồi sải bước bỏ đi.
Tịch Mộ Thiên sau khi nhận được tin đã ngay lập tức tìm cách ứng phó, nhưng vẫn chậm một bước, hơn nữa anh còn phải nghĩ cho vợ mình, mặc dù bây giờ vẫn chưa tìm ra kẻ chủ mưu đứng đằng sau thao túng chuyện này và mục đích cuối cùng là gì? Nhưng có một điểm về cơ bản anh có thể khẳng định đó là, đối tượng mà hắn đả kích lần này chính là anh, Tịch Mộ Thiên.
Trải qua chuyện lần trước, có lẽ tất cả mọi người đều biết điểm yếu của Tịch Mộ Thiên ở đâu, cô vợ Hạ Tử Khâm chính là điểm yếu lớn nhất trong đời anh, vì vậy công kích cô sẽ chiếm lợi thế hơn so với việc nhắm thẳng vào anh.
Tịch Mộ Thiên sao có thể để tâm đến chuyện tình trong quá khứ của Hạ Tử Khâm cơ chứ? Từ lúc quen biết cho đến bây giờ, Hạ Tử Khâm luôn là một người “trong suốt” trước mắt anh, cô là người phụ nữ không có tâm địa xấu, điều này Tịch Mộ Thiên dám khẳng định
Hơn nữa vào chính buổi tối cô thất tình, chính mắt anh đã nhìn thấy vẻ buồn bã và hụt hẫng của cô. Kể ra anh còn phải cảm ơn gã đàn ông đã đá cô, nếu không sao cô có thể là vợ của anh được chứ?
Tịch Mộ Thiên không thể nào lí giải được, tại sao bạn trai cũ của Hạ Tử Khâm lại dựng lên chuyện này. Những người có chút hiểu biết đều phải hiểu rõ việc đặt điều phỉ báng người khác là phạm tội, huống hồ đối tượng mà anh ta đặt điều lại chính là vợ của Tịch Mộ Thiên này. Gã đàn ông đó thật sự ngu dốt hay anh ta bị điên rồi, chắc chắn có kẻ nào đứng đằng sau chỉ đạo. Mà kẻ đứng đằng sau này lại cực kì tinh ranh, rất hiểu Tịch Mộ Thiên, đến mức khiến người ta phải giơ tay thán phục.
Bình tĩnh suy nghĩ và tổng hợp tất cả những yếu tố trên, Tịch Mộ Thiên không thể không nghi ngờ Vinh Phi Lân, một người luôn quang minh chính đại. Tịch Mộ Thiên chưa bao giờ nghĩ có ngày Vinh Phi Lân sẽ dùng những thủ đoạn bỉ ổi, làm ra chuyện xấu xa đến thế. Nếu mục đích của hành động này là Hạ Tử Khâm, Tịch Mộ Thiên có thể khẳng định, chắc chắn Vinh Phi Lân đã bị trúng tà rồi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook