Edit - Đm Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên
-
20: Vào Ở Thành Chủ Phủ
Editor: Linh KhánhNguyên Anh thảo là thảo dược chính để luyện chế Bồi Anh Đan, đan dược Bồi Anh Đan có thể tăng lên ba phần khả năng tu sĩ tiến vào Nguyên Anh kỳ."Tiêu ca ca, ngươi vận khí cũng thật tốt quá, tuy chạy trốn mà vẫn có thể gặp được thứ tốt.""Vẫn còn tạm được!""Tiêu ca ca ngươi sẽ luyện đan sao?""Tất nhiên rồi!""Vậy về sau ta tìm được linh thảo thì sẽ giao cho ngươi, ngươi giúp ta luyện thành đan dược được không?""Chia một nửa.""Tiêu ca ca, ngươi xem hiện tại chúng ta đang là quan hệ nằm chung trên một cái giường, ta còn cần giao nộp phí luyện chế sao?""Huyền Ý, ngươi lớn lên chẳng ra gì nhưng suy nghĩ rất đẹp đấy! Chưa nghe nói qua anh em trong nhà vẫn phải tính toán sòng phẳng sao? Huống chi ta đã cho ngươi giá hữu nghị rồi.""Cái gì ngươi dám nói ta lớn lên chẳng ra gì?" Thượng Quan Huyền Ý ngồi dậy nhìn xuống Tiêu Lăng Hàn: "Nói như thế nào ta cũng là long phượng thế nhưng bị ngươi nói không đáng một đồng, ngươi đây là công kích cuộc sống của ta." Nói xong, liền xoay người một cái ngồi vào trên người Tiêu Lăng Hàn."Đi xuống." Tiêu Lăng Hàn mặt không biểu tình nhìn Thượng Quan Huyền Ý, lạnh giọng nói."Ta không." Thượng Quan Huyền Ý muốn kiên cường một hồi, cứng cổ nói."Ngươi xác định?" Tiêu Lăng Hàn híp con ngươi nửa nhìn Thượng Quan Huyền Ý, không tự giác mang theo một tia sát khí.Thượng Quan Huyền Ý: "......"Kiên cường hoàn toàn không đứng dậy nổi!Bị ánh mắt lạnh lẽo của Tiêu Lăng Hàn nhìn chăm chú, Thượng Quan Huyền Ý gian nan di chuyển từ trên người hắn lăn đến một bên, giả chết.Má ơi! Vừa rồi cái ánh mắt kia của Tiêu Lăng Hàn thật là đáng sợ, dọa chết người!Chờ hai người bọn họ nghỉ ngơi tốt thì đã là buổi chiều, thu thập một chút hai người đã đi xuống lầu.Vừa đến cửa thang lầu, Ân Dung ngồi ở gian nhà giữa liền thấy được bọn họ."Hai vị tiểu hữu cuối cùng ra rồi.""Chú Dung.""Chú Dung, mấy người Thiên Duệ đâu?""Bọn họ đều đi đến Thành chủ phủ.
Tôn thành chủ mời chúng ta đi Thành chủ phủ làm khách, đã sắp đặt sẵn cho chúng ta một cái sân, ta ở chỗ này chờ hai vị tiểu hữu."Tiêu Lăng Hàn có chút khó xử nói: "Kỳ thật thời điểm chúng ta lúc trước ở quán trọ gặp Tôn thiếu có chút chuyện nhỏ.""Là chuyện như thế nào?" Ân Dung quan tâm hỏi.Tiêu Lăng Hàn đem những gì bọn họ trải qua quán trọ cùng Ân Dung nói một lần.Ân Dung không chút nào để ý nói: "Về chút việc nhỏ này, không chừng Tôn thiếu gia căn bản không nhớ rõ các ngươi là ai? Hắn là bá vương ở đất thành Thiên Huệ này, ở chỗ quán này kiêu ngạo, chính là có điểm ăn chơi trác táng, hắn căn bản tâm địa không xấu, không cần để ở trong lòng.""Nếu không có việc gì vậy thì đi thôi!" Có chú Dung bảo đảm, bọn họ quyết định đi, dù sao cũng là miễn phí!Hai người bọn họ đi theo Ân Dung xuyên qua hai con phố thì thấy một tòa kiến trúc hùng vĩ, trên biển hiệu viết ba chữ to đùng là "Thành chủ phủ".Tiêu Lăng Hàn chỉ là liếc mắt một cái, liền nghe thấy âm thanh của Ân Dung ở bên tai vang lên."Đừng nhìn chằm chằm vào biển hiệu đó là chữ do tu sĩ Nguyên Anh kỳ khắc, xem lâu sẽ hao tổn tinh thần thức.""Cảm ơn chú Dung đã nhắc nhở!" Tiêu Lăng Hàn cùng Thượng Quan Huyền Ý trăm miệng một lời nói.Vị trí của Thành chủ phủ toàn bộ ở trung tâm thành Thiên Huệ, mặt khác tứ đại gia tộc là thành lập vây quanh Thành chủ phủ.
Dù sao dưới nền đất của Thành chủ phủ có một cái linh mạch trung cấp cho nên linh khí nơi này rất nồng đậm, tiếp theo chính là tứ đại gia tộc.Bọn họ mới vừa đi vào thành chủ phủ Tiêu Lăng Hàn liền cảm giác được linh khí phô diện mà đến, cả người đều cực kỳ sảng khoái, không khí phá lệ tươi mát, gió xuân thổi vào mặt, ấm nhân tâm.
Mặt ngoài hắn vẫn thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, bộ dáng giếng cổ không một gợn sóng.Thượng Quan Huyền Ý biểu hiện cháy hơn nhiều, trên mặt còn có vẻ rất ghét bỏ, đời trước hắn gặp qua không ít động thiên phúc địa*, khu vực linh khí nồng đậm đều có thể từ sương mù hóa thành nước.
Huống chi trong gia tộc Thượng Quan có mười cái linh mạch cao cấp và một cái linh mạch cực phẩm, cái Thành chủ phủ nho nhỏ này không thể so sánh.Động thiên phúc địa*: chỉ danh sơn thắng cảnh, hay là phong cảnh địa phương tươi đẹpÂn Dung nhìn thấy thần sắc hai người, càng thêm cảm thấy hai người là con cháu gia tộc của đại lục khác tới Hoàng Cực đại lục để rèn luyện.
Trong lòng hạ quyết tâm sau khi trở về nhất định phải bẩm báo với gia chủ, làm tiểu thiếu gia cùng bọn họ ở chung thật tốt.Ân Dung dẫn dắt ba người đi vào một tòa viện nhỏ, sở dĩ nói nhỏ là bởi vì cái sân này ở trong phủ thành chủ được xem như là nhỏ.Còn chưa có tiến vào trong sân liền nghe được âm thanh nói chuyện bên trong truyền đến."Anh họ, anh thật lợi hại, nếu em có thể lợi hại như anh thì tốt rồi!" Đây là âm thanh Ân Thiên Duệ."Ở trong lòng ta, Thiên Duệ một chút cũng không kém, không lâu nữa là có thể đuổi kịp ta, ta chỉ là chiếm ưu thế về tuổi mà thôi." Đây là âm thanh của người đàn ông xa lạ."Em biết lời này của anh là khen em vì lời này anh cả em đã nói vô số lần."Mạc Vô Nhai: "......" Hôm nay không thể đùa nhau nữa rồi."Thiên Duệ ngươi rất tự mình hiểu lấy, không tồi, trẻ nhỏ dễ dạy!" Thượng Quan Huyền Ý mới vừa đi vào sân liền bắt đầu giáo huấn Ân Thiên Duệ, một bộ dáng người già dạy trẻ nhỏ."Tiêu đại ca các ngươi tới rồi." Ân Thiên Duệ vui vẻ đứng dậy cùng hai người Tiêu Lăng Hàn chào hỏi."Ừm!" Tiêu Lăng Hàn hướng hắn gật gật đầu.Ân Thiên Duệ vui sướng chạy tới lôi kéo hai người Tiêu Lăng Hàn đến bàn đá bên cạnh ngồi xuống, vì hai người rót một ly linh trà.Ân thiên lại quay đầu liếc mắt ghét bỏ nhìn Thượng Quan Huyền Ý một cái, mới mở miệng: "Huyền Ý, ta rất tự mình hiểu lấy nhưng thật ra ngươi nha, tu vi vẫn thấp như vậy phải biết nỗ lực nha!""Thế nào? Luyện Khí tầng sáu, dù sao vẫn không cao hơn ta!" Ân Thiên Duệ bộ dáng ngạo kiều* nói.Ngạo kiều*: Là người ngoài mặt tỏ vẻ lạnh lùng, cường ngạnh nhưng bên trong là tuýp người ôn nhu, có phần ngại ngùng, xấu hổ.
Có thể hiểu đơn giản là "ngoài lạnh trong nóng""Mới Luyện Khí tầng mười mà thôi, không lâu sau ta sẽ vượt qua ngươi, ngươi đừng đắc ý quá sớm." Thượng Quan Huyền Ý khinh thường nói, tu vi chân thật của mình chính là đã Luyện Khí tầng mười một, do là chiều nay rời giường mới phát hiện.Ngồi ở sân bên kia có một thiếu niên mặc trang phục đỏ, đây đúng là Ân Tuyên.
Lúc này ánh mắt hắn oán độc, trong lòng ghen ghét muốn chết.
Nghe thấy Ân Thiên Duệ nói thực lực của mình đã là Luyện Khí tầng mười, đôi tay hắn nắm chặt, lòng bàn tay bị hắn véo đến mức rỉ máu mà bản thân hắn còn không biết.Vì cái gì? Vì cái gì Ân Thiên Duệ vận khí vẫn tốt như vậy? Hắn rất không cam lòng!Mọi người đều đem lực chú ý đặt ở trên mấy người Thượng Quan Huyền Ý cùng Ân Thiên Duệ đang nói chuyện với nhau, căn bản không có người chú ý tới Ân Tuyên trong một góc biểu tình đang biến hóa.Tiêu Lăng Hàn là muốn làm rõ ràng cổ quái trên người Ân Tuyên, sau khi vào sân hắn liền chú ý tới người này.
Hắn mặt không một biểu tình dùng thần thức quan sát Ân Tuyên, Tiêu Lăng Hàn đem vẻ mặt cùng động tác của hắn thu hết vào trong mắt.Xem ra Ân Thiên Duệ đối Tuyên ca ca này một chút cũng không hiểu biết a? Nếu cứ như thế này về sau chỉ sợ Ân Thiên Duệ thiệt thòi lớn!"Hừ, trong lòng ngươi chỉ sợ đã sớm hâm mộ ta muốn chết, yên tâm đi! Về sau anh che chở ngươi." Ân Thiên Duệ vỗ vỗ bả vai Thượng Quan Huyền Ý, một bộ tư thế anh em tốt.Thanh niên bên kia đã có thể không vui, không dấu vết đem tay Ân Thiên Duệ từ trên vai Thượng Quan Huyền Ý bắt lấy."Em họ, đây là bạn của ngươi sao? Không cho giới thiệu cho anh họ một chút sao?""Ồ đúng rồi, ta như thế nào đem việc này quên mất."Hắn đối với Tiêu Lăng Hàn cùng Thượng Quan Huyền Ý nói: "Đây là anh họ ta Mạc Vô Nhai."Lại đem Ân Tuyên ngồi một bên kéo qua, "Đây là Tuyên ca ca mà ta và các ngươi đã nói, Ân Tuyên."Lại cùng Mạc Vô Nhai và Ân Tuyên giới thiệu: "Hai vị này là bạn mới của ta, vị này chính là Tiêu Lăng Hàn, vị nhỏ nhất bên này chính là Thượng Quan Huyền Ý."Khi Ân Tuyên nghe được tên Thượng Quan Huyền Ý, rõ ràng rất khiếp sợ, vì thần thức Tiêu Lăng Hàn không có rời đi khỏi hắn nên nhìn rõ ràng thấy đồng tử của hắn co chặt một chút.Hay lắm, Tiêu Lăng Hàn cảm thấy càng ngày càng thú vị, Ân Tuyên này rõ ràng quen biết Thượng Quan Huyền Ý nhưng Thượng Quan Huyền Ý tới Hoàng Cực đại lục, trước mắt người quen biết cũng chỉ có một cái là mình, hai người cơ hồ như hình với bóng, nếu nói Ân Tuyên quen biết Thượng Quan Huyền Ý vậy chỉ có một khả năng, hắn cũng là người trọng sinh.Thời điểm ở quán trọ lúc trước hắn sở dĩ không có nhận ra, Tiêu Lăng Hàn suy đoán chỉ có một khả năng, đó chính là Ân Tuyên quen biết Thượng Quan Huyền ý là sau khi thành niên.Mấy người chào hỏi lẫn nhau xong liền tùy tiện cùng nhau tâm sự.Mọi người tuổi không khắc nhau lắm, đương nhiên tuy nhìn qua Mạc Vô Nhai tựa hồ tuổi lớn hơn một chút nhưng nơi này có hai người trọng sinh, một người xuyên việt, chân chính người nhỏ tuổi nhất chỉ có Ân Thiên Duệ.Nhưng mà mọi người đều thích hắn đơn thuần, thẳng thắn, cho nên không khí còn là tính hòa hợp.
Đương nhiên trừ bỏ Ân Tuyên một bên không lên tiếng.Hắn còn làm như mấy người Ân Thiên Duệ cố ý cô lập hắn, còn một bộ dáng ta rất tủi thân, các người đều bắt nạt ta, Tiêu Lăng Hàn ở một bên xem hắn diễn, tấm tắc bảo lạ."Tuyên ca ca, sao ca ca không nói lời nào? Là nơi nào không thoải mái sao?" Ân Thiên Duệ nói xong liền từ túi trữ vật lấy ra đan dược."Thiên Duệ, Tuyên ca ca không có việc gì, không cần đan dược." Ân Tuyên xem Ân Thiên Duệ tựa như thường qua lại, chỉ cần hắn biểu hiện không vui thì liền sẽ lấy ra một đống đan dược tới cho mình.
Hắn nhanh ra tiếng ngăn cản vì nơi này nhiều người có như vậy, hắn cũng không dám thu đồ vật của Ân Thiên Duệ, huống chi còn có một Mạc Vô Nhai yêu chiều Ân Thiên Duệ hơn cả mạng của mình.Đời trước Mạc Vô Nhai yêu Ân Thiên Duệ, vì hắn mạng sống đều có thể không cần, nếu không phải bị mình cùng Thi Nhược Tình tính kế làm hắn nghĩ lầm là chính hắn cùng Thi Nhược Tình đã xảy ra quan hệ, do đó áy náy không dám đối mặt với Ân Thiên Duệ.
Sau đó thời điểm khi thăng cấp Nguyên Anh kỳ do nhân tâm ma kiếp không vượt qua được nên chết thi cốt vô tồn.Tuy rằng một bên mấy người đều không có nói cái gì nhưng thấy Ân Thiên Duệ thao tác thuần thục như vậy liền biết trước kia chuyện như vậy chỉ sợ là thường xuyên xảy ra."Quá không có liêm sỉ, hắn thế mà lừa đan dược của Thiên Duệ" những lời này là tiếng lòng hiện tại của ba người Tiêu Lăng Hàn, Thượng Quan Huyền Ý cùng Mạc Vô Nhai."Ta chỉ là tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt, nghĩ đến ngươi muốn tới tìm ta, ta rất vui." Thấy ánh mắt mọi người đang đánh giá, Ân Tuyên xấu hổ nói."Ồ, vậy Tuyên ca ca, hiện tại ca ca muốn đi nghỉ ngơi hay không ?" Ân Thiên Duệ quan tâm nói."Được, ta đang muốn đi nghỉ ngơi một chút, mọi người cứ chậm rãi mà trò truyện!" Ân Tuyên nói xong, trốn cũng như rời đi luôn.Hắn tổng cảm giác ánh mắt Mạc Vô Nhai xem lưng hắn như kim chích, hắn nào dám ở lại nhiều."Tuyên ca ca như thế nào đi nhanh như vậy?" Ân Thiên Duệ tràn đầy khó hiểu nói."Hắn hẳn là quá mệt nhọc." Mạc Vô Nhai sờ sờ đầu Ân Thiên Duệ, bất đắc dĩ nói.Thượng Quan Huyền Ý âm thanh vang lên: "Không phải tu sĩ mấy ngày không ngủ đều không có việc gì sao?"Mạc Vô Nhai: "......" Có thể không phá đám hay không?"Vậy buổi sáng hôm nay là ai? Ngủ giống heo như vậy?"Tiêu Lăng Hàn lười nhác liếc mắt nhìn Thượng Quan Huyền Ý một cái, ngoài ý muốn nhận được ánh mắt cảm kích của Mạc Vô Nhai."Ngươi dám nói ngươi không ngủ? Chẳng lẽ các ngươi cũng không có ngủ ư?" Thượng Quan Huyền Ý nhìn Tiêu Lăng Hàn hỏi, lại nhìn về phía Ân Thiên Duệ cùng Mạc Vô Nhai.Mạc Vô Nhai: Ta muốn thu hồi ánh mắt cảm kích vừa rồi, ta không phải heo!Tiêu Lăng Hàn: "......" Hôm nay quả nhiên không có cách nào trò chuyện được!"Ở thời điểm ngươi ngủ, ta đi hiệp hội luyện đan sư, chứng thực luyện đan sư bậc một." Tiêu Lăng Hàn lấy ra một cái đồ vật giống như ngọc bài.Mặt trên viết : Tiêu Lăng Hàn, nam, mười bốn tuổi, luyện đan sư bậc một.----------------- End chương 20: -------------------.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook