Ê! Cậu Kia.... Tôi Thích Cậu!
-
Chương 4: Cho mình xin số điện thoại !
- Bạn Vy thân iu của tui ơi, bạn ngồi kế luôn ak hả? - Yến nói với giọng cực nịnh ^^
- Cái giọng nói gì thế này? Mày sốt à Yến? Để tao đưa mày lên phòng y tế! - tôi chọc nó.
- Sốt cái đầu mày ak. - Yến.
- Thế tụi tao đã có người cung cấp thông tin cho ròi! La là la lá la la là la lá la! - Phương nó nói mà vui ra cả mặt.
- Tụi bây định lợi dụng tao à! Đâu có dễ - tôi nói ròi nhìn hai đứa nó.
- Hi Hi Hi! Dạ thưa bạn thân mến, bạn lấy được số điện thoại của Long thì chúng mình sẽ có thưởng cho bạn, món bạn thích henn! - Phương nó noi mà gặng từng chữ.
- Ha ha ha! Thế thì được! - tôi cười lớn ròi đồng ý với tụi nó.
- Tao lại đấy mua đồ cái ròi lên lớp nha! Tụi bây lên sau nha! - tôi nói ròi vội vàng lại chỗ bán đồ ăn nước uống.
- Dì ơi, lấy con hộp sữa này đi dì! Nhiêu zậy dì? - tôi hỏi.
- 10k con ơi! - dì bán hàng đưa cho tôi.
- Dạ con cảm ơn. - tôi nói.
< tôi đi vào lớp >
- Nè, cho cậu đấy, coi như tôi chuộc lỗi cho hồi sáng, chúng ta huề nhau nhá! - tôi vừa nói vừa để hộp sữa chỗ hắn ròi vào chỗ ngồi.
- Chỉ hộp sữa này thôi à! - hắn nói.
- Chớ cậu muốn sao nữa hả? Cậu đụng tôi chưa xin lỗi nữa ở đó còn đòi hỏi! Hứ! - tôi nạt vào hắn.
- Ai đụng ai? - hắn hỏi.
- Người nào hồi sáng chạy gấp ra gấp rút đụng trúng tôi mà còn nói năn ngang ngược. - hắn không đợi tôi trả lời mà nói tiếp.
- Thì coi như tôi sai hết đi, tôi đụng cậu, tôi sai, được chưa? - tôi bực nên nói hết mình sai.
- Chưa - 1 từ thôi cũng muốn nổi điên.
- Cậu có bị thần kinh không thế? Tôi nhận hết rồi, cậu còn chưa chịu là sao? - tôi hỏi.
- Ra về ngoài cổng trường tôi đợi. Bỏ về hoặc trốn thì mai vào trực vệ sinh từ đây đến cuối năm. - hắn nói.
- Cậu có quyền gì chớ? - tôi hỏi.
- Lớp trưởng. - hắn trả lời.
- Ok ok! LỚP TRƯỞNG, LỚP TRƯỞNG. Tôi không cãi với cậu nữa! -tôi nhấn mạnh từng chữ.
< Có tên ngồi ánh mắt hiện lên vẻ cười cười >
* Tùng....tùng.....tùng * ra chơi tới 30'.
- Hết tiết này ra về ròi! Vái thời gian dài dài ra tí. - tôi nói.
Vì là ngày đầu tập trung nên không học gì hết, vào 3 tiết rồi ra về, thứ hai mới bắt đầu học chính thức, hôm nay là thứ sáu.
- Các em làm gì cũng được nhưng trong im lặng nhá. - cô nói.
- Dạ! - cả lớp đồng thanh. Thế là tôi lấy ngay cái đt ra ngồi nghịch coi mấy đôi giày mới.
- Ôi! Đôi này đẹp quá! - tôi la lên và nhận ra là chết bà ròi.
- Em kia làm gì la lên thế? - cô hỏi và cả lớp quay qua nhìn tôi đầy nghi vấn.
- Dạ không có gì cô! - tôi trả lời.
- Một lần nữa cô cho ra ngoài đó. - cô dọa.
- Dạ. - tôi nói.
- Đẹp quá đi à! - tôi vừa nói vừa nhớ ra một điều là có cách để mua đôi này ròi mà không cần tốn tiền ^^.
- Ê, cậu cho tôi xin sđt đi! - tôi quay qua vỗ vào lưng hắn ròi nói.
- Xin làm gì? - hắn hỏi.
- Xin để cho nhỏ bạn chớ làm gì! Chớt bà lỡ lời rồi. - tôi nói.
- Không cho. - hắn đáp.
- Đi mà. Chuyện này quan trọng lắm lun đấy. - tôi ngồi năn nỉ suốt tiết.
- Haizz thế đổi lại cậu cho tôi sđt của cậu! Ok? - hắn ra điều kiện.
- Oki! - tôi không nghĩ đến điều gì hết mà liền đồng ý, vì với tôi lúc này chỉ có giày.
- Đọc số đi! - hắn nói.
- Cậu cho tôi trước đi. - tôi đáp.
- 090546xxxx. - hắn đọc rất nhanh.
- Cái gì? Lại lần nữa đi! - tôi nài nỉ.
- 0..9..0..5..4..6..x..x..x..x! - hắn đọc lúc này là cực chậm.
- Có cần chậm thế đâu! Mà thôi cảm ơn nha, nhờ cậu mà tôi có giày mới! Hihi. - tôi vui vẻ nói.
- Số điện thoại đọc. - hắn nói.
- À quên. 090654xxx. - tôi đọc cho hắn.
- Quên cũng hay quá he. - hắn nói buâng quơ.
- Ờ chiều nay đi đâu? - tôi hỏi hắn.
- Đi đi sẽ biết. - hắn đáp.
- Xíii! Không nói thì thôi. - tôi chun mũi nói.
-Mà tôi phải điện nói mẹ với làm một việc ròi tôi mới đi nha! - tôi nói.
- Việc gì? - hắn hỏi.
- Chuyện của tôi. - tôi trả lời.
* Tùng...tùng...tùng*
- Haizzz nhanh vậy trời! - tôi vừa nói vừa dọn tập vào ròi chạy qua lớp Yến.
- Yến mày về chung với con Phương nha! Tao có việc bận. - tôi nói xong là chạy vọt ra sân trường.
- Nhật Nam! - tôi gọi.
- Cậu gọi tôi? - Nam hỏi.
- Ừ! Tôi gọi cậu. - tôi đáp.
- Có chuyện gì mà cậu gọi mình? - Nam hỏi.
- À! Nam à cho mình xin sđt của cậu nhá! - tôi ngại ngùng nói.
- Có gì đâu mà ngại ngùng thế! Sđt của mình là 012486xxxx! - Nam nói.
- Mình cảm ơn nhá! - tôi vui vẻ đáp ròi đi vào bãi xe.
- Thiệt là dễ thương. - Nam nói. ^^
❤️Tks mn đã đọc nha! Nhớ bình chọn cho truyện và bình luận đóng góp ý kiến nha! ❤️
- Cái giọng nói gì thế này? Mày sốt à Yến? Để tao đưa mày lên phòng y tế! - tôi chọc nó.
- Sốt cái đầu mày ak. - Yến.
- Thế tụi tao đã có người cung cấp thông tin cho ròi! La là la lá la la là la lá la! - Phương nó nói mà vui ra cả mặt.
- Tụi bây định lợi dụng tao à! Đâu có dễ - tôi nói ròi nhìn hai đứa nó.
- Hi Hi Hi! Dạ thưa bạn thân mến, bạn lấy được số điện thoại của Long thì chúng mình sẽ có thưởng cho bạn, món bạn thích henn! - Phương nó noi mà gặng từng chữ.
- Ha ha ha! Thế thì được! - tôi cười lớn ròi đồng ý với tụi nó.
- Tao lại đấy mua đồ cái ròi lên lớp nha! Tụi bây lên sau nha! - tôi nói ròi vội vàng lại chỗ bán đồ ăn nước uống.
- Dì ơi, lấy con hộp sữa này đi dì! Nhiêu zậy dì? - tôi hỏi.
- 10k con ơi! - dì bán hàng đưa cho tôi.
- Dạ con cảm ơn. - tôi nói.
< tôi đi vào lớp >
- Nè, cho cậu đấy, coi như tôi chuộc lỗi cho hồi sáng, chúng ta huề nhau nhá! - tôi vừa nói vừa để hộp sữa chỗ hắn ròi vào chỗ ngồi.
- Chỉ hộp sữa này thôi à! - hắn nói.
- Chớ cậu muốn sao nữa hả? Cậu đụng tôi chưa xin lỗi nữa ở đó còn đòi hỏi! Hứ! - tôi nạt vào hắn.
- Ai đụng ai? - hắn hỏi.
- Người nào hồi sáng chạy gấp ra gấp rút đụng trúng tôi mà còn nói năn ngang ngược. - hắn không đợi tôi trả lời mà nói tiếp.
- Thì coi như tôi sai hết đi, tôi đụng cậu, tôi sai, được chưa? - tôi bực nên nói hết mình sai.
- Chưa - 1 từ thôi cũng muốn nổi điên.
- Cậu có bị thần kinh không thế? Tôi nhận hết rồi, cậu còn chưa chịu là sao? - tôi hỏi.
- Ra về ngoài cổng trường tôi đợi. Bỏ về hoặc trốn thì mai vào trực vệ sinh từ đây đến cuối năm. - hắn nói.
- Cậu có quyền gì chớ? - tôi hỏi.
- Lớp trưởng. - hắn trả lời.
- Ok ok! LỚP TRƯỞNG, LỚP TRƯỞNG. Tôi không cãi với cậu nữa! -tôi nhấn mạnh từng chữ.
< Có tên ngồi ánh mắt hiện lên vẻ cười cười >
* Tùng....tùng.....tùng * ra chơi tới 30'.
- Hết tiết này ra về ròi! Vái thời gian dài dài ra tí. - tôi nói.
Vì là ngày đầu tập trung nên không học gì hết, vào 3 tiết rồi ra về, thứ hai mới bắt đầu học chính thức, hôm nay là thứ sáu.
- Các em làm gì cũng được nhưng trong im lặng nhá. - cô nói.
- Dạ! - cả lớp đồng thanh. Thế là tôi lấy ngay cái đt ra ngồi nghịch coi mấy đôi giày mới.
- Ôi! Đôi này đẹp quá! - tôi la lên và nhận ra là chết bà ròi.
- Em kia làm gì la lên thế? - cô hỏi và cả lớp quay qua nhìn tôi đầy nghi vấn.
- Dạ không có gì cô! - tôi trả lời.
- Một lần nữa cô cho ra ngoài đó. - cô dọa.
- Dạ. - tôi nói.
- Đẹp quá đi à! - tôi vừa nói vừa nhớ ra một điều là có cách để mua đôi này ròi mà không cần tốn tiền ^^.
- Ê, cậu cho tôi xin sđt đi! - tôi quay qua vỗ vào lưng hắn ròi nói.
- Xin làm gì? - hắn hỏi.
- Xin để cho nhỏ bạn chớ làm gì! Chớt bà lỡ lời rồi. - tôi nói.
- Không cho. - hắn đáp.
- Đi mà. Chuyện này quan trọng lắm lun đấy. - tôi ngồi năn nỉ suốt tiết.
- Haizz thế đổi lại cậu cho tôi sđt của cậu! Ok? - hắn ra điều kiện.
- Oki! - tôi không nghĩ đến điều gì hết mà liền đồng ý, vì với tôi lúc này chỉ có giày.
- Đọc số đi! - hắn nói.
- Cậu cho tôi trước đi. - tôi đáp.
- 090546xxxx. - hắn đọc rất nhanh.
- Cái gì? Lại lần nữa đi! - tôi nài nỉ.
- 0..9..0..5..4..6..x..x..x..x! - hắn đọc lúc này là cực chậm.
- Có cần chậm thế đâu! Mà thôi cảm ơn nha, nhờ cậu mà tôi có giày mới! Hihi. - tôi vui vẻ nói.
- Số điện thoại đọc. - hắn nói.
- À quên. 090654xxx. - tôi đọc cho hắn.
- Quên cũng hay quá he. - hắn nói buâng quơ.
- Ờ chiều nay đi đâu? - tôi hỏi hắn.
- Đi đi sẽ biết. - hắn đáp.
- Xíii! Không nói thì thôi. - tôi chun mũi nói.
-Mà tôi phải điện nói mẹ với làm một việc ròi tôi mới đi nha! - tôi nói.
- Việc gì? - hắn hỏi.
- Chuyện của tôi. - tôi trả lời.
* Tùng...tùng...tùng*
- Haizzz nhanh vậy trời! - tôi vừa nói vừa dọn tập vào ròi chạy qua lớp Yến.
- Yến mày về chung với con Phương nha! Tao có việc bận. - tôi nói xong là chạy vọt ra sân trường.
- Nhật Nam! - tôi gọi.
- Cậu gọi tôi? - Nam hỏi.
- Ừ! Tôi gọi cậu. - tôi đáp.
- Có chuyện gì mà cậu gọi mình? - Nam hỏi.
- À! Nam à cho mình xin sđt của cậu nhá! - tôi ngại ngùng nói.
- Có gì đâu mà ngại ngùng thế! Sđt của mình là 012486xxxx! - Nam nói.
- Mình cảm ơn nhá! - tôi vui vẻ đáp ròi đi vào bãi xe.
- Thiệt là dễ thương. - Nam nói. ^^
❤️Tks mn đã đọc nha! Nhớ bình chọn cho truyện và bình luận đóng góp ý kiến nha! ❤️
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook