CHAP4: ĐỪNG RỜI XA EM…EM SAI RỒI
Tại Black bar, tiếng nhạc dập dù náo nhiệc….tại phòng vip,1 chàng trai đang ngồi 1 mình suy tư
-Hey,Gia Bảo,làm gì mà suy tư thế?-anh chàng vẫn đang say sưa nghĩ về nghững chuyện sãy ra chiều nay,Bạch lão gia đến bàn về hôn sư của anh,anh sẽ kết hôn trong 3 ngày nữa,nhưng cô công chúa ác quỷ đó không đén,điều đó không mấy quan trọng voi anh,nhưng chỉ hơi tò mò và cảm thấy 1 chút u tối không rỏ tại sao,chỉ đến khi về phòng nhận được 1 bức thư kì lạ và 1 hoa hồng màu đen anh mới hiểu rỏ tại sao,sau khi đọc bức thư,trong đấu anh hiện ra 2 ý nghĩ:…Vũ Bội…Bạch Thuần Thuần…cô gái này quả thật đáng sợ…
-Này,này,làm gì mà như người mất hồn vậy?không giống mày bình thường chút nào?Hoàng Gia Bảo,hoàng tử băng giá cũng có lúc suy tư ak?
-Câm mốm đi
-AK,lo lắng kiểu đó lại là cô công chúa mong manh Hoàng Vũ Bội nữa chứ gì?
-Văn Minh,Mày mún bò xuống tìm răng ak
-Thôi,tao không đùa,nói tao nghe-Van Minh nghiêm túc hỏi
-Tao đang nghỉ về cô ta,1 cô gái kì lạ
-Ai?ngoài Hoàng Vũ Bội,trong đầu mày còn có người khác ak
-Vợ tao
-Vợ?Bạch Thuần Thuần?hahaha,tao thấy báo chỉ đăng tùm lum,tao nghỉ mày sẽ phản đối,không ngờ chưa gì đã gọi vợ thân thiết thế
-…..
Thấy người bên cạnh tối sầm mặt,Văn Minh cũng nín cười nghiêm túc nói

-Qủa thật cô ta không đơn giản,Bạch Thuần Thuần luôn nổi tiếng là một cô gái độc ác,lợi hai,nhưng…vô cùng hấp dẫn,từ trước đến giờ chưa người đàn ông nào có thể kháng lại sư mê hoắc của cô ta…tuy nhiên,có 1 điều,trừ những người quen biết,không ai biết cô ta trông thế nào…báo chí ngày nào cũng đăng tin về cô ta,như 1 paris hilton thứ 2 , nhưng không có 1 bức ảnh nào của cô ta…
-Qủa là như thế,tao cũng chưa nhìn thấy mặt cô ta -Gia Bảo xoay xoay cốc rượu trong tay,mặt lạnh ngắt không chút cảm xúc
-…Đúng vậy,có lẻ Bạch gia đã ra tay bịch miệng thiên hạ,tao chỉ biết người ta gọi cô ta là công chúa ác quỷ hay hoa hồng đen,người thường thì gọi cô ta là đồ điên…vì những sở thích kì lạ của cô ta…màu đen,tốc độ,rượu,chất kích thích,tiệc tùng,đánh nhau,đốt tiền…bóc tem đàn ông…thứ gì tệ hại cô ta cũng có cả,thật đáng sợ…
-….-người bên cạnh chị nhếch mép cười,không hề ngạc nhiên với những gì vừa nghe,cũng đúng,những thứ đó con ních 5 tuổi cũng biết rõ,đồng thời,với anh,cô ta thế nào cũng chẳng quan trọng,anh cưới cô chỉ vì 1 lý do…AI CŨNG PHẢI KẾT HÔN THÔI.chỉ cần cô ta đừng đụng đến Vũ Bội là được
-Xinh đẹp như thế…tao không biết chúc mừng hay tội nghiệp ày nữa…
-Xinh đep…đúng là xinh đẹp…-1 thằng bạn khác bên cạnh đang say hốt hoảng la lên
-Tao biết rối không phải lặp lại lời tao-Vminh gắt
-Không phải,đằng kia…
Vminh nhìn theo cánh tay của thằng bạn,há hốc mồm,nhìn kỉ,không chỉ có 2 người họ,tất cả mọi người trong bar đều như trúng phải thuốc độc,ánh mắt mê mẩn nhìn lên sân khấu.Trên đó 1 co gái thân hình bốc lửa,khoác tên người chiếc váy đen mòng manh,phần trên dạng ống bó sát người,phần dưới dạng tua rua ngắn cũng cỡn,lộ ra đôi chân dài miên man thẳng tắp,trắng nõn nà như tuyết,3 vòng hoàn hảo,đôi giày cao gót màu đỏ càng tôn thêm chiều cao đã vốn lợi thế của cô…tạo vật hoàn hảo đó đang nhảy múa bên 1 chiếc cột trên sân khấu đầy tự tin,ánh mắt như có lửa,vẻ mặt quyến rủ,như cướp đi linh hồn của những người phía dưới,mắt họ suýt rới ra ngoài…Trong đó có 1 người đang ngồi một góc,uống rượu,lâu lâu khẻ nhìn lên sân khấu,miệng khẻ nhếch…
Mọi người tưỏng như chìm vào cỏi mọng mãi nếu không có 1 cô gái xuất hiện,kéo họ vào sự náo nhiệt cô tạ sắp tạo ra
Xoãng
~cô gái đó cầm 1 ly rược trên bàn ném xuống đất,thu hút mọi sự chú ý trong bar,cô bước đến trước mặt cô gái trên sân khấu
-Mày,chính là mày…đồ hồ ly tinh…-cô ta hét lên khiến mọi người trong bar hứng thú theo dõi những gì sắp diển ra
Cô gái trên sân khấu cũng dừng nhảy,ra hiệu tắt nhạc,bước xuống đối diện người đang gây náo động,không nói gì,chỉ nhìn thẳng vào mặt kẻ đối diện…khinh bỉ,vẻ mặt chế nhạo,cười nhếch…khẻ dựa vào tường,tay khoanh trước ngực…từng cử chỉ và vẻ mặt của cô như film tua chậm trước mắt bọn đàn ông,chỉ 1 cái liếc mắt hay nhăn mũi…hay bất cứ cô làm gì cũng khiến mặt đất dưới chân bọn đàn ông rung chuyển,thề rằng nếu cô ra lệnh có thể vì cô đánh đổi tất cả…
-Mày…mày…mày chính là con hồ ly đang ve vãn Chính Hạo phải không?-cô gái như giận dữ trước vẻ mặt coi thường của nó,hét lên
-Ve vãn?…xin lỗi…không cần chơi chữ với tôi…nói thẳng ra đi…-nó ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh,rót rượu,nhấm nháp,cười cười nói,nhưng mắt tuyệt nhiên không nhìn kẻ đối diện…
-Mày…mày…thật trơ tráo…chiều nay…mày đã ngủ với bạn trai tao phải không?…mày đã nằm trên giường của tao phải không?…mày đã bảo Chính Hạo chia tay với tao phải không?…phải không?-cô ta tức giận hét to,gương mặt như điên loạn
-Xong chưa?vậy tôi trả lời…thứ nhất:ngủ?không phải…mà là lên giường…thứ 2:chiếc giường đó không phải của cô,tôi đã nằm đó cách đây 2 năm,và tôi là người đã bóc tem anh chàng của cô…thứ 3:tôi không bảo anh ta chia tay cô…mà bảo …thế thôi –nó nhếch mép khinh khỉnh,lại tiếp tục uống rượu…..
-Mày…mày…tao giết mày
Xoảng~chát
~ Cô gái như không chịu đựng được cơn phẩn nộ của mình nửa,đưa tay ném ly rượu của nó xuống đất,tát lên mặt nó 1 bạt tay…mọi người xung quanh nhìn họ với ánh mắt kinh sợ,cả với người đánh và người bị đánh,lòng vừa sót xa vì gương mặt như pha lê của nó,vừa sợ hải sự trơ tráo của nó…
-…Hahaha…đánh hay lắm…-nó khẻ cười,tiến lại gần cô gái đang định ăn tươi nuốt sống mình
~CHÁT
~ Nó giơ đôi tay trắng nỏn như cánh hoa hồng,giáng cho cô 1 cái tát…RẦM…XOÃNG…đủ mạnh để cô ta ngã xống xoàng lên cái bàn đối diện…ly,tách trên bàn rơi hết xuống và cô ngã rạp xuống đất,nó tiến tới một tay nâng cằm cô ta lên,1 tay khẻ miết nhẹ từ mắt,mũi,má,xuống ngực cô ta…nhếch mép khinh bỉ…
-cô cũng đẹp lắm…nhưng tiếc là toàn đồ giả…nếu ngủ với cô thà đi ngủ với một đống bóng nhựa trong trại trẻ…hahaha…-nó khinh bỉ nói
-Mày…-cô ta vừa tức giận,vừa hoảng sợ khi nhìn thấy đôi mắt tàn ác của nó
Nó vun tay ra,đứng thẳng lên,mỉm cười nói
-Thật ra…chiều nay…không phải chọn anh ta…nhưng tôi chỉ chọn đại 1 số trong list điên thoại của tôi thôi…thì ra là số của anh ta…tôi không muốn cướp bạn trai của cô…chỉ đơn giản đang buồn chán…thấy tội nghiệp anh ta…muốn cho anh ta…lại biết đâu mới là mùi vị thực sự của đàn bà….-nó nói rồi quay lưng đi lên lầu

-…HUHUHU…tôi van cô,cô có rất nhìu đan ông…còn tôi chỉ có 1 mình Chính Hạo…cô buông tha anh ấy đi…-cô gái quỳ rạp xuống khóc thét
-Đồ xấu xí…biến đi…tối nay 10h tôi còn có 1 cuộc hẹn tại nhà…đừng làm xấu tâm trạng của tôi…cho cô 1ph trước khi gia đình cô phải đến nhặt xác cô đó…biến…-nó lạnh lùng nói và bước đi…
Mọi người xung quanh dỏi mắt theo nó đã đi khuất vào 1 phòng vip trên lầu,bàn tán xôn xao về vở kịch vừa xem,trong đó có 1 ánh mắt lạnh sắc dừng lại nơi cánh cửa đã đóng lại,mỉm môi,cười thú vị
-Gia Bảo cậu xem,1 cô nàng thật quyến rủ và thú vị…-Vminh cười tươi nói
-Đúng thế-Gia Bảo lạnh nhạt nói
Uống…uống…uống…nó không biết nó đã biết nó đã uống nhìu bao nhiêu,chỉ biết đầu óc cô ong ong,nó điên cuồng và nó chỉ đang chứa hình ảnh một người…và nó làm cô đau thắt lòng…có gì đó nhứt nhói trong lòng ngực…tim ak…nó tự hỏi nó cũng còn thứ đó sao…tất nhiên nó có…là 1năm trước…thứ đó từng ở trông lồng ngực nó và…đã yêu dữ dội…và bây giờ củng thế…thứ gì rơi trên má nó thế này…nước mắt…nó đang khóc ư…bản thân nó cũng không hiểu sao mình làm thế,chỉ biết là ác quỷ trong nó đâu rồi…chỉ còn 1 trái tim mục nát…
-Tại sao?…tại sao lại rời xa em…tại sao lại bỏ trốn…anh sợ em sao?…huhu…em muốn thấy anh lần nữa…huhu…-nó vừa khóc vừa rên rỉ
CỐC…CỐC…
-Gì thế?-cô gắt
-Có 3 vị khách muốn ngồi với cô…
-Mời vào…
Trước mắt cô loè nhoè là 3 anh chàng đẹp trai,1 anh chàng đầy vẻ nam tính,cơ bắp với màu da đồng rắn chắc,đẹp trai nhưng không phải style của cô,1 người vẻ ngoài hào nhoáng nhưng có vẻ lả lơi,1 playboy thứ thiệt,cũng không phải style của cô,nhìn xuyên qua người đó,chính là người đó,chính là style của cô,vẻ ngoài đúng chất…mỹ nam…1 pretty boy…lung linh…ánh mắt sắc lạnh…nhưng xuyên qua ánh mắt ấy…cô khẻ khựng lại…không thể nào…là anh…là cậu trai cô luôn yêu…1 người đã luôn ớ bên cô suốt 1 năm trước đay…cô nhào vào lòng anh oà khóc…
Hành động quái ghở của cô khiến cả 3 chàng trai bất ngờ,cả người lạnh lùng như Gia Bảo cũng bối rối nói…
-Này,này,cô làm quái gì vậy?chúng ta mới gặp nhau thôi…có thân thiết thế không…
-…HUHUHU…em đã rất nhớ anh…huhuhu-cô càng siết chặc vòng tay đang ôm eo anh,áp sát vào người anh
-Này…này…cô kia…buông ra ngay không…-Gia Bảo quát lớn
-…KHÔNG…KHÔNG …em không buông ra…em yêu anh…anh có giết em em cũng phải ở bên anh…huhuhu-cô khóc lên,van nài
-…RỎ RÀNG TÔI KHÔNG QUEN CÔ…-Gia Bảo gắt lên
-…EM SAI RỒI…em sai thật rồi…em hứa…em hứa…chỉ cần anh đừng rời xa em nửa thì anh nói em làm gì em cũng làm…em không gặp người con trai nào khác…em sẽ không chơi những trò chơi điên rồ nữa…em không hành động kì lạ…không nói những câu ngớ ngẫn nữa được không…huhu…-nó khóc như 1 đứa trẻ con không được mẹ cho đi chơi,ra sức nũng nịu van nài,với những lý do cũng…trẻ con nốt
-Cô…cô…CÔ NHẦM NGƯỜI RỒI-Gia Bảo khó chịu quát lên
-Sao em nhầm được,gương mặt này…gương mặt mà em yêu,thân hình mà em ôm hằng đêm…và đôi môi này…đôi môi em đã hôn…từng giây từng phút…-nó nhứơng người hôn anh 1 cách cuồng nhiệt…
2 người ngoài cuộc còn lại đang há hốc mồm vì những gì mình chứng kiến…cá 1 người trong cuộc củng thế…
-Cô…cô…CÔ ĐIÊN AK…-bây giờ không còn là khó chịu nữa,mà anh đang phát điên,anh xô nó ra,anh hôn không ít lần,nhưng chỉ là hôn phớt qua kiểu xã giao,nụ hôn kiểu cuồng nhiệt như nuốt lấy nhau này là lần đầu tiên
-…anh sao thế…dừng đi…em van anh…em yêu anh…yêu anh hơn cả mạng sống…làm ơn-nó khóc ôm chầm lấy anh
OẠCH
Anh xô nó ngã ra ghế sô pha rồi chạy ra ngoài,2 người bạn cũng chạy theo anh
-…nếu anh đi em sẽ chết đó…anh không yêu em nữa sao?-cô khóc goi với theo,nó muốn đuổi theo nhưng không còn sức,bản thân nó cũng không hiểu tại sao đêm nay nó lại như thế,1 con ác quỷ như nó cũng có lúc thảm như thế này…

Đầu óc nó hồi tưởng lại vanice hơn 1 năm trước đây

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương