Em Cứ Việc Trốn. Tôi Sẽ Tìm!
-
Chương 8: Vòng loại
Hôm nay là ngày mà tụi nó và tụi hắn thi vòng đầu tiên, 6 đứa tụi nó đang ở trong hậu đài để chuẩn bị. Vì cô giáo bốc thăm rất tài nên tụi nó phải thi đầu tiên. Phong Vũ cầm 6 chai nước đưa cho tụi nó :- Chuẩn bị xong chưa, ra đi
- Có khán giả xem không ? - nhỏ hỏi
- Không vì thi vòng loại nên chỉ có giám khảo thôi - Vũ nói
- Ờ vậy à - nhỏ gật đầu - Buồn vậy
Tụi nó và tụi hắn bước ra chào giám khảo chào xong cũng là lúc tiếng nhạc vang lên:
Bờ vai ai mang vác tấm hàng. Mồ hôi tuôn rơi những tháng năm hao gầy
Vì tình yêu thương con cha đánh đổi, chạy buôn thâu đêm đi tuyến Sơn La Thái Bình [ Nó ]
Có những ngày mùa đông lạnh thấu nhưng cha vẫn chưa về
Mẹ cười nhưng con biết mẹ lo lắm cha ơi
Xuân chỉ về khi con nghe thấy tiếng xe quen thuộc [ nhỏ ]
Tuổi thơ ơi nhớ lắm bánh cấy theo tôi lớn khôn
Thời gian trôi con lớn dần
Con biết ước mơ của con là gì [ nàng ]
Chạy theo đam mê con sợ con quên đi quê hương
Quên mất một điều tuyệt vời mãi là người con Thái Bình là con bố mẹ [ Nó ]
Nhớ đường xưa dòng sông uốn quanh mộng mơ
Đùa vui dưới mưa tình yêu nơi thắp lên con tim này [ nhỏ ]
Nhớ lời ru nuôi con lớn lên bài ca gửi vào trong gió êm đềm
Xin mây đưa đi về phương xa [ nàng ]
Có những ngày mùa đông lạnh thấu nhưng cha vẫn chưa về
Mẹ cười nhưng con biết mẹ lo lắm cha ơi [ hắn ]
Xuân chỉ về khi con nghe thấy tiếng xe quen thuộc
Tuổi thơ ơi nhớ lắm bánh cáy theo tôi lớn khôn [ anh ]
Thời gian trôi con lớn dần
Con biết ước mơ của con là gì
Chạy theo đam mê con sợ con quên đi quê hương quên mất một điều tuyệt vời con mãi là người con Thái Bình là con bố mẹ [ chàng ]
Nhớ đường xưa dòng sông uốn quanh mộng mơ
Đùa vui dưới mưa tình yêu nơi thắp lên con tim này [ nó , nhỏ , nàng ]
Nhớ lời ru nuôi con lớn lên bài ca gửi vào trong gió êm đềm
Xin mây đưa đi về phương xa [ hắn, anh và chàng ]
Xin mây đưa đi về phương xa [ Đồng thanh ]
[ Thái Bình mồ hôi rơi - Sơn Tùng M- TP ]
Giọng hát của tụi nó rất hay và thu hút làm cho người nghe như muốn hòa vào bài hát. Chính vì vậy mà tụi nó được một vé vào bán kết
Tụi nó đi vào hậu đài thấy Phong Vũ đứng đó chờ 6 đứa tụi nó liền bay vào ôm Phong Vũ làm anh Vũ xém đi gặp ông Vương vĩ đại ( lúc ghét thì ghê lắm mà lúc thương thì cũng ghê lắm )
- Thả tao ra ghẹt thở - Phong Vũ la oai oái
- Vô bán kết rồi Vũ ơi - nó ôm chặt hơn
- Tao biết thả ra chết tao - Phong Vũ cố gắng nói
Tụi nó lập tức thả Phong Vũ ra đi tìm cô chủ nhiệm và các bạn trong lớp ăn mừng.
Đang đi thì nó quay lại hỏi Phong Vũ
- Mày thấy tụi tao hát hay không
- Hay nhưng mà ....- Phong Vũ ngập ngừng
- Nhưng mà sao ? - nó hỏi
- Nhưng mà sao tao thấy giọng của mày , thằng Phong với thằng Trung giống con gái quá à - Phong Vũ nói
Câu nói của Phong Vũ làm tụi nó giật mình trong lúc hoảng loạn không biết trả lời ra sao
- Ừ tao cũng thấy vậy á tụi mày là con trai mà đẹp hơn con gái nữa tao muốn nhìn thấy tụi mày giả gái quá à - anh nói
- Nhảm - nó la lớn
- Làm gì dữ vậy mậy - anh lườm nó
- Tụi tao giống con gái thì sao chết tụi bây à - nhỏ nói
- Từ lúc ba mẹ tao sinh ra thì tao đã như vậy rồi tao cũng có muốn đâu - nàng cũng lên tiếng giải thích
- Sau này mà tụi bây còn nói tới việc này nữa là tao đánh trào máu à - Nó dọa
- Vâng tha em - chàng chấp tay van xin
Đi được một lúc thì tụi nó cũng đã tìm được cô giáo, nó giả vờ ỉu xìu đi tới. Cô thấy nó như vậy hỏi
- Sao vậy thi sao rồi
5 đứa kia thấy nó giả vờ cũng bắt chức theo
- Rớt rồi cô ơi - nhỏ thở dài
- Hả - cả lớp la lên
- Sao kì vậy ? - cô vẫn chưa hết ngạc nhiên
Thấy cô và cả lớp cũng ỉu xìu tụi nó nhịn không được cười , bật cười thành tiếng
- Thua rồi còn cười à - một học sinh nam nói
- Thôi không giỡn nữa - Phong Vũ vừa cười vừa nói
- Là sao ? Cô không hiểu ? - cô hỏi
- Tụi em nói chơi thôi đậu rồi - nàng nói
- Làm cô hết hồn - cô thở phào
Cả lớp như bắt được vàng la lên như mấy người điên vừa trốn trại
- Được rồi tối nay cô sẽ đưa các em đi ăn coi như phần thưởng
- Yeah - cả lớp reo hò khí thế
- Chỉ 7 bạn này thôi - cô chỉ tụi nó
Đúng là một câu nói thôi có thể thay đổi tình thế mấy giây trước cả lớp còn hào hứng bây giờ thì không khí trở nên im lặng từ lạ thường đến bất thường
- Các em về chuẩn bị đi khoảng 7 giờ tập trung ở trường - Cô nói với tụi nó
- Dạ - tụi nó đồng thanh
Tối hôm đó 7 đứa tụi nó cùng cô đi ăn sau đó về kí túc xá ngủ một giấc cho tới sáng
Để xem tụi nó thi vòng bán kết như thế nào nhé
( Còn tiếp )
- Có khán giả xem không ? - nhỏ hỏi
- Không vì thi vòng loại nên chỉ có giám khảo thôi - Vũ nói
- Ờ vậy à - nhỏ gật đầu - Buồn vậy
Tụi nó và tụi hắn bước ra chào giám khảo chào xong cũng là lúc tiếng nhạc vang lên:
Bờ vai ai mang vác tấm hàng. Mồ hôi tuôn rơi những tháng năm hao gầy
Vì tình yêu thương con cha đánh đổi, chạy buôn thâu đêm đi tuyến Sơn La Thái Bình [ Nó ]
Có những ngày mùa đông lạnh thấu nhưng cha vẫn chưa về
Mẹ cười nhưng con biết mẹ lo lắm cha ơi
Xuân chỉ về khi con nghe thấy tiếng xe quen thuộc [ nhỏ ]
Tuổi thơ ơi nhớ lắm bánh cấy theo tôi lớn khôn
Thời gian trôi con lớn dần
Con biết ước mơ của con là gì [ nàng ]
Chạy theo đam mê con sợ con quên đi quê hương
Quên mất một điều tuyệt vời mãi là người con Thái Bình là con bố mẹ [ Nó ]
Nhớ đường xưa dòng sông uốn quanh mộng mơ
Đùa vui dưới mưa tình yêu nơi thắp lên con tim này [ nhỏ ]
Nhớ lời ru nuôi con lớn lên bài ca gửi vào trong gió êm đềm
Xin mây đưa đi về phương xa [ nàng ]
Có những ngày mùa đông lạnh thấu nhưng cha vẫn chưa về
Mẹ cười nhưng con biết mẹ lo lắm cha ơi [ hắn ]
Xuân chỉ về khi con nghe thấy tiếng xe quen thuộc
Tuổi thơ ơi nhớ lắm bánh cáy theo tôi lớn khôn [ anh ]
Thời gian trôi con lớn dần
Con biết ước mơ của con là gì
Chạy theo đam mê con sợ con quên đi quê hương quên mất một điều tuyệt vời con mãi là người con Thái Bình là con bố mẹ [ chàng ]
Nhớ đường xưa dòng sông uốn quanh mộng mơ
Đùa vui dưới mưa tình yêu nơi thắp lên con tim này [ nó , nhỏ , nàng ]
Nhớ lời ru nuôi con lớn lên bài ca gửi vào trong gió êm đềm
Xin mây đưa đi về phương xa [ hắn, anh và chàng ]
Xin mây đưa đi về phương xa [ Đồng thanh ]
[ Thái Bình mồ hôi rơi - Sơn Tùng M- TP ]
Giọng hát của tụi nó rất hay và thu hút làm cho người nghe như muốn hòa vào bài hát. Chính vì vậy mà tụi nó được một vé vào bán kết
Tụi nó đi vào hậu đài thấy Phong Vũ đứng đó chờ 6 đứa tụi nó liền bay vào ôm Phong Vũ làm anh Vũ xém đi gặp ông Vương vĩ đại ( lúc ghét thì ghê lắm mà lúc thương thì cũng ghê lắm )
- Thả tao ra ghẹt thở - Phong Vũ la oai oái
- Vô bán kết rồi Vũ ơi - nó ôm chặt hơn
- Tao biết thả ra chết tao - Phong Vũ cố gắng nói
Tụi nó lập tức thả Phong Vũ ra đi tìm cô chủ nhiệm và các bạn trong lớp ăn mừng.
Đang đi thì nó quay lại hỏi Phong Vũ
- Mày thấy tụi tao hát hay không
- Hay nhưng mà ....- Phong Vũ ngập ngừng
- Nhưng mà sao ? - nó hỏi
- Nhưng mà sao tao thấy giọng của mày , thằng Phong với thằng Trung giống con gái quá à - Phong Vũ nói
Câu nói của Phong Vũ làm tụi nó giật mình trong lúc hoảng loạn không biết trả lời ra sao
- Ừ tao cũng thấy vậy á tụi mày là con trai mà đẹp hơn con gái nữa tao muốn nhìn thấy tụi mày giả gái quá à - anh nói
- Nhảm - nó la lớn
- Làm gì dữ vậy mậy - anh lườm nó
- Tụi tao giống con gái thì sao chết tụi bây à - nhỏ nói
- Từ lúc ba mẹ tao sinh ra thì tao đã như vậy rồi tao cũng có muốn đâu - nàng cũng lên tiếng giải thích
- Sau này mà tụi bây còn nói tới việc này nữa là tao đánh trào máu à - Nó dọa
- Vâng tha em - chàng chấp tay van xin
Đi được một lúc thì tụi nó cũng đã tìm được cô giáo, nó giả vờ ỉu xìu đi tới. Cô thấy nó như vậy hỏi
- Sao vậy thi sao rồi
5 đứa kia thấy nó giả vờ cũng bắt chức theo
- Rớt rồi cô ơi - nhỏ thở dài
- Hả - cả lớp la lên
- Sao kì vậy ? - cô vẫn chưa hết ngạc nhiên
Thấy cô và cả lớp cũng ỉu xìu tụi nó nhịn không được cười , bật cười thành tiếng
- Thua rồi còn cười à - một học sinh nam nói
- Thôi không giỡn nữa - Phong Vũ vừa cười vừa nói
- Là sao ? Cô không hiểu ? - cô hỏi
- Tụi em nói chơi thôi đậu rồi - nàng nói
- Làm cô hết hồn - cô thở phào
Cả lớp như bắt được vàng la lên như mấy người điên vừa trốn trại
- Được rồi tối nay cô sẽ đưa các em đi ăn coi như phần thưởng
- Yeah - cả lớp reo hò khí thế
- Chỉ 7 bạn này thôi - cô chỉ tụi nó
Đúng là một câu nói thôi có thể thay đổi tình thế mấy giây trước cả lớp còn hào hứng bây giờ thì không khí trở nên im lặng từ lạ thường đến bất thường
- Các em về chuẩn bị đi khoảng 7 giờ tập trung ở trường - Cô nói với tụi nó
- Dạ - tụi nó đồng thanh
Tối hôm đó 7 đứa tụi nó cùng cô đi ăn sau đó về kí túc xá ngủ một giấc cho tới sáng
Để xem tụi nó thi vòng bán kết như thế nào nhé
( Còn tiếp )
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook