Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!
-
Chương 48
Trần Y Y nhớ kỹ Sở Hủ thân làm Long Ngạo Thiên, hắn có rất nhiều khả năng hack lợi hại.
*”Long Ngạo Thiên” cái tên thường thấy trong các truyện, hàm ý châm chọc, nhận đủ khinh bỉ. Loại nhân vật này khi xuất hiện với tư cách là NVC thì đồng nghĩa với “vô địch”, còn nếu xuất hiện trêи NVP thì đồng nghĩa với “phi thường mạnh” (thực lực hoặc gia thế). Coi như không có thực lực mạnh mẽ thì cũng sẽ có vận khí siêu tốt, mà làm việc luôn luôn thuận buồm xuôi gió.(Nguồn Google)
Trong đó có một cái hệ thống hoán đổi, có thể thông qua hệ thống trao đổi đồ vật với người ở vị diện khác.
*Vị diện giao dịch hệ thống: vị diện là chỉ các thế giới khác ngoài trái đất như thế giới thú nhân, thế giới tu chân … vị diện giao dịch hệ thống là hệ thống được tạo ra để trao đổi và mua bán vật phẩm giữa các thế giới khác nhau.( Cái này mình lấy nguồn từ google bởi vì là lần đầu edit mình chưa gặp qua cái này nên mình k biết là có phải hay không? Nếu là có bạn nào biết xin để ở dưới bình luận để mình sửa lại)
Tài nguyên trong tay hắn so với Trần Y Y lớn hơn rất nhiều, cũng so với pháo hôi như Trần Y Y càng thêm có thực lực.
Nếu hắn muốn cải thiện thân thể cho Sở Trác, Sở Trác liền có thể thoát khỏi tình trạng thân thể yếu ớt này.
Lúc Trần Y Y nghĩ đến phỏng đoán của chính mình, lập tức cảm thấy có một đại ca lợi hại như vậy, Sở Trác cùng Sở Minh Yến thật đúng là vô cùng hạnh phúc nha.
Người của Sở Hủ ở trêи núi hai ngày, từ trêи núi tìm được không ít thảo dược quý báu, còn bắt được mấy con dã thú vô cùng hiếm thấy.
Vào ban đêm để ăn mừng vụ thu hoạch bội thu, Sở Hủ sai người dựng bốn năm đống lửa, đem mấy con mồi từ trêи núi bắt được đều nướng.
Toàn bộ Vô Hoa thôn đắm chìm trong náo nhiệt trước nay chưa từng có, một đám người đi xung quanh các loại thịt nướng, còn có một số hộ nông gia đem rượu mạnh tự mình ủ đến.
Trần Y Y nguyên bản không muốn ăn thịt nướng, luôn cảm thấy rằng đồ ăn không được xử lý cẩn thận, nhất định sẽ lưu lại dầu mỡ và mùi tanh.
Nàng không nghĩ đến là, trong Huyền Vũ quân có một cái hán tử bản lãnh nướng thịt thập phần khó lường.
Hắn rõ ràng không có dùng gia vị, lại cứng rắn nướng những dã vật này đến thập phần mỹ vị.
Mùi thịt nướng mê người kia, câu một đám người nước miếng chảy ròng.
Trần Y Y vốn chỉ muốn nếm thử một miếng, sau khi nếm xong liền lập tức không ngưng lại được.
Người kia đem những miếng thịt rừng này, nướng bên ngoài không bị cháy xém bên trong lại mềm mại.
Nàng kéo lấy Sở Trác vừa đi vừa ăn, đem các loại thịt nướng đều nếm thử qua một lần.
Nàng thích nhất là thịt thỏ và thịt hươu nướng.
Bất quá thịt hươu không thể ăn quá nhiều, Trần Y Y chỉ nếm hai miếng, liền cầm theo một cái đùi thỏ vừa đi vừa ăn.
Ngoại trừ thịt nướng và rượu mạnh, còn có thêm các món rau trộn do các thôn phụ làm, và các loại quả dại được hái từ trêи núi.
Thập Nhất điện hạ từ khi được người của Sở Hủ đón trở về, vẫn không có lộ mặt ra bên ngoài.
Mắt thấy ngày mai đã phải đi rồi, Sở Hủ lại thấy Thập Nhất điện hạ nháo đến lợi hại, liền cau mày đáp ứng cho hắn ra ngoài đi chơi.
Thập Nhất điện hạ thấy Sở Hủ đã gật đầu, liền xẹt một tiếng chạy ra ngoài.
Hắn nhanh chóng hướng trong thôn chạy tới, rất nhanh từ trong đám người tìm thấy một thân ảnh ôn nhu.
Trần Y Y lúc này đang nhấm nháp rượu trái cây do Thường thúc ủ, rượu trái cây so với rượu mạnh ở trong thôn dễ uống hơn nhiều, còn mang theo một chút vị ngọt mà nữ nhân thích.
Trần Y Y cất thật nhiều năm cũng không nở uống, nay thấy bọn người Trần Y Y đã sắp đi, hắn như thế mới hung hăng quyết tâm mà mang ra.
Trần Y Y:” Thường thúc, bản lãnh chưng cất rượu của ngươi thật không tệ nha? Sau khi thiên hạ thái bình, Thường thúc có muốn ra ngoài mở tửu quán hay không? “
Trong lòng Thường thúc rất thích nha đầu Trần Y Y này, đối đãi với nàng giống như đối đãi với nha đầu nhà mình.
Hắn nghe vậy có chút sửng sốt một chút, lúc thê tử hắn vẫn còn sống, hắn xác thực có nghĩ đến muốn mang theo nàng đi ra bên ngoài mở tửu lâu.
Nhưng là về sau thê tử hắn đột ngột qua đời, hi vọng của hắn cũng lập tức bị dập tắt, thời gian qua cũng là sống được ngày nào hay ngày nấy.
Nay hắn nhìn tiểu nha đầu trước mặt, nhịn không được còn thật sự nghĩ:” Ân, chờ sau khi thái bình sẽ mở một tửu quán, đến lúc đó Thường thúc sẽ cho ngươi thêm một chút rượu ngon. ”
Kỳ thật Trần Y Y cũng không phải là người thích uống rượu, nhưng là nàng thực thích rượu trái cây do Thường thúc ủ.
Lúc Thường thúc cùng Trần Y Y đang nói chuyện, đột nhiên bên cạnh có một cánh tay gầy gò nho nhỏ duỗi ra.
Trần Y Y và Thường thúc đều cúi đầu nhìn sang, đã thấy một cái sữa oa nhi xa lạ, đang ngửa đầu nhìn chằm chằm Trần Y Y.
Một bên mắt của hắn có màu nâu bình thường, mắt bên kia lại lộ ra tử khí màu xám trắng.
Lúc Trần Y Y và Thường thúc nhìn thấy mắt của hắn, mới đột nhiên nhớ ra đứa hài tử này là ai?
Thường thúc không xác định nói:” Đây là cái tiểu mù loà kia?”
Trần Y Y lại không dám gọi hắn là tiểu mù loà, bởi vì nàng biết đứa hài tử này về sau sẽ là tiểu hoàng đế.
Mặc dù quyền lực chân chính đều nằm trêи tay Sở Hủ, nhưng là tiểu hoàng đế này cũng không phải là ngồi không.
Trần Y Y nhớ kỹ hậu kỳ của tiểu thuyết có một tình tiết như thế này, một cái đại thần ở phía sau chế giễu tiểu hoàng đế là cái người mù loà.
Không biết lời này làm sao mà truyền đến tai hắn, sau khi cái đại thần kia bị thất thế, đã bị tiểu mù loà tự tay khoét một con mắt.
Như vậy còn chưa tính là gì, hắn về sau mỗi ngày đều sai người cho cái đại thần kia soi gương, còn hỏi trêи trăm lần là ngươi không phải người mù hay sao?
Đến lúc tên đại thần kia bị tra tấn đến sắp điên rồi, mới chậm rãi kết thúc tính mạng của hắn.
Trần Y Y nhớ tới chuyện trước đó mình đáp ứng hắn, sợ cái Thập Nhất điện hạ này bởi vì nàng không đi tìm hắn mà ghi hận trong lòng.
Trần Y Y ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt Thập Nhất điện hạ nói:” Ta ngày hôm đó đi tìm ngươi, chính là …”
Không đợi Trần Y Y giải thích một chút, Thập Nhất điện hạ đã mở miệng cắt đứt lời nàng nói:” Ta biết, ngay đó ta cũng nhìn thấy ngươi.”
Nhưng lúc đó ngoại trừ Trần Y Y, còn có một kẻ cường đại nhìn rất đáng sợ cũng đang tìm hắn.
Cho nên hắn không có đi ra, mà tiếp tục chạy sâu vào trong núi.
Trần Y Y nghe vậy lập tức đã hiểu, đừng nhìn đứa hài tử này tuổi tác còn rất nhỏ, nhưng đối với nguy hiểm lại vô cùng mẫn cảm.
Trần Y Y thấy Thập Nhất điện hạ đối với bọn người Sở Hủ có địch ý, nàng sợ nhóc đáng thương đần độn xem Sở Hủ là địch, vì thế nói với hắn:” Sở Hủ tuy không phải là người lương thiện, nhưng hắn sẽ không hại ngươi, ngươi về sau phải nghe lời hắn, như vậy mới chịu ít đau khổ. ”
Thập Nhất điện hạ sững sờ nhìn Trần Y Y, hắn không biết lời này của Trần Y Y là có ý gì, nhưng bản năng của hắn lại cảm thấy Trần Y Y sẽ không hại hắn.
Sở Trác lúc này đang đứng cách đó không ăn thịt, hắn vừa ăn vừa nghe người Vô Hoa thôn nói chuyện.
Dương Đai Ngưu hình như đã uống quá nhiều, một người ngày bình thường phá lệ trung thực, nay lại ở trước mặt mọi người nói hươu nói vượn.
Dương Đại Ngưu:” Ta nói cho các ngươi nghe, thê tử nhà ta tay nghề khá tốt. Rau dại bình thường vào trong tay nàng, cũng có thể làm thành sơn hào hải vị cho lão tử ăn. “
Thê tử Dương Đại Ngưu đứng cách đó không xa, nghe được giọng nói to rõ của hán tử nhà mình, khuôn mặt khá đẹp mắt của nàng nhịn không được đỏ lên.
Nàng có chút ngượng ngùng nhìn mọi người một cái, thấy mọi người đều là một mặt hâm mộ nhìn nàng, trong lòng của nàng kỳ thực thập phần đắc ý.
Đại Ngưu nhà nàng mặt dù không có nhiều tiền đồ, nhưng là toàn bộ Vô Hoa thôn đều biết rõ hắn là người biết thương thê tử nhất.
Nhưng mà chẳng chờ nàng tiếp tục đắc ý, lời kế tiếp của Dương Đại Ngưu lập tức doạ nàng nhảy dựng lên một cái.
Dương Đại Ngưu lớn miệng tiếp tục nói:”Nương tử ta không chỉ nấu cơm ngon, vóc người nàng ở trêи giường không chỉ rất xinh đẹp mà còn rất lợi hại. Bất quá cho dù nàng lợi hại như thế nào, cũng không có lợi hại bằng Dương Đại Ngưu ta. ”
Bởi vì mặc kệ nàng có bao nhiêu hung dữ đi chăng nữa, đến cuối cùng không phải bị bộ dáng uy phong của ta làm cho …. Ai nha? Đau quá. “
Không đợi Dương Đại Ngưu đem lời nói tiếp, thê tử Dương Đại Ngưu đã đỏ mặt vọt tới, sau đó một phen nắm lấy tai Dương Đại Ngưu đi về nhà.
Thê tử Dương Đại Ngưu cảm thấy lần này xong đời rồi, sau này mình còn mặt mũi nào ra ngoài a?
Thê tử Dương Đại Ngưu mắng:” Cho ngươi uống rượu? Là để cho ngươi nói hưu nói vượn?”
Nếu không phải Dương Đại Ngưu uống say, giờ phút này đã sớm nhát như chó rồi.
Nhưng là Dương Đại Ngưu giờ phút này đã uống say rồi, hắn vừa kêu đau vừa nói:” Ta nói bậy ở chỗ nào? Hôm qua ngươi không phải bị ta làm …. Ai Ai? Đừng đánh đầu, đừng đánh đầu a ….”
Sở Trác khϊế͙p͙ sợ nhìn bóng lưng của Đại Ngưu ca, ngay cả miệng đầy thịt cũng quên nhấm nuốt, ngây ngốc nháy nháy mắt.
Thì ra ngay cả người trung thực như Đại Ngưu ca, ở trong nhà chuyện kia cũng là uy phong nhất a….?
Sở Trác lập tức ăn không vô nữa, hắn nhìn thịt trong tay một chút, sau đó quay đầu u oán liếc mắt nhìn Trần Y Y một cái.
Trần Y Y lúc này đang đút cho Thập Nhất ăn cái gì đó, đột nhiên cảm giác được ánh mắt phá lệ u oán, nàng có chút kỳ quái quay đầu nhìn lại.
Sau đó ánh mắt đen nhánh của Trần Y Y, liền cùng con ngươi sáng màu của Sở Trác đối mắt.
Sở Trác thấy Trần Y Y một mặt không hiểu nhìn hắn, nhịn không được hừ một tiếng, hắn đem thịt cầm trong tay đưa cho người bên cạnh, sau đó thở phì phò tự mình đi về nhà trước.
Trần Y Y vô vị mỉm cười, đồ ngốc vừa rồi không phải còn ăn rất hăng hái sao, làm sao trong nháy mắt liền tức giận? Nàng thật sự là không hiểu mạch não của đồ ngốc.
Sở Trác không có đi bao xa liền ngừng lại, hắn quay đầu nhìn phía sau, thấy Trần Y Y không có đuổi theo, oán khí trong lòng nhịn không được càng tăng thêm.
Hán tử nhà khác cùng thê tử đều là chàng chàng thϊế͙p͙ thϊế͙p͙, mà bọn họ cho tới bây giờ vẫn chưa viên phòng.
Sở Trác một bên đi về nhà một bên do dự, buổi tối ngày hôm nay hắn có nên ngả bài với Trần Y Y hay không?
Hắn nghĩ như vậy, nhịn không được hơi nhíu đôi mày thanh tú.
Nhưng là nếu sau khi hắn ngả bài, Trần Y Y liền muốn rời đi thì sao? Dù sao hắn biết không ít chuyện của Trần Y Y.
Trần Y Y tới khuya mới trở về, còn không cẩn thận uống quá nhiều.
Bởi vì nàng ngày mai phải cùng bọn người Sở Hủ rời đi rồi, mấy người có mối quan hệ không tệ với Trần Y Y, nhất thời nhịn không được liền cảm thấy buồn bã.
Các nàng khóc thút tha thút thít lôi kéo tay Trần Y Y, Trần Y Y cũng không biết có phải bị lây nhiễm hay không, nhất thời nhịn không được liền uống quá nhiều.
Trần Y Y được Lưu đại nương và những người khác dìu về, lúc đó Sở Trác đã đi ngủ rồi.
Vân Bích cùng cô nương câm đơn giản tắm rửa cho nàng một chút, mỗi người một bên dìu người đưa về trong phòng.
Sở Trác mặc dù đã đi ngủ sớm, nhưng là ngủ không có sâu.
Hắn nghe thấy tiếng động liền mở mắt ra, không bao lâu sau Trần Y Y đã được người dìu vào trong.
Vân Bích thấy Sở Trác giật giật ở bên trong chăn, liền nhỏ giọng cười nói với Sở Trác:” Nhị gia, thiếu phu nhân uống nhiều quá, vào ban đêm nhị gia chăm sóc cho nhị thiếu phu nhân một chút. ”
Nay nhị gia mặc dù vẫn đần độn, nhưng là ở trong mắt Vân Bích đã có thể chăm sóc cho người khác.
Cô nương câm nghe vậy nhịn không được liếc mắt nhìn Vân Bích một cái, không biết nàng giờ khắc này vì cái gì đột nhiên có chút đồng tình với Vân Bích và thiếu phu nhân.
Một đôi chủ tớ đáng thương này, đến bây giờ vẫn còn cảm thâý nhị gia là cái người đáng yêu vô hại.
Sở Trác nghe được lời Vân Bích nói, đôi con ngươi xinh đẹp có chút híp lại.
Chăm sóc a …? Được thôi.
Đợi cho Vân Bích cùng cô nương câm rời khỏi, Sở Trác từ trêи giường ngồi dậy.
Mái tóc hắn rối bù, nương theo động tác hắn ngồi dậy, tóc dài từ phía sau rơi xuống vai trước.
Ánh đèn mờ nhạt bị tấm màn thô sơ ngăn trở, đem phần lớn ánh sáng chắn ở bên ngoài.
Sở Trác là lần đầu tiên nhìn thấy Trần Y Y uống say, không nghĩ tới nàng sau khi uống say lại ngoan như vậy? Không ầm ỹ cũng không làm khó, tựa như một đứa hài tử đang ngủ say.
Hắn nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Trần Y Y, nhịn không được duỗi tay nhéo nhéo.
Sau khi nhéo xong, Sở Trác lại nhịn không được nhéo thêm một chút.
Hắn hiện tại đột nhiên có chút hiểu được, Trần Y Y trước kia vì cái gì luôn thích nhéo nhéo mặt hắn?
Bởi vì cảm giác bóp má của người khác, rất dễ dàng bị nghiện.
Đại khái là bởi vì đầu ngón tay lạnh buốt của Sở Trác kϊƈɦ thích, Trần Y Y vẫn luôn nhu thuận đột nhiên bất mãn hừ hừ vài tiếng, theo đó đôi môi đỏ mọng của nàng có chút hé ra.
Ánh mắt Sở Trác nhìn đến môi của nàng,nguyên bản ánh mắt trong suốt trở nên thâm trầm.
Hắn nhịn không được tiến tới hôn một cái, môi mỏng chạm đến cánh môi nóng hổi của Trần Y Y, giống như là lập tức bị hấp dẫn.
Sở Trác nhịn không được một tay nắm lấy cằm của nàng, một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng.
Thân thể Trần Y Y không thoải mái, cau mày đưa tay đẩy hắn ra.
Sở Trác bị đại lực đẩy ra một lần, hắn thở hổn hển một chút rất nhanh liền bu lại.
Hắn ngày thường vốn đã diễm lệ, lúc này bởi vì đột nhiên động tình, đôi con ngươi sáng màu nhuộm màu đỏ.
Làm cho người vốn là dung mạo xuất chúng, nhịn tựa như một cái yêu tinh nhập thế.
Sở Trác một bên hôn đôi má của Trần Y Y, một bên nhịn không được đưa tay cởi đai lưng của Trần Y Y.
Hắn cảm thấy mình có chút mê muội, chính là, chẳng qua là hôn hít hai cái, toàn thân như thể muốn bốc cháy
Nhưng khi hắn cởi được một nửa, nhìn vai Trần Y Y lộ ra ngoài, cả người lập tức liền cứng lại.
Trần Y Y là cái nữ nhân rất mạnh mẽ, nếu hắn cứ như vậy không quan tâm cái gì mà muốn nàng, với tính tình của Trần Y Y nói không chừng sẽ tức giận.
Sự tức giận này, căn bản không phải kiểu nhỏ nhẹ bình thường.
Vừa nghĩ đến Trần Y Y sẽ dùng ánh mắt thất vọng nhìn hắn, trêи người vốn là đang nóng ran lập tức nguội lạnh.
Tròng mắt hắn vô tri vô giác nhìn Trần Y Y, ánh mắt nhịn không được loé lên một tia giãy dụa.
Cuối cùng hắn ở trêи cổ Trần Y Y cắn một cái, thế này mới không cam tâm nằm xuống lần nữa.
Sở Trác gắt gao chụp lấy tay nhỏ Trần Y Y, bình tĩnh rất lâu mới chậm rãi nhắm mắt lại.
Nhưng mà Sở Trác không nghĩ tới là, hắn vừa mới nhắm mắt lại không được bao lâu, thì Trần Y Y liền khó chịu chui vào trong ngực hắn.
Hắn bị nhiệt độ cao trêи người Trần Y Y làm cho hoảng sợ, hắn vốn cho là thân thể Trần Y Y không thoải mái, đang nghĩ tới muốn gọi người đi mời đại phu trong thôn đến.
Sở Trác chợt nghe Trần Y Y mơ hồ nói:” Nóng? …. Không thoải mái … ”
Sở Trác nghe tiếng quay tròng mắt nhìn sang, đã nhìn thấy một đoạn vai trần của Trần Y Y, con ngươi đen nhánh mơ mơ màng màng như đang tìm kiếm một thứ gì đó?
Hôm nay Trần Y Y uống rất nhiều rượu, có rượu mạnh, có rượu trái cây, còn có rượu do bọn người Huyền Vũ quân mang tới.
Trần Y Y bị vài cái đại nương lôi kéo, dáng vẻ khóc sướt mướt của các nàng lây nhiễm nàng, làm hại nàng đến cuối cùng bắt lấy rượu gì đều uống hết vào trong bụng.
Sở dĩ Trần Y Y dám uống nhiều rượu như vậy, thứ nhất là thực sự đối với nơi này có chút cảm tình, thứ hai nàng cũng không lo lắng người Vô Hoa thôn sẽ làm hại nàng.
Bởi vì Sở Hủ vẫn còn đang đóng giữ ở Vô Hoa thôn, không có người nào dám đối với tức phụ của đệ đệ long ngạo thiên làm cái chuyện xấu gì?
Bất quá Trần Y Y không biết là, trong rượu ở Vô Hoa thôn đều thích ngâm các loại thảo dược, mà thảo dược này đều là chi vật đại bổ tráng dương.
Tăng thêm chính nàng tham ăn, về sau còn ăn thêm một chút thịt hươu nữa …
Trần Y Y bị khô nóng trêи người làm cho tỉnh, nàng theo bản năng hướng tới tiếp cận thân thể thiên hàn ở bên cạnh.
Làn da của nàng cách một lớp quần áo, lúc dán lên thân thể Sở Trác lập tức thoải mái thở dài một hơi.
Do là nàng uống quá nhiều rượu nên không biết rằng, bộ dáng này của nàng có bao nhiêu mị hoặc, phối hợp thêm một tiếng than nhẹ mềm nhũn kia, lập tức khơi dậy ɖu͙ƈ hoả quấn thân người.
*ɖu͙ƈ hoả: ɖu͙ƈ vọng mãnh liệt
Một đêm này Trần Y Y đặc biệt mơ mơ màng màng, nàng rất muốn ngủ đặc biệt muốn ngủ, thế nhưng lại có người một mực không cho nàng ngủ.
Thanh âm của người kia ôn nhu giống như có thể véo ra nước, liên tục ở bên tai nàng dùng thanh âm dễ nghe dụ hoặc nàng.
“Y Y ngoan một chút, rất nhanh sẽ liền tốt.”
“Y Y của ta, ngươi thật tốt, ta rất thích ngươi … ”
Trần Y Y cảm thấy thanh âm này có chút quen tai, nhưng là lại cảm thấy có chỗ nào không đúng?
Không biết vì cái gì nàng cảm thấy, chỉ là nghe hắn có chút thanh âm thở dốc, nàng cũng nhịn không được mặt đó tai hồng.
Trong lúc ngủ mơ Trần Y Y mơ màng nghĩ, người kia là scqv sao? Làm sao thanh âm có thể dễ nghe đến như vậy, chính là nghe hơi thở cũng êm tai đến mức làm nàng tan nát cõi lòng.
*Scpv: các cậu cứ đọc qua thôi nhé, theo bản convert nó là như thế nhưng tớ thật không hiểu đó là gì? Bởi vì trêи gg cũng không có:))))
Về sau Trần Y Y lại thấy thanh âm này thật ghê tởm, bởi vì hắn một mực dùng chuyện kỳ quái này giày vò nàng.
Sau đó vừa xấu xa lại vừa hung ác, bắt nàng trả lời những câu hỏi không minh bạch của hắn.
Hắn ở bên tai nàng cười nhẹ, tiếng cười giống như tiếng đàn nhẹ nhàng lay động.
“Y Y ngoan, thê tử ngoan, ngươi có thể hay không …. Có thể hay không đáp ứng sẽ không rời khỏi ta. ”
Trần Y Y nếu một mực không đáp ứng hắn, hắn sẽ dùng các loại biện pháp tra tấn để ép buộc nàng.
Đợi đến lúc Trần Y Y khóc đáp ứng, hắn lại dùng thanh âm cực kỳ khổ sở nói:” Quá tốt rồi …. Ngươi thế nhưng lại đáp ứng ta, không được rời khỏi ta, bất luận là bởi vì lý do gì cũng không được rời khỏi ta, bằng không …. Bằng không ta sẽ hận chết ngươi … ”
*”Long Ngạo Thiên” cái tên thường thấy trong các truyện, hàm ý châm chọc, nhận đủ khinh bỉ. Loại nhân vật này khi xuất hiện với tư cách là NVC thì đồng nghĩa với “vô địch”, còn nếu xuất hiện trêи NVP thì đồng nghĩa với “phi thường mạnh” (thực lực hoặc gia thế). Coi như không có thực lực mạnh mẽ thì cũng sẽ có vận khí siêu tốt, mà làm việc luôn luôn thuận buồm xuôi gió.(Nguồn Google)
Trong đó có một cái hệ thống hoán đổi, có thể thông qua hệ thống trao đổi đồ vật với người ở vị diện khác.
*Vị diện giao dịch hệ thống: vị diện là chỉ các thế giới khác ngoài trái đất như thế giới thú nhân, thế giới tu chân … vị diện giao dịch hệ thống là hệ thống được tạo ra để trao đổi và mua bán vật phẩm giữa các thế giới khác nhau.( Cái này mình lấy nguồn từ google bởi vì là lần đầu edit mình chưa gặp qua cái này nên mình k biết là có phải hay không? Nếu là có bạn nào biết xin để ở dưới bình luận để mình sửa lại)
Tài nguyên trong tay hắn so với Trần Y Y lớn hơn rất nhiều, cũng so với pháo hôi như Trần Y Y càng thêm có thực lực.
Nếu hắn muốn cải thiện thân thể cho Sở Trác, Sở Trác liền có thể thoát khỏi tình trạng thân thể yếu ớt này.
Lúc Trần Y Y nghĩ đến phỏng đoán của chính mình, lập tức cảm thấy có một đại ca lợi hại như vậy, Sở Trác cùng Sở Minh Yến thật đúng là vô cùng hạnh phúc nha.
Người của Sở Hủ ở trêи núi hai ngày, từ trêи núi tìm được không ít thảo dược quý báu, còn bắt được mấy con dã thú vô cùng hiếm thấy.
Vào ban đêm để ăn mừng vụ thu hoạch bội thu, Sở Hủ sai người dựng bốn năm đống lửa, đem mấy con mồi từ trêи núi bắt được đều nướng.
Toàn bộ Vô Hoa thôn đắm chìm trong náo nhiệt trước nay chưa từng có, một đám người đi xung quanh các loại thịt nướng, còn có một số hộ nông gia đem rượu mạnh tự mình ủ đến.
Trần Y Y nguyên bản không muốn ăn thịt nướng, luôn cảm thấy rằng đồ ăn không được xử lý cẩn thận, nhất định sẽ lưu lại dầu mỡ và mùi tanh.
Nàng không nghĩ đến là, trong Huyền Vũ quân có một cái hán tử bản lãnh nướng thịt thập phần khó lường.
Hắn rõ ràng không có dùng gia vị, lại cứng rắn nướng những dã vật này đến thập phần mỹ vị.
Mùi thịt nướng mê người kia, câu một đám người nước miếng chảy ròng.
Trần Y Y vốn chỉ muốn nếm thử một miếng, sau khi nếm xong liền lập tức không ngưng lại được.
Người kia đem những miếng thịt rừng này, nướng bên ngoài không bị cháy xém bên trong lại mềm mại.
Nàng kéo lấy Sở Trác vừa đi vừa ăn, đem các loại thịt nướng đều nếm thử qua một lần.
Nàng thích nhất là thịt thỏ và thịt hươu nướng.
Bất quá thịt hươu không thể ăn quá nhiều, Trần Y Y chỉ nếm hai miếng, liền cầm theo một cái đùi thỏ vừa đi vừa ăn.
Ngoại trừ thịt nướng và rượu mạnh, còn có thêm các món rau trộn do các thôn phụ làm, và các loại quả dại được hái từ trêи núi.
Thập Nhất điện hạ từ khi được người của Sở Hủ đón trở về, vẫn không có lộ mặt ra bên ngoài.
Mắt thấy ngày mai đã phải đi rồi, Sở Hủ lại thấy Thập Nhất điện hạ nháo đến lợi hại, liền cau mày đáp ứng cho hắn ra ngoài đi chơi.
Thập Nhất điện hạ thấy Sở Hủ đã gật đầu, liền xẹt một tiếng chạy ra ngoài.
Hắn nhanh chóng hướng trong thôn chạy tới, rất nhanh từ trong đám người tìm thấy một thân ảnh ôn nhu.
Trần Y Y lúc này đang nhấm nháp rượu trái cây do Thường thúc ủ, rượu trái cây so với rượu mạnh ở trong thôn dễ uống hơn nhiều, còn mang theo một chút vị ngọt mà nữ nhân thích.
Trần Y Y cất thật nhiều năm cũng không nở uống, nay thấy bọn người Trần Y Y đã sắp đi, hắn như thế mới hung hăng quyết tâm mà mang ra.
Trần Y Y:” Thường thúc, bản lãnh chưng cất rượu của ngươi thật không tệ nha? Sau khi thiên hạ thái bình, Thường thúc có muốn ra ngoài mở tửu quán hay không? “
Trong lòng Thường thúc rất thích nha đầu Trần Y Y này, đối đãi với nàng giống như đối đãi với nha đầu nhà mình.
Hắn nghe vậy có chút sửng sốt một chút, lúc thê tử hắn vẫn còn sống, hắn xác thực có nghĩ đến muốn mang theo nàng đi ra bên ngoài mở tửu lâu.
Nhưng là về sau thê tử hắn đột ngột qua đời, hi vọng của hắn cũng lập tức bị dập tắt, thời gian qua cũng là sống được ngày nào hay ngày nấy.
Nay hắn nhìn tiểu nha đầu trước mặt, nhịn không được còn thật sự nghĩ:” Ân, chờ sau khi thái bình sẽ mở một tửu quán, đến lúc đó Thường thúc sẽ cho ngươi thêm một chút rượu ngon. ”
Kỳ thật Trần Y Y cũng không phải là người thích uống rượu, nhưng là nàng thực thích rượu trái cây do Thường thúc ủ.
Lúc Thường thúc cùng Trần Y Y đang nói chuyện, đột nhiên bên cạnh có một cánh tay gầy gò nho nhỏ duỗi ra.
Trần Y Y và Thường thúc đều cúi đầu nhìn sang, đã thấy một cái sữa oa nhi xa lạ, đang ngửa đầu nhìn chằm chằm Trần Y Y.
Một bên mắt của hắn có màu nâu bình thường, mắt bên kia lại lộ ra tử khí màu xám trắng.
Lúc Trần Y Y và Thường thúc nhìn thấy mắt của hắn, mới đột nhiên nhớ ra đứa hài tử này là ai?
Thường thúc không xác định nói:” Đây là cái tiểu mù loà kia?”
Trần Y Y lại không dám gọi hắn là tiểu mù loà, bởi vì nàng biết đứa hài tử này về sau sẽ là tiểu hoàng đế.
Mặc dù quyền lực chân chính đều nằm trêи tay Sở Hủ, nhưng là tiểu hoàng đế này cũng không phải là ngồi không.
Trần Y Y nhớ kỹ hậu kỳ của tiểu thuyết có một tình tiết như thế này, một cái đại thần ở phía sau chế giễu tiểu hoàng đế là cái người mù loà.
Không biết lời này làm sao mà truyền đến tai hắn, sau khi cái đại thần kia bị thất thế, đã bị tiểu mù loà tự tay khoét một con mắt.
Như vậy còn chưa tính là gì, hắn về sau mỗi ngày đều sai người cho cái đại thần kia soi gương, còn hỏi trêи trăm lần là ngươi không phải người mù hay sao?
Đến lúc tên đại thần kia bị tra tấn đến sắp điên rồi, mới chậm rãi kết thúc tính mạng của hắn.
Trần Y Y nhớ tới chuyện trước đó mình đáp ứng hắn, sợ cái Thập Nhất điện hạ này bởi vì nàng không đi tìm hắn mà ghi hận trong lòng.
Trần Y Y ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt Thập Nhất điện hạ nói:” Ta ngày hôm đó đi tìm ngươi, chính là …”
Không đợi Trần Y Y giải thích một chút, Thập Nhất điện hạ đã mở miệng cắt đứt lời nàng nói:” Ta biết, ngay đó ta cũng nhìn thấy ngươi.”
Nhưng lúc đó ngoại trừ Trần Y Y, còn có một kẻ cường đại nhìn rất đáng sợ cũng đang tìm hắn.
Cho nên hắn không có đi ra, mà tiếp tục chạy sâu vào trong núi.
Trần Y Y nghe vậy lập tức đã hiểu, đừng nhìn đứa hài tử này tuổi tác còn rất nhỏ, nhưng đối với nguy hiểm lại vô cùng mẫn cảm.
Trần Y Y thấy Thập Nhất điện hạ đối với bọn người Sở Hủ có địch ý, nàng sợ nhóc đáng thương đần độn xem Sở Hủ là địch, vì thế nói với hắn:” Sở Hủ tuy không phải là người lương thiện, nhưng hắn sẽ không hại ngươi, ngươi về sau phải nghe lời hắn, như vậy mới chịu ít đau khổ. ”
Thập Nhất điện hạ sững sờ nhìn Trần Y Y, hắn không biết lời này của Trần Y Y là có ý gì, nhưng bản năng của hắn lại cảm thấy Trần Y Y sẽ không hại hắn.
Sở Trác lúc này đang đứng cách đó không ăn thịt, hắn vừa ăn vừa nghe người Vô Hoa thôn nói chuyện.
Dương Đai Ngưu hình như đã uống quá nhiều, một người ngày bình thường phá lệ trung thực, nay lại ở trước mặt mọi người nói hươu nói vượn.
Dương Đại Ngưu:” Ta nói cho các ngươi nghe, thê tử nhà ta tay nghề khá tốt. Rau dại bình thường vào trong tay nàng, cũng có thể làm thành sơn hào hải vị cho lão tử ăn. “
Thê tử Dương Đại Ngưu đứng cách đó không xa, nghe được giọng nói to rõ của hán tử nhà mình, khuôn mặt khá đẹp mắt của nàng nhịn không được đỏ lên.
Nàng có chút ngượng ngùng nhìn mọi người một cái, thấy mọi người đều là một mặt hâm mộ nhìn nàng, trong lòng của nàng kỳ thực thập phần đắc ý.
Đại Ngưu nhà nàng mặt dù không có nhiều tiền đồ, nhưng là toàn bộ Vô Hoa thôn đều biết rõ hắn là người biết thương thê tử nhất.
Nhưng mà chẳng chờ nàng tiếp tục đắc ý, lời kế tiếp của Dương Đại Ngưu lập tức doạ nàng nhảy dựng lên một cái.
Dương Đại Ngưu lớn miệng tiếp tục nói:”Nương tử ta không chỉ nấu cơm ngon, vóc người nàng ở trêи giường không chỉ rất xinh đẹp mà còn rất lợi hại. Bất quá cho dù nàng lợi hại như thế nào, cũng không có lợi hại bằng Dương Đại Ngưu ta. ”
Bởi vì mặc kệ nàng có bao nhiêu hung dữ đi chăng nữa, đến cuối cùng không phải bị bộ dáng uy phong của ta làm cho …. Ai nha? Đau quá. “
Không đợi Dương Đại Ngưu đem lời nói tiếp, thê tử Dương Đại Ngưu đã đỏ mặt vọt tới, sau đó một phen nắm lấy tai Dương Đại Ngưu đi về nhà.
Thê tử Dương Đại Ngưu cảm thấy lần này xong đời rồi, sau này mình còn mặt mũi nào ra ngoài a?
Thê tử Dương Đại Ngưu mắng:” Cho ngươi uống rượu? Là để cho ngươi nói hưu nói vượn?”
Nếu không phải Dương Đại Ngưu uống say, giờ phút này đã sớm nhát như chó rồi.
Nhưng là Dương Đại Ngưu giờ phút này đã uống say rồi, hắn vừa kêu đau vừa nói:” Ta nói bậy ở chỗ nào? Hôm qua ngươi không phải bị ta làm …. Ai Ai? Đừng đánh đầu, đừng đánh đầu a ….”
Sở Trác khϊế͙p͙ sợ nhìn bóng lưng của Đại Ngưu ca, ngay cả miệng đầy thịt cũng quên nhấm nuốt, ngây ngốc nháy nháy mắt.
Thì ra ngay cả người trung thực như Đại Ngưu ca, ở trong nhà chuyện kia cũng là uy phong nhất a….?
Sở Trác lập tức ăn không vô nữa, hắn nhìn thịt trong tay một chút, sau đó quay đầu u oán liếc mắt nhìn Trần Y Y một cái.
Trần Y Y lúc này đang đút cho Thập Nhất ăn cái gì đó, đột nhiên cảm giác được ánh mắt phá lệ u oán, nàng có chút kỳ quái quay đầu nhìn lại.
Sau đó ánh mắt đen nhánh của Trần Y Y, liền cùng con ngươi sáng màu của Sở Trác đối mắt.
Sở Trác thấy Trần Y Y một mặt không hiểu nhìn hắn, nhịn không được hừ một tiếng, hắn đem thịt cầm trong tay đưa cho người bên cạnh, sau đó thở phì phò tự mình đi về nhà trước.
Trần Y Y vô vị mỉm cười, đồ ngốc vừa rồi không phải còn ăn rất hăng hái sao, làm sao trong nháy mắt liền tức giận? Nàng thật sự là không hiểu mạch não của đồ ngốc.
Sở Trác không có đi bao xa liền ngừng lại, hắn quay đầu nhìn phía sau, thấy Trần Y Y không có đuổi theo, oán khí trong lòng nhịn không được càng tăng thêm.
Hán tử nhà khác cùng thê tử đều là chàng chàng thϊế͙p͙ thϊế͙p͙, mà bọn họ cho tới bây giờ vẫn chưa viên phòng.
Sở Trác một bên đi về nhà một bên do dự, buổi tối ngày hôm nay hắn có nên ngả bài với Trần Y Y hay không?
Hắn nghĩ như vậy, nhịn không được hơi nhíu đôi mày thanh tú.
Nhưng là nếu sau khi hắn ngả bài, Trần Y Y liền muốn rời đi thì sao? Dù sao hắn biết không ít chuyện của Trần Y Y.
Trần Y Y tới khuya mới trở về, còn không cẩn thận uống quá nhiều.
Bởi vì nàng ngày mai phải cùng bọn người Sở Hủ rời đi rồi, mấy người có mối quan hệ không tệ với Trần Y Y, nhất thời nhịn không được liền cảm thấy buồn bã.
Các nàng khóc thút tha thút thít lôi kéo tay Trần Y Y, Trần Y Y cũng không biết có phải bị lây nhiễm hay không, nhất thời nhịn không được liền uống quá nhiều.
Trần Y Y được Lưu đại nương và những người khác dìu về, lúc đó Sở Trác đã đi ngủ rồi.
Vân Bích cùng cô nương câm đơn giản tắm rửa cho nàng một chút, mỗi người một bên dìu người đưa về trong phòng.
Sở Trác mặc dù đã đi ngủ sớm, nhưng là ngủ không có sâu.
Hắn nghe thấy tiếng động liền mở mắt ra, không bao lâu sau Trần Y Y đã được người dìu vào trong.
Vân Bích thấy Sở Trác giật giật ở bên trong chăn, liền nhỏ giọng cười nói với Sở Trác:” Nhị gia, thiếu phu nhân uống nhiều quá, vào ban đêm nhị gia chăm sóc cho nhị thiếu phu nhân một chút. ”
Nay nhị gia mặc dù vẫn đần độn, nhưng là ở trong mắt Vân Bích đã có thể chăm sóc cho người khác.
Cô nương câm nghe vậy nhịn không được liếc mắt nhìn Vân Bích một cái, không biết nàng giờ khắc này vì cái gì đột nhiên có chút đồng tình với Vân Bích và thiếu phu nhân.
Một đôi chủ tớ đáng thương này, đến bây giờ vẫn còn cảm thâý nhị gia là cái người đáng yêu vô hại.
Sở Trác nghe được lời Vân Bích nói, đôi con ngươi xinh đẹp có chút híp lại.
Chăm sóc a …? Được thôi.
Đợi cho Vân Bích cùng cô nương câm rời khỏi, Sở Trác từ trêи giường ngồi dậy.
Mái tóc hắn rối bù, nương theo động tác hắn ngồi dậy, tóc dài từ phía sau rơi xuống vai trước.
Ánh đèn mờ nhạt bị tấm màn thô sơ ngăn trở, đem phần lớn ánh sáng chắn ở bên ngoài.
Sở Trác là lần đầu tiên nhìn thấy Trần Y Y uống say, không nghĩ tới nàng sau khi uống say lại ngoan như vậy? Không ầm ỹ cũng không làm khó, tựa như một đứa hài tử đang ngủ say.
Hắn nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Trần Y Y, nhịn không được duỗi tay nhéo nhéo.
Sau khi nhéo xong, Sở Trác lại nhịn không được nhéo thêm một chút.
Hắn hiện tại đột nhiên có chút hiểu được, Trần Y Y trước kia vì cái gì luôn thích nhéo nhéo mặt hắn?
Bởi vì cảm giác bóp má của người khác, rất dễ dàng bị nghiện.
Đại khái là bởi vì đầu ngón tay lạnh buốt của Sở Trác kϊƈɦ thích, Trần Y Y vẫn luôn nhu thuận đột nhiên bất mãn hừ hừ vài tiếng, theo đó đôi môi đỏ mọng của nàng có chút hé ra.
Ánh mắt Sở Trác nhìn đến môi của nàng,nguyên bản ánh mắt trong suốt trở nên thâm trầm.
Hắn nhịn không được tiến tới hôn một cái, môi mỏng chạm đến cánh môi nóng hổi của Trần Y Y, giống như là lập tức bị hấp dẫn.
Sở Trác nhịn không được một tay nắm lấy cằm của nàng, một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng.
Thân thể Trần Y Y không thoải mái, cau mày đưa tay đẩy hắn ra.
Sở Trác bị đại lực đẩy ra một lần, hắn thở hổn hển một chút rất nhanh liền bu lại.
Hắn ngày thường vốn đã diễm lệ, lúc này bởi vì đột nhiên động tình, đôi con ngươi sáng màu nhuộm màu đỏ.
Làm cho người vốn là dung mạo xuất chúng, nhịn tựa như một cái yêu tinh nhập thế.
Sở Trác một bên hôn đôi má của Trần Y Y, một bên nhịn không được đưa tay cởi đai lưng của Trần Y Y.
Hắn cảm thấy mình có chút mê muội, chính là, chẳng qua là hôn hít hai cái, toàn thân như thể muốn bốc cháy
Nhưng khi hắn cởi được một nửa, nhìn vai Trần Y Y lộ ra ngoài, cả người lập tức liền cứng lại.
Trần Y Y là cái nữ nhân rất mạnh mẽ, nếu hắn cứ như vậy không quan tâm cái gì mà muốn nàng, với tính tình của Trần Y Y nói không chừng sẽ tức giận.
Sự tức giận này, căn bản không phải kiểu nhỏ nhẹ bình thường.
Vừa nghĩ đến Trần Y Y sẽ dùng ánh mắt thất vọng nhìn hắn, trêи người vốn là đang nóng ran lập tức nguội lạnh.
Tròng mắt hắn vô tri vô giác nhìn Trần Y Y, ánh mắt nhịn không được loé lên một tia giãy dụa.
Cuối cùng hắn ở trêи cổ Trần Y Y cắn một cái, thế này mới không cam tâm nằm xuống lần nữa.
Sở Trác gắt gao chụp lấy tay nhỏ Trần Y Y, bình tĩnh rất lâu mới chậm rãi nhắm mắt lại.
Nhưng mà Sở Trác không nghĩ tới là, hắn vừa mới nhắm mắt lại không được bao lâu, thì Trần Y Y liền khó chịu chui vào trong ngực hắn.
Hắn bị nhiệt độ cao trêи người Trần Y Y làm cho hoảng sợ, hắn vốn cho là thân thể Trần Y Y không thoải mái, đang nghĩ tới muốn gọi người đi mời đại phu trong thôn đến.
Sở Trác chợt nghe Trần Y Y mơ hồ nói:” Nóng? …. Không thoải mái … ”
Sở Trác nghe tiếng quay tròng mắt nhìn sang, đã nhìn thấy một đoạn vai trần của Trần Y Y, con ngươi đen nhánh mơ mơ màng màng như đang tìm kiếm một thứ gì đó?
Hôm nay Trần Y Y uống rất nhiều rượu, có rượu mạnh, có rượu trái cây, còn có rượu do bọn người Huyền Vũ quân mang tới.
Trần Y Y bị vài cái đại nương lôi kéo, dáng vẻ khóc sướt mướt của các nàng lây nhiễm nàng, làm hại nàng đến cuối cùng bắt lấy rượu gì đều uống hết vào trong bụng.
Sở dĩ Trần Y Y dám uống nhiều rượu như vậy, thứ nhất là thực sự đối với nơi này có chút cảm tình, thứ hai nàng cũng không lo lắng người Vô Hoa thôn sẽ làm hại nàng.
Bởi vì Sở Hủ vẫn còn đang đóng giữ ở Vô Hoa thôn, không có người nào dám đối với tức phụ của đệ đệ long ngạo thiên làm cái chuyện xấu gì?
Bất quá Trần Y Y không biết là, trong rượu ở Vô Hoa thôn đều thích ngâm các loại thảo dược, mà thảo dược này đều là chi vật đại bổ tráng dương.
Tăng thêm chính nàng tham ăn, về sau còn ăn thêm một chút thịt hươu nữa …
Trần Y Y bị khô nóng trêи người làm cho tỉnh, nàng theo bản năng hướng tới tiếp cận thân thể thiên hàn ở bên cạnh.
Làn da của nàng cách một lớp quần áo, lúc dán lên thân thể Sở Trác lập tức thoải mái thở dài một hơi.
Do là nàng uống quá nhiều rượu nên không biết rằng, bộ dáng này của nàng có bao nhiêu mị hoặc, phối hợp thêm một tiếng than nhẹ mềm nhũn kia, lập tức khơi dậy ɖu͙ƈ hoả quấn thân người.
*ɖu͙ƈ hoả: ɖu͙ƈ vọng mãnh liệt
Một đêm này Trần Y Y đặc biệt mơ mơ màng màng, nàng rất muốn ngủ đặc biệt muốn ngủ, thế nhưng lại có người một mực không cho nàng ngủ.
Thanh âm của người kia ôn nhu giống như có thể véo ra nước, liên tục ở bên tai nàng dùng thanh âm dễ nghe dụ hoặc nàng.
“Y Y ngoan một chút, rất nhanh sẽ liền tốt.”
“Y Y của ta, ngươi thật tốt, ta rất thích ngươi … ”
Trần Y Y cảm thấy thanh âm này có chút quen tai, nhưng là lại cảm thấy có chỗ nào không đúng?
Không biết vì cái gì nàng cảm thấy, chỉ là nghe hắn có chút thanh âm thở dốc, nàng cũng nhịn không được mặt đó tai hồng.
Trong lúc ngủ mơ Trần Y Y mơ màng nghĩ, người kia là scqv sao? Làm sao thanh âm có thể dễ nghe đến như vậy, chính là nghe hơi thở cũng êm tai đến mức làm nàng tan nát cõi lòng.
*Scpv: các cậu cứ đọc qua thôi nhé, theo bản convert nó là như thế nhưng tớ thật không hiểu đó là gì? Bởi vì trêи gg cũng không có:))))
Về sau Trần Y Y lại thấy thanh âm này thật ghê tởm, bởi vì hắn một mực dùng chuyện kỳ quái này giày vò nàng.
Sau đó vừa xấu xa lại vừa hung ác, bắt nàng trả lời những câu hỏi không minh bạch của hắn.
Hắn ở bên tai nàng cười nhẹ, tiếng cười giống như tiếng đàn nhẹ nhàng lay động.
“Y Y ngoan, thê tử ngoan, ngươi có thể hay không …. Có thể hay không đáp ứng sẽ không rời khỏi ta. ”
Trần Y Y nếu một mực không đáp ứng hắn, hắn sẽ dùng các loại biện pháp tra tấn để ép buộc nàng.
Đợi đến lúc Trần Y Y khóc đáp ứng, hắn lại dùng thanh âm cực kỳ khổ sở nói:” Quá tốt rồi …. Ngươi thế nhưng lại đáp ứng ta, không được rời khỏi ta, bất luận là bởi vì lý do gì cũng không được rời khỏi ta, bằng không …. Bằng không ta sẽ hận chết ngươi … ”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook