Hai tháng sau……Trong một mảnh rừng phong, một người thiếu niên đang chật vật mà quỳ rạp trên mặt đất, quần áo hắn rách nát, đầy người vết máu.“Ha ha ha…… Tôn Thiên Tường hôm nay chính là ngày chết của ngươi.” Một cái nam tử ăn mặc một thân pháp y màu xanh ngọc, mày kiếm mắt hổ, nhìn qua hung thần ác sát*, đối với thiếu niên trên mặt đất mặt đầy dữ tợn nói.Hung thần ác sát*: Loại người hung ác, tàn bạo, bất trịHắn đúng là người của La gia một trong năm đại gia tộc ở thành Thiên Huệ - La Tinh Thành, thời điểm ở thành Thiên Huệ hắn vẫn luôn đối đầu với Tôn Thiên Tường.“Ở thành Thiên Huệ bị ngươi áp chế lâu như vậy, hôm nay rốt cuộc cũng có thể báo thù rồi.” Người nói chuyện đúng là người của Lý gia một trong năm đại gia tộc ở thành Thiên Huệ - Lý Quang Diệu.Xung quanh còn vây quanh một đám người, tổng cộng là mười năm người, La gia có năm người, Lý gia năm người, Tôn gia năm người.

Đáng tiếc nơi này không có một người nào là hướng về Tôn Thiên Tường.Tôn Thiên Tường chậm rãi bắt đầu chuyển động thân hình bị thương của mình, trong tay cầm một nửa kiếm đã bị chặt đứt, cố hết sức mà đứng lên.

Hắn nhìn mười bốn người trước mắt ước gì họ chết hết, hắn phẫn hận mà trừng mắt mấy người, trong lòng không cam lòng như thế nào cũng không thể không bình tĩnh.

Tộc nhân hắn tin tưởng, vậy mà lại phản bội hắn, lén lút trộm đi ngọc giản truyền tống của hắn.


Còn liên hợp với Lý Quang Diệu và La Tinh Thành đối phó hắn.“Hừ, mệnh người đúng là lớn thật đấy, đã như vậy mà vẫn còn có thể đứng lên!” Lần này nói chuyện chính là người mặc trang phục đồng dạng với Tôn Thiên Tường xuyên.“Tôn Thiên Thần ngươi tốt nhất là nên cầu nguyện ta chết ở chỗ này đi! Tôn Thiên Tường ta tại đây thề, ta nếu đi ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!” Tôn Thiên Tường hai mắt tràn đầy tơ máu, rống giận thành tiếng.“Hừ, ngươi cho rằng cái dạng hiện tại này của ngươi còn có thể đi ra ngoài sao?” Tôn Thiên Thần khinh thường nói, mặt đầy trào phúng.“Trên người hắn khẳng định có dấu vết thần thức Tôn Lâm An lưu lại, các ngươi đi dẫn một con yêu thú lại đây.” Lý Quang Diệu nói với Tôn Thiên Thần.“Được, các ngươi ở chỗ này chờ ta, Tôn Thiên Cẩm ngươi cùng ta cùng đi.” Tôn Thiên Thần đối với một người phía sau nói.Tôn Thiên Thần cùng một thiếu niên khác tên là làm Tôn Thiên Cẩm rất mau đã biến mất khỏi rừng phong.Không trong chốc lát, hai người liền dẫn về một con Hồng Tuyến Xà bậc một trung kỳ đi vào rừng phong.“Đi mau.”Tôn Thiên Thần và Tôn Thiên Cẩm vừa mới đến chỗ Tôn Thiên Tường liền nói với mấy người kia.

Nếu không phải trên người bọn hai người họ dán Tật Phong Phù thì đã sớm bị Hồng Tuyến Xà đuổi theo.Một đám người thực mau liền hướng nơi xa bỏ chạy, tại chỗ chỉ dư lại một mình Tôn Thiên Tường.

Lúc này linh lực của hắn đã hao hết, trên túi trữ vật người cũng bị Tôn Thiên Thần cầm đi.

Trừ bỏ t kiếm rong tay, hắn không có bất kể cái đồ vật phòng thân gì.Mắt thấy Hồng Tuyến Xà phun lưỡi chậm rãi tới gần mình, Tôn Thiên Tường sợ hãi lùi về sau.

Đột nhiên, dưới chân không cẩn thận dẫm đến một cây gậy gỗ, trượt một cái, Tôn Thiên Tường liền ngã xuống mặt đất.Trong thời điểm Tôn Thiên Tường cho rằng mình chết chắc rồi thì cái con rắn khổng lồ kia “Bùm” một tiếng liền ngã quỵ ở trên người Tôn Thiên Tường, làm hắn sợ tới mức dùng tay bụm mặt, phát ra tiếng kêu sợ hãi kinh thiên động địa.“A… A… A……”“Dừng, dừng, dừng, ồn muốn chết!”Nghe thấy có người nói chuyện, Tôn Thiên Tường nhanh chóng ngậm miệng, hoài nghi mở hai mắt đang nhắm chặt, từ khe hở cửa ngón tay nhìn về chỗ nơi âm thanh phát ra.Hắn thấy ba cái thiếu niên đẹp đẽ đứng ngược sáng xuất hiện ở trong tầm mắt của mình.Tôn Thiên Tường dùng sức mà xoa xoa đôi mắt, rất sợ chính mình nhìn lầm rồi, cẩn thận xác nhận một chút, xác thật chính là ba người mình từng quen kia.

Hắn dùng sức mà đem Hồng Tuyến Xà từ trên người mình vứt xuống, sau đó ngồi dậy, làm một chuyện mà khiến ba người đối diện trợn mắt há hốc mồm.Ba người vốn tưởng rằng Tôn Thiên Tường sẽ đối với bọn họ dập đầu ba cái tạ ơn để biểu đạt thành ý.


Ba người đều chuẩn bị tiếp thu cái này, dù sao thời điểm ở thành Thiên Huệ.

Tên này nha không có việc gì liền trào phúng mấy người, mấy người đều hận đến ngứa răng, lại ngại với hắn có một người cha là Nguyên Anh kỳ nên chỉ có thể nén giận.Lại không nghĩ, sau Tôn Thiên Tường ngồi dậy, ôm đầu gối, liền bắt đầu khóc rống lên.Làm ba người nhìn cái trợn mắt há hốc mồm.Ba người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, một đầu đầy nghi vấn? Đây là cái thao tác gì? Nha, không cảm tạ bọn họ liền thôi đi, vậy mà còn khóc lừa gạt bọn họ?Ba người này đúng là Tiêu Lăng Hàn, Thượng Quan Huyền Ý và Ân Thiên Duệ vừa bế quan hai tháng.

Ba người luyện hóa Linh Hồn Thủy, thực lực đều tăng lên.Tiêu Lăng Hàn tu vi Kim Đan sơ kỳ càng vững chắc, thần thức vẫn là Nguyên Anh hậu kỳ; Thượng Quan Huyền Ý lúc đầu tu vi là Trúc Cơ kỳ bây giờ cũng đã được củng cố, thần thức Kim Đan hậu kỳ; Ân Thiên Duệ Luyện Khí tu vi tầng mười đã tới Luyện Khí tầng mười một rồi, thần thức tới Trúc Cơ kỳ.

Trong ba người chỉ có hắn tiến bộ rõ ràng nhất.“Muốn đi đánh hắn một trận hay không?” Thượng Quan Huyền Ý nóng lòng muốn thử, mặt đầy hưng phấn, hiện tại không có Tôn thành chủ Nguyên Anh kỳ ở bên cạnh hắn, nếu bây giờ muốn đánh Tôn Thiên Tường là thời cơ tốt nhất.“Ngươi xem hắn giống như đã bị trọng thương như vậy, nếu ngươi lại đi đánh hắn một trận, chẳng may không cẩn thận làm hắn tỏi thì làm sao bây giờ?” Ân Thiên Duệ làm khó nói.Nhìn thấy Tôn Thiên Tường ăn mặc pháp y rách nát, tóc lộn xộn, trên người toàn vết máu.

Hắn thật đúng là không ra tay được, kỳ thật hắn cũng muốn đi đánh hắn một trận, nhéo nhéo nắm tay.


Liền sợ một cái lực độ không nắm giữ tốt sẽ đem người đánh chết, vậy thật là gây hoạ quá.Tiêu Lăng Hàn nhìn hai người nóng lòng muốn thử, có chút buồn cười mà lắc đầu.

Xem ra linh lực toàn thân của Tôn Thiên Tường đều khô kiệt, tất cả trên người cũng đều là vết thương, hai người này nếu là mỗi người cho hắn một quyền, chỉ sợ hắn thật đúng là nhận không nổi, trực tiếp đi luôn.“Đừng đánh, nếu vết thương hắn lại nhiều thêm thì đan dược còn phải lãng phí thêm một viên, không bằng kế tiếp chúng ta đem hắn mang theo bên người, bắt hắn làm ôsin cho chúng ta.” Tiêu Lăng Hàn đề nghị.“Biện pháp này được đấy, về sau tìm được củi lửa liền giao cho hắn.” Thượng Quan Huyền Ý lập tức phụ họa nói, việc này chính là hắn làm, bây giờ có người tiếp nhận, vậy thật là không còn gì tốt hơn.“Ta cũng đồng ý, về sau chuyện rửa chén liền giao cho hắn.” Ân Thiên Duệ cũng phụ họa, bởi vì trong khoảng thời gian ở bí cảnh này người nấu cơm ăn hay rửa chén đều là hắn.Tiêu Lăng Hàn cạn lời, hắn đề nghị để Tôn Thiên Tường đi theo là muốn hắn làm trợ thủ cho mình.

Xử lý một chút thịt yêu thú, rửa rau linh tinh, dù sao hắn có cũng Thủy linh căn, nhưng hai người này thật ra một chút cũng không khách khí.------------- End chương 70: --------------.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương