Mấy ngày chưa từng gặp nhau, bữa ăn tối này Vân Chức ăn có chút phấn khích, cô nhắm mắt hơi thở dốc, vành tai đỏ bừng bị gió thổi qua, không những không hạ nhiệt mà còn nóng hơn.

Trước hàng rào là một ngôi trường sôi động về đêm, sau lưng là một con đường nhỏ hẹp vắng vẻ, cô và anh khuất sau cành lá của cây bạch quả cao che khuất nửa người, như thể vừa tìm được một góc khuất giữa dòng người hối hả.

Nhịp tim Vân Chức đập rất nhanh, cô chủ động ôm lấy Tần Nghiên Bắc, ngẩng đầu đón lấy nụ hôn không biết là cái thứ bao nhiêu rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Áo khoác trên người cô buông lỏng, trượt xuống vai một chút, cô mặc một chiếc áo sơ mi ngắn ở nhà, không bó quá eo, tay anh rất nóng, khi ôm cô vào lòng, ngón tay của anh vô tình ma sát qua làn da.

Vân Chức hơi run rẩy một chút, anh không rời đi mà tiếp tục siết vào trong, ngón tay nhẹ nhàng luồn vào da thịt cô, lực tay dần dần mất khống chế.

Hàng mi cô run lên, eo bị anh bóp hơi nóng và tê, nhưng cũng không trốn tránh.

Vân Chức ngại ngùng thừa nhận, thật sự cô không để ý chuyện anh càng quá quắt hơn. Cô thích hai người thân mật, bất luận là tình cảm hay cơ thể.

Trước khi gặp được Tần Nghiên Bắc cô quen với việc giữ một khoảng cách an toàn với mọi người, rất kháng cự với việc bị tiếp cận gần quá, nhưng nếu đối phương là anh cô cảm thấy như mình biến thành một người khác, phá vỡ lớp rào của vân Chức, thể hiện ra bản thân cô một cách chân thật hơn.

Cô trông không bình tĩnh như bề ngoài, cô cũng sẽ âm thầm muốn những thứ kịch liệt hơn, từ nhỏ đến lớn sâu thẳm bên trong trái tim cô có vẻ như cần một dòng thác liên hồi mới có thể lấp đầy.

Vân Chức nhích lại gần vòng tay của Tần Nghiên Bắc hơn, cố gắng bình ổn trái tim.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô muốn.

Nhưng cô lại sợ nếu mình thể hiện ra quá chủ động trước mặt bạn trai sẽ dễ sụp đổ hình tượng, lo lắng bản thân càng ngày càng khác so với dáng vẻ anh rung động với cô nhất.

Hay là vẫn…dè dặt chút.

Vân Chức bị anh hôn đến mức có hơi mơ hồ, cô mấp máy môi dựa vào vai anh hít thở.

Tay Tần Nghiên Bắc tự nhiên dừng lại, kiềm chế không để nó tiếp tục hướng lên trên, đầu ngón tay anh sắp vượt qua đường gân mỏng manh mà chạm vào mép đồ trong của cô.


Anh siết chặt tay lại, và cầm chiếc bánh kem lên đưa cho Vân Chức.

Vì để cô có thể ăn nhiều vị nên anh mua bánh kem không lớn, làm rất tinh xảo, ăn không thấy lo về cân nặng, nhưng Vân Chức ăn mới vài miếng đã thấy vượt quá giới hạn chịu đựng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.

Cô háo hức nhìn chín chiếc tiếp theo, tiếc rằng vừa rồi mình không chọn kĩ, còn bánh tiramisu và phô mai việt quất mà cô muốn thử nhất, lại không kịp để thử.

Tần Nghiên Bắc bật cười, nhéo má cô một cái, lại mở hộp tiramisu và lấy một muỗng.

Vân Chức vội vàng ngăn lại “Em ăn không nỗi nữa, không nên lãng---“

Từ phí còn chưa kịp nói đã nhìn thấy thái tử gia chầm chậm đưa nó vào trong miệng mình, sau đó ôm lấy gáy cô hôn xuống.

Vân Chức ‘ưm’ và nhắm mắt lại, vị ngọt xen lẫn cái đắng của tiramisu như khuấy đảo khoang miệng cô, và hơi thở thơm mát của anh.

Trong tiramisu có rượu, sắc mặt cô đỏ lên, cô hơi nghi ngờ bản thân sao lại dễ say như thế, mới thử mà đầu óc đã choáng váng. Lúc vị phô mai việt quất cũng được đưa vào miệng cô đã hoàn toàn mất đi khả năng kháng cự, cô mơ màng nhưng không quên nhỏ tiếng nhắc nhở “Dù sao…cũng không thể lãng phí.”

Tần Nghiên Bắc bật cười dịu dàng trong gió đêm, mang theo sự lười nhác, Vân Chức nắm góc áo anh, nhịp tim như bị điện giật.

Cuối cùng Tần Nghiên Bắc nghe lời ăn hết hai cái bánh, Vân Chức nghiêng đầu nhìn còn 7 cái, cô chưa ba cái đẩy qua cho Tần Nghiên Bắc “Về nhà bỏ vào tủ lạnh, ngày mai em lại ăn.”

Bốn cái còn lại, cô chia làm hai, nhướng mi bình tĩnh nhìn anh, “Nghiên Bắc, còn nhiều quá, em cho bớt được không?"

Tần Nghiên Bắc nhìn xuống.

Được lắm, anh trèo tường lên tìm bà xã, bà xã anh vậy mà cầm 4 trong 11 cái đem tặng người khác.

Dù trong lòng định sẽ tặng ai nhưng trong lòng thái tử gia như có kim đâm, tuy thế anh vẫn làm bộ thản nhiên nhìn chằm chằm Vân Chức, không nói gì.

Cách ngày tổ chức lễ đính hôn không còn mấy hôm.


Chức Chức quả nhiên sẽ không dễ dàng yêu anh.

Vân Chức rất chu đáo, cô mở mắt to nghiêm túc phân chia “Một phần cho Dao Dao, phần còn lại em cho Từ Khuynh, hôm nay mọi người đều bị nhốt trong trường, em muốn chia cho họ chút ngọt ngào.”

Cô đỡ lấy chân của Tần Nghiên Bắc, ngẩng đầu lên, hôn lên quai hàm đang căng cứng của anh, nhẹ nhàng nói: “Vả lại là sự ngọt ngào mà bạn trai em đã không quảng nhọc nhằn, vượt sông vượt núi tặng mà.”

Một lời nói đốt cháy sự trì trệ trong lồng ngực của Tần Nghiên Bắc, biến thành tro tàn trong ngọn lửa thiêu đốt trái tim anh.

Anh nhướng mày, nhịn lại không để mình cười trông quá rõ ràng, bình tĩnh nói “Muốn khoe ân ái, lần sau cứ nói.”

Thái tử gia không biết từ lúc nào lấy ra một hộp nhỏ, anh mở ra, bên trong là hộp sô cô la đóng gói riêng, đặc biệt được làm theo yêu cầu, trên đó có đủ các dòng chữ yêu thương, điều quan trọng nhất là chiếc nào cũng được khắc chìm chữ “Nghiên Bắc” và “Chức Chức”, và một trái tim to ở chính giữa.

Vân Chức rất kinh ngạc.

Thái tử bình tĩnh chọn ra bốn nhãn hiệu có những lời yêu thương ngọt ngào nhất, đặt lên mỗi chiếc một chiếc bánh sẽ đem đi tặng, đóng lại và đưa chi Vân Chức, anh từ tốn nói “Bảo bọn họ trước khi ăn, đừng quên chụp hình lại đăng lên vòng bạn bè đấy.”

Vân Chức không biết bản thân làm sao nhịn không bật cười, chỉ cảm thấy như trái tim được lấp đầy, không kìm được cơn tò mò hỏi “Mấy hiệu sô cô la này vốn là dùng để làm gì thế?”

Tần Nghiên Bắc nhìn chằm chằm cô, bình tĩnh trả lời “Buổi tối về công ty còn có một cuộc họp, vốn làm chút đồ ngọt cho trước khi vào họp.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.

Vân Chức hiểu rồi, cô khoe ân ái là âm thầm thôi vì sợ quá đáng.

Nhưng bạn trai của cô khoe ân ái lại ngông cuồng đến mức vô pháp vô thiên, đặt nó trong phòng họp luôn.

Tần Nghiên Bắc ôm cô xuống khỏi tường, Vân chức cầm hộp bánh đi đến kí túc xá tặng cho Từ Khuynh trước, cô gõ cửa, đặt cạnh cửa sổ, không có đối mặt với Từ Khuynh, chỉ để lại một mảnh giấy trên hộp bánh.

--“Chúng ta đều không có tuổi thơ.”


--“Nhưng chúng ta đều phải trải qua này lễ thiếu nhi vui vẻ.”

Đường Dao cầm cái bánh kem còn phấn khích hơn, vừa ăn một muỗng đã la lớn ghen tị, vừa len lén nhìn Vân Chức “Xin hỏi mỹ nữ, hiện tại cậu và thái tử gia đã tiến triển đến mức độ nào rồi? Chắc là hôn rồi chứ gì, anh ấy ở bên cạnh cậu lúc ở Tùy Lương lâu như vậy, lúc cậu bệnh còn không có sức kháng cự nữa, rốt cuộc là anh ta có nhân cơ hội để ức hiệp cậu không đấy?!”

Vân Chức mím môi cười, dù sao trong phòng chỉ có hai người, cũng không có gì không dám nói “Không tính là quá ức hiếp tớ.”

Đường Dao tò mò nhích lại gần, “tách” một tiếng tắt đèn, trực tiếp mở ra những chủ đề sâu xa cho phụ nữ về đêm “Anh ấy đối xử với cậu tốt, tớ có thể nhìn ra được, nói say mê cậu cũng không quá, vả lại với kinh nghiệm của tớ, về khoản đó của anh ấy, tuyệt đối---“

Cô nói ba chữ ‘dục vọng mạnh’ rất nhỏ, tránh để khiến cho Chức Chức thấy ngại ngùng.

Khuôn mặt Vân Chức đỏ bừng lên, giọng hắng xuống “….Nói bậy bạ.”

Cũng là… lắm lúc cợt nhả một chút.

Đường Dao chỉ vào đầu cô ấy “Mắt nhìn của tớ rất chuẩn đấy, cậu phải chuẩn bị tâm lý, nhưng nói đi nói lại hai người đều đã xác định quan hệ rồi, sớm muộn gì cũng đến bước đó, trong lòng cậu nguyện ý chứ.”

Vân Chức sắp bị bốc cháy rồi, còn muốn cô trả lời thẳng thắn á!

Cô cha trán nằm lên bàn, cảm giác bị Tần Nghiên Bắc chạm qua chỗ đồ lót vẫn còn như in, hơi nóng lên.

Đường Dao thấy cô không trả lời đã hiểu rồi, thần thần bí bí nói “Có phải là không có kinh nghiệm mà còn có hơi sợ không, không sao, có tớ đây. Tớ mở lớp dạy cho cậu, dù khi nào chuẩn bị thì cậu phải tìm hiểu trước một chút chứ.”

Nói xong Đường Dao mở máy tính bảng lên, khéo léo mở thư mục ẩn trong đĩa cứng, một đống danh sách tài liệu được quẹt qua, tiêu đề đều khó coi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.

Đường Dao nhỏ giọng nói “Thật sự là còn có video hình động chậm nữa, nhưng Chức Chức đơn thuần của chúng ta vẫn không thể tiếp xúc một cách kịch liệt ngay được, bắt đầu từ lời văn trước đi, tớ lựa mấy cái nhập môn cho cậu để cậu thích ứng trước, trong lòng quen đi đã.”

“Không cần đâu chứ---“

Đường Dao trở nên nghiêm túc “Cậu tin tớ đi, sớm muộn thôi, khi cần có thể lấy ra dùng.”

Cô vốn muốn gửi thẳng cho Vân Chức nhưng nghĩ tới nghĩ lui lại thôi, cô mở trang chỉnh sửa của tài liệu và thay thế tên nhân vật nam chính Tiểu Hoàng Văn thành “Tần Nghiên Bắc”, nữ chính đổi thành “Vân Chức”, còn đặc biệt tinh tế đổi cách xưng hô thân mật thành Nghiên Bắc và Chức Chức.

Vân Chức thật sự chưa bao giờ nhìn thấy những kiểu này, vừa liếc mắt liền thấy trên màn hình sáng đèn lên.

"Rách" một tiếng, Tần Nghiên Bắc kéo váy Vân Chức xuống, lớp vải sa tanh bị xé toạc, lộ ra làn da trắng như tuyết của người con gái, anh nhéo bắp chân cô để cô tự mở ra, chiếc quần lót viền ren màu đen lơ lửng trên đầu gối hơi đỏ….


Vân Chức nhắm mắt lại, mặt nóng như lửa đốt.

Đường Dao vỗ vai an ủi cô “Bí mật đổi tên nhân vật chính của tiểu thuyết là kỹ năng cơ bản của những tay đu idol, yên tâm, tớ chọn đều là loại tốt nhất, có thịt có ngọt có tình tiết, cậu hiểu một chút kiến thức có bản thôi, không có xấu xa.”

Tối hôm đó, Vân Chức người con gái thanh thuần trốn trong chăn siết chặt điện thoại, kiềm đến khi Đường Dao đi ngủ rồi cô mới hé chăn lò đầu ra, lẳng lặng nhấp vào những cuốn tiểu thuyết mà cô tuyên bố sẽ không bao giờ đọc.

Đêm tối an yên.

Cô thử lật hai trang mà đã mặt đỏ tía tai.

Xem đoạn đó---

Tần Nghiên Bắc liếm lên vành tai nhạy cảm của Vân Chức, giọng nói mê hoặc “Bảo Bảo, ngủ chưa.”

Điện thoại cô hơi rung lên, thông báo có một tin nhắn.

Vân Chức luống cuống bấm vào, là một tin nhắn thoại ngắn gọn của Tần Nghiên Bắc gửi đến, bởi vì bận đến khuya nên giọng nói của anh hơi khàn đi, anh hỏi cô “Bảo Bảo, ngủ chưa.”

Tiểu thuyết vận vào đời thật.

Dù bối cạnh ý tứ đều không giống nhau.

Nhưng Vân Chức nghe thấy giọng nói trầm thấp của Tần Nghiên Bắc, cộng lên cách xưng hô muốn phớt lờ cũng không thể phớt lờ đó, vành tai đã bị che bởi cái chăn đỏ lên, cô do dự một lúc vẫn là rất đáng xấu hổ khi tiếp tục lật sang trang của cuốn tiểu thuyết, đồng thời đeo tay nghe vào nghe lại câu hỏi đó của người đàn ông 10 mấy lần. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn.

Sáng hôm sau, Vân Chức với hai mắt đỏ rần mở chăn ra, cả người thấy mệt mỏi.

Quả thật, Hoàng Văn hại người mà.

Đại học Thanh Đại sáng sớm đã mở phong tỏa, Vân Chức và đầu bếp được học viện mời đã hoàn thành việc đặt một cái lò nhỏ, vừa đặt giá vẽ trong studio liền muốn vẽ bức tranh một người của tấm poster, ngay lúc đó cô nhận được điện thoại của Tần Nghiên Bắc.

Tần Giang Xuyên đã tỉnh lại,


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương